Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Chương 40 : Luyện Công Cùng Đinh Mẫn Quân
– Sắc trời đã tối, hôm nay không đi nữa, ở đây qua đêm vậy.
Trương Siêu Quần nói.
Tuy rằng Đinh Mẫn Quân không có nói ra, nhưng ý của nàng thì hắn biết là muốn cùng mình đi đến Côn Luân sơn.
Đinh Mẫn Quân nghe được qua đêm, trên mặt đỏ lên, thấy hắn đi ra ngoài kêu Trương Vô Kỵ cùng Dương Bất Hối đi vào, nhìn thấy bóng lưng kia cao to, nàng không khỏi ngây dại, nghĩ đến hai năm trước trong ngôi miếu đổ nát đêm đó, mình bị cánh tay cường tráng này ôm vào trong ngực, bừa bãi trìu mến, trên mặt càng là đỏ ửng…
– Ui… a di sao trên mặt đỏ quá vậy?
Mới vừa đi vào đến cửa Dương Bất Hối kinh ngạc thốt lên một tiếng, tiểu cô nương lại hỏi︰
– A di có phải là sinh bệnh? Vô Kỵ ca ca biết được cách chữa trị, Vô Kỵ ca ca, huynh giúp a di xem qua một chút đi!
Trương Vô Kỵ tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng so Dương Bất Hối thì hiểu chuyện hơn nhiều, nên y trịnh trọng nói︰
– A di trên mặt khí huyết dâng lên, không phải dấu hiệu sinh bệnh, chỉ là trong lòng a di đang phẫn nộ hoặc là có chuyện xấu hổ, tự nhiên sẽ phản ứng ở trên mặt.
– Vậy.. a di đang là tức giận hay thẹn thùng đây?
Dương Bất Hối kế tục đặt câu hỏi.
“Khặc khục…”
– Được rồi, trời sắp tối, chúng ta đều mệt mỏi, nghỉ sớm một chút, a di cũng sẽ đi cùng đến núi Côn Luân, Bất Hối đừng hỏi nữa, ngoan nha, a di là sư tỷ của mẫu thân ngươi, nếu không nghe lời, a di sẽ nói cho mẫu thân ngươi biết đấy.
Dương Bất Hối vội vàng che miệng, nhìn Đinh Mẫn Quân đã có nhiều hơn mấy phần kính nể khi nghe nàng nói như vậy.
Bên trong căn nhà tranh, chất rất nhiều cỏ khô, Trương Siêu Quần cùng Trương Vô Kỵ hai người đem cỏ khô rãi dày lên dày một tầng, hai đứa bé ở chính giữa một bên ngủ dưới, trương Siêu Quần chỉ vào Dương Bất Hối bên cạnh, nói︰
– Đinh sư tỷ ngủ nơi này, tiểu đệ ngủ bên ngoài, vạn nhất có chuyện gì thì dễ ứng phó.
Đinh Mẫn Quân đống cỏ khô tuy rộng, Trương Vô Kỵ cùng Dương Bất Hối đã chiếm đi hơn một nửa, còn lại có dư một chút, chỉ đủ một người ngủ, xoay người cũng khó khăn, chính mình nằm đây, hắn ngủ bên ngoài, chẳng phải là… chẳng phải là hai người dán dính vào? Hắn không kêu mình ngủ tận cùng bên trong, lại gọi ta nắm mé ngoài với ngủ cùng nhau với hắn, hắn… hắn đây là…
Đinh Mẫn Quân càng nghĩ càng hoảng hốt, cố gắng tự trấn định, trong lỗ mũi hừ hừ một tiếng, không dám nhìn hắn, đem kiếm cởi xuống, để ở một bên, nhanh chóng nằm xuống, nhưng trong lòng là phù phù phù phù trái tim nhảy loạn không ngớt.
