Tận thế bắt đầu từ đâu

Chương 12 : Cứu người

Gần nửa tiếng chạy liên tục , bốn người vũ phàm rút cuộc cũng tới khu an nguyên núp cạnh một chiếc xe tải cũ vũ phàm nhìn vào hướng đồn cảnh sát. trước cửa là sáu bảy đầu tang thi mặc đồng phục cảnh sát, nhìn qua ba người vương tân hắn liền phân phó cho diệp lục cùng ngưu lực diệt những tang thi trước cửa đồn cảnh sát còn vương tân theo sau bọn họ nếu có gì nguy hiểm thì may ra hắn có thể chạy đến ứng cứu hai người họ. riêng vũ phàm thì sẽ lo dọn dẹp tang thi lảng vảng bên ngoài, sau khi phân công việc bốn người liền chia ra mỗi hướng. vũ phàm mỗi lần vung kiếm thì đều giải quyết gọn một đầu tang thi, quét sạch trong vòng một trăm mét thì hắn chỉ kiếm được sáu trăm hắc ám tệ. “gào….’’ “xoẹt..xoẹt…phập” lần này hắn may mắn gặp được một đầu sz1 rơi ra một thứ tốt. là một ống chất lỏng màu xanh lam, nhìn qua có vẻ không có gì đặc biết , khi thông tin của ống chất lỏng này hiện lên lại làm hắn trợn tròn mắt ra. -nhất cấp dược tề : lực lượng dược tề : sau khi sử dụng tăng vĩnh cửu 5 điểm lực lượng tối đa có thể sử dụng được năm lần ,chú ý mỗi lần sử dụng hiệu quả dược tể sẽ yếu đi. vũ phàm hai mắt sáng lên khi nhìn thấy có thể tăng lên lực lượng, nhung nhìn hiệu quả sẽ bị suy yếu liền cau mày đáng tiếc. “đồ tốt có thể tăng phúc lực lượng à!!” không chần chờ hắn liền uống lực lượng dược tề vào, sau khi uống hắn cảm thấy có dòng nước mát lạnh xuôi theo cổ họng chảy ra tứ chi bách hải. vũ phàm liền cảm nhận một chút thì cảm thấy lực lượng của hắn hiện giờ đã là gấp 4 lần người thường , gần bằng một nửa lực lượng của một bộ đội đặc chủng. sau khi cảm nhận được lực lượng tăng lên, vũ phàm lấy lại tinh thần liền chạy về cửa chính tìm ba người vương tân. tới nơi hắn nhìn chung quanh sáu bộ thi thể tang thi hắn cũng liền biết là do bọn vương tân làm, nhìn trước cửa tòa nhà cảnh sát ba người vương tân đã đứng đấy đợi hắn. “vũ phàm ngươi tới xem chúng ta tìm được gì này!!” “hửm… là thứ gì ??” thấy vũ phàm tới vương tân hưng phấn đưa ra một khẩu colt m1991a cùng hai băng đạn 14 viên, ngạc nhiên nhìn vương tân hắn định mở miệng hỏi thì vương tân liền biết hắn muốn nói gì nên nói ra. “thứ này ta vừa lục trên một đầu tang thi mặc đồng phục, người này ta biết hắn trước đây phó cục trưởng của cục cảnh sát này.” “hừm ra là thế , các ngươi cũng dọn dẹp tang thi xung quanh cửa đồn rồi chứ?” “tất nhiên rồi, bọn ta chỉ đợi ngươi cùng vào thôi.” sau khi kiểm tra không còn sót lại đầu tang thi nào thì bọn hắn nhanh chóng tiến vào cục cảnh sát , mới tiến vào không bao lâu bọn hắn liền thấy năm tang thi mặc đồng phục bị cắn rách tung tóe đi về phía bọn hắn. vũ phàm lao lên phía trước nhanh như mũi tên, rút kiếm chém bay đầu tang thi gần nhất, nhanh chóng hắn đã diệt được ba đầu tang thi. còn hai đầu tang thi còn lại liền diệp lục với ngưu lực giết chết, vương tân sở dĩ không ra tay vì biết ý vũ phàm muốn hai người bọn họ phải tự đối mặt với sự sợ hãi với tang thi mới có dũng khí đi diệt tang thi. liên tiếp một đường chém giết nhanh chóng cả ba đều tới khu giam giữ, vừa mới mở cửa ra thì hắn liền thấy tầm hai mươi mấy đầu tang thi đang bao vây căn phòng giam. trong đấy có ba nam hai nữ trên người đều mặc đồng phục cảnh sát, nam thì có hai nam tử trẻ tuổi cùng một người trung niên gần bốn mươi, nữ tử thì đều là hai nữ trẻ tuổi, trong đấy một tên nam cảnh sát trẻ tuổi thấy bọn vũ phàm liền hô hào lên. “này!! cứu bọn tôi với.” “bên này mau cứu bọn tôi với!!” “hống….gào…..” tang thi xung quanh nhanh điên cuồng nhao về phía nam cảnh sát, có vài đầu tang thi cảm nhận được có người ở đây ngoài bọn người trong phòng giam. bảy đầu tang thi nhanh chóng kéo qua phía bọn vũ phàm, thấy thế vũ phàm thường ngày bình tĩnh lạnh nhạt cũng không thể thốt lên thô tục chửi thề. “mẹ kiếp đáng chết, tên ngu xuẩn này còn hống to lên như thế !!” “tất cả chuẩn bị chiến đấu, vương tân ngươi lo bên tay phải ta lo bên đây, còn hai người thì thấy đầu tang thi lọt qua thì giải quyết chúng.” ba người vương tân gật đầu liền đáp, vũ phàm lấy đà liền lao vút lên trước vung