Tam quốc vương giả
Chương 49 : Đánh bạo phong thành (trung)
Dưới chiến thuật vô sỉ của Tôn Miễu, 5000 dị tộc rất nhanh chỉ còn lại rải rác vài tên!
Tên thành chủ Bạo Phong thành đang đứng trên tường thành lập tức nổi trận lôi đình, 5000 binh sĩ rõ ràng bị hơn ba trăm người của đối phương tiêu diệt, cái này mà truyền ra ngoài, mặt mũi của mình ném đi đâu chứ.
Thành chủ thề phải đem mấy tên khốn đáng giận giám xâm nhập này hết thảy đưa lên Tây Thiên. Ra lệnh một tiếng, toàn bộ quân đội trong thành xuất động, lao ra quyết tiêu diệt đám khinh kỵ binh này. Chính bản thân tên thành chủ cũng đích thân cưỡi một thớt chiến mã, tự mình xuất chiến.
Mà chi cung kỵ binh của Dương Thiên, số lượng tên đã không còn nhiều lắm, đáng nhẽ nên lập tức rút lui khỏi. Nhưng đã sớm có lệnh của Dương Thiên, Tôn Miễu cũng không có hạ lệnh lui lại.
Truy đuổi chiến chính thức triển khai, gần năm vạn dị tộc quân đội trong phạm vi mấy chục km truy đuổi hơn ba trăm khinh kỵ binh. Chỉ là tốc độ giác mã so với người chạy bộ chênh lệch xác thực không chỉ một điểm, huống chi còn là giác mã có tốc độ và tính linh hoạt hơn xa chiến mã bình thường.
Năng lực chỉ huy của Tôn Miễu cũng không thể nghi ngờ. NPC cấp S trí tuệ vốn rất cao.
Hơn ba trăm kỵ binh trơn tuột như lươn, luồn tới lách lui trong đám binh sĩ trong dị tộc, đối phương căn bản không ngăn trở nổi.
Theo lý thuyết đám dị tộc này thấy tốn công vô ích, vậy nên lập tức vào thành tử thủ. Tiếc thay tên thành chủ này đang cay cú cáu giận ngất trời, bộ dạng không giết những người này thề không bỏ qua. Lại không phát hiện quân đội của mình rời thành trì ngày càng xa rồi.
Trong Bạo Phong thành kiến thiết khá quy củ, tổng cộng có bốn cửa thành. Mỗi cửa rộng đến hai trượng, là quy cách thống nhất của những tiểu thành này . Hiện tại bốn cửa của Bạo Phong thành đang toàn bộ mở ra, nhưng cũng không có quân đội canh giữ. Trong thành đoán chừng chỉ còn một ít người già yếu, đám có thể chiến đấu cũng đã tham dự hành động truy giết khinh kỵ binh rồi. Ngay cả trên tường thành cũng không có binh sĩ.
Dương Thiên nhìn đúng thời cơ, lập tức mệnh lệnh bốn vị võ tướng tất cả mang 170 đao thuẫn binh và 100 quân trường thương phóng tới bốn đạo cửa thành. Mục đích của hắn rất đơn giản, không cho đám quân đội dị tộc này cơ hội vào thành.
......
Thất giai binh tốc độ không thể khinh thường, rất nhanh bốn cửa thành đã bị bộ hạ của Dương Thiên chiếm lĩnh, hoàn toàn đã cắt đứt liên hệ với chiến sự bên ngoài.
Thấy trong nội thành cũng không có binh lính trùng kích, Dương Thiên bỗng nhiên nảy ra một ý. Lập tức mệnh lệnh 280 bát giai binh xông vào nội thành, đẩy mạnh về phía phủ thành chủ. Số còn lại tạm thời bất động. Lại để cho Ô Ma căn cứ tình huống mà định ra công tác thủ vệ cửa thành.
Mà Dương Thiên chính mình tức thì mang theo Đại Ngưu, cưỡi Tiểu Bạch đi đầu một bước, đuổi tới phủ thành chủ.
Trong nội thành, trên cơ bản là một nhân viên chiến đấu cũng không có. Dương Thiên và Đại Ngưu đáp xuống phủ thành chủ, không có bất kỳ ai ngăn trở, ngay lập tức đã tìm được tấm bia đá của thành thị.
Không nói hai lời, Dương Thiên và Đại Ngưu bắt đầu công kích tấm bia đá.
Là tấm bia đá của thành thị, độ bền hơn xa so với bia đá trong thôn trang và hương trấn. Bởi vậy coi như là Đại Ngưu có 99 điểm vũ lực, muốn đánh nát tấm bia đá cũng không phải trong thời gian ngắn có thể làm được......
Mà bên ngoài thành, thời điểm Dương Thiên bắt đầu công kích tấm bia đá kia, tên thành chủ dị tộc cũng đã cảm ứng được thành trì của mình đang chính diện gặp nguy hiểm. Lập tức cũng bất chấp cái gì mà mặt mũi, lệnh cho binh lính nhanh chóng trở về thành......
