Tân phong thần diễn nghĩa
Chương 13 : Hứng thú và quyết chiến khốc liệt (1)
“Mẹ nó! Lý nào lại vậy?”
Nhật Vũ nhếch khóe miệng phun ra một bụm máu đen rồi nhìn chằm chằm vào mỹ nhân tây phương trước mặt, ngay cả anh Long và David nét mặt cũng vô cùng căng thẳng, bản thân họ cũng không thể ngờ rằng Nhật Vũ ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp nổi.
Mỹ nữ tóc vàng, mắt xanh, mặc một bộ đồ thể thao màu trắng đích xác là Arturia hay còn gọi là vua Arthur, lãnh đạo tối cao của hội bàn tròn.
Nàng dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào nhóm Nhật Vũ.
Khẽ vung tay…
Một luồng áp lực vô hình đè nén.
“Quả nhiên cũng có chút môn đạo, xem ra cũng đủ để tranh phong với ba tên hỗn đản kia.”
Nhật Vũ cũng không chịu thua, gã dùng ánh mắt phẫn hận mà nói: “Cô là ai?”
“Vi phạm thiên điều, tự tiện hạ giới có 27 người. Ta là ai ngươi còn chưa rõ sao?”
Nghe vậy, Nhật Vũ vội vàng mở danh sách ra. Quả nhiên, nàng ta xếp cuối cùng, cũng là kẻ bị đánh dấu ‘đặc biệt’.
“Tên: Arthur
Giới tính: Nữ
Chức vụ: Lãnh đạo hội bàn tròn, vua của Anh Quốc
Đánh giá sơ bộ: Thực lực cực mạnh, siêu cấp nguy hiểm
Tử trận năm: 36 tuổi
…”
David sững sờ: “Cô ta là Arthur, không lý nào, chẳng phải Arthur là đàn ông sao?”
Anh Long cũng thầm đoán bậy bạ: “Hay là trọng sinh xuống trần có lầm lẫn, cũng không phải, chẳng lẽ trình độ y học giới tính của Thái Lan đã tiến bộ đến vậy rồi sao?”
“Hôm nay ta đến đây vốn là muốn thay mặt ba anh em Lưu Quan Trương đánh với bọn ngươi một trận. Tại sao ư? Bởi vì bọn chúng đã không còn cơ hội đó nữa rồi.”
Nói rồi nàng ném ra một bình hồ lô màu đen nhẵn bóng.
“Nguyên thần ở đây, ta đã hủy đi thể xác của chúng rồi.”
Nhật Vũ cũng chẳng khách khí, tiện tay hắn lôi ra một cái ấn tín hình thái cực đóng lên hồ lô, tức thì dị biến phát sinh làm hồ lô vỡ tan, ba luồng sáng mong manh bay thẳng lên trời hướng về Nam Thiên Môn.
Nhật Vũ cố gắng kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, không thể ngờ rằng ba anh em Lưu Quan Trương đều bại dưới tay cô ả này, rõ ràng thực lực quá cách biệt.
“Cô làm vậy là có ý gì?”
“Kế hoạch của bọn chúng ta không có hứng thú, cái duy nhất ta hứng thú chính là ngươi.”
Bởi thế, không hẹn mà trong lòng cả ba đều thầm cảm thán: “Chẳng lẽ ngươi hứng thú với nhan sắc của ta sao?”
…
Lại nói về chuyện mấy ngày trước đó, sau khi sự cố trong quán bar phát sinh thì bữa tiệc sinh nhật cũng nên chấm dứt.
Kế hoạch làm ông mai của David cũng tiêu tùng từ đấy.
Mấy ngày sau đó, các băng nhóm tội phạm lớn nhất Hongkong cũng đã chính thức thông báo rằng họ không hề có bất cứ quan hệ gì đến Chín đầu trọc, mà nguyên nhân chính thức đến nay vẫn chưa rõ ràng…
Cho dù một đứa ngu cũng sẽ hiểu rằng Nhật Vũ đã thầm động tay động chân một chút, ít nhất cũng sẽ tung tiền ra đánh phủ đầu. Dĩ nhiên là mấy lão đại ở Hongkong đều không muốn đắc tội với nhân vật lắm tiền này, thôi thì dù sao cũng chỉ là một thằng buôn lậu ở Nam Dương, không thể vì nó mà mất đi tình hảo hữu với người khác được.
Và cuối cùng thì cũng đã đến cái hẹn 2 tháng với ba anh em Lưu Quan Trương.
Nhật Vũ đã chuẩn bị rất kỹ càng, võ công đầy mình nhưng bất quá hắn vẫn không an tâm, thế nên sau một hồi lục lọi trong cái túi Càn Không thì hắn cũng đã tìm ra một thứ có thể tạm gọi là vũ khí…
Anh Long đặt tên cho cặp côn khủng bố của mình là ‘Thiết Trụy Song Côn’. Hắn rất tự tin là lần này sẽ đánh bại ít nhất là một trong ba tên đó. Nhưng ngoài dự liệu của Nhật Vũ, David vốn chẳng cần chuẩn bị gì cả, ngay cả súng cũng không…
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
350 chương
117 chương
12 chương
46 chương
368 chương
100 chương
22 chương