Tam quốc vương giả

Chương 89 : Thiết giáp tê ​

Lại đi sâu vào trong một hồi, cây cối dần trở nên thưa thớt. Bỗng nhiên một tiếng rống trầm muộn từ đâu truyền tới, cả đám hai mắt sáng lên. Do chưa biết rõ thực lực mấy con Thiết Giáp Tê này sâu cạn thế nào, Dương Thiên cũng không dám quá kiêu ngạo. Hắn chậm rãi tiềm hành về hướng âm thanh truyền. Quả nhiên thấy có một đám tê giác toàn thân màu xanh đen, thân cao trên 2m, dài phải hơn ba mét đang du đãng. Số lượng khoảng trên dưới 100 con. Dương Thiên nhìn lại mười võ tướng phía sau, cảm thấy vẫn chưa chắc chắn lắm. Hắn liền quay lại, ném ra một cái thuật dò xét, lập tức thông tin về Thiết Giáp tê hiện lên. Thiết Giáp tê: dã thú tinh anh cấp 76. Là do giống tê giác hoang dã quanh năm sống ở nơi cực hàn, hấp thu hàn linh chi khí biến dị mà thành. Hình thể cực lớn, lực phòng ngự cùng và lực trùng kích siêu cường. Yếu điểm: thiếu sự linh hoạt. Chú thích: không thể chăn nuôi. Lại là quái tinh anh cấp 76, cũng tương đương với thực lực bát giai binh rồi. Mà địa thế chỗ này nhìn qua khá bằng phẳng, cây cối rất thưa thớt, nếu như cứ cậy khỏe mà lao lên, đoán chừng sẽ có thương tổn, không phải phương án tối ưu. Phải biết rằng quái tinh anh là tương đương với binh chủng đặc thù trong nhân loại. So với quái bình thường thực lực cao hơn một giai. Mặc dù thuộc tính tính linh hoạt không cao, nhưng cái này cũng chỉ là so với phần lớn đám quái level 70 bình thường thôi. Chứ nếu như đem so sánh với đám ngựa hoang cấp 20 chả hạn thì tốc độ vẫn cứ nhanh hơn nhiều lắm. Hơn nữa sức chịu đựng của nó thì đừng có hỏi tại sao. Dương Thiên cũng không muốn giữa bãi đất bằng này lại đi lao lên quần ẩu với chúng nó. Nhìn nhìn đám quái này, cuối cùng Dương Thiên vẫn lựa chọn quay về, phải kéo thêm một ít binh sĩ tới đây mới giải quyết được. Lần nữa trở lại, sau lưng Dương Thiên ngoại trừ mười đặc cấp võ tướng, còn hơn 200 binh sĩ. Tên nào tên đấy ăn mặc nhìn như mấy cái thùng sắt đen. Trên cơ bản đội nhân mã lớn như vậy muốn che dấu hành tung là không có khả năng, hơn nữa mặc giáp nặng trên người làm cho toàn bộ đám binh sĩ mỗi khi đặt chân đều gây ra tiếng vang lớn. Đối với chuyện này Dương Thiên cũng rất bất đắc dĩ. Đến khu vực cách đám Thiết Giáp tê khoảng 1000m, bọn chúng lập tức phát giác được động tĩnh, cả bọn con nào con nấy đều cùng rống vang Zsshi...i-it... nghe vô cùng chói tai. Tiến thêm 500m, đám Thiết Giáp tê đã thấy rõ trong rừng cây thưa thớt bên kia, đang có 1 đám rất nhiều người đi về phía này. Cả bầy Tê giác phát ra một tiếng gầm rú, sau đó cúi đầu giương sừng sừng, lao thẳng về phía bọn Dương Thiên...... Mặc dù số lượng chỉ có hơn 100, nhưng nói về khí thế thì không thua gì mấy ngàn kỵ binh cùng công kích cả. Dương Thiên chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân rung lên bần bật. Cả bầy tê giác lao tới như núi lở. Cái tốc độ này quả nhiên không phải mấy con chiến mã bình thường có thể so sánh được. Trong