Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Chương 44 : Tiểu Lang Quân Hài Nhất Dạ Thất Thứ Lang
Ngày kế, Hà Thái Xung trời vừa sáng lên, kêu đại đệ tử đi dạy đồ đệ luyện kiếm, tự mình sắp xếp sớm một chút, chờ Trương Siêu Quần vừa rời giường, liền mời hắn đi đến hậu đường, Trương Siêu Quần thấy ông như thế ân cần, tự nhiên là biết vì chuyện gì, ăn uống no nê, Hà Thái Xung bình kêu người lui ra bên ngoài, lôi kéo Trương Siêu Quần nói︰
– Trương thiếu hiệp, hôm qua nghe lời chỉ dẫn của ngươi, trở về phòng ngủ ái thiếp thử một lần, quả nhiên… quả nhiên là đủ mùi vị, tiểu thiếp của ta rất là sướng thích, khen ta tiến bộ hơn trước nhiều, Trương thiếu hiệp, ngươi thật là thần nhân a!
Trương Siêu Quần nói︰
– Mấy cái đó mà tính toán cái gì? Đợi sau khi Hà chưởng môn học được bí pháp của vãn bối, nhất định mấy cái tiểu thiếp kia cũng không đủ cho Hà chưởng môn dùng.
Lại tiếp tục thấp giọng nói︰
– Hà chưởng môn, có biết vãn bối có ngoại hiệu gì không?
Hà Thái Xung lắc đầu, Trương Siêu Quần nói︰
– Vãn bối có ngoại hiệu là “ Tiểu lang quân hòa nhất dạ thất thứ lang “ trên giường có thể một đêm làm bảy lần lang, khà khà…
Hà Thái Xung trọn tròn mắt nói︰
– Chuyện này… này..ngoại hiệu thật… thật là có chút ý nghĩa, không biết… không biết khi nào thì Trương thiếu hiệp có thể dạy cho ta bí pháp đây?
Trương Siêu Quần cười hì hì, thầm nghĩ︰
“ Kẻ này không thể chờ đợi được nữa a, bất quá, phải bắt ông ta trả giá thật lớn mới được! “
Trương Siêu Quần nói︰
– Hà chưởng môn, đúng ra là vãn bối chẳng những là có nam nhân bí pháp, mà còn có nữ nhân bí pháp nữa, Hà chưởng môn suy nghĩ một chút, nếu cái vật kia trở lên lớn, thì nữ nhân sướng không chịu được, lại nói, nữ nhân mà cái đồ kia tự nhiên càng chật hẹp thì càng tốt, Hà chưởng môn có kinh nghiệm phong phú, đương nhiên là lĩnh hội được điều này chứ?
Hà Thái Xung nham nhở nở nụ cười, nói︰
– Đó là đương nhiên, bên dưới nữ nhân là càng chặt càng tốt, thế nhưng, điều này cũng có thể… cũng có thể thay đổi sao?
Hà Thái Xung trong mắt lộ ra vẻ mong ngóng.
Trương Siêu Quần gật đầu, không nói nữa.
Hà Thái Xung là người thông minh vừa thấy dáng dấp kia của hắn, liền cười nói:
– Trương thiếu hiệp, giả như ngươi có thể giúp cho ta việc này, sau này có cái gì cần, Trương thiếu hiệp cứ mở miệng, phàm là ta có thể làm được, quyết không chối từ! Những thừ khác thì không dám nói, trong phạm vi mấy trăm dặm chung quanh đây, hắc bạch lưỡng đạo cũng đều phải cho Hà Thái Xung này mấy phần mặt mũi.
