Tam Thái Tử

Chương 58 : Đến bái phỏng

Cảnh Thái cung, Lý Lân một thân bạch y, thong thả triển khai động tác, một bộ Thái Cực Quyền trôi chảy ở trong tay hắn tuỳ ý đánh ra. Từ sau khi phát hiện chỗ tốt của Thái Cực Quyền, Lý Lân luôn tại lúc sau khi lâm triều về đánh một lúc. - Tiểu tử, quyền này của ngươi là gì? Cảm giác thật không đơn giản a! Không biết lúc nào, Tư Đồ Thiên Trùng nhảy qua tường viện Thiên Nữ điện, tiến vào Cảnh Thái cung của Lý Lâm. Đứng trên một tòa giả sơn nhìn Lý Lân đánh quyền. Lý Lân biến sắc, rất nhanh khôi phục sắc mặt thản nhiên, hắn thu quyền đứng dậy, dẹp loạn huyết khí đang xôn xao. Thái cực quyền là quyền thuật kiếp trước của lưu phái Hoa Hạ có ảnh hưởng sâu xa nhất, là quyền phát nội gia ở thời đại địa cầu vì ít người tập mà được lưu truyền rộng rãi . Đi tới thế giới này, Lý Lân mới chậm rãi phát hiện sự kinh khủng của quyền pháp nội gia ở kiếp trước. Bọn họ quả thực là đem huyền công cùng quyền thuật hợp lại cùng nhau. Cùng huyền công đơn thuần trong khi tu luyện tinh thần của Thương Long đại lục bất đồng, nội gia quyền có thể tại lúc đánh quyền đồng thời lớn mạnh chân khí. Hơn nữa loại tu luyện này tốc độ vượt xa tốc độ ngồi khoanh chân tu luyện. Ngẫm lại cũng có thể lý giải, thời điểm đánh quyền, cả người thể xác và tinh thần toàn bộ chìm đắm ở bên trong quyền ý, tâm không có tạp niệm nào, đã phù hợp yêu cầu về mặt tâm cảnh khi tu luyện tâm pháp huyền công. Hơn nữa lúc đánh quyền, thân thể huyết dịch tuần hoàn dồi dào, khí huyết sôi trào, nội gia huyền công đối với rèn luyện huyết nhục tinh khí tự nhiên rất có ích lợi. Mà Lý Lân cũng biết vài loại nội gia quyền, nhưng chỉ có Thái Cực Quyền cùng Tiên Thiên Nhất Khí Quyết trong cơ thể phù hợp nhất. Giống như Bát Cực Quyền, Hình Ý Quyền, Vịnh Xuân Quyền mục đích của quyền pháp đều là đả thương người giết người, cùng công pháp Đạo gia công chính bình thản có chút tương trùng. - Tiền bối đến từ lúc nào? Lý Lân trầm giọng hỏi. - Tiểu tử ngươi có sắc mặt gì, lẽ nào lão phu còn mơ ước chiến kỹ của ngươi phải không. Cái nắm đấm mềm nhũn kia của ngươi thật có thể đả thương người sao? Lão phu biết những chiến kỹ so với nắm đấm đánh ra mềm nhũn này của ngươi còn lợi hại hơn. Tiểu tử, ngươi có muốn cùng lão phu học hay không? Tư Đồ Thiên Trùng đầu tiên là khinh bỉ Thái Cực Quyền, sau lại nói khoác chiến kỹ của mình lợi hại đến cỡ nào. - Không cần, xin lãnh nhận ý tốt của tiền bối. Ta hiện tại cũng không cần chiến kỹ. Lý Lân thản nhiên nói. Tuy rằng Tư Đồ Thiên Trùng không có ác ý, nhưng Lý Lân đối với lão thật sự tăng không nổi hảo cảm. Chuyện đêm qua bị đánh tơi bời vẫn còn khiến hắn canh cánh trong lòng. - Biết ngay tiểu tử ngươi sẽ như vậy, quên đi. Lão nhân gia ta phí nhiều tâm tư như vậy làm gì. Ngược lại chính là một năm sau ngươi sẽ ngoan bái ta làm thầy, lão phu kiên trì chờ được một năm. Tư Đồ Thiên Trùng không bối rối Lý Lân có cho mặt mũi hay không, trong lòng đã bắt đầu YY một năm sau Lý