Tam vạn anh xích truy thê ký
Chương 3
Nam Hướng Bắc bắt đầu tiếp xúc với “Trượng Kiếm Giang Hồ” là từ hơn nửa năm trước.
Đó là lúc cô mới hoàn thành chương trình đào tạo để chính thức trở thành phi hành viên. Khi ấy, sau mỗi buổi huấn luyện căng thẳng, về đến ký túc xá cũng chỉ tắm rửa rồi gọi điện cho bố mẹ, không còn gì làm, Nam Hướng Bắc bèn muốn tìm gì đó để thư giãn, mẫu quảng cáo của “Trượng Kiếm Giang Hồ” đã xuất hiện vào lúc đó, chỉ mới đập vào mắt thì đã thu hút cô.
Thật ra khi còn học ở Đại học Hàng Không cô không có bao nhiêu thời gian để chơi đùa, đặc biệt là đối với một học viên nữ, cái mà họ phải bỏ ra là nhiều hơn các bạn nam rất nhiều, Nam Hướng Bắc lại kế thừa cái chất nghiêm chỉnh từ mẹ của mình, vì vậy game online đối với cô mà nói có thể cho là một thú vui xa xỉ.
Thế nhưng khi còn học phổ thông, cô lại là một đứa vô cùng nhiệt huyết với võng du.
Mấy năm không chơi, lại chỉ mang tâm thái tìm gì đó để giết thời gian, nên khi nhìn thấy quảng cáo của “Trượng Kiếm Giang Hồ”, biết được công ty sản xuất mẫu game này là một doanh nghiệp có tiếng tăm, nhớ lại trước đây cũng từng chơi vài sản phẩm của họ, thế là Nam Hướng Bắc dùng ngay tài khoản cũ đăng nhập vào trò chơi và tạo cho mình một nhân vật.
Nói ra cũng trùng hợp, “Trượng Kiếm Giang Hồ” chỉ mới bắt đầu vận hành thử không bao lâu, Nam Hướng Bắc xây dựng nhân vật xong mới phát hiện đa phần những người trên này cũng không “ngầu” hơn cô bao nhiêu, khi bắt tay vào chơi cũng thong thả hơn.
“Trượng Kiếm Giang Hồ” là trò chơi chứa thầy sự thần kỳ, chí ít đối với một Nam Hướng Bắc đã mấy năm không tiếp xúc với võng du mà nói, nó thật sự rất mới lạ.
Thời gian đầu khi tạo nhân vật, hệ thống đã xuất hiện rất nhiều bối cảnh cho người chơi lựa chọn, có con nhà dòng dõi, có bá tánh thường dân, cũng có xuất thân từ gia đình phú quý hoặc con cái của quan phủ. Sau khi chọn thân thế, người chơi còn phải chọn cho mình hướng phát triển, nếu là con nhà dòng dõi, phải chọn trở thành “hậu thế của một gia đình bị diệt môn” hay một “hậu thế ăn sung mặc sướng”; nếu lựa chọn làm dân thường, vậy thì sẽ là một “lưu manh ưa gây thù chuốc oán” hay là một “thư sinh nghèo túng hiếu thảo cha mẹ” … Nói tóm lại, phía sau thân thế còn có vài đường dẫn cho mạch phát triển, tổng hợp lại ít nhất cũng có đến mấy mươi loại nhân vật.
Và những thân thế này đến cuối cùng sẽ có ảnh hưởng gì? E là ngoài công ty sản xuất ra nó thì không một ai biết được.
Dự định ban đầu của Nam Hướng Bắc là chơi cho thư giãn, nên càng không để tâm.
Khi lựa chọn thân thế, cô đã chọn “hậu thế của một gia đình bị diệt môn”, tiếp tục suy nghĩ vài giây, chọn tiếp “Nữ cải nam trang tìm cơ hội báo thù”.
Cũng chính vì vậy mà dẫu cho nhân vật của cô mang giới tính là “Nữ”, nhưng khi được tạo dựng hoàn tất, hình ảnh xuất hiện ở trước mặt Nam Hướng Bắc lại là một nam nhi khôi ngô tuấn tú.
Xoa xoa cằm, mãi cho đến bấy giờ, hứng thú của cô đối với trò chơi này mới chính thức bùng cháy. Nam Hướng Bắc điều khiển nhân vật mang bốn chữ “Nam Cung Tòng Tâm” trên đỉnh đầu chạy ra khỏi điểm xuất phát, đi vào một khu rừng, xung quanh không có ai, cô bèn cho cởi hết trang bị trên người xuống. Ngay sau đó, quả nhiên nhân vật thư sinh bên trong màn hình lập tức biến thành một thiếu nữ có vòng một được quấn chặt bằng một tấm vải trắng.
Chi tiết này khiến Nam Hướng Bắc phụt cười, cô thật sự bái phục người đã viết ra trò chơi này, Nam Hướng Bắc cho nhân vật mặc lại quần áo, càng thêm tò mò đối với tương lai của Nam Cung Tòng Tâm.