Nhưng kết quả lại không... lý tưởng lắm, 200 thất giai binh kia giống như là một bờ đê kiên cố trong cơn đại hồng thủy, gắt gao đứng sừng sững ở chỗ đó. Cửa thành chỉ rộng có hai trượng, bởi vậy địa phương phòng thủ rất hẹp. 200 thất giai binh bảo vệ cho một cái cửa thành là dư xài.
Tên thành chủ cũng thử dùng qua đại lượng Cung Tiễn thủ công kích, nhưng mà không có hiệu quả gì. Thuẫn thép trong tay đao thuẫn binh của đối phương quá biến thái rồi, bốn năm lục giai binh bắn tên, tên bắn ra chỉ lưu lại trên tấm chắn một vết mờ, nhìn còn không rõ chứ đừng nói chi là bắn thủng.
Tên thành chủ nhất thời không có phương pháp xử lý, đành phải lệnh cho đám binh sĩ dưới trướng dùng chiến thuật biển người liều mạng.
......
280 bát giai binh được phái đi rốt cục đuổi tới phủ thành chủ, tấm bia đá trong thành thị tốc độ bào lập tức nhanh hơn nhiều rồi.
Một giờ qua đi, tấm bia đá trong thành ầm ầm sụp đổ......
“Chúc mừng ngươi đánh hạ hệ thống thành thị Bạo Phong thành, thỉnh lựa chọn chiếm lĩnh, phá hủy hoặc là giữ lại!”
“Chiếm lĩnh!”
“Chúc mừng ngươi chiếm lĩnh hệ thống thành thị Bạo Phong thành, là người chơi đầu tiên công chiếm hệ thống thành thị thành công, đặc ban thưởng danh vọng 100, tùy cơ bản vẽ chế tác trang bị đặc thù một trương, điểm thuộc tính tự do 5 điểm.”
“Thành thị dị tộc bị công chiếm, khiến cho đại thủ lĩnh dị tộc phẫn nộ. Mười ngày sau, đại thủ lĩnh dị tộc của U Ám sơn cốc Hô Thông sẽ dẫn hai mươi vạn đại quân lâm thành hạ (hãm thành nguy cấp)! Thỉnh tranh thủ thời gian chuẩn bị phòng ngự cho tốt.”
“Bởi vì ngươi công chiếm thành thị dị tộc, làm rạng ranh triều đình Đông Hán, triều đình đặc phái thái thú Thủy Trữ huyện Thái Thịnh dẫn năm vạn đại quân hiệp trợ thủ thành. Xin hỏi ngươi có tiếp nhận hay không?”
Còn có thuyết pháp hiệp trợ thủ thành? Dương Thiên ngạc nhiên, nhưng hắn suy nghĩ một lát, lập tức lựa chọn cự tuyệt.
Mặc dù triều đình phái năm vạn đại quân hiệp trợ phòng thủ rất có sức hấp dẫn, nhưng nếu như quân đội triều đình lái vào đây, vậy đoán chừng U Ám sơn cốc sẽ không còn là thế ngoại đào nguyên chỉ thuộc về một mình hắn nữa rồi. Cái gì nhẹ cái gì nặng Dương Thiên vẫn có thể phân rõ. Huống chi còn có mười ngày cơ mà, đầy đủ để hắn làm tốt chuẩn bị.
Tương tự khi chiếm lĩnh thôn trang dị tộc, sau khi Dương Thiên chiếm lĩnh Bạo Phong thành, trong nháy mắt toàn bộ thành thị xảy ra biến đổi lớn.
Mà đám dị tộc binh sĩ đang chiến đấu bên ngoài thành lập tức đình chỉ công kích. Bọn hắn đồng dạng cũng biết rõ Bạo Phong thành đã bị người khác chiếm lĩnh. Trong thành còn có thân nhân, bằng hữu của bọn hắn. Huống hồ quân đội đối phương cường hãn như thế, căn bản không có khả năng chiến thắng, bởi vậy những người này đều lựa chọn quy hàng Dương Thiên. Chỉ là tên thành chủ và một số nhỏ thân vệ đang có ý định trốn chạy, bị Tôn Miễu dẫn người đuổi theo bắt được. Số còn lại toàn bộ chết trận, chạy trốn được chỉ có rải rác vài người. Những tình huống này, Dương Thiên thông qua tầm mắt cộng hưởng với Tôn Miễu đều biết.
Đến lúc này Dương Thiên mới rảnh rỗi xem xét thu hoạch của mình.