Trương Siêu Quần lắc đầu, nói︰
– Hà chưởng môn, tiền bối lời nói này không đúng, vãn bối tuy là cách biệt tuổi tác với Hà chưởng môn, nhưng đã xem như là bằng hữu, mới nói ra những lời này đến. Bí tịch này không phải là võ học của phái Võ Đương, mà là vãn bối đúng dịp gặp may, từ trong một sơn cốc phát hiện một quyển võ học bí tịch luyện được, trước giờ vãn bối chưa bao giờ đối với ai nói qua, Hà chưởng môn nói như vậy là quá khách sáo, đây rõ ràng chính là xem thường vãn bối, cho rằng vãn bối dùng tuyệt kỹ để lấy lòng tiến bối, vãn bối tuy rằng võ công không sánh bằng Hà chưởng môn, nhưng dù sao cũng coi như là một trong Võ Đang bát hiệp, tuy rằng trên chốn võ lâm, ta chưa làm được sự gì nhiều chuyện tốt…
Hà Thái Xung hơi có chút bất ngờ, nói︰
– Ừ..xem như là ta nói không đúng, Võ Đang bát hiệp, nổi tiếng thiên hạ? Trương thiếu hiệp chớ để ý, chẳng qua là ta quá nóng ruột, nói không biết lựa lời, từ hôm nay về sau, Trương thiếu hiệp chính là bằng hữu của Hà Thái Xung ta rồi! mai sau chỉ cần đến Tây Vực, mặc kệ gặp phải chuyện gì, ngươi cứ việc tìm đến ta…
Trương Siêu Quần nói︰
– Đa tạ Hà chưởng môn, bất quá, ta thanh minh trước, mỗi người có thể chất khác nhau, hiệu quả cũng sẽ không cùng, có người là thay đổi không ít, có người nói không chắc, chỉ có một chút ít biến hóa, còn Hà chưởng môn có thể nắm giữ được bao nhiêu thành, vãn bối đây không dám hứa chắc, nếu như mà không có hiệu quả bao nhiêu, Hà chưởng môn cũng đừng có trách ta.
Hà Thái Xung trong lòng nở hoa, lập tức cười nói︰
– Chuyện này đương nhiên.. đương nhiên rồi.
Ngay sau đó, Hà Thái Xung ước định buổi chiều sẽ gặp lại hắn.
Đến buổi chiều, Hà Thái Xung quả nhiên đi tới, Trương Siêu Quần thấy ông ta thay đổi một thân trường sam màu xám, vóc dáng kiên cường, dáng vẻ bất phàm, ủng hộ nói︰
– Hà chưởng môn quả nhiên là rồng trong thế gian, dáng vẻ đường đường a!
Hà Thái Xung từ lâu đã vượt qua 50 tuổi, khi còn trẻ đúng là nhân vật oai phong, nhưng đến tuổi bây giờ, mặc dù là nội công thâm hậu, tinh thần mười phần sảng khoái, nhưng khuôn mặt cũng bắt đầu có nét già nua, bình thường cũng có người ít người như thế tán mình, trong lòng không khỏi vui mừng, khiêm tốn vài câu, liền dẫn Trương Siêu Quần ra khỏi Thiết Cầm Cư, đi tới cửa, có mấy đệ tử muốn tuỳ tùng đi theo, Hà Thái Xung khoát tay nói︰
– Sư phụ cùng Trương thiếu hiệp có chuyện phải làm, các ngươi không cần đi theo.
Đi ra hồi lâu, Hà Thái Xung nói︰
– Trương huynh đệ, tại núi Tám Thánh này, dù sao ta cũng là người nổi danh, cho nên tuyệt đối đừng xưng hô ta là Hà chưởng môn, ngươi cứ gọi ta là Dương đại ca đi!
Trương Siêu Quần gật đầu nói︰
– Vâng.. Dương đại ca.
Hai người đi ra khỏi mười mấy dặm lộ, tới một cái chợ trấn, đến một chỗ tòa viện nhìn qua khá bình thường dừng lại gõ cửa, mở cửa là cái đại hán tầm 30 tuổi mặt rỗ thấy Hà Thái Xung tựa như quen biết, cúi mình vái chào, nói︰
– Dương lão gia tới rồi!