Đinh Mẫn Quân a Đinh Mẫn Quân, ngươi sao ở trước mặt này tên tiểu tử nhỏ tuổi này lại rối loạn tấm lòng đây? Có cái gì mà sợ? Ngược lại toàn thân mình trên dưới, không có một chỗ là không bị hắn chạm qua rồi, hiện tại có hai đứa nhỏ ngủ ở bên cạnh, hắn sẽ không đến nỗi làm ra cái chuyện gì ngượng ngùng đâu!
Trương Siêu Quần thấy nàng nằm xuống, cười hì hì, ngồi xuống, Đinh Mẫn Quân lập tức cảm giác được khí tức nam tử đập tới, hai mắt khép kín, tim đập hầu như muốn nhảy ra, nghe hắn nhẹ giọng ở bên tai nói︰
– Ngủ ngon.
Đinh Mẫn Quân trong lỗ mũi nhẹ giọng ừ một tiếng, thân thể run lên…
…………………………………………………………………………………….
Nhưng rất lâu cũng không có động tĩnh, bên người cũng không có người nằm xuống, cảm giác hắn không còn ở bên cạnh, Đinh Mẫn Quân kinh ngạc, chậm rãi mở đôi mắt ra, chậm rãi xoay người lại, bên cạnh không có một bóng người, Đinh Mẫn Quân trong lòng lại cảm thấy như là thất lạc, giờ mới hiểu được, thì ra hắn nói hắn ngủ bên ngoài, chứ không phải là ngủ ở trên thảm cỏ khô này.
Đinh Mẫn Quân thở dài, ngồi dậy, hai mắt mông lung không có mục đích, vừa rồi cho rằng hắn sẽ ngủ ở bên cạnh mình, vừa sốt sắng vừa sợ, hiện nay nhân gia đã đi ra bên ngoài ngủ, thì trong lòng có chút đau lòng thất vọng, lẽ nào là hắn cảm thấy mình không đủ đẹp đẽ? Hay là chê ta lớn tuổi? Suy nghĩ một hồi khóe mắt dần dần ướt át, trức ngực như là nghẹn lại.
Đến nữa đêm Đinh Mẫn Quân trằn trọc trở mình, không sao ngủ được, càng nghĩ, trong lòng càng khổ sở.
Không được! Nếu như hắn thật sự không cần nhìn đến mình, thì cũng phải gặp mặt hỏi cho rõ, hắn nếu thật sự ghét bỏ mình, đơn giản một chiêu kiếm giết hắn, quá mức thì chính mình tự sát theo! Nghĩ đoạn mấu chốt này, Đinh Mẫn Quân không nhịn được nữa, nắm lên chuôi kiếm, nhẹ nhàng đứng dậy, đi ra ngoài.
Đêm nay trăng non xuyên thấu qua tàng cây mờ ảo chiếu xuống, chỉ thấy Trương Siêu Quần ngất ngưỡng tự nằm trên đống cỏ khô trước mái hiên nhà, hai mắt nhắm nghiền đang ngủ say, Đinh Mẫn Quân một trận khí khổ, hắn đúng là ngủ say sưa, nàng chảy nước mắt, lặng lẽ đến gần, chỉ thấy bên dưới ánh trăng, làm nổi bật hắn một khuôn mặt anh tuấn đẹp đẽ linh khí mười phần càng thêm tựa như là ảo mộng, tên bại hoại này, đêm đó đối với mình như vậy, hiện nay có để ý tới mình hay không cũng chẳng biết, ta có lòng tốt từ xa như vậy mang thức ăn đến cho hắn, còn giấu giếm lừa dối sư phụ, hắn như là không hiểu tấm lòng ta, lẽ nào ta thật sự phải giết hắn cho hả sao? Phương tâm đang do dự, bỗng nhiên tên bại hoại này mở mắt ra nói.
– Đinh sư tỷ, muộn thế này cũng chưa ngủ, đến xem tiểu đệ ngủ sao?”