Lân sẽ bái sư, tràng cảnh chính mình hảo hảo ngâm chế hắn. - Khái khái! Lý Lân nhìn vẻ mặt hèn mọn tươi cười của Tư Đồ Thiên Trùng, không thể không cắt đứt suy nghĩ của lão, lão hỗn đản này khẳng định không có ý tốt, chính mình xem ra phải thật sự nỗ lực tu luyện, đánh cuộc giành được thắng. - Đúng rồi. Tiểu tử ngươi nói thật cho lão phu, đêm qua tại Trích Tinh lâu ngươi đến tột cùng làm cái gì, sẽ không thật sự là người xấu phá huỷ trong sạch của nữ đệ tử trong Đại Diễn tông môn người ta chứ! Tư Đồ Thiên Trùng nhớ tới mục đích chính mình đến đây nói. - Cái gì người xấu trong sạch! Tư Đồ tiền bối, ngài không nên nói lung tung! Lý Lân biến sắc. Hắn tuy rằng không quá hiểu, nhưng cũng biết, ở cái thế giới này, không duyên cớ phá huỷ trong sạch của nữ tử là hành vi bị lên án. Toàn bộ Thương Long đại lục vẫn có lễ giáo, đại lục bát ngát như thế, khắp nơi đều tự cho mình là hộ sĩ bảo vệ chính nghĩa, Lý Lân cũng không muốn không có việc gì chính mình tự tìm phiền toái. Lại nói hắn là người xấu làm phá huỷ sự trong sạch sao? Không phải chỉ cách y phục sờ soạng thôi sao! Cũng không phải làm cái gì thực chất sự tình. - Là ta nói lung tung sao? Hiện tại Đại Diễn tông đã dán ra lệnh tất sát, cái bức họa tiểu tử mặt đen kia đã truyền khắp toàn bộ Đế đô. Còn chuyện này, Đại trưởng lão Đại Diễn tông Lưu Mãnh Soa thiếu chút nữa mang theo một đám Tiên Thiên cao thủ giết trở lại. Tiểu tử ngươi cũng biết, bởi vì hành vi của ngươi thiếu chút nữa khiến cho Đại Đường cùng Đại Diễn tông toàn diện khai chiến! Tư Đồ Thiên Trùng râu dựng ngược lên trừng mắt nói. Sáng sớm ngày hôm nay lão nghe thấy chuyện này cũng bị dọa một thân mồ hôi lạnh, đối với bản lĩnh gây họa của tiểu vương bát đản này thật sự bội phục sát đất. - Không thể nào, không phải chỉ là một tiểu nha đầu của Đại Diễn tông thôi sao! Lại nói ta chỉ hù dọa nàng một chút, căn bản chưa từng động tới một ngón tay của nàng. Điểm ấy trời xanh có thể làm chứng! Lý Lân buồn bực. Không ngờ tới chuyện này sẽ dẫn tới phản ứng lớn như vậy. - Thanh Vi nha đầu đã đi tới Trích Tinh lâu tra xét, tiểu tử ngươi làm cái gì rất nhanh lão phu sẽ rõ ràng. Hiện tại ta có một việc muốn nói cho ngươi, trên đại lục này, cái giới luật gì đều có thể phạm, duy chỉ có giới luật dâm tặc dù như thế nào cũng không thể phạm. Bởi vì người phạm giới luật dâm tặc chắc chắn sẽ gặp phải một siêu cấp thế lực truy sát, trải qua mấy nghìn năm, toàn bộ Thương Long đại lục dâm tặc bị đuổi giết mà chết đếm không hết. Thậm chí trong đó còn có rất nhiều đệ tử thế lực lớn. Cái này cũng dần dần tại toàn bộ trên đại lục hình thành một loại nhận thức chung, bởi vì cái gọi là vạn ác dâm dẫn đầu, hi vọng tiểu tử ngươi nên tự mình nắm chắc, không nên bước vào vạn trượng tuyệt uyên này. Đoạn đằng sau bị ẩn nhỉ :D Tư Đồ Thiên Trùng sắc mặt vô cùng ngưng trọng nói. - Điểm ấy xin yên tâm, Lý Lân ta mặc dù không phải người tốt gì, thế nhưng chuyện cưỡng bức dâm nữ vẫn là làm không được. Ta