Hà Thái Xung ừ một tiếng, tiện tay thưởng cho một nén bạc…
– Trương huynh đệ, ngươi đi theo ta.
Đi vào trong phòng, chỉ thấy trong sảnh đường có một bàn tiệc rượu cùng với thức ăn, mấy bầu rượu, sau khi ngồi vào chỗ của mình, đái hán mặt rỗ vỗ tay một cái, từ giữa nhà thướt tha đi ra bốn cô nương.
Trương Siêu Quần thấy này bốn cô nương trang điểm đậm nét, tuy rằng ngũ quan cũng cũng tạm được, nhưng nồng nặc hương vị trang điểm, ngửi muốn nghẹt thở, tướng mạo chỉ có ba phần, bảy phần là trang phục, có trời mới biết ở bên trong còn có cái gì kinh khủng hơn không, hắn cau mày, hỏi︰
-Này.. đừng có nói đây là mặt hàng thượng đẳng ở khu vực Tam Thánh này chứ? Dương đại ca, bộ nơi này các cô nương đều có tầm cỡ như thế này sao?
Hà Thái Xung vỗ bàn cái “Ầm” một tiếng, trên bàn đĩa mâm đồng loạt nhảy lên.
– Sao lại như thế này? Lão gia đã nói trước là muốn các cô nương tốt nhất rồi mà? Ngươi lại dám qua loa lấy lệ! Có tin hay không ta sẽ hủy bỏ Di Hồng viện này?
Đại hán mặt rỗ sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói︰
– Dương lão gia…Dương lão gia, xin ngài đừng nóng giận, các nàng chỉ là bồi hai vị uống rượu, còn có… còn có…
Hà Thái Xung cả giận nói︰
– Còn có …sao không mau mau gọi ra? Đưa các người xoàng xỉnh như thế này lừa gạt lão gia! Kêu các cô nương này cút ngay!
Trương Siêu Quần cười nói︰
– Dương đại ca, huynh đừng có phẫn nộ, dĩ nhiên là các nữ nhân bên ngoài làm sao sánh được với ái thiếp Ngũ Cô đẹp đẽ của huynh? Quên đi, chúng ta đêm nay chỉ luận bàn tài nghệ, cứ chấp nhận một ít đi, từ từ để xem còn có cái gì nữa thì hãy nói.
Hà Thái Xung trừng mặt với đại hán rỗ mặt, nói︰
– Còn không mau đi?
Trương Siêu Quần chỉ vào cái kia bốn cô nương trang diễm lòe loẹt, vẫy vẫy tay, nói︰
– Các cô nương cũng đừng đi, lại đây nới lỏng gân cốt, xoa bóp chân tay cho bọn ta chút.
Bốn cô nương nơm nớp lo sợ đi tới, đều vây quanh Trương Siêu Quần, không ai dám quá bên cạnh Hà Thái Xung kia, Trương Siêu Quần nói︰
– Ngày hôm nay vị khách chủ là Dương lão gia, các cô nương đều đều vây quanh ta làm gì? Nhanh qua bên đó hai người, nếu không Dương lão gia lại giận, là không được rồi.
Hai cô nương mặc hoàng sam lắp bắp đi tới, hai người bốn bàn tay, phân ra trái phải ở trên vai Hà Thái Xung nhào nặn.
Trải qua chốc lát, đại hán mặt rỗ mặt vội vã đi vào, phía sau đi theo hai tiểu cô nương vóc cao thanh mảnh, chắp tay nói︰
– Dương lão gia, Trương tiểu gia, đây là Tiểu Ngư và Tiểu Nhạn các nàng đến rồi.
Trương Siêu Quần cùng Hà Thái Xung hai mắt tỏa ánh sáng, hai cô nương này, tướng mạo không khác nhau chút nào, đều là mặt trái xoan, mi mục như họa, vóc người thướt tha, u vận liêu người.
