Tạo Thần
Chương 296
Chương 297: Trang bị bản thân
Đảo con ngươi một cái, Doanh Thừa Phong cười ha hả nói. - Võ lão, đồ vật trong kho báu của bản tông cũng là ngài nhìn thấy một cách thần không biết quỷ không hay nhỉ.
Võ lão tức giận, mắt trừng trừng nhìn hắn, nói - Tên tiểu tử nhà ngươi, được voi còn đòi tiên. Hừ, hừ, tin hay không ta bây giờ sẽ đi tìm tên tiểu tử Phương Phù kia, nói cho hắn biết tội biết mà không báo của ngươi.
Doanh Thừa Phong liếc mắt một cái, làm bộ oan ức nói. - Võ lão, rõ ràng là lão nhân gia ngài tò mò rồi, sao lại sinh ra trách tôi
Võ lão cười ha hả, nói
- Phương Phù chính là biết lão phu làm nhưng vì không làm được gì lão phu, cũng chỉ là giả bộ câm điếc trút tức giận lên người thôi.
Doanh Thừa Phong ấp úng hai lần liền chuyển hướng đề tài nói - Võ lão, chỗ ngài nói và chung cực truyền thừa có quan hệ thế nào?
Võ lão trầm ngâm một chút, khẽ thở dài nói. - Thôi được. Nếu như ngươi muốn tiến vào Tháp Truyền Thừa, vậy lão phu sẽ trực tiếp bẩm báo cho. Sắc mặt của lão biến đổi nặng nề - Khi trong Tuyền thừa tháp, có vô số truyền thừa, trong đó một hạng được gọi là Chung cực truyền thừa, mà người sáng lập ra truyền thừa này chính là Vực chủ nhân đấy
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong lại khẽ biến chuyển. Nơi bọn họ sống gọi là Vực mà chủ nhân Vực lại để lại Chung cực Truyền thừa ở trong Tháp Truyền Thừa
Bỗng nhiên trong đầu nảy ra một ý niệm cực kỳ kì dị, hắn trầm giọng nói. - Võ lão, vậy người này giờ đang ở đâu?
Võ lão cười gằn một tiếng, nói - Lão phu không biết, nhưng nếu trong Tháp Truyền Thừa đang có Chung cực truyền thừa, vậy thì người này rõ ràng đã lành ít dữ nhiều rồi
Doanh Thừa Phong đôi mắt sáng lên, nói - Nếu hắn đã chết, vậy hiện giờ là ai đang nắm trong tay Vực này?
Võ lão hai tay nắm lại, nói
- Lão phu cũng không biết.
Doanh Thừa Phong nhìn hắn hồ nghi, rút cuộc không nhịn được nói. - Vậy ngài còn biết gì nữa không?
- Lão phu chỉ biết, nếu là ngươi thật sự có khả năng đoạt được Chung cực truyền thừa, vậy thì tất cả đáp án đều sẽ mở ra trước mắt ngươi thôi. Võ lão vẻ mặt nghiêm trang nói
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ chấn động, hai tay của hắn từ từ nắm chặt lại.
Sau khi trải qua sóng gió của hơn một năm, Doanh Thừa Phong không chỉ chân khí thăng lên tới cấp 10, hơn nữa lực lượng tinh thần được mở ra rồi. Mà quan trọng nhất là trong giết chóc vô tận, tính cách của hắn cũng có thay đổi một chút khó hiểu.
Nếu là trước đây, hắn có lẽ sẽ lựa chọn như con rùa đen rụt đầu
Chung cực truyền thừa gì chứ? Lĩnh vực gì chứ? Với ta có quan hệ thế nào ư?
Chỉ cần không ảnh hưởng đến đầu của ta, cho dù là phát sinh ra trận đại chiến thế giới hắn cũng không có hứng thú để mắt tới.
Nhưng bây giờ đã khác. Khi có lực lượng hùng mạnh, hơn nữa sau khi nhìn thấy nhân vật càng hùng mạnh hơn, trong lòng của hắn cũng cuồn cuộn biến động rồi
Hắn muốn nghiên cứu bí mật Chung cực của Linh đạo thế gia, vậy thì phải trăm phương ngàn kế đoạt được Chung cực truyền thừa rồi
- Khà khà. Lão phu giải thích cho ngươi một chút sơ lược về đồ vật này. Tiểu tử ngươi nghe rõ chưa. Võ lão cảm nhận được trên người tên tiểu tử này giải phóng ra một dòng khí tức nhè nhẹ dũng mãnh, trong lòng cực kỳ mãn nguyện. Một người nếu như muốn trở thành cao cường, vậy đầu tiên cần có một tấm lòng kiên cường. Nếu không có lòng hăng hái tiến về phía trước thì tất thảy đều là trăng dưới nước, hoa trong gương mà thôi.
Doanh Thừa Phong lập tức tập trung tinh thần, lắng nghe tỉ mĩ.
Sau một thời gian, sắc mặt hồ nghi của hắn rời khỏi Võ lão.
Vì tu luyện Tháp Truyền Thừa, trước tới nay qua nhiều thế hệ, vô số môn phái và Linh đạo thế gia đều chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Bọn họ trong thời gian thích hợp chọn lựa ra đệ tử hậu bối thỏa đáng nhất, đầu tư vào toàn bộ tâm huyết, trong đó bọn họ bồi dưỡng lũ quái thai thành võ sỹ chân khí tầng 10.
Cao thủ thi luyện Tháp Truyền Thừa mà mỗi một đại môn phái, đại gia tộc dốc lòng bồi dưỡng ra tuy đều không phải là võ sư nhưng sức mạnh thực lực của bọn họ lại tuyệt đối không giống với hạng võ sư hắc thiết cảnh bình thường
Ngoài ra, hầu như trên người đệ tử hạch tâm mỗi một phái tiến vào Tháp Truyền Thừa đều sẽ có một, hai loại đòn sát thủ
Những thứ này đều là trưởng bối của bọn họ hao tổn sức lực vì bọn họ chuẩn bị ra. Mỗi một hạng đòn sát thủ đều có uy năng siêu cường chuyển bại thành thắng.
Trừ cái đó ra, bọn họ còn sẽ điên cuồng thu thập tư liệu liên quan đến Tháp Truyền Thừa để hiểu rõ một chút khu vực nguy hiểm nhất bên trong. Nhờ đó mà con cháu của các thế gia siêu cấp có ưu thế vô hình hơn xa các đệ tử tông môn bình thường.
Nhưng lần này, Doanh Thừa Phong lại tin tưởng thứ hắn chuẩn bị tuyệt đối không thua kém bất kỳ kẻ nào, thậm chí còn vượt xa những người khác nữa.
Về đến phòng của mình, Doanh Thừa Phong mở túi không gian
Hắn cẩn thận kiểm tra lại một lần
Ngoài bản liệt kê kia mà Võ lão cho hắn, trên người của hắn còn có vô số bảo bối.
Đầu tiên là các loại đan dược. Khí Đạo tông như đã quyết định cho hắn vào thi luyện Tháp Truyền Thừa, tự nhiên là mở ra nguồn tài nguyên vốn có. Những cái này có thể bù lại chân khí tiêu hao và linh đan có thể cứu sống tính mạng đều là để mặc hắn lấy đi.
Ích cốc đan, Trừ độc đan và các đủ loại chân khí bỏ sung, đan dược trị thương được hắn thu thập rất nhiều rồi.
Đương nhiên, những loại đan dược này chính là toàn bộ cộng lại cũng không có quý bằng mười lọ mật lộ.
Khi Doanh Thừa Phong đem Mật lộ ngâm vào trong nước, sau khi bắt đầu từ từ nhấm nháp, hắn liền đã mê say hương vị này rồi. Cho dù là Mật lộ không có hiệu quả nhanh chóng tăng thêm lực lượng tinh thần, hắn cũng rất khó từ bỏ.
Ngoài đan dược và chuẩn bị các loại cần thiết phải có thì đòn sát thủ như vậy trên người hắn cũng không ít.