nháy mắt đã chạy được gần 100m. “Sử dụng cung! Phân tán xạ kích! Mục tiêu - hai mắt của nó!” Dương Thiên lập tức hạ lệnh. 200 binh lính vội giương Thiên Cung trong tay, mũi tên đã lên dây cung, âm thầm chờ đợi thời cơ. Dưới ánh mặt trời, từng mũi tên bằng thép bách luyện lạnh lẽo, phát ra từng đợt hàn ý. 400m...... 300m...... 200m...... Đã tiến vào tầm bắn của Thiên Cung, nhưng đám binh lính vẫn đứng im lẳng lặng chờ đợi. Khoảng cách 200m, muốn bắn trúng hai mắt đám dã thú đang điên cuồng chạy tới như thế này là việc cực kỳ khó khăn. Kể cả có cường đại như bát giai binh cũng không làm nổi. Khoảng cách còn 120m! Chỉ nghe “vèo” một tiếng, 200 mũi tên sắc bén được đồng loạt bắn ra. Hơn bốn mươi con Thiết Giáp tê chạy đầu cùng rú lên thảm thiết, ngã lăn ra đất. Đám Thiết giáp tê chạy đằng sau không kịp phanh lại, lập tức dồn với nhau thành một đoàn, con này dẫm đạp lên con kia, rầm rầm ngã xuống. Đội hình Thiết giáp tê lập tức bị đánh loạn. Riêng bốn mươi con Thiết Giáp tê lúc ban đầu bị ngã xuống thì nằm thẳng cẳng luôn, không đứng lên được nữa. Bát giai binh tốc độ phản ứng cực nhanh, Đám Thiết Giáp tê còn lại vừa xông đến khoảng cách 20m, lập tức ăn thêm một đợt mưa tên nữa. Do khoảng cách đã gần hơn nhiều nên sau đợt tên này, có hơn 50 con Thiết giáp tê lên bảng đếm số. Những con Thiết Giáp tê may mắn sống sót sau đợt tên vừa rồi đã bắt đầu sợ hãi, chần chừ không giám tiếp tục tiến lên. Nhưng dĩ nhiên Dương Thiên không để cho bọn chúng có chút cơ hội nào, ra lệnh một tiếng. Một cơn mưa tên nữa lập tức trào qua. Toàn bộ đám Thiết Giáp tê còn lại rú lên thê thảm, sau đó ngã xuống mặt đất. Ban đầu còn chổng bốn chân lên trời giãy giãy mấy cái, sau đó liền nằm im không nhúc nhích. Lúc này Dương Thiên mới thở dài một hơi. Nói thật, Dương Thiên mặc dù phi thường tinh tường thực lực của đám bát giai binh, nhưng hắn cũng vô cùng lo lắng bị đám Thiết Giáp tê này áp sát. Nếu để chúng áp sát được, vậy đội quân tinh nhuệ của mình tuyệt đối sẽ có thương vong. Mà một bát giai binh thương vong cũng tương đương với 100 vạn rmb đã trôi theo dòng nước. Chỉ cần nghĩ thôi Dương đã cảm thấy đau lòng. Chiến đấu kết thúc, Dương Thiên mới đi lên xem xét đám Thiết Giáp tê này. Toàn bộ đều đã oẳng rồi. Con nào con nấy trong mắt đều cắm một hai mũi tên, hơn nữa đại đa số đều là dính 2 mũi. Số mũi tên này đều ngập sâu vào trong mắt tới hai phần ba, khả năng lớn là đã gây tổn thương cho đại não của nó. Khó trách lại chết nhanh như vậy. Mặc dù phòng ngự của bọn nó cực kinh người, nhưng phần đôi mắt lại là điểm yếu của nó. Tăng thêm bát giai binh thực lực cực mạnh, lại còn Thiên Cung vừa tay. Đục từ mắt vào thẳng não của chúng không phải việc khó. Dương Thiên quay qua xác một con Thiết Giáp tê sử dụng Thải Tập thuật. Vận khí không tệ, ngay lần đầu đã thành công, thu được một tấm da Thiết Giáp tê nguyên vẹn. Da Thiết Giáp tê: Tài liệu thất phẩm hạ đẳng, da của Thiết Giáp tê, có tính