Trương Siêu Quần vỗ tay cười nói︰
– Lần này mới có chút dáng vẻ! Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn lẽ nào là tự sánh chim sa cá lặn a?
Hà Thái Xung nhìn hai cô nương đến ngẩn ngơ, khi hồi phục tinh thần lại, hướng về Trương Siêu Quần nói︰
– Hai cô nương này tuy xinh đẹp cũng rằng sánh không bằng ái thiếp Ngũ Cô của ta, nhưng cách biệt cũng không quá xa.
Trương Siêu Quần lại ngẩn ra, hôm qua đã nghe Đinh Mẫn Quân nói, Ngũ Cô là tuyệt thế mỹ nữ, sau đó trong bữa tiệc Dương Bất Hối cũng nói như vậy, Trương Siêu Quần trong lòng ngứa ngáy gian nan, hiện nay, hai cô nương Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn thanh xuân mạo đẹp, tuyết da hoa mạo, lại còn nghe Hà Thái Xung nói là cách biệt không bằng? Điều này không khỏi làm cho Trương Siêu Quần ngạc nhiên, ngày hôm qua lúc hắn nhìn mặt Ngũ Cô, nhưng khi đó Ngũ Cô bị độc Kim Ngân Huyết Xà, gương mặt sưng phù giống như là Trư Bát Giới, lẽ nào thật sự là xinh đẹp đến như thế.
Hà Thái Xung thấy hắn đờ người ra, lại tưởng rằng hắn thấy mỹ nữ nên mới như vậy, âm thầm nở nụ cười, người trẻ tuổi chính là người trẻ tuổi, mới có một chút như vậy đã kềm lòng giữ không được, nếu như để hắn thấy ai thiếp của ta kia, hắn còn sẽ không thất thố đến dạng nào! Hà Thái Xung làm sao biết được, Trương Siêu Quần đờ ra, chính là vì đang suy nghĩ đến ái thiếp của ông ta!
– Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn xin bái kiến hai vị lão gia.
Oanh thanh yến ngữ, lời nói như nhung nhớ, khiến người ta như được làn gió xuân ấm áp.
Hà Thái Xung nhìn phía đại hán mặt rỗ nói︰
– Nơi này không còn chuyện của ngươi, mang theo bốn nàng kia có thể đi được rồi.
Đại hán mặt rỗ đáp một tiếng, cũng chính muốn rời khỏi, Trương Siêu Quần lại nói︰
– Dương đại ca, tiền cũng thanh toán rồi, cứ lưu lại các nàng, tiểu đệ đảm bảo chỉ có Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn là không đủ người dùng.
Hà Thái Xung hai mắt chớp lên, luôn mồm nói︰
– Tốt lắm…tốt lắm… lưu lại… lưu lại.
Đại hán mặt rỗ lúc này đã vội vã đi ra ngoài.
Trương Siêu Quần hướng về hai cô nương song sinh kia vung tay lên, nói︰
– Hai cô nương có cái gì sở trường? Biểu diễn một thoáng trợ hứng cho chúng ta xem.
Hai cô nương liếc nhìn nhau một cái, cùng nói︰
– Chúng tiểu nữ xướng khúc vũ đạo cái gì cũng đều biết một chút.
Trương Siêu Quần cười hắc hắc nói︰
– Lại đây, để tiểu gia ta kiểm tra xem một chút có còn là xử nữ không?
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn đồng thời mặt đỏ ửng đỏ, cô nương này nhìn cô nương kia kia một cái ta, không ai chịu tiến lên.
Hà Thái Xung ngạc nhiên nói︰
– Điều này chỉ nhìn cũng có thể kiểm tra được?
Trương Siêu Quần nói︰
– Đó là đương nhiên, tiểu đệ chủ dùng tay sờ sơ qua là liền biết.