Trong tay có đầy đủ ba siêu phẩm linh khí: Bá Vương thương, Hàn băng trường kiếm và lá chắn Lang Vương. Nếu người khác biết việc này, nhất định sẽ đều trố mắt lên mà ngưỡng mộ.
Ba siêu phẩm linh khí này đều có sở trường phân biệt, có uy năng vô cùng. Trong hoàn cảnh khác nhau còn có thể phối hợp lẫn nhau, có thể phát huy ra uy năng mãnh liệt nhất
Trừ cái đó ra, Bạo Liệt kiếm và Phù Lục mà Phương Phù ban thưởng cũng là một trong những đòn sát thủ nguy hiểm của hắn.
Dưới sự phối hợp của hai thứ này có thể nâng cao uy năng lên gấp mấy lần. Cho dù là võ sư cảnh giới cao tới Thanh Đồng Cảnh cũng không chắc có thể giữ mạng mà về.
Đương nhiên, thủ đoạn tốt nhất này là chỉ thi triển ra bất ngờ, nếu như để đối phương có phòng bị trước vậy thì chắc chắn có thể thấy công hiệu.
Tiện tay lật ra một chút còn có cái phễu linh khí đặc thù và đồ trang sức thần bí nữa. Hai loại linh khí này, Doanh Thừa Phong đến nay đều chưa thể khám phá hết tác dụng kỳ diệu của nó, nhưng cái này không ảnh hưởng đến cách sử dụng của hắn
Đem ra mà so sánh. Cái từng khiến Doanh Thừa Phong lấy làm tự hào đó là bộ áo giáp da nhưng hiện giờ lại kém nhất rồi.
Nhưng tới lúc này, Doanh Thừa Phong cũng không rảnh vì bản thân lại chuẩn bị bộ đồ phòng hộ gì.
Tuy nói Liễu Mẫn Cao mười phần khách khí, hứa cho hắn vào trong kho chọn lựa vật phòng ngự tùy ý nhưng những vật phòng ngự đó trên cơ bản đều là bảo vật sử dụng của cao thủ cấp sư, căn bản không thích hợp với võ sỹ chân khí tầng 10 như hắn
Linh khí cấp sư, bình thường đều là bảo vật sử dụng cho cao thủ cấp sư, ngoại trừ là vốn có khí linh mà còn được khí linh nhận chủ nếu không cấp võ sỹ rất khó phát huy toàn bộ uy năng của loại bảo vật này. Cho nên Doanh Thừa Phong cuối cùng là lựa chọn bản thân tận tay rèn tạo ra bộ giáp da này.
Nhưng phải nói cái quý nhất trên người Doanh Thừa Phong lại không phải những thứ ấy mà là con rối đang ẩn chứa trong đầu hắn.
Tác dụng kỳ diệu của thứ này, Doanh Thừa Phong đã sử dụng qua một lần. Nếu không phải vì sự tồn tại của thứ này, hắn sợ là đã chết dưới Vô hình châm của Lý Tĩnh Mẫn rồi.
Vật này có thể chết thay chủ, mà còn quan trọng hơn là: chỉ cần vật ấy chưa từng nổ tung hủy diệt, thì nó sẽ đang có khả năng phục hồi như cũ. Dựa vào mấy giọt sinh mạng đó trên người Doanh Thừa Phong cùng thuộc tính dũng mãnh hấp thu năng lượng đặc thù của Bá Vương thương trong tay, Doanh Thừa Phong cho dù là muốn khiến người rối bị phá hủy, chắc chắn cũng hề không dễ dàng.
Tỉ mỉ lấy ra thứ đã chuẩn bị khoác lên mình, Doanh Thừa Phong nhắm mắt dưỡng thần. Trong đầu hắn từ đầu đến cuối vẫn đang uốn lượn là tấm bản đồ địa hình khiến hắn vô cùng rung động.
Nhờ sự giúp đỡ của Trí linh, hắn nhớ hết trong lòng toàn bộ tấm bản đồ địa hình này rồi
Nhưng hiện giờ xem lại một chút, đối với ngày sau cũng có rất nhiều điều tốt.
