Tam thiên giới

Chương 17 : mày không thoát được đâu con trai ! to be continued !!!

Huyết quỷ giờ đã hấp thụ xong và hồi phục được cánh tay đã bị cắt. Nhưng hiện giờ hắn còn có thể đùa giỡn với Tùng sao ? Đo nhá ! Đo ! Đo ! Và đo ! Tùng lao lên với tốc độ nhanh nhất, trong mắt người thường muốn xác định được Tùng chỉ có thể nhờ quả đám bụi dưới đất mà thôi. Ấy là với người thường, Huyết Quỷ cũng chỉ có thể loáng thoáng thấy được bước chân. Tùng là đang sử dụng Tốc Hành- Tăng 50% tốc độ trong một khoảng thời gian. Giờ đây hắn chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự 15s. Hắn lao đến, một quyền oanh tạc ngay vào nhân trung của Huyết Quỷ làm hắn bay ra một quãng xa lọt thẳng vào phòng dụng cụ. Tùng hiện không có công pháp nào để gia tăng sức tấn công, chỉ có thể dựa vào ưu thế tốc độ. Mặc dù ngay cả trong trạng thái supper xayya thì tu vi của hắn cũng chỉ là đại viên mãn thôi, có chút nhỉnh hơn Huyết Quỷ. - Rầm ! - Lộp bộp ! Huyết Quỷ vùng dậy, làm văng lớp bê tông xung quanh bị cơ thể hắn chấn nát mà nằm lăn lóc xung quanh - Mẹ kiếp !!!!!!!!!!!! Chưa đủ ! Hắn gào lên uất ức như thể mày mua vé viettlott mà thiếu mất một số để trúng độc đắc. Bỗng từ trong người hắn lôi ra một lọ gồm 3-4 viên gì đó màu trắng ngà. - Long cốt đan ! Dùng một viên tăng 1 tiểu cảnh giới. Phục dục cùng một lúc có thể vì quá nhiều năng lượng bạo thể mà chết. Huyết Quỷ lẩm bẩm, trên môi là nụ của một kẻ như chết đuối vớ phải cọc. Hắn không ngờ kế hoạch chiếm cái An Nam " ngu dốt " làm hắn mất mát nhiều như vậy. Cả băng của hắn đột nhiên mà chết hết, hại hắn chỉ có thể đánh cược vào thứ nhỏ bé đang cầm trên tay này. Tùng cũng đoán già đoán non thứ Huyết Quỷ cầm trên tay kia chẳng tốt đẹp gì cho hắn. Cơ mà muốn cản cũng chả kịp, ngày khi vừa lấy ra Huyết Quỷ đã liền cho ngày vào miệng mà nhau nát cả 5 viên. Ngay khi vừa nuốt xuống, một cỗ sức mạnh không biết từ đâu mà liên tục hỗn loạn bên trong nội thể của hắn. Huyết Quỷ cố gắng áp chế nó, vận chuyển để tiến giải. Linh Cảnh đại viên mãn ! Đột phá Sĩ cấp ! ... Cứ thế mà tăng lên sĩ cấp tam phẩm. Kèo này khó ăn rồi ! Tùng bắt đầu lo lắng, bất quá sĩ cấp sơ kì hắn có thể đánh được nhưng cái này là tam phẩm. - Ha ha ha ! Sức mạnh ! Sức mạnh đang tuôn trào trong huyết quản của ta ! Tuyệt vời ! Huyết Quỷ reo lên mừng rỡ như đứa trẻ được quà. Hắn lao đến, muốn quần ẩu với Tùng một phen . Cả hai liên tiếp ra đòn, hết tránh rồi né, hết né rồi phản công. Tùng hiện đang chật vật với từng cú đánh của Huyết Quỷ. Cảm tưởng như xương có thêm một vết rạn nứt từ uy lực của những đánh, đấm, chặt. " Cứ tình hình này là không ổn " Nghĩ rồi hắn lấy ra từ không gian hệ thống thanh Linh Quang thần kiếm. Huyết Quỷ khi thấy thanh kiếm liền bất giác lùi lại với tốc độ cực nhanh. Cảm nghĩ rằng vừa rồi chậm lại 1s thôi là có nguy cơ là vào hội thương binh liệt sĩ của anh Zổ với bác Đỏ. - Này này ! Người Anh em thiện lành ! Đấu võ mà sài đao kiếm là không hay. Cất nó đi rồi ta luận bàn tay chân một ván ? Huyết Quỷ cười cười, trưng cái bộ mặt tốt bụng giả tạo nhìn là muốn đấm của hắn lên. Tùng lại cù nhây : - Thế sao được ? Ngươi mạnh về thể chất, ta yếu hơn ngươi há ngươi lại không cho ta dùng mánh khóe để cân bằng thực lực ? Huyết Quỷ nghệ thế mặt có chút tức giận, đường gân thoáng qua nổi nhẹ trên trán hắn. - Bậy nào ! Đừng nói Qua như thế, Qua không thích thế đâu. Dù chó sủa gâu gâu, đừng nói Qua như thế. - Bớt nói nhiều, tiếp chiêu ! - Được ! Tao khô máu với mày ! Thế là cả hai lại lao vào nhau mà đánh, mà chém. Móng của Huyết Quỷ dài ra, cứng và sắc đối lấy Linh Quang kiếm, nhưng 10 cái cụt cả mười. Hồi nãy trong lúc chờ Huyết Quỷ hấp thụ đan dược, hắn có tìm một bộ kiếm pháp để có thể sử dụng tốt thành Linh Quang kiếm. Và hắn đã tìm được một bộ cực kì tuyệt vời, có tội giá hơi chát. Cơ mà tiền nào của nấy mà ? Muốn mạnh lên phải đánh đổi nhiều thứ. Chỉ có tội hắn mua được có mỗi một chiêu. Từng đường kiếm tuyệt đẹp như nước chảy, luồn lách qua từng quyền của đối phương mà ra chiêu : - Hơi thở của nước. Thức thứ ba : Lưu Lưu Vũ. Nhát chém nương theo hướng tấn công của đối phương, uốn lượn như dòng nước mà ra một nhát chém. - Gyaaaaa !!!!!!!! - Bịch ! Cánh tay, cánh tay chưa bị cắt hồi nãy giờ nằm im lìm trên mặt đất, không nhúc nhích. Huyết Quỷ đau đớn mà gào thét, hắn sợ hãi kẻ đang đứng trước mặt hắn. Lúc đầu đánh mãi không chết, về sau càng đánh càng mạnh. Giờ thì một cách quỷ dị chém đứt không chỉ một mà hai lần cánh tay của hắn. Thiết nghĩ cần phải tránh xa kẻ này ra, càng xa càng tốt. Nghĩ là làm, hắn thục mạng bỏ chạy. Ở lại chỉ sợ thập tử vô sinh. Hắn chạy, chạy rất xa, ngoái đầu lại không thấy Tùng đâu mới lo sợ.... - MÀY KHÔNG THOÁT ĐƯỢC ĐÂU CON TRAI ! - TO BE CONTINUED -