Tạo Thần
Chương 130
Ở trong tay Doanh Thừa Phong không ngờ lại là một khối ngọc bài.
Cái ngọc bài này đối với Doanh Thừa Phong cũng không hề xa lạ gì, bởi vì ở trên người của hắn cũng có một cái tương tự.
Ánh mắt hơi cau lại, Doanh Thừa Phong cẩn thận xem xét hoa văn trên ngọc bài, ngạc nhiên phát hiện ra lộ tuyến ghi trên này còn nhiều hơn một chút. Đồng dạng, mặt trên đó cũng có đánh dấu nhiều hơn một ít.
- Đây là do lão phu ở trong này mấy chục năm thu thập được tin tức. - Lão thản nhiên nói tiếp:
- Huyết Bức ở trong này tuy rằng không kết thành bầy đàn, nhưng mấy trăm con thì vẫn có thể có.
- Mấy trăm à? - Doanh Thừa Phong thoáng cảm thán một tiếng, nói:
- Cửu Khúc Thập Bát Loan rộng lớn như vậy không ngờ lại có mấy trăm con Huyết Bức. Ài.....
Lão nhân đưa ánh mắt xem thường nhìn Doanh Thừa Phong, nói:
- Tiểu tử ngươi thì hiểu được cái gì? Càng xâm nhập vào sâu trong Cửu Khúc Thập Bát Loan thì số lượng Huyết Bức càng nhiều, lão phu chỉ chưa từng chân chính xâm nhập vào trong đó mà thôi. Hừ! Theo quan sát của lão phu, nếu thật sự xâm nhập vào trong, có lẽ có thể gặp được đàn Huyết Bức cũng chưa biết chừng.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thoáng động, lời nói của lão quả thực cũng có vài phần đạo lý.
Ở trong đàn dơi vùng ngoài này cho dù có Huyết bức, thì nhiều nhất cũng chỉ vẻn vẹn có một con mà thôi. Nhưng nếu xâm nhập vào sâu thêm một chút thì lại có thể có đàn tồn tại tới hai con.
Doanh Thừa Phong khi gặp được ba con Huyết Bức trong một đàn chính là chỗ sâu nhất mà hắn đi tới. Bởi vậy có thể thấy được, ở sâu trong Cửu Khúc Thập Bát Loan có thể gặp được một đàn Huyết Bức.
Trong đầu hắn nhanh chóng thay đổi vô số ỹ nghĩa, trên mặt chợt hiện lên vẻ nghi hoặc, nói:
- Tiền bối! Nếu ngài tìm thấy Huyết Bức, vì sao lại còn muốn vãn bối hỗ trợ a? - Hắn cười khổ nói:
- Ngài cũng biết vãn bối chỉ là một người có thiên phú Linh Sư, cũng không am hiểu chiến đấu.
Những lời này của hắn nếu để cho đám người Phong Huống và Doanh Lợi Đức nghe được nhất định sẽ chửi ầm lên. Nếu tiểu tử ngươi không am hiểu chiến đấu, như vậy thì còn ai dám nói là am hiểu nữa?
Nhưng mà, lão nhân này nghe thấy hắn nói thế lại vô cùng tin tưởng chứ không hề nghi ngờ.
Linh Sư chính là Linh Sư, cho dù là người có thiên phú Linh Sư cũng như thế.
Bọn họ nếu nói về lực chiến đấu thì chưa chắc có thể mạnh hơn võ giả cùng giai, Doanh Thừa Phong lại có tu vi thất tầng chân khí, căn bản là chưa từng được lão để vào trong mắt.
- Hừ! Ai nói là sẽ để cho ngươi chiến đấu. - Lão nhân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lão phu chỉ muốn mượn tinh thần lực lượng của ngươi để dùng một chút.
Doanh Thừa Phong thay đổi sắc mặt, nói:
- Tiền bối nói gì?