Đang lúc hắn nhắm mắt tĩnh dường, bỗng nhiên có người tới báo: có một vị thanh niên tên gọi Lâm Phong tới cầu kiến.
Doanh Thừa Phong hết sức sửng sốt. Hãy mời hắn vào đại sảnh
Lâm Phong, nhân vật thiên tài không xuất thế của Lâm gia này, không ngờ lúc này tới thăm hỏi, lúc nào đến cũng khiến người khác đoán không ra.
Nhưng hai người bọn họ không đánh thì không quen. Hiện giờ tuy không tính cái gì là thân thiết sinh tử nhưng cũng chắc chắn thông cảm cho nhau rồi.
Đây là Phong phủ, nhưng địa vị của Doanh Thừa Phong ở trong Phong phủ đã là chỉ đứng sau Phong Huống thôi.
Dưới sự phân công của hắn, Lâm Phong lập tức được người cung kính đưa vào trong phòng khách
Hắn vừa ngồi được một lát thì Doanh Thừa Phong đã từ trong nội viện đi ra. Hắn cười ha hả nói. - Lâm huynh, mấy tháng không gặp, không tin tứca. Tu vi chân khí của ngươi.
Doanh Thừa Phong sau khi nhìn thấy Lâm Phong, âm thanh lời nói của hắn lại là thương mà đau, dùng đôi mắt bất định kinh ngạc nhìn hắn.
Lâm Phong khẽ mỉm cười, nói - Doanh huynh có gì chỉ giáo.
Doanh Thừa Phong nghiêm nghị nói - Lâm huynh, chân khí của ngươi sao vượt qua cấp võ sỹ rồi hả?
Lâm Phong hơi giật mình, nói - Ta vì sao không thể vượt qua cấp võ sỹ
Lấy thiên phú võ đạo trên người hắn, kỳ thực sớm có thể vượt tới cảnh giới võ sư, chỉ là vì bỗng nổi tiếng trong lúc khảo hạch linh sư cho nên mới cố ý ép tu vi của bản thân xuống thôi.
Hiện giờ thuận lợi lấy được danh hiệu linh sư rồi, hắn sao biết lại phải làm khó bản thân.
Doanh Thừa Phong đưa tay gãi mũi, thở dài nói. - Lâm huynh, hiện giờ thi luyện Tháp Truyền Thừa sắp tới, ngươi lại phá bỏ cấp võ sỹ, há không phải không còn tư cách tiến vào sao?
Lâm Phong không kìm nổi cười nói - Hóa ra như vậy. Doanh huynh quá lo rồi. Hắn lắc lắc đầu rồi nói - Lâm mỗ có thể từ nay về sau không có dự định tham gia thi luyện vào Tháp Truyền Thừa
Doanh Thừa Phong trợn tròn hai mắt, nói - Lâm huynh, cơ hội lần này có thể là ngàn năm có một. Nếu như ngươi tính sai, vậy mới là thật đáng tiếc rồi.
Lâm Phong lặng lẽ cười, nói - Sở trường của mỗi người không giống nhau. Sở trường của ta là kỹ thuật rèn tạo linh đạo, hiểu biết đối với võ nghệ không nhiều, cho dù là miễn cưỡng tiến vào Tháp Truyền Thừa cũng lành ít dữ nhiều. Đã vậy, không vào cũng tốt.
Doanh Thừa Phong do dự một chút, thở dài nói tiếp. - Vẫn là Lâm huynh nhìn thấu
Lâm Phong nhẹ nhàng khoát tay chặn lại, nói - Doanh huynh, lần trước ngươi đem linh khí nón đồng đặc thù tặng cho tiểu đệ, tiểu đệ cảm kích vô cùng. Nhưng lại chưa báo đáp Tay của hắn khua lên, trong lòng bàn tay bày ra một thứ nho nhỏ. - Đây là một chút tâm ý của tiểu đệ, kính xin Doanh huynh nhận lấy.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
426 chương
406 chương
14 chương
63 chương
925 chương
7 chương