Hà Thái Xung âm thầm gật đầu, chăm chú nhìn lên, chờ đợi có thể học được thêm một chiêu, nửa thức gì đó nữa.
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn chậm rãi dời bước tiến lên, đi tới trước mặt Trương Siêu Quần, hắn hướng về Hà Thái Xung nói︰
– Nhìn các nàng cất bước, cũng có thể nhìn ra được một ít, đó là phạm vi giữa hai chân ha ha… năm phần là không còn xử nữ rồi…
Hà Thái Xung cảm thấy hứng thú hỏi︰
– Vậy ngươi sờ một cái liền có thể biết ngay đến à?
Trương Siêu Quần đưa tay ra, luồn vào bên trong xiêm y của một cô nương, hướng về từ trên bắp đùi non xoa xoa vuốt ve, Tiểu Ngư kia duyên dáng rên to một tiếng, thân thể run run, cắn chặt môi dưới, trên mặt đỏ bừng bừng, theo ma thủ của Trương Siêu Quần phất động, trong miệng ê a liên thanh, làm như không thể chịu được quấy nhiễu, nàng duỗi ra một cái tay nắm lấy bả vai Tiểu Nhạn song sinh tỷ muội, hai mắt hàm mị sinh xuân, ướt át cực điểm.
Trương Siêu Quần cười ha ha, rút tay về, nói︰
– Lúc này đã chín phần mười không phải là xữ nữ rồi.
Tiểu Ngư kiều hừ một tiếng, phong tình vạn chủng liếc chéo qua hắn, Hà Thái Xung vội hỏi︰
– Xin lắng nghe lời giải thích của tiểu đệ.
Trương Siêu Quần nói︰
– Nếu là xử nữ, khi tiểu đệ sờ sọang bên dưới hạ thân của nàng, nhất định là nàng chết sống gì cũng không chịu, mặc dù là vì sợ chúng ta, thì cũng ít nhất là vừa thẹn vừa có phản ứng.
Hà Thái Xung vỗ tay khen︰
– Rất đúng…, rất đúng, phân tích rất hay.
Trương Siêu Quần lại nói︰
– Cô nương Tiểu Ngư này cố nhiên là có ngượng ngùng, nhưng cũng không có vẻ gì sợ sệt là một lý do như vậy, thứ hai, khi bàn tay tiểu đệ phủ lên nơi riêng tư, nếu là xử nữ, nhất định van xin, hai chân kẹp chặt, không cho tiểu đệ thực hiện chạm vào được, nhưng cô nương này, bàn tay tiểu đệ vừa dùng sức liền tìm thấy cái bên ngoài tiểu khố, mới sờ soạng mấy lần, liền ý xuân nảy mầm, đại ca nhìn, đầu ngón tay tiểu đệ đã dinh dính ướt vì bài tiết dịch nhờn.
Hà Thái Xung luôn mồm khen hay, liền xưng hô hắn quá cao minh, cái kia Tiểu Ngư mắc cỡ cực độ, vặn vẹo vòng eo….
Trong phòng các kỹ nữ thấy Trương Siêu Quần bất quá chừng 19, 20 tuổi thiếu niên, so với những khách nhân già dặn suốt ngày ngâm mình ở bên trong chốn son phấn thì lại hiểu biết hơn nhiều lắm, ngạc nhiên không thôi.
Nhưng mọi người làm sao biết, Trương Siêu Quần tuy rằng nhìn qua bề ngoài không có tới hai mươi tuổi, nhưng tâm trí của hắn đã sớm là có 30 tuổi rồi, chút ít chuyện như thế này, bất quá là trò trẻ con với hắn mà thôi.
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn thấy hắn trẻ tuổi anh tuấn, vóc người kiện mỹ, trong lúc vung tay nhấc chân, phong thái phiêu du, đã âm thầm yêu thích, hai đôi mắt mắt mị nhãn đã bay lên đến.
