Nhưng chắc chắn anh sẽ không đồng ý rồi. "Trang phục đẹp lắm,” cô còn đang miên man suy nghĩ, Sở Luật đột nhiên quay đầu, không biết là thật tình hay là giả ý, nhìn cô từ trên xuống dưới, quả nhiên, đủ kinh diễm, lễ phục này cực kỳ tôn dáng, nói trắng ra là, nhìn qua giống như cái gì cũng không mặc, có thể dễ dàng nhìn ra bộ ngực đẫy đà, đôi chân thon dài thẳng tắp, mơ hồ, còn có cặp mông tròn căng mẩy khiến người khác phải mơ màng. “Thật vậy à?” Mắt Hạ Nhược Tâm sáng lên, thật là như vậy sao? Rất xinh đẹp à? Sở Luật lúc không nói gì, chỉ chuyên tâm lái xe, một trận gió từ bên ngoài thổi tới, Hạ Nhược Tâm khoanh tay ôm chặt lấy mình, sao lại lạnh như vậy? Xe dừng lại, Sở Luật xuống xe, dáng người to lớn khiến người ta cảm thấy áp lực, ở bên ngoài, anh luôn có dáng vẻ như thế. Đương lúc Hạ Nhược Tâm đi ra, gió lạnh bên ngoài làm cô rùng mình,  người đi qua nhịn không được quay sang nhìn cô, trong mắt có chút kinh diễm, nhưng nhiều hơn lại là khinh thường, thậm chí còn có một loại cảm giác muốn chiếm hữu làm cô cảm thấy vô cùng khó chịu. “Vào thôi,” Sở Luật cong tay lên, trên khuôn mặt cũng không có quá nhiều biểu tình, Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng gật đầu, chỉ trộm nhìn anh, cô không biết, có phải anh cố ý bảo cô mặc như vậy hay không. Khi bọn đi vào, ánh đèn đồng thời rọi tới, hoàn hảo dừng lại trền người cả hai, giống như đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, người đàn ông lạnh lùng trầm ổn, khoé miệng cong cong, đôi mắt lạnh lùng, tuy không cười nhưng cũng hấp dẫn ánh mắt của cả hội trường. Mà người phụ nữ bên cạnh anh, chưa xét đến khuôn mặt, chỉ riêng bộ lễ phục kia cũng đủ chấn động, cho dù là cô gái táo bạo cỡ nào cũng không dám mặc lễ phục như thế đi dự tiệc, bộ đồ này rất kén dáng người, đương nhiên, tuy rằng dáng người của cô rất được, nhưng lại lộ quá nhiều, khiến cho người ta có cảm giác không đứng đắn, trên khuôn mặt trắng trẻo của cô mang theo chút ngượng ngùng không biết phải làm sao, hàng mi dài rung rung. Rõ ràng là gợi cảm, nhưng người ta lại cảm thấy thanh thuần. Mà Sở Luật có một câu, thật sự không lừa cô, cô mặc chiếc váy này trông rất đẹp, nhưng quá đẹp, sẽ khiến đám đàn ông bộc phát thú tính mà thôi. “Luật, cô gái này là?” Một cô gái mặc váy dài đi tới, cô ta cười, khuôn mặt xinh đẹp, váy quây và khăn choàng khiến khuôn ngực như ẩn như hiện, quả đúng là vưu vật. “Vợ tôi, Hạ Nhược Tâm,” Sở Luật từ một bên cầm lấy chén rượu, thuận miệng giới thiệu, một câu "vợ của tôi" nhẹ nhàng bâng quơ đến thế. “A, hoá ra là Sở phu nhân!” Cái chữ "a" kia kéo cực dài, môi cong lên, Hạ Nhược Tâm cắn môi, không biết trả lời thế nào. Anh và cô ta, có quan hệ gì? “Xin chào, Sở phu nhân, tên tôi là Yvette, là…… bạn của Luật.” Cô ta cười quyến rũ, trả lời cũng là lời nói có ẩn ý, có thể gọi Sở Luật như thế thì không đơn giản chỉ là bạn của anh. “Xin chào……” Hạ Nhược Tâm quay đầu ngưng thần nhìn cô ta, mà Yvette chỉ nhìn lại cô và nở nụ cười đầy ẩn ý.