Tam tiểu thư

Chương 13

"Cốc... cốc... cốc..." nó giữ phong thái thoải mái, khẽ gõ cửa phòng hiệu trưởng. - Mời vào! - từ trong phòng nói vọng ra. Đẩy cửa bước vào, nó và Jul lễ phép chào hỏi hiệu trưởng. Rồi tự động ngồi xuống bộ sopha dành cho những gia đình quý tộc. - Tên? - giọng nói khàn đặc, ông hiệu trưởng vẫn cúi người ghi ghi chép chép trên chiếc laptop. - Nguyễn Tuyết Hương - nó cũng ngồi ăn bánh uống trà mà hợp tác trả lời ổng. - Nguyễn Thị Quỳnh Anh - Jul nhã nhặn, vừa đọc tiểu thuyết vừa uống trà rất tự nhiên. - Học sinh học bổng? - giọng ông có phần khinh thường. - Vâng! - nó biết ngay là cái trường này phân biệt giàu nghèo mà. Đã vậy thì nó sẽ quậy cho cái trường này tới bến. - Hai em sẽ học lớp 10D. Phòng ký túc xá là 509 và đây là chìa khoá ký túc xá của hai em. - ông vừa nói vừa lấy ra một chiếc chìa khoá có đeo một biển số màu đỏ ghi "509". - Hai tụi e ko ở ký túc xá thầy ơi - nó nhếch mép. - Đây là bắt buộc dành cho những học sinh học bổng - ông bây giờ mới ngước lên nhìn nó với Jul, bất ngờ ông đứng bật dậy tức giận quát. - AI CHO HAI CÔ NGỒI MÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÔI HẢ? ĐÃ THẾ LẠI CÒN TỰ TIỆN ĂN BÁNH UỐNG TRÀ NỮA. HAI CÔ GAN LẮM! TÔI SẼ PHẠT HAI CÔ HAI THÁNG DỌN NHÀ VỆ SINH CẢ NAM LẪN NỮ VÌ TỘI VÔ PHÉP TẮC. Nó ngoáy ngoáy tai rồi dùng miệng thổi ngón tay, còn Jul thì đã dút tai nghe vào tai nghe nhạc từ lúc nào rùi ý. - Thầy nói đủ chưa? Đủ rồi thì về chỗ làm việc đi - cái thái độ của nó khiến ông hiệu trưởng điên lắm. - LẠI CÒN NÓI CÁI GIỌNG VÔ LỄ ĐÓ VỚI THẦY CÔ À? AI CHO CÁC EM GIÁM THÁI ĐỘ NHƯ VẬY? EM ĐANG NGHE NHẠC KIA. BỎ TAI NGHE RA NHANH KHÔNG TÔI SẼ PHẠT EM NẶNG HƠN NỮA ĐẤY. CÒN EM, SAO EM DÁM TỎ THÁI ĐỘ NHƯ VẬY HẢ. TÔI PHẠT... PHẠT CÁC EM 3 THÁNG QUÉT SÂN TRƯỜNG KỂ TỪ NGÀY MAI. - Xin lỗi nhưng thầy ko có quyền - nó nhìu mày nhìu ông rồi rút điện thoại ra bấm số ai đó. Đầu dây bên kia bắt máy. - ... - Bác Toản ạ? Cháu Tuyết Hương nè bác. - ... - Cháu cũng nhớ bác lắm luôn àh. - ... - Dạ! Bác có thể đuổi việc cái ông hiệu trưởng trường bác và thay người mới đc không ạ? - ... - Ổng dám lớn tiếng khinh thường học sinh học bổng bác ạ. - ... - Cháu yêu bác lắm. Bye bác - nó cười rất tươi rồi cúp máy nhìn ông hiệu trưởng một cách khó hiểu khiến ổng rùng mình và run như cầy xấy. Đột nhiện điện thoại ông reo lên, ông vội vàng nhìn màn hình... Là chủ tịch Toản, sợ sệt ông nhấc máy. - Alo ạ! - Ông bị đuổi việc. - Tại sao ạ? - ... - Chủ tịch có thể tha cho tôi một lần đc ko? - ... - Vâng! - ông mặt xanh xao, cúp máy ko tự chủ mà ra khỏi phòng hiệu trưởng rồi ra khỏi trường. Mấy giây sau đt nó lại reo lên. - Alo ạ? - ... - Vâng! Con sẽ làm hiệu trưởng 1 ngày bác ạ. - ... - Vâng con chào bác - nó cúp máy rồi ngồi lên chiếc ghế hiệu trưởng thay đổi vài thông tin của tụi nó rồi gác chân lên bàn ngồi đợi Hana.