kiếm chém bay dầu tang thi, nhanh chóng hắn liền chém đứt tay đầu tang thi này thì chém đôi người đầu tang thi khác. vương tân cũng không kém cạnh, mỗi lần vung rìu thì đều bổ nát đầu một đầu tang thi, chiến đấu liền gây ra bầy tang thi chú ý, hơn mươi mấy đầu còn lại chen chúc nhau lao về phía bốn người bọn hắn. “không tốt, vương tân ngươi dùng thương bắn những đầu ở đằng kia, bằng không chúng ta lại phiền toát thêm.” vương tân vừa bổ chết đầu tang thi xong, liền thở hồng hộc nghe vũ phàm nói vậy liền móc súng lục ra mở chốt an toàn không hề ngắm liền bắn liên tiếp bốn phát. “phanh!!phanh!!...phanh!!phanh!!” “ầm…đùng.” tiếng súng thanh thúy phát lên, vương tân lần đầu cầm thương liền bắn hụt phát đầu tiên còn một phát thì bạo đầu một tang thi, hai phát còn lại thì trúng người hai đầu tang thi khác làm chúng ngã xuống. hai đầu tang thi ngã xuống liền làm ngã liên tiếp những đầu tang thi khác đang bước tới, vũ phàm thấy cơ hội như thế liền sử dụng tăng tốc, thân ảnh hắn lóe lên liền đã tới trước mặt bầy tang thi. vũ phàm như hổ nhập bầy dê, liên tiếp diệt sát tang thi cả người dính đầy máu đen. chém nốt đầu tang thi còn lại vũ phàm liền mất hết sức lực khụy hẳn xuống mặt đất mà thở hồng hộc. năm người trong phòng giam chấn kinh cùng kinh hãi nhìn vũ phàm, nhất là hai nữ cảnh sát trong mắt lấp lóe ngôi sao, nam trung niên thì nghiêm túc đánh giá hắn. ba người vương tân thì nhanh chóng lục soát quét sạch các thi thể thì kiếm được ba khẩu súng ngắn k54 cùng 35 viên đạn, vũ phàm thì ngồi xuống nghỉ ngơi cùng đánh giá năm người nọ. “chào huynh đệ, cám ơn vì cậu đã cứu chúng tôi.” “không có gì , chỉ là tiện tay thôi” nam tử trung niên nhiệt tình cám ơn, vũ phàm liền liếc qua hắn lạnh nhạt đáp. thấy vũ phàm như thế nam tử trung niên liền bèn giới thiệu. nam tử trung niên tên trần cảnh , hai nam cảnh sát trẻ thì một người là trung kiệt cùng với một tên nhìn qua cao ngạo vừa nãy hô hào cứu giúp là phong hạo, hai nữ thì dao dao cùng diệp hân. hóa ra năm người họ bị nhốt trong phòng giam là do bọn tội phạm bạo loạn cưỡng ép lấy được súng uy hiếp bắt họ đi vào. không may tận thế xảy ra liền một nhóm tang thi lọt vào cắn giết tên cầm đầu , đám tội phạm thấy lão đại bị giết liền hoảng sợ bỏ chạy khắp nơi. “huynh đệ không biết cậu tên là gì? còn tại sao cậu nãy lại biến mất rồi lại xuất hiện bốn năm trước mặt đám tang thi thế.” “tôi là vũ phàm, các người có nghe thấy tiếng nói trong đầu hay không. chỉ cần các người săn giết tang thi thì sẽ có một số thứ như kỹ năng và học được.” năm người ngạc nhiên tò mò hỏi hắn thêm về kỹ năng thư, vũ phàm qua loa trả lời chỉ có thể săn giết tang thi mới có khả năng rơi ra kỹ năng thư, chưa kể khả năng rơi ra kỹ năng thư lại rất thấp. bọn người trần cảnh nghe tới việc phải đối mặt với tang thi mà chiến đầu thì liền mất đi hứng thú với kỹ năng thư. trần cảnh nhìn bốn người vũ phàm chuẩn bị rời đi thì nhìn trong tay súng ngắn vương tân thì bèn hỏi: “huynh đệ không biết bây giờ cậu định đi đâu, liệu có thể cho chúng tôi lấy lại súng ống được không!!” nghe tới đây hai mắt vũ phàm lóe lên vẻ lạnh lùng đáp lại. “không được, súng ống chúng tôi lấy từ trong miệng tang thi nếu các người muốn thì tự đi mà tìm kiếm lại” “còn chúng tôi đi đâu thì không liên quan gì đến các người chứ.” nghe vũ phàm nói vậy trần cảnh liền bối rối cười ngượng , ba người còn lại thì cũng đồng cảm tiếc nuối với trần cảnh, riêng phong hạo thì không nhịn được bèn mắng bọn người vũ phàm. “các người như thế là phạm pháp biết hay không, tự ý sử dụng vũ khí trái phép. biết điều thì nhanh trả lại súng cho bọn tôi!!” phong hạo nói xong mặt cao ngạo khinh bỉ nhìn qua bốn người vũ phàm, rằng bốn người họ biết điều sẽ phải trả lại súng ống. vương tân, diệp lục cùng ngưu lực, ba người nghe phong hạo nói thế thì không nhịn được mà thốt lên chửi tục. “mẹ kiếp!! đồ vô sỉ” “đồ mặt dày, như thế mà ngươi cũng nói được a” “khốn kiếp muốn súng ống của bọn tao à, không có khả năng đâu” vũ phàm hai mắt trở nên tàn nhẫn và lạnh lùng, toàn thân tỏa ra sát khí khóa chặt năm người trần cảnh.