Hôm sau còn phải huấn luyện, Nam Hướng Bắc không nán lại trong game quá lâu, thoát khỏi trò chơi rồi tắt máy nghỉ ngơi, cô nào có biết vào đêm hôm sau thôi, cô sẽ gặp gỡ Tô Mạc Lấp – cô gái sẽ tham gia vào cuộc đời cô trên quãng đời còn lại.
“Thượng úy Nam?” Chưa thật sự an tâm, Tô Hướng Vãn kiểm tra bàn tay bị thương của Nam Hướng Bắc thêm lần nữa, vừa ngước mặt lên lại bắt gặp đối phương đang nhìn mình chăm chăm, nếu không phải do nhận thấy ánh mắt ấy đang thả hồn, ắt là cô sẽ cảm thấy bất mãn vì cái nhìn này.
Là một tiếp viên hàng không có kinh nghiệm, có thể nói loại hành khách như thế nào cô cũng đã gặp qua, kiểu nhìn đăm đắm như thế thông thường chỉ xuất hiện ở những ai có ý đồ không tốt, nam hay nữ cũng vậy.
“Hả…….?” Hồi thân sau tiếng gọi của Tô Hướng Vãn, trông thấy hàng chân mày đang nhíu lại của người đẹp, Nam Hướng Bắc lập tức nhận ra sự thất lễ của mình, gò má lại đỏ lên, vội phân bua: “Xin lỗi, tôi…tôi đã lơ là.”
Cặp chân mày vốn hơi chụm vào nhau kia liền giãn ra, mỉm cười một cái, chỉ là chuyện nhỏ như vậy thôi mà đối phương cũng đỏ mặt, Tô Hướng Vãn bất giác cảm thấy con người này khá thú vị, rõ ràng lúc nãy khi đối mặt với người đàn ông kia cô đã rất bình tĩnh, con dao sắc bén như vậy cô cũng không hề sợ hãi, vậy mà sao cứ nhìn vào mình là lại mắc cỡ đến đáng yêu thế này nhỉ?
Tô Hướng Vãn đang suy nghĩ vẩn vơ thì Nam Hướng Bắc nói tiếp: “Phải….phải rồi, cô gọi tên của tôi là được, không cần gọi thượng úy Nam gì đâu.”
Lời vừa dứt thì đốm màu đỏ lại bò lên mặt cô, Tô Hướng Vãn cảm thấy thắc mắc, câu nói này có gì đâu mà sao cũng đỏ mặt? Song khóe môi đã bất giác cong lên, ánh mắt cũng mang theo ý cười, “Ừm.”
“Vậy… vậy tôi không làm phiền cô làm việc nữa.” Đưa tay dụi nhẹ lên mũi như để che đậy gì đó, ánh mắt ấy của Tô Hướng Vãn đã khiến Nam Hướng Bắc có cảm giác như cô gái tên “Tô Mạc Lấp” trong game đang đùa với mình, thế là càng trở nên không tự nhiên.
Cùng Nam Hướng Bắc trở về chỗ ngồi, Tô Hướng Vãn mỉm cười căn dặn cô nếu cần gì nhất định phải gọi mình, sau đó không nói gì thêm, tiếp tục trở về cương vị làm việc.
Sờ lên bàn tay được băng bó rất chu đáo của mình, Nam Hướng Bắc cúi đầu và chọt tay vào chiếc túi đang chứa móc khóa hình màn thầu, lại bất giác ngước lên nhìn về Tô Hướng Vãn, ánh mắt trở nên dịu hòa và ấm áp, bàn tay cũng tự nhiên siết chặt chiếc màn thầu nhỏ xíu ấy.
Cô không bao giờ quên được những ngày đầu chơi trò chơi này, sau khi hoàn thành hết các nhiệm vụ và gia nhập vào phái Tiêu Dao, cô đã bị một kẻ không quen biết giết hết lần này đến lần khác ngay tại lãnh địa môn phái của mình, càng không ngờ cô gái áo trắng đang đánh đàn bên dưới gốc cây ở gần đó lại đột nhiên rút kiếm giết chết kẻ điên kia.
Nam Hướng Bắc dù đã tạo cho mình một nhân vật trong “Trượng Kiếm Giang Hồ” song vẫn rất chuyên tâm huấn luyện, chỉ là vào giờ ăn tối, lòng cô chợt rạo rực muốn được chơi game, bèn đánh nhanh rút gọn rồi vọt về ký túc xá mở máy vi tính. Các nhiệm vụ được cô hoàn thành từng cái một, nhìn Nam Cung Tòng Tâm trong đó từ Lv.1 tiến đến Lv.5, cô không ngăn được cái cảm giác vui mừng như tận mắt chứng kiến con của mình lớn lên từng ngày.
Khi nhân vật đã lên đến Lv.5 thì người chơi được lựa chọn bang phái, từ đầu khi tạo nhân vật, Nam Hướng Bắc đã đọc rất kỹ khái lược về sáu đại môn phái trong này, ba chữ “Tiêu Dao Môn” đã thu hút cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, đọc giới thiệu xong thì càng khỏi phải do dự nữa, cô thích cái lãng mạn của môn phái này. Vì vậy ngay khi Nam Cung Tòng Tâm đủ điều kiện chọn môn phái, Nam Hướng Bắc đã dứt khoát gia nhập vào Tiêu Dao Môn.