Trương Siêu Quần cười híp mắt nói ︰
– Cô nương là Tiểu Ngư hay là Tiểu Nhạn?
Tiểu Ngư buông vầng trán cúi xuống, xấu hổ trả lời ︰
– Tiểu nữ là tỷ tỷ Tiểu Ngư.
Trương Siêu Quần trước khi xuyên qua, đã cùng thiên kim của Bộ trưởng bộ quốc phòng kết hôn, cũng coi như là một tay phong nguyệt cao thủ, đi tới nơi thế giới Ỷ Thiên này, lần thứ nhất tiếp xúc đến các cô nương kỹ nữ thời cổ xưa, chốn này là chưa từng nghe nói đến bệnh này bệnh kia như thời hiện đại, cho nên hắn muốn phóng túng một trận, thấy Hà Thái Xung hãy còn chăm chú theo nhìn hắn, liền cười nói︰
– Dương đại ca, chúng ta nam nhân đi ra ngoài chơi, chính là vui vẻ, gặp dịp thì chơi, một đêm phong lưu kích thích, thoả thích sảng khoái, không việc gì mà bỏ qua.
Nói xong liền đem Tiểu Ngư ôm vào trong lòng, đặt ở trên đùi, hỏi︰
– Tiểu Ngư, vừa lúc nãy ta sờ nàng có thoải mái không?
Một già một trẻ trong kỹ viện, một lão thì như sơ ca, một trẻ lại là phong nguyệt già đời, chúng nữ đều có cảm giác kinh ngạc mới mẻ.
Tiểu Ngư “ ừ “ nhẹ một tiếng, Trương Siêu Quần cười hì hì, nói︰
– Ta mò nàng thoải mái, nàng có cái gì tưởng thưởng cho ta không vậy?
Trương Siêu Quần vừa nói, lại vừa đem một cái tay luồn vào dưới hạ thân của nàng, ở trên bắp đùi vuốt lên vuốt xuống, Tiểu Ngư lại “A…” một tiếng kiều rên, thân thể kiều nhuyễn co quắp ở trên người hắn, sờ soạng mấy lần, Tiểu Ngư hai chân không tự chủ được hơi mở rông ra, chỉ thấy Trương Siêu Quần một cái tay ở ngay chính giữa háng nàng nhẹ nhàng xoa xoa lên mé trên đầu âm vật của nàng, cũng không biết dùng cái gì thủ pháp, Tiểu Ngư càng rên lớn tiếng, thân thể run nữu bãi lên, liên thanh xin tha.
Trương Siêu Quần lại không chịu tha nàng, cái tay kia tốc độ dần dần gia tăng.
– Công tử tha cho tiểu nữ đi! Đừng… đừng tiếp tục lấy… tiểu nữ…tiểu nữ.. không chịu nổi… um…a……á
Theo một tiếng rên thật dài rung động tâm hồn, Tiểu Ngư kia thân thể đột nhiên ưỡn lên một cái, cả người chấn động, mềm yếu nhuyễn nằm nhoài trên người Trương Siêu Quần, thở gấp không ngớt.
Ở đây các nữ tử đều không phải là thiếu kinh nghiệm trong chốn thanh lâu, làm sao mà nhìn không ra, Tiểu Ngư bị thiếu niên anh tuấn này mò đến tiết thân, ai cũng mặt đỏ tới mang tai, bất giác kinh ngạc, chỉ là trong thời gian ngắn ngủi, chỉ dùng một cái tay, hời hợt mò mà làm cho Tiểu Ngư tiết thân?
Trương Siêu Quần lấy ra đưa đầu ngón tay, chỉ thấy trên hai ngón tay hắn, sền sệt chất lỏng dính đầy, hắn quay đầu hướng về một cái hoàng y kỹ nữ nói︰
– Giúp ta liếm khô ngón tay.
Hoàng y kỹ nữ lúng túng nói︰
– Chuyện này… chuyện này… không muốn có được không?