chỉ đoạt đồ vật của nha đầu kia, thuận tiện đánh nàng một trận mà thôi, tuyệt đối chưa từng tổn thương tới tính mệnh của nàng, điểm ấy ta có thể bảo đảm. Lý Lân nghiêm trang nói. - Như thế là tốt nhất, lão phu cũng tin tưởng ánh mắt của mình sẽ không sai. Tiểu tử, tự giải quyết cho tốt. Ngày mai lão phu sẽ khởi hành trở về Thần Ma học viện. Không nên quên đổ ước giữa chúng ta. Tư Đồ Thiên Trùng nói. - Đương nhiên, nam tử hán một ngụm nước miếng một cái đinh, nói chuyện tất sẽ thực hiện. Lý Lân trầm giọng nói. Không biết thế nào, đối với Tư Đồ Thiên Trùng rời đi, trong lòng Lý Lân xuất hiện nhàn nhạt thương cảm. Không biết là vì tính tình quỷ dị của lão quái vật hay là sắp phải rời xa Lâm Vãn Tình. Tuy rằng chỉ nhìn một cái, nhưng tướng mạo Lâm Vãn Tình không thể nghi ngờ cùng Vãn Tình kiếp trước rất giống, hơn nữa tên cũng giống nhau, này không thể không khiến trong lòng Lý Lân sinh ra một tia rung động. Tư Đồ Thiên Trùng vừa ý rời đi, đối với đổ ước một năm sau hắn vẫn tràn ngập lòng tin tất thắng. Mà hắn sở dĩ dành cho Lý Lân thời gian một năm, ngoại trừ việc hi vọng lòng hắn cam bái chính mình làm thầy ra, cũng vì hắn muốn lợi dụng trong khoảng thời gian này ma luyện tâm tính Lý Lân một chút. Lý Lân cá tính quá kiêu ngạo, hơn nữa thực lực nhỏ yếu như vậy. Dù là tiến vào Thần Ma học viện cũng không có khả năng thu được tư cách học viên chính thức. Hơn nữa Thần Ma học viện mặc dù là trại tập trung thiên tài, nhưng cũng là chỗ tập trung ác ma, không có thực lực ngay cả sống sót đều rất khó khăn. Cho nên Tư Đồ Thiên Trùng cấp cho Lý Lân một ít khả năng hoàn thành đổ ước. Đồng thời tình huống nội bộ của Đại Đường hắn cũng hiểu rõ, tranh bá hoàng quyền từ trước đến nay tàn khốc, từng người có thể tại trong đấu tranh hoàng quyền lớn lên trên tư tưởng đều nhận được tẩy lễ toàn diện. Chỉ có qua nhiều lần gọt giũa tâm tính mới có thể trùng kích tới cảnh giới càng cao . Đương nhiên, Tư Đồ Thiên Trùng không biết ngạo khí của Lý Lân không phải đến từ thân phận hoàng thất, mà là cuồng ngạo của đệ nhất lính đánh thuê thế giới từ kiếp trước. Nếu như Tư Đồ Thiên Trùng biết điểm này, hắn căn bản sẽ không cấp cho Lý Lân một năm thời gian, dù là trước tiên bắt giữ cũng sẽ đem Lý Lân mang đi. Tư Đồ Thiên Trùng rời đi, Lý Lân trong lòng có chút buồn bực. Hắn tuy rằng được Hoàng đế bệ hạ điều đến Binh bộ gánh nhậm chức viên ngoại lang, nhưng bây giờ cũng không phải quá vội đi, dù sao bây giờ hắn vẫn còn đang trong thời gian nghỉ ngơi. Chỉ cần Hoàng đế bệ hạ không nói, hắn cũng không cần vội vã đi làm việc. - Điện hạ, Tuyết Linh công chúa đến! Tổng quản thái giám Bảo Lai chạy vào hậu viện bẩm báo. - Nàng? Lý Lân sắc mặt sửng sốt nói. - Là Tần Tuyết Linh quận chúa, hiện tại đang ở ngoại điện dâng trà. Bảo Lai cung kính nói. - Mời nàng đến nội điện đi, Bổn hoàng tử ở chỗ này chờ nàng! Lý Lân suy nghĩ một chút nói. Tần Tuyết Linh biết không ít chuyện, nếu như ở ngoại điện, sợ rằng sẽ bị mấy cung nữ thám thính nghe lén. Tần Tuyết Linh một thân cung trang màu vàng nhạt, bên hông buộc chặt, cái eo thon nhỏ càng đem bộ ngực hùng vĩ tôn lên kinh tâm động phách. Dáng người ma quỷ như vậy thấy thế nào đều không giống một thiếu nữ mười sáu tuổi. Tóc dài được nàng vén lên, lộ ra cái cổ trắng nõn thon dài. Lý Lân ngây ngẩn cả người, nha đầu kia ngày hôm nay mặc bộ cung trang này có vấn đề a! Trước đây tuy rằng nàng cũng mặc cung trang, nhưng đều là cái loại ống tay áo dài, thoạt nhìn có chút bảo thủ. Thế nhưng bộ cung trang ngày hôm nay lại hiển lộ hết khí chất của người con gái, cung trang gần như lộ ra nửa vai, phong cách cả người đại biến. Tựa như một người giả làm tiểu tử thoáng cái biến thành tiểu thư khuê các chấn động tứ phương. - Ngươi đây là? Lý Lân không tự giác nuốt nước bọt nói. Tần Tuyết Linh sắc mặt vẫn lạnh như cũ, nhưng thấy bộ dáng Lý Lân ngây người, đáy lòng lại hiện lên một vệt sắc mặt vui mừng. Theo bản năng ưỡn bộ ngực ngạo nghễ hùng vĩ của mình lên, nhất thời một trận sóng lớn mãnh liệt cuộn trào. Lý Lân cả người há hốc mồm, mỹ nhân băng lạnh làm ra động tác mê hoặc như vậy sản sinh mị hoặc có thể nói là tuyệt thế, dù lấy định lực của Lý Lân cũng cảm thấy một trận miệng đắng lưỡi khô. Lý Lân mặt đỏ lên, ánh mắt vô ý thức dời đi chỗ khác. Hắn thừa nhận, trong nháy mắt vừa rồi, hắn gian ác. Nha đầu kia ngày hôm nay rất không bình thường a! Trước đây thế nhưng là mỹ nhân băng lạnh bảo thủ, ngày hôm nay trang điểm một bộ dạng gợi cảm như vậy, còn xấu hổ mang theo e sợ, thật sự là mê hoặc khiến người ta không thể chịu được. Yêu nghiệt, tuyệt đối là yêu nghiệt! - Ta ngày mai phải đi! Thanh âm Tần Tuyết Linh có chút khẩn trương. Bộ quần áo này là y phục nữ tính nhất trong túi không gian của nàng, có lẽ là trước đây may y phục liền thuận lợi phân phó làm. Trước đây Tần Tuyết Linh đánh chết cũng sẽ không mặc nó đi ra ngoài. Thế nhưng ngày hôm nay không biết vì sao, nàng rất tùy ý mặc vào, còn chủ động tới nơi này của Lý Lân. Tần Tuyết Linh cũng không rõ mình bị làm sao, nàng chỉ cảm thấy đáy lòng có một thanh âm cổ động nàng đi, làm cho nàng liên tiếp làm ra sự tình mà bản thân chưa bao giờ làm. - Ta biết rồi! Tư Đồ lão đầu vừa tới nói! Lý Lân hít sâu một hơi. Sắc mặt hắn đã khôi phục lại bình thường. Hắn không phải không gặp qua mỹ nữ, thậm chí tối hôm qua hắn còn đem một mỹ nữ tuyệt sắc toàn thân sờ soạng mấy lần! Loại tình huống đó hắn đều nhịn được, hiện tại càng không có lý do không thể khống chế Tần Tuyết Linh thấy Lý Lân thần sắc thản nhiên, không biết làm sao trong lòng nổi giận. Tên hỗn đản này có thể câu lên hoả khí trong lòng mình. Mỹ nhân băng lạnh tuy rằng bá đạo, nhưng cũng có ngạo khí của chính mình, đối với người không để vào mắt, sẽ không bao giờ lấy sắc thái giả. Thế nhưng những thứ này đến chỗ Lý Lân thì toàn bộ không thích hợp. Lý Lân không biết đối với nàng gây ra ma lực gì, động tác lơ đãng đã có thể làm cho tâm tình nàng thay đổi rất nhanh.