Tam quốc vương giả
Chương 101 : Ai là gian thương (hạ)
Tên béo nhìn chằm chằm khối võ tướng chuyển chức lệnh, trong lòng thầm tính toán một chút… thứ này so với tiền đặt cọc của mình cũng không kém là bao, liền nói “Được rồi, xem như tiểu tử ngươi cũng biết thức thời, đại gia ta đồng ý để ngươi dùng tấm lệnh bài này làm tiền đặt cược....... Hiện tại chúng ta ký khế ước, miễn cho tiểu tử ngươi đến lúc đó lại bùng cược.”
Dương Thiên rất là không tình nguyện, ký khế ước cùng tên béo đang tươi cười hớn hở kia. Khế ước hoàn thành, tên béo trả lại lệnh bài cho Dương Thiên. Hắn không hề lo lắng việc Dương Thiên đổi ý. Khế ước này được hệ thống đứng ra bảo hộ, ai cũng không thể đổi ý.
Nhận lại lệnh bài, vẻ mặt Dương Thiên lập tức thay đổi 180 độ, ánh mắt đầy đồng cảm liếc qua tên béo :“Đợi chút, ta lập tức đưa linh thú đến”. Nói xong, Dương Thiên quay người rời đi.
Mà tên béo vừa nghe Dương Thiên nói xong, người lảo đảo, thiếu chút nữa là đập cmn mặt vào tường. Ánh mắt đờ đẫn nhìn theo bóng lưng Dương Thiên đang rời đi. Đưa linh thú đến? Chẳng lẽ tên này thực sự có linh thú? Cái kia…. Vậy làm sao bây giờ?
Rất nhanh, Dương Thiên đã quay trở lại. Đi cùng hắn là một đầu bạch mã, toàn thân màu trắng bạc, trên lưng là một đôi cánh như cánh thiên nga. Vừa đến nơi, như để chứng tỏ thân phận linh thú của mình, bạch mã trực tiếp bắn thẳng một đạo lôi điện về phía tên béo, làm hắn sợ hãi chật vật lui lại mấy bước.
Đến giờ tên béo mới biết, hóa ra tiểu tử trước mặt này lại vô sỉ đến thế. Đào một cái hố to, mời mình nhảy xuống. Nhưng sự tình đã đến nước này, có muốn nói gì cũng đã chậm rồi. Chỉ hy vọng tổn thất của mình sẽ không quá lớn a!
Trái ngược với tên béo, Dương Thiên hiện đang phi thường kích động, không nghĩ tới một hai câu nói vô tâm lại mang đến cho mình lợi nhuận lớn tới vậy, cười cười nói :“Lão nhân gia, hiện giờ chúng ta đã có thể bắt đầu giao dịch rồi chứ.”
“Chọn đi! Chọn đi! Ta nhìn xem ngươi có thể mua được bao nhiêu.” Tên béo cay cú tím cả mặt nói. Sau đó hắn ném cho Dương Thiên một quyền sổ :“Hàng của ta toàn bộ được ghi trong đấy, ngươi tự tìm đi.”
Phương thức giao dịch ở đây khác với những chỗ khác, khó trách lúc vào đây không thấy bất luận chút hàng hóa nào, chỉ có lão gia hỏa này đứng một mình trước quầy.
Cầm lấy cuốn sổ, Dương Thiên bắt đầu nghiêm túc đọc qua.
Trang đầu tiên là các bản thiết kế kiến trúc, từ sơ cấp đến chung cực, không cái nào không có. Tuy nhiên giá so với các cửa hàng chính quy bên ngoài đắt gấp đôi. Khó trách tên béo này lại đồng ý bán với giá 50%. Nhìn xuống cuối trang, Dương Thiên bỗng phát hiện bản thiết kế kiến trúc đặc thù.
Tàng kinh lâu: Giá 30.000 kim. Mô tả kiến trúc: Gia tăng tỷ lệ xuất hiện nhân tài trong lãnh địa 5%.
Diễn võ trường: Giá 50.000 kim. Mô tả: Nâng tỷ lệ lĩnh ngộ của binh lính khi diễn tập trong võ trường lên 50%.