– A…
Một tiếng thét kinh hãi, lập tức nhớ tới bên trong còn có người ngủ, Đinh Mẫn Quân vội vàng dùng tay che miệng mình lại.
Trương Siêu Quần tựa như mỉm cười, mới đầu hắn cố ý ở bên trong làm ra một bộ muốn cùng với nàng ngủ chung một nơi, sau đó cố ý đi ra bên ngoài này nằm, để thử xem nàng có thể kiên trì đến bao lâu, hắn thính giác bây giờ vốn là phi thường nhạy bén, sau khi tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, thính lực càng là tăng cường lên rất nhiều, thậm chí Đinh Mẫn Quân ở trong nhà tranh lăn lộn khó ngủ, lăn qua lộn lại động tĩnh, hắn cũng đều nghe được rõ ràng.
– Nhỏ giọng một chút, bên trong bọn họ đang ngủ đấy!
Trương Siêu Quần nói.
Đinh Mẫn Quân mắc cỡ cúi đầu, nửa đêm canh ba, chính mình lén lút chạy ra ngoài, không phải vụng trộm thì đây là cái gì?
– Ngươi… ta hỏi ngươi, đến cùng là dự tính của ngươi là sao vậy?
Đinh Mẫn Quân bình phục tâm tình, thấp giọng hỏi.
Trương Siêu Quần ngạc nhiên nói︰
– Sư tỷ hỏi câu này thâm ảo quá, trước mắt hiện tại tiểu đệ chỉ nghĩ đến đem nữ nhi của Kỷ sư tỷ đưa đến núi Côn Luân rồi mới tính tiếp.
Đinh Mẫn Quân nói︰
– Ta không phải hỏi chuyện này, ta hỏi… ta hỏi ngươi, đối với ta thì tính sao?
Nàng nói đến đoạn sau, giọng nói càng thấp.
Trương Siêu Quần︰
– Đinh sư tỷ vẫn nhớ chuyện hai năm trước kia sao? Đã qua hai năm, nếu như sư tỷ thực sự là cảm thấy nuốt không trôi cơn giận này, để tiểu đệ giúp sư tỷ đi tìm tên hái hoa đạo tặc kia giao lại cho sư tỷ xử trí, có được chưa?
Đinh Mẫn Quân tức giận, nói︰
– Cái gì hái hoa đạo tặc, tên đó đâu có.. làm ra cái gì, ta hỏi là hỏi chính ngươi, ngươi… ngươi có thích ta đi theo ngươi không?
Trương Siêu Quần cũng không nhịn được nữa, che miệng mỉm cười, Đinh Mẫn Quân vừa thẹn vừa giận, bạt kiếm ra một nửa, Trương Siêu Quần nhẹ nhàng vươn tay ra, đem nàng kéo lại gần, Đinh Mẫn Quân kinh ngạc thốt lên “ Ưm..”một tiếng, rồi ngã về trong lồng ngực của hắn.
Trương Siêu Quần ghé vào lỗ tai nàng nhẹ giọng︰
– Cái lúc ở sư tỷ ở trước mặt Kim Hoa bà bà rút kiếm ra giống như thế này, tiểu đệ trốn ở bên trong đống cỏ khô, rất là nóng ruột, chỉ lo Kim Hoa bà bà sẽ tổn thương đến sư tỷ, trái tim đều loạn lên, nếu không có sư phụ của sư tỷ đứng ở một bên, thì tiểu đệ đã lao ra.
Bên lổ tai bị hơi tở hắn ấm áp làm cho ngứa nhột, trong mũi nghe thấy nồng nặc khí tức nam tử, khiến cho Đinh Mẫn Quân thân thể mềm mại như nhũn người ra..
– Thật sao? Ngươi thật sự lo lắng cho ta?