Tổng đà phái Tiêu Dao được đặt tại Giang Nam, khi đó đang là tháng ba, là mùa hoa cỏ tươi tốt nhất của nơi này, giây phút đặt chân đến Tiêu Dao Môn, toàn thân Nam Hướng Bắc như bị mê hoặc bởi cảnh sắc trong đó: đường phố náo nhiệt vô cùng, bên này có người thổi sáo, bên kia có người đánh đàn, chỗ nọ còn có người đang múa kiếm…… lúc ấy, ngoài cảm giác yên bình và hài hòa ra, suy nghĩ duy nhất của cô chỉ có – đây là lựa chọn chính xác nhất.
Sự cố đã xảy ra ngay chính lúc này, đang một mình lang thang đến nơi ít người để ngắm cảnh thì Nam Cung Tòng Tâm mặc trên người y bào màu trắng đại diện cho phái Tiêu Dao đã vô duyên vô cớ rơi vào trạng thái chiến đấu, hơn nữa chưa kịp chờ cô hồi thần thì Nam Cung Tòng Tâm đã ngã đùng xuống đất tuyên bố tử vong.
Nam Hướng Bắc ngồi trước máy vi tính trợn to mắt, rê chuột điều chỉnh lại hướng nhìn mới phát hiện một tên mặc đạo bào mang tên “Thù Thiên” đang cầm thanh kiếm vẫn còn nhỏ máu, không hiểu gì cả, Nam Hướng Bắc gõ nhanh một dấu chấm hỏi rồi gửi đi, nhưng người đó không thèm trả lời dù chỉ một chữ, Nam Hướng Bắc không thèm quan tâm, dẫu rằng cảm thấy kỳ lạ song vẫn lựa chọn hồi sinh tại chỗ và ngồi xuống điều tiết lại khí huyết.
Chỉ là, không chờ cô bơm đủ máu thì áo trắng của Nam Cung Tòng Tâm đã lại một lần nữa đỏ chói, màn hình vi tính cũng một lần nữa chuyển từ đủ sắc đủ màu sang trắng đen, Nam Hướng Bắc chau mày, lại gõ một dấu chấm hỏi.
Vài giây trôi qua, Thù Thiên không có phản ứng, đại khái là cô cũng hiểu mình đã gặp phải kẻ điên thích tìm kiếm khoái cảm từ việc giết người trong trò chơi, do dự một lúc, vẫn lựa chọn hồi sinh tại chỗ. Quả nhiên một giây sau, Nam Cung Tòng Tâm lại ngã xuống.
Là một phi hành viên, đại đa phần thời gian Nam Hướng Bắc đều rất bình tĩnh, nhưng đây chỉ mới là ngày thứ hai chơi game thôi mà đã vô duyên vô cớ bị giết ba lần, rốt cuộc là chuyện gì chứ! Ngọn lửa trong lòng bén lên, cô lại bấm hồi sinh rồi nhanh chóng chọn kỹ năng tránh ra trước khi tên đó hành động, giây tiếp theo liền rút kiếm giao chiến.
Nhưng biết làm sao được, hiện giờ cô còn là tay mơ, vì vậy Nam Cung Tòng Tâm Lv.5 căn bản chẳng phải đối thủ của Thù Thiên. Màn hình lại chuyển sang trắng đen, cuối cùng thì cũng nhìn thấy Thù Thiên có động tĩnh, trong khung trò chuyện trên đầu hắn hiện lên hai chữ “Đồ khùng”, nét mặt cũng rất là hợp tác mà làm ra vẻ chế giễu.
Đập tay lên bàn một cái, tức quá, biết rõ mình chỉ mới ở cấp 5, đánh không lại tên đạo sĩ đã hơn Lv.30, nhưng… Nam Hướng Bắc cắn môi, biết chắc sẽ chết, cô vẫn lựa chọn hồi sinh tại chỗ, và kết quả đích thật cũng như dự đoán.
Dùng hết sức thở một hơi thật mạnh, dập tắt ngọn lửa trong lòng, lý trí nói cho cô biết mình phải quay về nơi liệu thương của Tiêu Dao Môn, nhưng ngón tay lại cứ cố chấp bấm hồi sinh tại chỗ, Nam Cung Tòng Tâm bị giết hết lần này đến lần khác, mới hôm qua còn rất thích thú vì trò chơi này, bây giờ lại chẳng còn chút tâm trạng nào nữa.
Lườm qua thấy cũng không còn sớm, trưng mắt nhìn nhân vật bên trong lại bị chết, Nam Hướng Bắc mím chặt môi, bấm hồi sinh tại chỗ rồi lập tức lui ra sau, chưa kịp rút kiếm ra thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một bóng người màu trắng.
Phía trên bóng người đó có ba chữ “Tô Mạc Lấp”.
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
56 chương
69 chương
20 chương
50 chương
56 chương