Tên Thành: Bạo Phong thành, lãnh địa phụ thuộc Bạch Vân trấn
Đẳng cấp: Tiểu thành cấp 3
Dân cư hiện hữu: 69235/80000
Quân đội hiện hữu: 0
Dân tâm: 60 trị an: 60
Đặc thù thuộc tính: Không
Tài nguyên: Lương thực 928.312 đơn vị, vật liệu đá 265.458 đơn vị, vật liệu gỗ 154.824 đơn vị, tiền 102.512 tiền đồng, quặng sắt 160.145, mỏ than 8.452, tinh thiết1501, thuẫn bằng tinh thiết 527, đao thép luyện 542, trường thương thép ròng 435, đao thép ròng 321, thuẫn thép ròng 384, giáp da 1045, mộc cung 941, năng khiếu cung tiễn, võ tướng chuyển chức lệnh 2,......
Thăng cấp cần tài nguyên: Lương thực 6.000.000 đơn vị, vật liệu đá 6.000.000 đơn vị, vật liệu gỗ 6.000.000 đơn vị, tiền 10.000.000.
Diện tích thành thị :200 km²
Diện tích lãnh địa: 5000 km²
Kiến trúc hiện hữu: 42/54 kiến trúc cần thăng cấp.
Phủ thành chủ, nhà dân, tiệm tạp hóa trung cấp, tiệm may sơ cấp, tiệm rèn cao cấp, mộc phòng sơ cấp, quân doanh cao cấp, thị trường cao cấp, tư thục sơ cấp, cao cấp võ quán, tường thành sơ cấp, tiễn tháp, chăn nuôi trường, sơ cấp bến tàu, tửu quán sơ cấp, mỏ đá cao cấp, đốn củi trường trung cấp, nơi xay bột trung cấp, nhà máy ngói, xưởng nuôi tằm, nhà máy dệt vải trung cấp, mộ viên, trung tâm hành chính sơ cấp, ngục giam, dịch trạm......
Có thể xây kiến trúc: Không
Lại là tiểu thành cấp ba, Dương Thiên phi thường hài lòng!
Vật tư trong nội thành càng là phong phú, không nói nguyên vật liệu và vũ khí, chỉ riêng sách kỹ năng các cấp đã có mấy chục quyển, đương nhiên sách kỹ năng sơ cấp đã chiếm gần một nửa, tuyệt học càng là một quyển cũng không có. Ngược lại bí tịch nội công cũng có vài quyển. Tăng thêm trước đó vài, ngày Bạch Vân thôn thăng cấp lên hương trấn cấp một, sau đó khai hoang đánh ra, hiện tại Dương Thiên đã có thể gom góp ra bốn bộ bí tịch nội công rồi. Chỉ tiếc là tuyệt học lại không được tốt như vậy.
Nhưng năng khiếu cung tiễn, thứ này Dương Thiên thật đúng là chưa từng nghe qua.
Cung tiễn năng khiếu: Sau khi sử dụng võ tướng đạt được năng khiếu cung tiễn sơ cấp. Điều kiện học tập: Vương cấp hoặc võ tướng đã ngoài vương cấp. Tư chất cấp S trở lên. Năng khiếu cung tiễn sơ cấp: Có thể tăng hiệu suất, tầm bắn và độ chính xác của binh lính sử dụng cung tiễn lên 5%, tăng sức chiến đấu, sức mạnh của võ tướng khi chiến đấu viễn trình 20%. Đẳng cấp của năng khiếu cần võ tướng thống soái sử dụng binh chủng tương ứng, trong chiến đấu tự tăng lên.
Lời lớn rồi!
Từ trước tới giờ, Dương Thiên chưa từng biết lại có bí tịch loại năng khiếu, đoán chừng còn kể cả kiếp trước lẫn kiếp này, chưa có người nào có năng lực lấy tới tay a. Trong trò chơi thể loại chiến lược thế này, loại bí tịch sau khi sử dụng cho võ tướng lại có thể có tác dụng đến cả chi quân đội do võ tướng ấy thống lĩnh thế này có tác dụng hơn xa những bí tịch khác. Có cái này, coi như là có người cầm Thần khí bình thường đến trao đổi cũng là không có vấn đề.
Nhưng quyển bí tịch này cho ai đây? hiện tại người đạt tới điều kiện học tập cũng chỉ có Đại Ngưu và Tôn Miễu. Không biết tên Vương cấp dị tộc võ tướng Việt Đan sắp quy hàng kia có phải hay tư chất cấp S hay không ta? Khả năng đã đạt tới Vương cấp thì tư chất cũng không thể quá thấp được chứ!
Cuối cùng, sau một hồi suy nghĩ, Dương Thiên vẫn quyết định đem bí tịch này giao cho Tôn Miễu. Đối với Đại Ngưu, Dương Thiên còn có an bài khác. Huống chi, Tôn Miễu sau khi sử dụng quyển trục thần tứ, lúc lĩnh ngộ Vương cấp tâm pháp và kỹ năng theo thứ tự là: Xạ Nhật phổ, Hậu Nghệ tiễn pháp
Truyện khác cùng thể loại
153 chương
42 chương
31 chương
32 chương
181 chương
112 chương
89 chương
42 chương
72 chương