Trương Siêu Quần nói chắc chắn như lời thề︰
– Đương nhiên, tuy rằng đêm đó là sư tỷ chủ động, nhưng chúng ta dù sao cũng đã từng có tiếp xúc da thịt, nếu lúc đó mà không có sợ sư tỷ đem tiểu đệ một chiêu chém chết, tiểu đệ đã sớm… đã sớm…
Đinh Mẫn Quân mị nhãn như tơ, tiếp lời nói︰
– Đã sớm làm sao?
Trương Siêu Quần cười hắc hắc nói︰
– Sư tỷ nói làm sao …thì tiểu đệ lúc đó là sẽ làm sao….
Miệng hắn nói, một đôi tay đã chậm rãi mò lên trên eo thon của nàng, mới sờ soạng vài lần, Đinh Mẫn Quân thân thể như toả nhiệt tựa hẳn ở trong lòng Trương Siêu Quần.
Đôi tay vừa ở trên người nàng chậm rãi tới lui tuần tra, vừa ở bên tai nàng nói ︰
– Hai năm không có ai làm, sư tỷ có tự một mình làm không vậy?
Đinh Mẫn Quân kiều hừ một tiếng︰
– Cái gì mà một mình làm? Làm cái gì?
Trương Siêu Quần cười hì hì, khẽ cắn thùy tai nàng, làm cho Đinh Mẫn Quân lại run lên.
– Một mình làm tức là khi không có nam nhân, chính mình dùng ngón tay thay thế ở bên dưới, sư tỷ cũng đừng nói là chưa bao giờ từng thử đấy…
Đinh Mẫn Quân bây giờ đã hiểu, e thẹn nói︰
– Ngươi… ngươi làm sao biết vậy?
Trương Siêu Quần ngẩn người ra, chính mình thuận miệng nói qua một chút, không nghĩ tới nàng thật sự là đã từng có dùng bàn tay thay thế ở bên dưới, dựa theo kinh nghiệm của lúc chưa xuyên qua đến đây, thì biết đàn bà khì sắp đến 30 tuổi, tính dục nổi dậy rất là rất mãnh liệt, vì lẽ đó có câu nói, nữ nhân ba mươi như hổ, đó là độ tuổi mà nữ nhân mãnh liệt nhất về ham muốn tính dục, huống chi Đinh Mẫn Quân đã từng hưởng qua tư vị ái ân, hai năm trôi qua, làm sao chịu được mỗi khi lên cơn động dục?
Nghĩ tới đây, Trương Siêu Quần một tay vừa mò trên hai bầu vú vun đầy vểnh cao nhào nặn, do cách y phục nên càng là có cảm giác co dãn bóng loáng vừa vặn có thể một tay nắm chặt.
Mà một cái tay khác lật vào khu vực hiểm yếu của nàng, bàn tay kia xẹt qua cái bụng dưới trơn nhẵn, thẳng đến bên ngoài lớp vải trên cái âm hộ nhẹ nhàng xoa nắm vuốt ve.
Đinh Mẫn Quân đôi mắt như khói sóng mê ly, má ngọc thiêu đốt nóng bỏng, ưm lên thở dốc︰
– Ngươi… làm như vậy không sợ.. bọn chúng… bọn họ còn ở bên trong nhà, vạn nhất đột nhiên bước ra, cái kia không phải là mắc cỡ chết người sao?
Trương Siêu Quần trả lời︰
– Có cái gì không mà sợ? Như vậy không phải là càng kích thích hơn?