phòng ngự rất tốt, có thể dùng để chế tác giáp da. Dương Thiên đại hỉ, lại chạy lăng quăng xung quanh xác đám Thiết Giáp tê để sử dụng Thải Tập thuật. Rốt cục đến khi xác con Thiết giáp tê cuối cùng biến mất, Dương Thiên đã lấy được một đóng da thiết giáp tê và 1 cái sừng tê giác. Sừng Thiết Giáp tê: tài liệu thất phẩm trung đẳng, sừng duy nhất trên đầu Thiết Giáp tê, chắc chắn phi thường. Có thể sử dụng để chế tác mũi tên dành cho liên lỗ. Xem ra quái vật tinh anh cấp 82 xác thực không giống quái thường. Đồ rơi ra đều là thất phẩm, hơn nữa bởi vì đẳng cấp cao, tỷ lệ thành công của Thải Tập thuật ok hơn rất nhiều. Điều làm Dương Thiên tiếc nuối duy nhất là sao lại không đưa theo một hai tên đồ tể tới. Như vậy chẳng phải là sẽ có thể kiếm được thật nhiều tài liệu cao phẩm sao? Thiết Giáp tê da có thể chế tác giáp da, về phần có thể làm ra cái dạng gì, Dương Thiên cũng không biết. Dù sao kiếp trước hắn cũng chưa nghe nói có ai kiếm được thứ này. Dương Thiên đoán chừng dùng tài liệu thất phẩm sản xuất trang bị thì thấp nhất cũng phải là cấp Hắc Thiết. Giáp da thuộc về trang bị tứ giai, nhưng năng lực phòng ngự của giáp da cấp Hắc Thiết lại tương đương với Tỏa Tử giáp ngũ giai rồi. Đấy là còn chưa kể giáp da Hắc thiết còn có thể có thêm thuộc tính phụ nữa. Điều kiện để có thể sử dụng giáp da chỉ là tứ giai binh, thế nên nếu như ngũ giai binh sử dụng giáp da, tính linh hoạt cũng có thể đề cao rất nhiều. Do đó có thể thấy được trang bị cao phẩm có ưu thế lớn thế nào. Nắm rõ được thực lực Thiết Giáp tê xong, Dương Thiên càng thêm cẩn thận. Lần này khá tốt, chỉ gặp phải hơn 100 đầu Thiết Giáp tê. Chứ nếu như lần này mà gặp phải mấy ngàn đầu, coi như mình có mang đến toàn bộ 1200 bát giai binh thì đoán chừng cũng sẽ bị đám Thiết Giáp tê này áp sát. Mà theo lời lão ngư dân đã nói, trên đảo này số lượng Thiết Giáp tê có đến trên trăm vạn. Dương Thiên sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng đám Thiết Giáp tê này chỗ nào cũng chỉ có 100 hoặc mấy trăm đầu sống chung với nhau. Dương Thiên hiện tại thực sự có chút hối hận. Lúc trước ra khơi không đưa Tiểu Bạch theo. Như vậy mình có thể cưỡi Tiểu Bạch bay lên không dò đường. Như vậy sẽ an toàn hơn nhiều lắm. Hoặc ít nhất thì cũng mang tới vài thớt giác mã a! Như vậy việc dò đường sẽ thuận tiện hơn không ít. Bất quá hiện tại mà nói, mấy việc này có muốn cũng đã muộn rồi. Chính mình không có khả năng lại bỏ ra hơn một ngày chạy đi chạy về đem tới. Dương Thiên lệnh cho một vị võ tướng đưa đám binh lính phản hồi nơi đóng quân. Mà chính mình thì cùng đưa đám võ tướng còn lại tiếp tục đi dò đường...... Đại khái lại bỏ ra khoảng hơn hai giờ, bọn người Dương Thiên lần nữa phát hiện ra một đám Thiết Giáp tê. Bất quá lần này vận khí không được tốt lắm. Bọn này quần cư với số lượng trên một vạn, không phải binh lực của Dương Thiên hiện tại có khả năng động đến. Hắn cũng chỉ có thể tránh sang đường vòng mà đi thôi.