Trương Siêu Quần cảm thấy khá thất vọng, nguyên lai kỹ nữ thời cổ xưa không có chơi cái trò này, hắn liền sửa lời nói︰
– Có cái khăn không?
Hoàng y nữ tữ vội vàng từ lấy khăn tay trong người, lên đến, giúp hắn lau chùi sạch ngón tay, Trương Siêu Quần quay đầu hướng về Tiểu Nhạn đang đứng ngây người ra nói︰
– Vừa rồi nàng cùng Tiểu Ngư có nói sẽ xướng khúc vũ đạo?
Tiểu nhạn mặt đỏ lên, nói︰
– Công tử muốn nghe cái gì?
Trương Siêu Quần cười nói︰
– Đương nhiên là nghe Thập Bát Mô* rồi? Khà khà… tiểu gia yêu thích vừa nghe vừa xem, không thể mặc xiêm y đấy, cả hai người đều vậy, ta cùng Dương đại ca vừa uống rượu vừa nghe lại vừa xem.”
( Khúc hát dân gian “Thập Bát Mô” Mười Tám Điệu Sờ)
Chú ý của dịch giả hieusol – Tàng thư viện:
– Không đảm bảo đúng 100% về nghĩa, có thể sai đôi chỗ, chưa kể dịch thơ có phăng phiêu so với dịch nghĩa.
– Phái nữ ko nên xem.
Nhanh nhanh đánh trống, thong thả gõ chiêng
Chiêng dừng trống lặng để nghe hát ca
Hát lên tất tần tật những lời nhảm nhí
Nghe ta hát Mười tám điệu sờ
Đưa tay sờ làn tóc bên má em
(Như) mây xanh bay tận chân trời
Đưa tay sờ trán em
Vầng trán đầy đặn làm mê đắm lòng người này
Đưa tay sờ đôi mày ngài của em
Kéo dài trên gương mặt
Đưa tay sờ lên đôi mắt em
Đôi mắt đen huyền trong sáng
Đưa tay sờ lên chiếc mũi nhỏ xinh của em
Hơi thở ấm áp nhẹ nhàng
Đưa tay sờ lên khóe môi em
Em liếc mắt khẽ cười
Đưa tay sờ tới chiếc cằm nhọn
Chiếm cằm kê trên ngực
Đưa tay sờ lên vành tai em
Đôi bông tai đu đưa
Đưa tay sờ lên bờ vai em
Đôi vai đều đặn non tươi
Đưa tay sờ bờ lưng em
Tấm lưng ong tôn thẳng bờ vai
Đưa tay vuốt làn da măng tơ
Còn mượt hơn cả bút lông cừu
Đưa tay sờ lên bờ ngực em
Ngực anh kề sát ngực em
Đưa tay sờ vào trong bàn tay em
Bàn tay đang che cả hai bên ngực
Đưa tay sờ lên đôi núm vú
Cặp bánh sữa biến hóa đa hình đa dạng
Đưa tay sờ lên phần bụng trên của em
Một cánh đồng gieo trồng phì nhiêu
Đưa tay sờ lên phần bụng dưới của em
Bụng dưới mềm mại trước mắt anh
Đưa tay sờ lên chiếc rốn của em
Khoái như vụ mùa bội thu năm ấy
Đưa tay vuốt xuống đôi mông em
Tựa bông gòn mềm mại êm sướng tuyệt vời
Đưa tay sờ đến bắp đùi em
Ngon lành như quả bí mơn mởn
Đưa tay sờ đến đầu gối em
Sướng như trâu cày kéo ruộng bùn
Đưa tay sờ xuống bắp chân em
Chớ có cựa quậy, hãy dang ra
Đưa tay sờ tới bàn chân nhỏ
Chân thon thả gác trên vai anh
Toàn thân trên dưới sờ hết rồi
Cả trước sau cũng không còn sót chỗ nào
Bên trái sờ để sinh con trai
Bên phải là để đẻ con gái