Đinh Mẫn Quân gắt giọng︰
– Ngươi sao vậy, còn nhỏ tuổi mà sắc như thế? Còn biết kích thích! Ừm…
Một tiếng rên nhỏ yêu kiều, Trương Siêu Quần một bàn tay luồn vào bên trong hạ thể nàng, cái âm hộ bao trùm bởi tiểu khố, nhưng vẫn nhuyễn mềm, Trương Siêu Quần không có cảm giác bao nhiêu, nhưng Đinh Mẫn Quân thì khác, bên trong lớp vải tơ, cái âm hộ màu mỡ hoa càng có loại kích thích khác thường hơn, trong đầu Đinh Mẫn Quân đang nghĩ tới bản thân bình thường ở trong khuê phòng dùng ngón tay làm thay thế cái kia, nàng không kìm lòng được đem hai chân mở rộng ra, để ngón tay của hắn có thể dễ dàng làm điều ác hơn
Trương Siêu Quần thấy nàng hơi thở càng gấp gáp, đơn giản gia tăng cường độ, cách tiểu khố vuốt nhẹ lên trw6n cái khe thịt âm hộ, Đinh Mẫn Quân miệng nhỏ khẽ nhếch, không dám phát ra âm thanh, chỉ lo bên trong căn nhà tranh hai tên tiểu quỷ nghe được tiếng rên dâm đãng của mình.
Dần dần, trương Siêu Quần cảm giác được đầu ngón tay mình có chút ẩm ướt, Đinh Mẫn Quân khó chịu nổi, cái âm hộ bị bàn tay hắn làm cho vui sướng với cảm giác muốn bay lên trời, bên trong cái tiều khố bên trong, dịch nhờn bài tiết băng dinh dính ở trên người, rất là khó chịu.
Đinh Mẫn Quân nói như mê, mắt sáng như sao hơi mở ra
– Bàn tay ngươi mò cảm giác hoàn toàn khác nhau không như như bàn tay ta… Siêu Quần… Siêu Quần… ta muốn…
Còn có cái gì có thể so với lời nói này nghe qua càng rung động tâm hồn? Trương Siêu Quần dương v*t từ lâu phồng cứng lên như sắt, nghe được lời mời, còn muốn khách sáo cái gì nữa?
Hắn nhẹ nhàng ôm nàng để thân thể nằm ngửa ở lên trên thảm cỏ khô, từng một kiện y phục được cởi ra, vóc dáng mê người dưới ánh nguyệt quang kiều diễm làm nổi bật lên, làm lòng người như mê như say, một đôi bầu vú ưỡn lên đã bị hắn nhào nặn hơi sưng, hai đầu núm vú béo mập ngạo nghễ săn cứng đứng thẳng, thân thể trơn bóng liếc mắt một cái là nhìn thấy rõ mồn một, trắng noãn, linh lung, nhẵn nhụi, càng mê người chính là cặp đùi thon dài, thật là tỉ lệ vàng, êm dịu tinh xảo, đẹp đến mức tận cùng, chính giữa cái khe thịt âm hộ, nơi cửa miệng âm đ*o kia một vệt nước long lanh trên thảm nhung đen, bụng dưới thanh mảnh phập phồng, quả thực chính là vóc người tuyệt mỹ trong thiên hạ.
Trương Siêu Quần không nhịn được khen︰
– Thân thể sư tỷ quá đẹp rồi!
Lời tán dương này của hắn một tán, làm cho Đinh Mẫn Quân phương tâm mê say, trên thực tế, thẩm mỹ quan hiện đại không giống như thời cổ xưa, dáng người nàng loại này lại không được các nam nhân thời này hoan nghênh, người cổ xưa chỉ yêu thích loại hình kia đẫy đà thịt cảm, cho nên trước giờ chưa từng có người tán qua là nàng mỹ, Trương Siêu Quần chính là người đầu tiên..
Hai chân Đinh Mẫn Quân chậm rãi bị hắn tách ra, nơi riêng tư như hoa tỏa ra, bên trong mỹ cảnh tận tình hiện ra phong cảnh mỹ lệ tươi đẹp, có nơi màu đỏ trắng như phấn hồng, có nơi lỏm vào trơn nhớt như mỡ, tầng tầng dịch nhờn trong suốt mỏng manh, đọng lại ở nơi cửa miệng âm đ*o, hai bên môi nhỏ nhạt màu thịt non….