Trên người hắn lập tức lộ ra vẻ đề phòng, vô luận là chân khí hay là tinh thần lực lượng đề trong tình trạng chờ phát động.
Lực lượng tinh thần là chỗ căn bản của một Linh Sư, thứ này không thể cho mượn.
Lão gia hỏa này mang tới cho hắn cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, tuyệt đối không có hảo ý chút nào.
- Ha ha..... - Cất tiếng cười to, lão giả nói:
- Tiểu tử! Ngươi không cần suy nghĩ lung tung, lão phu chẳng qua là muốn ngươi dùng tinh thần lực lượng của mình thăm dò nơi Huyết Bức xuất hiện mà thôi.
Tiếng cười của lão ẩn chứa một tia trào phúng, đối với biểu hiện của Doanh Thừa Phong vô cùng khinh thường.
Gương mặt Doanh Thừa Phong thoáng đỏ lên, nói:
- Tiền bối! Ngài đã tìm được nhiều địa điểm có Huyết Bức như vậy, vì sao còn muốn vãn bối trợ giúp tìm tiếp?
Lão nhân hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Lão phu muốn tìm cũng không phải là Huyết Bức bình thường, cho nên mới nhất định cần một Linh Sư trợ giúp mới được. - Lão dừng lại một chút, trên mặt lộ ra nụ cười, nói:
- Đương nhiên, lão phu cũng không để ngươi làm không công, chỉ cần ngươi giúp lão phu tìm được thứ mình muốn, như vậy lão phu sẽ tự tay giết trăm con Huyết Bức cho ngươi. Hoặc là.... Chiếc ngọc bài trong tay lão phu sẽ là của ngươi, ngươi có thể nhờ cường giả trong tông môn ra tay, săn bắt toàn bộ Huyết Bức.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời lên, dường như hắn đã bị động tâm bởi lời nói của đối phương.
Lão nhân cười ha hả, nói:
- Đối với sư cấp cường giả mà nói, việc săn bắt Huyết Bức cũng không phải là việc khó, nhưng cái khó là không thể tìm được địa điểm có Huyết Bức. Nếu như đem bản đồ địa hình này đưa về tông môn, như vậy chỉ cần mời vài vị trưởng lão xuất thủ thì tuyệt đối có thể một lưới bắt hết Huyết Bức.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong lóe lên tia sáng, trầm giọng nói:
- Tiền bối! Ngài làm như thế nào biết vãn bối vì Huyết Bức mà tới đây?
Lão nhân cười lớn, nói:
- Lão phu ở Cửu Khúc Thập Bát Loan đã hơn mười năm, ở trong này ngoại trừ Huyết Bức ra thì làm gì còn loại dị thú nào khác. Linh Sư các ngươi ngoại trừ muốn săn bắt Huyết Bức ra thì còn có mục đích gì?
Doanh Thừa Phong lúc này mới thoải mái, hắn nhẹ giọng nói:
- Tiền bối! Ngài muốn tìm thứ gì? Cần vãn bối cống hiến sức lực như thế nào? Mong ngài nói rõ.
Lão nhân lấy từ sau lưng ra một chiếc túi, nói:
- Tiểu tử! Đây là một kiện linh khí ngoài ý muốn có được, chỉ cần sử dụng tinh thần lực lượng để kích phát là có thể cảm ứng được khí tức của dị thú trong một khoảng cách nhất định.
Ánh mắt của lão lên sáng như sao, nói:
- Nếu phát hiện đầu dị thú lão phu muốn tìm, thì ngươi tất nhiên sẽ có thể cảm ứng được.
Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu, hắn như trút được gánh nặng, thở dài nhẹ nhõm nói:
- Việc này thì đơn giản, tiểu tử có thể làm được.
Lão nhân hài lòng đưa đồ vật ra, Doanh Thừa Phong đưa tay lên tiếp lấy.