Trại huấn luyện đại lực thủy thủ: Giá 100.000 kim, Mô tả: Kiến trúc đặc thù mang tính duy nhất (nghĩa là cả thế giới chỉ có thể tồn tại 1 cái kiến trúc này thôi, ko có cái thứ hai). Có thể huấn luyện thôn dân tư chất cấp B trở lên thành Đại Lực Thủy Thủ. Sử dụng Đại Lực Thủy Thủ điều khiển đội thuyền, tốc độ di chuyển được đề cao 10%. Tư chất thôn dân tăng lên một bậc, hiệu quả tăng tốc độ di chuyển khi điều khiển đội thuyền tăng 10% (Ví dụ như dân tư chất A -> chuyển thành đại lực thủy thủ -> tốc độ đội thuyền tăng 20%., cấp S tăng 30%...)
Trại tị nạn: Giá 300.000 kim. Mô tả: Kiến trúc đặc thù mang tính duy nhất, Mỗi ngày tùy cơ xuất hiện 5.000 đến một vạn dân tị nạn. Tuy nhiên việc an bài cần xử lý cho tốt, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Dương Thiên nhìn mấy bản vẽ này mà thèm nhỏ dãi. Thế nhưng cái giá ghi bên cạnh lại làm hắn lạnh gáy. Nói thật, hiện tại trong túi Dương Thiên, vét sạch sẽ cũng chỉ lấy được cao nhất là 16 vạn kim mà thôi. Cứ theo giá gốc thì một trương cũng chả mua nổi.
Nghị vậy, Dương Thiên đành lật trang khác. Định bụng để lúc nào đủ tiền sẽ xem lại.
Trang tiếp theo là các loại vật phẩm của binh sĩ và võ tướng. Từ hàng vỉa hẻ đến hàng trong shop, đủ cả, tuy nhiên giá cái nào cái nấy chát lẽ lưỡi, Dương Thiên chỉ lướt qua rồi thôi.
Tiếp đó là võ tướng chuyển chức lệnh, giá 20.000 kim một cái, đồng dạng đắt gấp đôi cửa hàng.
Trong trang này, Dương Thiên còn thấy mấy quyển bí tịch loại tuyệt học. Giá cả thì thấp nhất cũng trên 30.000 kim một cái. Đắt nhất lên tới 30 vạn kim, Dương Thiên đoán chừng cái đồ chơi này ít cũng phải tuyệt học Thánh cấp.
Ngoài ra còn có một chút kỹ năng đặc thù, ví kiểu như năng khiếu cũng tiễn, năng khiếu dò xét… Giá tầm ầm 5.000 kim một bản.
Cuối trang là một vài bí tịch có chữ “Thực”. Thế nhưng dù là sơ cấp nội công • Thực giá cũng đã lên tới 10.000 kim. Tởm lợm nhất là một bản tuyệt học có tên Huyền Ngọc công • Thực, giá tám trăm vạn. Dương Thiên mặc dù phi thường, phi thường thèm muốn, nhưng cuối cùng nhìn lại số tiền trong túi, vẫn là bỏ qua.
Các trang về sau là vật phẩm đặc thù. Đầu tiên là kiến thôn lệnh, kiến thôn lệnh đồng, bạc, vàng, bạch kim….
Lật tới lật lui, cuối cùng Dương Thiên cũng tìm thấy một thứ làm hắn đỏ mắt:
Thiên Linh thạch: Tăng phẩm chất của nơi đóng quân hoặc kiến thôn lệnh lên một cấp. Mỗi nơi đóng quân hoặc kiến thôn lệch chỉ được dùng một lần. Giá 200 vạn kim.
Thuộc tính như thế này, có thể nói là nghịch thiên. Dương Thiên nhẩm nhẩm tính, lúc xây Trấn Hải trấn là mình xài Kiến thôn lệnh cấp hoảng kim. Kể mà lúc ấy, xài thêm cả Thiên Linh thạch, vậy sẽ tởm đến mức nào đây... Mỗi tội là giá cả thì......
Tiếp đó là danh sách các loại tài liệu, từ gỗ, đá đến tài liệu nhất phẩm thượng đẳng Cửu Thiên thần thiết cũng có. Dương Thiên tìm tìm, nhìn thấy Hàn Thiết mộc. Bất quá giá mỗi đơn vị là 1 kim, Dương Thiên lắc đầu, bất đắc dĩ buông tha.
Lật đến trang đan dược, đập vào mắt Dương Thiên là một cục đan dược vàng kim, phát ra ánh sáng rực rỡ: Hồi Thiên đan, Thần cấp đan dược, có hiệu quả khởi tử hồi sinh. Người chơi tử vong không quá một giờ, nếu dùng đan dược này, vậy có thể hồi phục hoàn toàn trạng thái khi còn sống. NPC tử vong, chỉ cần thân thể không xuất hiện tổn thương mang tính hủy diệt, trong một giờ được uống cái này là có thể khởi tử hồi sinh.
