Tam quốc vương giả
Chương 107
Dương Thiên tâm động nhanh chóng sử dụng thuật “Thu phục” đối với con sói.
Sau khi thu phục xong thì hắn nghe bên tai có tiếng nhắc nhở của hệ thống:
- Xin chúc mừng! Ngài đã thu phục thành công “Phong lang” thú thống lĩnh, “Phong lang” thú thống lĩnh trở thành thú nuôi của ngài. Xin mời đặt tên cho thú nuôi.
Không cần suy nghĩ nhiều cho mệt Dương Thiên lập tức đặt tên luôn, bất quá cái tên lại có “Tiểu”, quả thật hắn nghiện… a:
- Gọi là “Tiểu Phong” đi.
Trong lòng Dương Thiên rất là cao hứng, cũng quá may mắn đi. Rõ ràng tỉ lệ thu phục thành công rất rất nhỏ mà hắn cũng có thể gặp được.
Nhưng Dương Thiên có chút hoài nghi, vận may của hắn có thật sự tốt như vậy? Nghĩ lại một ít kinh nghiệm trò chơi kiếp trước, Dương Thiên trong lòng lại xao động, nhìn quanh thấy còn hơn mười con sói đang kéo dài hơi tàn, hắn lập tức nói:
- Mỗi người chọn một con rồi khiêu chiến, thu hết vũ khí lại.
Đám võ tướng phối hợp với nhau rất ăn ý, nhìn nhau một cái lập tức để lại hơn mười người. Những người còn lại thì đi qua một bên cảnh giới. Hơn mười người lập tức ném vũ khí qua một bên sau đó tiến lên khiêu chiến hơn mười con sói.
Đám “Phong lang” thú này trên người đã đầy thương tích nếu Dương Thiên không nói nhanh thì cả đám thú này có thể đi xuống địa phủ ngay. Chỉ trong chốc lát khiêu chiến hơn mười con sói đã nằm gục xuống, trên thân đầy vết thương. Dương Thiên nói nhanh:
- Nhanh sử dụng thuật “Thu phục”.
Hơn mười vị võ tướng nhanh chóng sử dụng thuật “Thu phục” đối với đám sói trước mặt mình.
Trong chốc lát khi nhìn vào ánh mắt đám sói Dương Thiên đã biết có hai con đã thu phục thành công, hai con này đều là bị võ tướng đánh gục.
- Mấy người còn lại cũng thử xem.
Dương Thiên nhìn mấy võ tướng đứng một bên rồi nói. Đám võ tướng sau khi thử thu phục đều không thành công.
Dương Thiên suy nghĩ, thuật “Thu phục” sở dĩ thành công có liên quan rất lớn đến thực lực giữa hai bên, có thể thấy như thế đối với dã thú. Cũng tương tự như ngoài thế giới thực, trong muôn loài thú thì loài nào mạnh mẽ, con nào mạnh mẽ đều là vua. Con thú yếu hơn luôn luôn thuần phục con thú mạnh hơn nó, nếu là dùng hai tay đánh gục dã thú thì tỉ lệ thu phục được nó có thể lên đến 100%. Còn đánh nhau sức cùng lực kiệt mà thắng thì tỉ lệ thu phục thành công thấp đi thấy rõ, đánh không lại thì một là ngươi chắc chắn chết, hai là có ai đó cứu ngươi. Về phần sử dụng vũ khí đánh bại dã thú có gây ra ảnh hưởng khi thu phục bọn chúng không thì Dương Thiên cũng không biết.
Sau đó Dương Thiên phân phó đám võ tướng đem mấy con sói còn lại giết đi để cho đồ tể thu thập nguyên liệu.
Làm xong hết mọi việc thì Dương Thiên đưa thuốc trị thương cho mấy con thú nuôi mới thu phục. Xử lí tốt mọi thứ xong Dương Thiên lập tức xem xét thuộc tính của “Tiểu Phong”:
- “Phong lang” thú thủ lĩnh, lv.75, tư chất cấp S.
Kĩ năng bao gồm:
- Di chuyển cao cấp: kĩ năng bị động, khi chiến đấu tốc độ di chuyển tăng lên 100%.
- Thuận phong: kĩ năng bị động, giảm sức ảnh hưởng bởi gió 100%.
Đối với thú nuôi thì danh hiệu, tư chất rất quan trọng, chỉ cần thiếu một thứ đều không thể tính là cực phẩm. Dương Thiên thu phục được “Tiểu Phong” có thể nói là tương đối cực phẩm. Đối với toàn bộ thú nuôi trong “Thiên Hạ” có thể đạt được tư chất cấp S và danh hiệu thống lĩnh thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Sau khi hỏi hai võ tướng khác bắt được thú nuôi thì Dương Thiên cũng đã biết được thông tin về thú nuôi của họ. Một con tư chất cấp A, con còn lại thì là cấp B. Đều là dã thú tinh anh nhưng chúng không thể nào tiến hóa lên cấp cao hơn được. Kĩ năng thì đều là tốc độ khi chiến đấu tăng lên 50% và giảm ảnh hưởng của gió xuống 90%.
Một giờ sau, ba vị đồ tể đã đem tất cả nguyên liệu thu thập xong hết đưa cho hắn, Dương Thiên thu hoạch được gần bốn chục tấm da lục phẩm.