Đây là một kiện linh khí giống như ống sáo bình thường, toàn bộ linh khí được luyện chế từ bạch ngọc. Khi nắm nó vào trong tay, hắn thậm chí còn có thể cảm nhận được một luồng khí tức ấm áp, thoải mái.
Nắm chiếc linh khí trong tay một lát, Doanh Thừa Phong vẫn không hề có hành động tiếp theo nào.
Lão giả nhướng mày, thúc giục nói:
- Tiểu tử! Ngươi nhanh lên một chút.
Doanh Thừa Phong ngẩng đầu, thản nhiên nói:
- Tiền bối! Nếu muốn đem uy lực của một kiện linh khí phát huy tới mức tận cùng, như vậy phải hiểu thật rõ nó. Vãn bôi làm như vậy cũng là vì muốn phát huy món linh khí này tới mức tốt nhất.
Lão nhân thoáng lặng đi một chút, tuy rằng trong lòng rất tức giận, nhưng ngoài mặt lại không nói một lời. Lão chỉ âm thầm đưa ra quyết định, một khi tìm được thứ kia như vậy tiểu tử này sẽ biết kết quả của kẻ đắc tội với lão.
Doanh Thừa Phong ngưng thần tĩnh khí quan sát, một lúc lâu sau, hắn mới thở dài một hơi, nói:
- Vãn bối hiểu rồi.
Hô hấp lão nhân thoáng trở nên căng thẳng, ánh mắt không tự chủ được hiện lên một tia kỳ vọng.
Nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của lão như vậy, Doanh Thừa Phong cũng có chút nhận ra.
Lão nhân này mặc dù không nói rõ, nhưng Doanh Thừa Phong lại biết, mục tiêu của lão chính là thiên niên Huyết Bức Vương. Chỉ có nó mới để lại được ấn tượng sâu sắc nhất cho Doanh Thừa Phong.
Lực lượng sát khí linh tính trên người Huyết Bức đối với Doanh Thừa Phong mà nói chính là biện pháp để nâng cao tinh thần lực lượng. Nhưng nó đối với người bình thường lại chẳng có giá trị nào.
Như vậy, lão nhân này tới đây chính là vì đầu thiên niên Huyết Bức Vương, cho nên mới cam tâm tình nguyện mạo hiểm ở lại trong này hơn mười năm.
Doanh Thừa Phong tuy rằng không biết vật này đối với lão có tác dụng gì, nhưng hắn có thể từ trên thái độ của lão mà đoán ra thì nó tuyệt đối không đơn giản như thế.
Một luồng lực lượng tinh thần được phóng thích ra, tiến nhập vào trong linh khí, vẻ mặt Doanh Thừa Phong đột nhiên thay đổi, trên mặt hiện lên vẻ khó tin nổi.
Kiện linh khí này quả nhiên là có được lực lượng thần kỳ không gì sánh nổi.
Khi lực lượng tinh thần của hắn tiến vào trong linh khí thì cảm ứng được một loại lực lượng kỳ lạ, nó lấy chỗ hắn làm trung tâm phóng thích ra chung quanh.
Loại cảm giác này Doanh Thừa Phong cũng không cảm thấy xa lạ, khi hắn đem tinh thần lực lượng phóng thích ra ngoài có thể cảm ứng được hoàn cảnh xung quanh, hơn nữa trong não vực cũng hiện lên một hình ảnh giả thuyết tương tự.
Nhưng bởi vì tinh thần lực lượng của hắn có hạn, cho nên phạm vi cảm ứng cũng không hề rộng.
Khi hấp thu lực lượng Huyết Bức, phạm vi cảm ứng có lớn hơn một chút. Hấp thu lực lượng của Huyết Bức có thể khiến cho tinh thần lực lượng của hắn trong một thời gian ngắn đạt được tăng trưởng gấp đôi, nhưng phạm vi cảm ứng lại chỉ mở rộng thêm hai trượng.