Thuộc tính này, Dương Thiên chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, đó chính là: trâu, quá trâu!
Đừng nhìn hiện tại, trùng phạt khi người chơi tử vong chỉ là mất một cấp. Chân tướng sự thật về sau..... hắc hắc….
Nhìn qua giá viên thần đan này: 500 vạn kim.
Cái đệch mọe! Dương Thiên phát hỏa. Giá như vậy, cả thế giới có thằng nào mua nổi cơ chứ.
Sau đan dược là các bản thiết kế, tỉ như bản vẽ chế tạo trang bị, dược tề... rẻ nhất cũng tầm 20 vạn kim.
Có vài loại thứ đồ vật lại làm Dương Thiên rất thèm thuồng, kiểu như công thức chế tạo Bồi Nguyên đan, giá 40 vạn kim. Là đan dược cấp bạch ngân, trong mười ngày sau khi sử dụng, hiệu suất tu luyện nội công được đề cao bốn lần.
Trong Thiên Hạ, việc làm thế nào đẩy nhanh tiến độ tu luyện nội công là chuyện khiến tất cả mọi người đều đau đầu. Các chuyện khác, bỏ thêm chút tâm tư là có thể làm được, nhưng tu luyện nội công lại phải là tích lũy dần dần. Ngay cả NPC cũng không ngoại lệ. Như hiện tại NPC võ tướng đạt tới cấp Vương, sau đó tu luyện tuyệt học, chỉ cần điểm thuộc tính đủ phát là tự động tấn giai. Nhưng chờ qua mấy ngày nữa, khi chính thức Open, có bản update mới thì lúc đó, NPC cũng giống như gamer, không có đường tắt để đi.
Trong lãnh địa của Dương Thiên hiện tại đã có Thông Thiên các, tốc độ tu luyện khi ở trong đây là gấp bốn lần. Nếu như giờ có thêm Bồi nguyên đan này,x4 tốc độ nữa (không biết có cộng dồn không @@) thì quả thực vô cùng khủng bố.
Còn có công thức Tuyệt mệnh đan,giá 40 vạn kim. Là độc dược cấp hoàng kim. Người có thuộc tính vũ lực dưới 90 dính phải, 10 phút sau chắc chắn phải chết. Người trên 90 vũ lực thì giảm sức chiến đấu đi một mảnh lớn. Cách sử dụng là bôi lên vũ khí, hiệu quả liên tiếp trong hai giờ.
Cái đồ chơi này quả thực là công cụ giết người cực kỳ tốt, lại vô cùng thích hợp cho việc đánh lén. Chỉ việc cào rách một tí da địch nhân thôi, xong té ra xa… quay lại nhìn địch nhân chết từ từ….
Ngoài ra còn có bản thiết kế giáp Phong Thần, là trang bị cấp Bạch Ngân, có thể đề cao 10%, tốc độ, nhanh nhẹn và tỷ lệ né tránh. Điều kiện sử dụng là vũ lực đạt 49 trở lên, thích hợp cho mọi loại chức nghiệp.
Trang bị vô cùng không tệ a, tuy chỉ số chỉ ngang ngang giáp vẩy cá. Nhưng lại kèm theo thuộc tính khá ổn. Xài cái này thì một tứ giai binh đỉnh phong hoàn toàn có thể đánh ngang tay với một ngũ giai binh a. Chỉ là không biết tài liệu chế tạo giáp Phong Thần này là cái gì, hi vọng không quá cao.
Cuối cùng, sau khi xem hết cả quyền sổ, Dương Thiên phát hiện ra mình thật sự nghèo, rất nghèo, phi thường nghèo a!
Nhưng dù giá có cao, nhưng so với tác dụng nó mang lại thì không hề thua kém chút nào. Mặc dù trước kia cũng biết đồ tên thương nhân thần bí này bán ra là cực kỳ ngon, nhưng ai mà ngờ được lại ngon đến mức này.
Nhìn vẻ mặt khó xử của Dương Thiên, tên thương nhân béo rốt cục cũng thấy chút dễ chịu. Tuy nhiên, dễ chịu chưa được một giây, mặt tên béo lập tức đần thối ra, đầu óc choáng váng…. Hình như là do Dương Thiên đang rút từ túi trữ vật ra một đống vật phẩm.
Truyện khác cùng thể loại
153 chương
42 chương
31 chương
32 chương
181 chương
112 chương
89 chương
42 chương
72 chương