Nhìn suốt từ Đông đến Tây
Tất cả đều là núi đồi khe suối
Chọc cây đâm gai cả hai bề
Tựa như đưa thoi dệt vải
Bên trái rồi lại bên phải
Thằng bé hư nóng bừng trong cái lạnh
Sướng như cổ họng uống rượu mạnh
Trong thân có được người ngọc
Tay đặt trên bờ mông
Sướng như cổ họng uống canh nóng
Mông nàng lớn như cái cối xay
Ba gánh mè đen (ra) nửa cân rượu
Hai bờ dương liễu xanh um
Ở giữa ngựa chiến bơi thuyền đi vào
Hai bên hé ra một lối nhỏ
Ở giữa có thể đặt vừa cái giàn rau dưa
Cụ già từng nghe đến Thập Bát Mô
Nhớ thời tuổi trẻ đã trải qua
Trai trẻ nghe đến Thập Bát Mô
Ngày đêm khao khát kiếm vợ
Ngưới góa vợ nghe đến Thập Bát Mô
Chỉ biết ôm gối mà khóc nhớ vợ
Sư thầy nghe đến Thập Bát Mô
Liền bảo đồ đệ gọi là anh
Ni cô nghe đến Thập Bát Mô
Ngủ tới nửa đêm không chịu nổi
Hậu sinh các ngươi nghe xong rồi
Thảy đều khao khát cưới vợ ngay
Ngủ được nửa giấc thấy lòng động
Năm ngón tay chà xát mân mê
Lên xuống rồi lại lên xuống
Mua bán phát đạt thật náo nhiệt
……………………………………………………………..
Tiểu Nhạn xấu hổ, lắp bắp đỡ dưới chân muội muội Tiểu Ngư, đi tới trước cái ghế ngồi tròn trước mặt, cầu viện hướng về Hà Thái Xung nói︰
– Dương lão gia, có thể chỉ là xướng vũ, không… không thoát xiêm y được không?
Hà Thái Xung ậm ừ một tiếng, quay đầu liếc nhìn Trương Siêu Quần, Trương Siêu Quần cười nói︰
– Tiểu Nhạn cô nương, hay lắm,mới như thế, liền đã kề cận với Dương đại ca, ha ha…thôi quên đi, tất cả mọi người hãy đi ra ngoài trước chờ, ta cùng Dương đại ca nói chút chuyện, một lúc nữa sẽ gọi các người đi vào nhé!
Chúng nữ như nhặt được đại xá, thướt tha đi ra ngoài, Trương Siêu Quần lắc đầu, rót cho Hà Thái Xung một chén rượu, nói︰
– Những kỹ nữ này thật không cái gì là có tố chất tinh thông nghề nghiệp, hình như là giống có chút sợ ta vậy.
Hà Thái Xung vừa rồi nhìn hắn ở dưới hạ thân Tiểu Ngư dùng bàn tay bừa bãi tàn phá, nhìn hồi lâu cả người đã nóng, miệng khô lưỡi khô, nâng chén rượu uống một hơi cạn sạch, cười nói︰
“Ha ha, không riêng là các nàng, ngay cả ta cũng có chút sợ ngươi, ngươi vừa rồi… vừa rồi rất… rất tà ác a, nhưng.. ta lại yêu thích! Ha ha…
Trương Siêu Quần lắc đầu nói︰
– Cái này có cái gì mà tà ác? Dương đại ca ngươi còn chưa từng thấy qua kích thích, một lúc..nữa…. khà khà, quên đi, hiện tại tiểu đệ truyền thụ một ít kỹ xảo cho huynh, có thể nắm giữ bao nhiêu, là tự xem ở chính huynh
Hà Thái Xung kinh hỉ, gật đầu liên tục……
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
22 chương
10 chương
28 chương
364 chương