Tuy nhiên, lúc này Doanh Thừa Phong đem luồng lực lượng tinh thần này phóng xuất ra, thì hắn phát hiện phạm vi đã mở rộng lên mấy lần. Luồng tinh thần lực lượng cứ như vậy khuếch tán ra ngoài, trong giây lát trong phạm vi trăm trượng mọi cảnh sắc được phản chiếu vào trong đầu của hắn.
Doanh Thừa Phong thoáng chấn động, hắn tuy rằng đã sớm biết được chỗ thần kỳ của kiện linh khí này, nhưng công hiệu mạnh như thế thì cũng không thể lường được.
- Thế nào? - Lão nhân khẩn trương dò hỏi.
Lão ở địa phương này hơn mười năm chính là vì thiên niên Huyết Bức Vương.
Nhưng con vật này vốn giảo hoạt, cẩn thận, nó ở trong Cửu Khúc Thập Bát Loan di chuyển lung tung, căn bản không thể xác định được sào huyệt chính xác của nó. Mà khi có được kiện linh khí này, lại bởi vì không tinh thần lực như Linh Sư, cho nên vật này vẫn luôn được hắn cất dấu. Mãi cho tới ngày hôm nay lão mới gặp được một tên Linh Sư một mình xuất hiện ở trong này, cho nên mới lấy nó ra.
Cũng là nói, đây chính là hy vọng cuối cùng của lão.
Nếu như ngay cả sử có Linh Sư sử dụng kiện linh khí này cũng vô pháp tìm được thiên niên Huyết Bức Vương, như vậy lão chẳng còn cách nào khác.
Doanh Thừa Phong thoáng do dự một chút, nói:
- Vật này tương đối thần kỳ, có thể làm cho phạm vi cảm ứng của vãn bối mở rộng lên cả chục lần.
Lão nhân vui mừng, nói:
- Chục lần, quả nhiên là chục lần, ha ha..... - Lão đột nhiên dừng lại một chút, nói:
- Vậy ngươi cảm ứng được cái gì?
Doanh Thừa Phong trầm mặc nửa ngày nói:
- Vãn bối cảm ứng được sự tồn tại của dị thú.
Cả chục lần tức là khoảng cách trăm trượng, dưới sự trợ giúp của kiện linh khí này, hắn có thể cảm ứng được từng ngọn cây, cỏ, mà rõ ràng nhất là khí tức của dị thú.
Khí tức giống như từng chiếc hỏa cầu nhỏ trong đêm đên, rõ ràng tới mức gần như chói mắt, dù hắn muốn bỏ qua cũng không có khả năng.
Mà càng làm cho Doanh Thừa Phong giật mình chính là, trong vòng trăm trượng hắn lại có thể phát hiện ra năm hỏa cầu. Nói như vậy, lấy hắn làm trung tâm, trong vòng trăm trượng quanh đây ẩn nấp năm con Huyết bức.
Phạm vi và số lượng như vậy vượt xa khỏi dự liệu của hắn.
Lão nhân này nói không sai, Huyết Bức sở dĩ hiếm thấy là vì khó bắt được, mà chính vì khó phát hiện ra.
Trong Cửu Khúc Thập Bát Loan, số lượng Huyết Bức kỳ thật vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.
- Ngươi cảm ứng được dị thú? - Lão nhân nhướng mày, vui vẻ nói:
- Chiếc linh khí này có thể cảm ứng được dị thú hùng mạnh hay không? Khí tức của dị thú thế nào?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hắn cẩn thận phân biệt, quả nhiên phát hiện ra năm ngọn lửa này có chút khác nhau.
Khí tức càng mạnh thì ánh lửa cũng càng sáng và ngược lại, nhưng mà khi hắn kiểm tra từng cái một lại thất vọng phát hiện, những khí tức này tuy rằng không yếu nhưng dù là như thế cũng còn xa mới đạt tới mức như thiên niên Huyết Bức Vương.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
426 chương
406 chương
14 chương
63 chương
925 chương
7 chương