Khoảng thời gian sau đó, đám Dương Thiên đều ở xung quanh khu vực này đi săn đám thú vào ban ngày, đêm đến thì ngủ trong lều. Nhưng trả giá cũng rất lớn, áo giáp trên người cả đám đều rách nát.
Tất nhiên thu hoạch cũng không tệ lắm, gần mười ngày trong túi đồ của Dương Thiên đoạt được cả ngàn tấm da sói, trung bình mỗi ngày giết hơn trăm con, túi nọc độc “Sa xà” cũng thu được hơn năm trăm cái, đủ dùng trong một thời gian ngắn. Một việc khác là đám võ tướng cũng đều thu phục được một con sói.
Ngoài ra trong thời gian này bọn hắn còn ở trong hoang mạc phát hiện một loài động vật ăn cỏ gọi là “Phong linh”. Đẳng cấp là lv.60, dã thú tinh anh nhưng không có chút sức mạnh nào, giống như tất cả sức mạnh đều tập trung vào bốn chân của chúng, di chuyển cực nhanh, tính cảnh giác rất cao. Dương Thiên tốn rất nhiều công sức mới bắt được một con và thu được một loại dược liệu là sừng của nó. Tác dụng của sừng “Phong linh” là giảm đau khi bị phong thuộc tính công kích, trị liệu nội thương. Còn có tác dụng nào khác không thì hắn cũng không biết, đành để cho đám người ở nhà nghiên cứu vậy.
Dương Thiên đã sinh ra sợ hãi đối với giá hàng hóa của thương nhân thần bí, lần trước được giảm một nửa giá là do hắn chơi ăn gian với thương nhân thần bí, chuyện như vậy sợ là về sau không còn làm được nữa.
Vì vậy Dương Thiên muốn bắt thêm một ít “Phong linh” để lấy dược liệu nhưng đám thú này quá thông minh. Hắn dùng rất nhiều cách nhưng hiệu quả cũng không cao lắm.
Bí quá hóa liều cuối cùng hắn đã nghĩ ra, ở chỗ này chỉ có “Phong lang” và “Phong linh” là động vật lớn sinh sống tại đây. Sói thì ăn thịt vì vậy nhất định đám “Phong lang” sẽ có cách đối phó với đám “Phong linh”.
Sau khi phát hiện một đám “Phong linh” Dương Thiên lập tức cho đám võ tướng thả đám “Phong lang” đi săn đám “Phong linh”.
Hơn hai mươi con sói lặng lẽ tiến đến gần đám “Phong linh” nhưng rất nhanh đã bị phát hiện. Bọn chúng rất nhanh bỏ chạy, hơn hai mươi con sói lập tức chia nhau đi truy đuổi và bao vây đám “Phong linh”.
Phía trước xuất hiện một vòi rồng, đám “Phong linh” bị lùa vào trong vòi rồng, tức thì ngã trái, ngã phải cả đám đều không chạy ra được. Tiểu Phong lại không bị vòi rồng cản lại nhảy vào giữa cắn vào cổ từng con một rồi ném chúng ra khỏi vòi rồng.
Dương Thiên cuối cùng đã biết tác dụng kĩ năng “Thuận phong” của Tiểu Phong.
Chỉ tốn hơn mười phút nó đã xử lí sạch đám “Phong linh”.
Sau lần thử nghiệm này Dương Thiên đã biết “Phong lang” đối với “Phong linh” có một cảm ứng đặc biệt nên đều có thể lùa cả đám vào trong vòi rồng. Dương Thiên ở ngay gần còn không biết có cái vòi rồng này.
Trong thời gian này, toàn bộ “Thiên Hạ” có thay đổi rất lớn.
Đầu tháng năm, khoảng gần 80% quận, huyện trong “Thiên Hạ” đều xuất hiện kiến trúc thần bí. Thông qua gamer ở huyện Thủy Ninh cho biết, tất cả các gamer đều hiểu một phần về kiến trúc thần bí, mọi người còn đang chuẩn bị để tranh đoạt thử một lần.
Ngắn ngủi thời gian năm ngày toàn bộ thế giới trong “Thiên Hạ” tử vong và chiến đấu không ngừng xảy ra.
Đầu tháng năm, Ích châu, Phong Lưu minh, một nam nhân mặc giáp vảy cá nói:
- Minh chủ! Phong Lưu minh chúng ta đã chiếm được bốn kiến trúc thần bí, hơn 20 vạn gamer, hơn 2 vạn binh sĩ NPC đang phòng thủ tại bốn tòa kiến trúc này. Trong Ích châu này không có thế lực nào dám tranh đoạt bốn tòa kiến trúc này với chúng ta.
Trong phòng, một thanh niên mặc áo văn sĩ màu trắng nói:
- Chúng ta tổn thất bao nhiêu?
Nam nhân mặc giáp vảy cá nói:
- Tổn thất không nhỏ, nếu tính trung bình thì mỗi gamer đều giảm một cấp, binh sĩ NPC thiệt hại khoảng 3000 tứ giai binh. Binh sĩ cấp cao thiệt hại rất ít, 8000 ngũ giai binh chỉ thương vong hơn ba chục, 500 lục giai binh thì thương vong ba người. Trang bị trong chiến đấu hư hỏng rất nhiều, gần một phần ba vũ khí và một phần năm giáp trụ hư hỏng.
Thanh niên áo trắng văn sĩ nói:
- Được không bù mất a!
Truyện khác cùng thể loại
153 chương
42 chương
31 chương
32 chương
181 chương
112 chương
89 chương
42 chương
72 chương