Chap 23: Nó từ từ mở mắt ra, xung quanh nó là 1 đám người chen chúc bâu lại. Linh, Ken, Hưng, Nguyên, Uyên và cả ông nội của nó nữa. Ai ai cũng lo lắng cho nó -Ưm!- Nó khẽ rên vì đau đầu -Cháu tỉnh rồi! May quá!- Ông nội -Mày làm tao lo lắm! Hix!- Uyên siết nhẹ tay nó -Chị có bị đau nữa không? Bọn nó dám làm chị trầy da tróc vảy như vậy!- Hưng -Đáng lẽ lúc đó anh phải đưa em về lớp rồi! Anh xin lỗi!- Linh -Mọi người! Mình không sao! Đừng cảm thấy có lỗi, do mình bất cẩn thôi! -Cháu của tôi! Ông sẽ không tha cho mấy đứa đó! Cho đi cải tạo lại mới được! -…!- Ken đứng dậy bỏ ra ngoài -Ken! -Để anh đuổi theo nó!- Nguyên -Anh ấy sao vậy?- Nó -Nãy giờ nó ngồi nhìn chị mà cứ như người mất hồn í!- Hưng -Chắc cậu ấy lo lắm! Lần đầu tao thấy cậu ấy đáng sợ như vậy, cậu ấy gần như phát điên lên, trông thật là “đen tối”!- Uyên nhún vai -Hưng! Đi gọi Ken giùm chị đi! Và ông…m.n có thể…ra ngoài cho cháu và Ken nói chuyện không ạ?- Nó -Được! Lúc Ken vào, 2 đứa nhìn nhau 1 hồi lâu. Cảm thấy hơi ngượng vì đôi mắt xanh ấy, nó quay đi. Ken ôm nó vào lòng -Xin lỗi! Xin lỗi em nhiều lắm! Hứa bảo vệ cho em mà lại để xảy ra chuyện như vậy! Xém nữa là em bị vấy bẩn bởi bọn đó rồi!- Ken nói mà như sắp khóc -Không sao! Chẳng phải…anh cũng đã đến đó sao! Vậy là em vui rồi!- Nó mỉm cười hp -…! -Giả sử…anh không tới kịp, và em đã…! Thì anh vẫn sẽ còn yêu em chứ?- Nó *Im lặng* - Thôi em cần nghỉ ngơi!- Nó quay đi định giấu dòng nước mắt đang chảy ra thì - Cho dù em có thay đổi ra sao! Em xấu xí hay mập mạp! Anh cũng vẫn yêu em! Vì đó là chính em!- Ken dứt khoát - Ken!- Nó - Anh đã bị hút hồn bởi đôi mắt đen sáng của em từ lần đầu gặp. Mặc dù lúc đó em đang trong hình dạng cô bé xấu xí! Nhưng anh vẫn thích em, vì em là…mối tình đầu của anh!- Ken nói xong lại quay đi chỗ khác vì nói ra những lời này ngượng quá! Dù gì cậu cũng được nhiều em theo, với lại tự nhiên nổi máu “sến” lên - Ken! - Huh? - Nhắm mắt lại đi!- Nó - *NHắm mắt* Nó khẽ rướn người lên, 2 tay choàng qua vai Ken. 1 nụ hôn thật khẽ lên má, nó nhắm mắt lại. Ken hơi ngạc nhiên nhưng cũng hé miệng cho nó “tiến vào” (hix, viết mấy cái này ngại quá >”