– Thế nhưng, tiểu đệ sợ sư tỷ…chịu không chịu nổi.
Trương Siêu Quần có cảm giác nàng thân thể mềm mại thanh mảnh như vậy,, trong khi dương v*t của mình to dài, thật tình không biết nàng có thể chịu đựng nổi không, vấn đề bây giờ nàng đang hoàn toàn tỉnh táo chứ không mê loạn như lần đầu tiên ở trong ngôi miếu hoang kia…
Đinh Mẫn Quân sững sờ, mặt đỏ ửng hỏi︰
– Cái gì không chịu nổi?
Trương Siêu Quần mỉm cười, cầm lấy cánh tay ngọc của nàng, liền đặt ở dưới thân mình đang phồng lên cây nhục bổng bên trên, Đinh Mẫn Quân dường như giống như điện giật, nhanh chóng thu về tay, quả nhiên… quả nhiên là rất lớn! Đinh Mẫn Quân trong lòng cũng sợ sệt, vật lớn như vậy bỏ vào trong thân thể mình, chẳng phải là sẽ làm xé rách hay sao?
Nhưng cơn động dục từ lâu đã tăng vọt, chẳng lẽ bây giờ lại ngừng lại không muốn?
– Ngươi… ngươi trước tiên thử xem sao? Nếu như không được, chúng ta liền dừng lại.
Nói xong câu này, Đinh Mẫn Quân mắc cỡ không dám nhìn hắn nữa.
Trương Siêu Quần nhìn trên ngón tay của mình dính đầy chất lỏng từ âm đ*o của nàng chảy ra, nói︰
– Đương nhiên là phải thử, không thử thì làm sao biết được không…
Đinh Mẫn Quân e thẹn nhắm chặt mắt lại, chỉ nghe tiếng sột soạt của y phục, biết hắn đang cởi ra, tim đập cũng theo tiếng động này dày đặc như trống trận.
– Ui..
Bỗng nhiên cảm giác được có một đồ vật nóng hầm hập đứng vững nơi cửa miệng âm đ*o mình, nàng vội kêu một tiếng, rồi lập tức che miệng lại, vật kia vẫn chưa có tiến vào, điều này làm cho nàng hơi yên lòng một chút, nhưng một loại cảm giác sợ hãi vẫn làm cho nàng cảm thấy căng cơ, lúc này quy đầu dương v*t chậm rãi được dịch nhờn ngâm dính đến trơn trợt, Đinh Mẫn Quân bắt đầu cảm giác được vật kia chuyển động, rất chậm….rất chậm…
Đinh Mẫn Quân nín thở, hai tay dùng sức bấu lấy những cọng cỏ khô…
Bên tai nàng truyền đến giọng nói như là mơ hồ…
– Buông lỏng một chút, sư tỷ…cứ thả lỏng người, tiểu đệ sẽ chen vào rất chậm, sẽ không đau… yên tâm, tiểu đệ rất thương yêu sư tỷ…
Đinh Mẫn Quân dần dần lấy lại được sự thanh tĩnh, nhận thấy được vật kia từng điểm từng điểm tiến vào bên trong cơ thể, ngay tức khắc có loại khát vọng, cái khát vọng là vật kia có thể lập tức chạm sấu vào tới bên trong đó.
Quả nhiên là không đau… vừa có ý niệm này, lập tức liền cảm giác được một loại nhồi mạnh vào cảm giác, cái âm hộ dường như muốn bị xé rách…..
