Tam tiểu thư tinh quái
Chương 12
Gần tới rồi. Vạch đích đã hiện ra trước mắt, hai chiếc xe chạy song song cùng nhau, từng chút một nhích lên, không ai khoan nhượng trước ai cả. Mọi người trên khán đài bắt đầu hồi hộp, ai cũng dán chặt mắt nhìn vào vạch đích. Cả hai chiếc xe đã đến…
.
.
.
Két!!!
Tiếng bánh xe chà xát vào mặt đường tạo ra một âm thanh thật ghê rợn. Cả hai chiếc xe đã về đích, kết quả hòa chăng? Câu hỏi đó nhanh chóng được mọi người trong trường đua đặt ra, trên màn hình lớn đang nhấp nháy hiện thị bước hình được chụp lại khi hai chiếc xe vừa cán đích.
…
- Chiến thắng lần này thuộc về… - Quang tay cầm mic hồi hộp nói – D.S!!!
Kết quả được thông báo, trên màn hình lớn tấm ảnh chụp kết quả cũng được hiển thị, đầu xe mui trần đen bóng của nó đã nhỉnh hơn chiếc xe của Trixie chỉ với…1cm.
Mọi con mắt kinh ngạc nhìn nhau, đó giờ vẫn chưa ai có thể đánh bại Nữ Hoàng Tốc Độ Domi vậy mà bây giờ, chỉ vừa mới xuất hiện, cô gái đứng đầu D.S đã có thể đánh bại Domi, đúng là điều quá đỗi kinh ngạc. Và hơn nữa, một sự việc diễn ra cũng khiến tất cả mọi người bàng hoàng, những ánh mắt bàng hoàng khẽ liếc nhìn về phần đường đua đã bị chặn bởi bốn chiếc xe mà vẫn chưa hết kinh ngạc.
Thanh Nhi và Linh San mỉm cười nhìn kết quả vừa được công bố, cả hai đang rất ung dung dựa lưng vào thành xe. Đưa mắt liếc nhìn hai kẻ đang “say giấc” trên chiếc túi đệm, Thanh Nhi hờ hững nói:
- Over!!!
- Một bọn nhãi nhép! – Linh San nhếch môi
Nếu nghĩ rằng chiến thắng D.S dễ dàng với cái thủ đoạn bỉ ổi đó thì đúng là Domi quá xem thường D.S rồi. Linh San là ai chứ? Đánh bại nhỏ thôi chứ đừng nói là cả D.S, cũng chẳng dễ như thế đâu.
[Trở lại thời điểm lúc đó nào…]
Linh San khó khăn nắm vững tay lái cố giữ cho chiếc xe không mất đà mà lao thẳng phá vỡ thanh chắn. Thanh Nhi chạy đằng trước, qua quan sát ở kính chiếu hậu, nhỏ vô cùng lo lắng, nếu cứ như thế Linh San chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm…
Két!!!
…
Rầm!!!
Hai chiếc xe đã đâm sầm vào nhau, chiếc xe màu tím nằm chắn ngang đường, Kim Trang chạy ngay sát không xử lý kịp đã để xe đâm thẳng vào bên hông xe của Linh San, chiếc túi đệm bật ra bảo vệ cho người lái. Cú tông mạnh làm Kim Trang hoảng sợ nên nhanh chóng ngất đi, Linh San từ trên xe thư thả bước xuống.
Dùng thủ đoạn bỉ ổi giở trò với xe của Linh San khiến nhỏ phải bỏ cuộc trước sao? Domi đúng là nhầm rồi, nhưng không sao, nếu muốn nhỏ bỏ cuộc đầu tiên, được thôi. Linh San đã là người dừng lại đầu tiên…nhưng lại kéo theo một thành viên của Domi dừng lại theo.
Ping pong! Quá công bằng rồi!
Linh San đựa lưng vào xe, bình thản mà theo dõi tiếp cuộc đua, trách nhiệm của nhỏ đã xong rồi.
~~~~~
Cuộc đua đã trải qua được một vòng, dẫn đầu vẫn đang là hai bang chủ. Bốn chiếc xe không ngừng gia tăng tốc độ lao đi vun vút trên mặt đường tráng nhựa. Đến giữa đường, do ½ đường đã bị “tắc nghẽn” nên đây là một việc có lợi để vượt mặt.
Nó khẽ mỉm cười, đưa chân nhấn ga, chiếc xe mui trần đen nhanh chóng phóng vụt lên lao nhanh về phía trước. Trixie hoàn toàn bất ngờ nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, chiếc xe đỏ được nhấn ga lao nhanh đuổi theo nó.
Thanh Nhi cũng cho xe chạy nhanh hơn vượt qua Lotari trước khi cô nàng kịp chạy vượt lên. Khóe môi khẽ cong lên hình thành một nụ cười ma mị, Thanh Nhi lẩm bẩm:
- Đến đây thôi, đua lâu quá…sẽ mệt đó!
Két!!!
…
Rầm!!!
Một cảnh tượng vô cùng quen thuộc được lặp lại cứ như một cuốn băng bị tua lại vậy. Phần đường ½ còn lại bên trái đã nhanh chóng bị chiếm đóng.
Thanh Nhi bẻ lái cho xe chắn ngang đường chiếm toàn bộ diện tích phần đường còn lại. Lotari đang lao đi hòng vượt lên bị bất ngờ đã không kịp thắng xe và cứ thế “húc” thẳng vào hông xe của Thanh Nhi. Chiếc gối đệm bật ra, Lotari chung số phận với Kim Trang, bất tỉnh nhân sự.
Thanh Nhi cũng xuống xe, tiến lại cạnh Linh San, cả hai cùng giơ tay lên và đập tay, phối hợp hoàn hảo.
- Làm tốt lắm! – Thanh Nhi cười tươi
- Mày bẻ lái điêu luyện đấy. – Linh San tấm tắc
Sau cái màn khen nhau thắm thiết thì cả hai cùng bật cười cho cái hành động của chính mình. Vậy là xong, Thanh Nhi và Linh San đã giúp nó dẹp bớt hai cái đuôi, phần còn lại nó phải tự giải quyết thôi.
[Quay về thời điểm hiện tại nào…]
Nó chống tay lên thành xe, hài lòng về kết quả thu được. Đối diện Trixie đang thực sự tức giận, cô không ngờ cái danh hiệu bất bại trên đường đua hôm nay đã bị phá hủy. Nắm chặt vô lăng, Trixie ném cho nó cái nhìn thù hận rồi cho xe chạy đi. Nó thì chẳng quan tâm mấy đến việc đó, lùi xe về chỗ Thanh Nhi và Linh San đang đứng. Nó nhướng mày nhìn cả hai:
- Khung cảnh đẹp đó! Tao không ngờ mày liều thế đó, Hồ Điệp!
- Có người bắt đầu thì phải có người kết thúc chứ. – Linh San hờ hững nói, câu nói phát ra tưởng chừng như chẳng ăn nhập gì với câu hỏi của nó cả
- Về thôi, tao mệt rồi! Chuyện còn lại để Quang xử lý đi!
Thanh Nhi mệt mỏi nói rồi leo lên xe ngồi cạnh nó, Linh San gật đầu lấy điện thoại ra nhắn tin cho Quang rồi cũng chui vào xe. Nó nhanh chóng cho xe rời đi trước khi mấy đám người trên kia bao vây lấy tụi nó dò hỏi này nọ. Cánh cổng Sinny trở nên xa dần rồi khuất hẳn.
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
111 chương
28 chương
111 chương
167 chương
19 chương