Tan Chảy
Chương 15
Tôi dần dần hồi phục.
Thứ chống đỡ tôi là một vài phát hiện ngẫu nhiên.
Ví dụ, trong tài khoản của tôi thật sự tăng rất nhiều tiền. Đó là lãi kiếm được từ cổ phiếu của Tiểu Trạch; ví dụ, lỗ bấm tai phải của tôi đã bít lại, tôi nhớ Tiểu Trạch đã tháo khuyên tai của tôi xuống, cậu nói, cứ phải thấy nó làm cậu rất ghen tị; thực tế thân thể tôi chính là chứng cứ to lớn nhất, lúc tôi bỏ bê công việc không được khỏe mạnh như bây giờ, thương tích trên người cũng không thể lành lặn không còn dấu nhanh đến thế.
Tôi bắt đầu điều tra sự việc về Tiểu Trạch.
Tôi nhớ lại mỗi một chuyện chúng tôi trải qua, sau đó, từ từ tìm ra vài điểm đáng ngờ.
Đầu tiên, Tiểu Trạch đã nói nhiều lần, cậu nói cậu vẫn luôn quan sát tôi, từ lúc tôi còn là trẻ con đến bây giờ. Điều này nói rõ, cậu luôn ở bên cạnh tôi;
Thứ hai, cậu nói cậu là người sống chung với tôi, vừa như là cha tôi mà cũng vừa như là em trai tôi… Có thể, cậu luôn ở cạnh tôi;
Thêm nữa, cậu thích ướt mưa, luôn làm tình trong bồn tắm, liên tục uống nước, sợ ánh mặt trời, mỗi lần ra ngoài cậu rất dễ mệt mỏi, miệng môi sẽ trở nên khô khốc, trông có vẻ uể oải chán chường, gầy yếu, nhưng một khi uống nước vào sẽ khỏe trở lại;
Nửa đêm tôi thường không tìm được cậu;
Cậu nói, cậu không thể sống bên tôi;
Cái ôm của cậu cực kỳ thân quen, lần đầu tiên cảm nhận được ôm ấp của cậu là cái lần tôi tự sát ấy;
Thế giới của tôi và cậu càng lúc càng mông lung, tôi đoán chừng là vì thị lực của mình không tốt, nên mới không thấy rõ, nhưng tôi chưa từng nghĩ đến, có thể, có thể là vì khung cảnh thật càng lúc càng mờ ảo;
Cậu từng nói với tôi vào một ngày mưa, có lẽ có hai thế giới, thật ra tôi đang ở một thế giới khác ——
Vậy nên, tôi có thể suy đoán rằng, thực tế, tất cả những chuyện lúc trước đều xảy ra ở một thế giới khác?
Vì thế không phải là cậu không tồn tại, mà hiện tại, chúng tôi đang ở không gian khác nhau?
Là vậy ư? Thế thì, tôi sẽ phải tìm cậu như thế nào đây?
Suy cho cùng, cậu là ai?
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
280 chương
12 chương
10 chương
40 chương
153 chương
7 chương
94 chương