– Ui…ui… của ngươi lớn quá..ui..a…
Đinh Mẫn Quân thân người mềm nhũn, nàng cảm giác mình bị hòa tan thành thủy, thậm chí nàng có thể cảm giác được cái kia vừa đáng ghét, vừa đáng yêu cảm thấy được cái quy đầu dương v*t lồi ra đến một vòng nhồi vào chạm đụng tới hoa tâm, bên trong âm đ*o Đinh Mẫn Quân tươm trào chảy ra nồng đậm dịch nhớt như nước thủy triều kéo tới, thân thể cô đã có từng cơn co giật…
-Ừm… a….a…
Thở dốc hổn hển, Đinh Mẫn Quân bây giờ đã triệt để lạc lối vào bên trong cơn dục tính cao độ.
Đánh đưa bên trong âm đ*o, dương v*t như bị ngâm dầu, dính đầy nước lóng lánh, ra ra vào vào, từ bên trong âm đ*o mang ra bên ngoài màu trắng dịch tương, dây dưa dính đầy ướt đẩm bộ lông của hai người…..
Trương Siêu Quần cũng tăng dục tính, tốc độ cũng càng ngày càng nhanh hơn, mỗi một lần đâm vào dưới, dương v*t đều đẩy đến nơi sâu xa nhất của hoa tâm, mỗi một lần chạm vào cổ tử cung, cũng làm cho Đinh Mẫn Quân phảng phất như đang ở trên đám mây, sung sướng đê mê, một loại sung sướng mãnh liệt cùng cảm giác thỏa mãn….
Theo cây dương v*t kia không ngừng nghỉ kích thích, Đinh Mẫn Quân bất chợt lại cảm thấy đầu ngón tay của hắn chạm vào một chỗ, đó là mặt trên đầu âm vật, tê tê ngứa cảm giác sướng khoái quá khác thường, cùng lúc làm cho nàng thân thể run rẩy lên, cũng chính ngay lúc này, Đinh Mẫn Quân liền cảm thấy âm đ*o xiết chặt lại, từ sâu trong cổ miệng tử cung, âm tinh tựa hồ phun ra tràn ngập toàm nước…
– Á… ta không xong rồi… ta không xong rồi…
Đinh Mẫn Quân khắp toàn thân nửa điểm lực đạo cũng đều không còn, đặc biệt là hai cái chân làm cho nàng có cảm giác, bây giờ nếu mình dựa vào đứng thẳng, tuyệt đối là không chịu nổi trọng lượng thân thể của mình.
– Sư tỷ vậy mà nhanh như thế a!
Trương Siêu Quần giọng nói có chút chưa hết thòm thèm, hai tay ở trên cái âm hộ nàng xoa xoa.
Ráng sức nhấc đầu lên nhìn xuống bên dưới hạ thể, Đinh Mẫn Quân liền thấy một cây thịt thô to dữ tợn, ngang nhiên đứng thẳng, như là đang thị uy.
– A… thật lớn! Chính là… cái này vừa rồi bỏ vào trong cái chỗ của ta sao?
Đinh Mẫn Quân kinh dị vạn phần, cái vật thô to như thế, lại có thể bỏ vừa vào cái lổ chật hẹp của mình, khó mà tin nổi.
Đinh Mẫn Quân cắn vào môi dưới, xuân sắc vô biên, tay run run, đưa về chỉ về phía cái cây gậy thô to nhục nói…
Trương Siêu Quần cười hắc hắc ︰
– Chúng ta còn tiếp tục chứ?
Bỗng nhiên, bên trong căn nhà truyền đến giọng nói của Dương Bất Hối.
– Vô kỵ ca ca, muội muội muốn đi tiểu! Đại ca ca cùng a di đi đâu mà đều không có ở đây, muội không dám đi một mình, ca ca dẫn muội đi…
Một đôi liệt diễm nam nữ ở bên ngoài nhất thời há hốc mồm.
– Nhanh!
Trương Siêu Quần thấp giọng nói, đem Đinh Mẫn Quân ôm lấy, đem xiêm y phủ lung tung ở trên người nàng, chất đống đám cỏ khô vùi người vào bên trong.
Truyện khác cùng thể loại
87 chương
196 chương
36 chương
36 chương
48 chương