Tâm Chi Sở Hướng
Chương 61
0o0——–0o0
“Ngài nguyện ý đưa tình nhân của mình đến đại học nghệ thuật Berlin, cũng không nguyện ý nhận ân cần của tôi, chẳng lẽ tôi không đủ tuyệt?”
————–
Brown phu nhân xuất thân bình dân, bà cho tới nay chưa từng trải qua giáo dục cao gì, nhưng cuộc sống đã tôi luyện cho bà một đôi mắt và tư duy tinh tế, dọc theo đường đi Brown phu nhân đều vui sướng kể cho Rose tiểu thư nghe những chuyện mà bà chứng kiến trong quá trình vòng quanh thế giới: “Hai mươi năm trước, lương tháng của nữ công nhân và nam công nhân còn phân biệt là hai mươi Cents và ba mươi Cents, kết quả dưới sự dẫn dắt của hội phụ nữ, ông chủ xưởng dệt đột nhiên phát hiện trong nhà xưởng của bọn họ mấy nữ công nhân toàn bộ đều biến mất. Ha ha ha, cái biểu tình của tên ngốc kia mọi người hẳn nên đi nhìn một chút! Sau đó tiền lương của nữ công nhân được nâng lên gần bằng nam công nhân. Bất quá, hơn hai mươi năm, tiền lương của nữ công nhân vẫn không có dâng lên, nam công nhân lành nghề cũng phi thường thiếu.”
“Đúng vậy”, Jack rất nhanh tiếp lời Brown phu nhân: “Năm năm trước tiền lương của nam thợ mỏ là năm mươi lăm Cents, hiện tại vẫn giữ nguyên, có địa phương thậm chí còn giảm xuống còn năm mươi Cents.”
Cal cảm thấy đề tài đang thảo luận này sắp chuyển hướng về phía nguy hiểm, vội bàn lui, với tư tưởng tiến bộ Rose tiểu thư sẽ truyền bá tư tưởng thông dụng đến với mọi người — chỉ cần nàng biết. Cal lập tức tươi cười, hắn giơ ly rượu lên: “Cảm tạ các nhà khoa học và các nhà phát minh, vì sau khi có thêm những máy móc tiên tiến, nhu cầu công nhân bị rơi chậm lại. Cần công nhân càng ít, cạnh tranh lại càng kịch liệt, tiền lương của bọn họ cũng vì thế bị liên lụy.”
Căn bản chính là bậy bạ! Cal nhìn đến nụ cười ẩn ý của Lawrence rồi cười khổ, bằng không hắn còn có thể nói cái gì để lái sang chuyện khác đây? Brown phu nhân không tự mình quản lý quặng tràng, Rose chưa bao giờ phải đi làm, cùng với ngài Andrew luôn làm công cho người khác thì rất dễ đánh lừa, chỉ cần cậu Lawrence đây không chặn ngang một cước, bọn họ có thể lập tức vượt qua nguy cơ câu chuyện trước mặt.
“Mẹ, đừng nói mấy đề tài trầm trọng như vậy, nói chuyện phong cảnh thiên nhiên hay hơn, ngài Andrew và phu nhân vừa mới kết hôn.” Lawrence tươi cười có chút làm nũng với Brown phu nhân, bà lập tức bị con trai bẻ hướng câu chuyện.
Luôn có mẹ cưng chiều, cậu Lawrence làm nũng biểu tình thoạt nhìn còn trẻ con hơn so với Jack, cho dù hắn lớn hơn Jack ba tuổi. Nghe Brown phu nhân lập tức chuyển đề về phía phong cảnh thiên nhiên ở Prussia và Pháp, Cal nhẹ nhàng thở ra, Lawrence quay sang nhoẻn cười quyến rũ với Cal.
Cal thở dài, cậu Lawrence này còn chưa chết tâm ư?
Chỉ cần đồng thời có Brown phu nhân và Andrew, câu chuyện sẽ không dừng lại, bọn họ một người là phu nhân có kiến thức rộng rãi, một người là nhà thiết kế tài năng tuyệt vời, đều am hiểu những chuyện sâu sắc. Dưới sự cố gắng của bọn họ, mười mấy giờ xe chạy rất nhanh trôi qua, chồng của Brown phu nhân sớm đã cho ô tô tới đón những vị khách đến thăm hỏi, ngài Brown là một vị nam sĩ tác phong nhanh nhẹn, cuộc sống di dân nhiều năm khiến trên người ông nhiễm lấy khí chất hào sảng đặc hữu của miền Tây nước Mĩ.
Buổi tối giờ nghỉ ngơi, ngoại trừ ngài Andrew và Rose tiểu thư chiếm được phòng đôi, Cal và Jack đều phân ra. Cal không muốn quấy rầy Jack, sắp phải chia lìa –mặc dù mỗi lần chỉ có mấy tháng — chỉ cần nghĩ đến Jack sẽ biến mất ngay trước mắt, Cal đã muốn làm cho Jack đi không được, hắn cũng không có lãnh tĩnh như trong tưởng tượng của bản thân.
“Đây nhất định vì trong thời kỳ yêu cuồng nhiệt….” Cal tự giễu nói một câu, hắn cởi áo khoác trên người, tháo nơ, khi Cal cởi bỏ nút áo sơmi một đôi tay được bảo dưỡng kỹ lưỡng từ phía sau ôm lấy Cal, vuốt ve vùng ngực bụng hắn.
“Cậu Lawrence?” Hai tay này bao dưỡng tốt lắm, hình dạng cũng rất đẹp, nhưng vừa thấy đã biết là tay của đàn ông, nếu là một chàng trai, thật sự là không khó đoán được thân phận của chủ nhân đôi bàn tay ấy.
Chủ nhân đôi tay không đáp lại Cal nghi vấn, bờ môi của hắn hôn lên cổ Cal, hai tay cũng từ cơ bụng hướng về phía trước vuốt ve. Cal nhướn mi hơi cứng người, thân thể đàn ông rất thành thực, không quan hệ đến cảm tình. Nhưng Cal không muốn nhận phần diễm ngộ thình lình xảy ra này, đối với đối tượng muốn hợp tác kinh doanh, Cal chưa bao giờ nghĩ sẽ giữ quan hệ tình nhân, điều này sẽ làm cho cục diện thay đổi.
Cal dưới chân dùng sức, nhanh chóng ra đò.,“Oành” một tiếng, thân thể người bị va đập vào cột giường phát ra, chủ nhân đôi tay rốt cục buông lỏng Cal. Cal nhanh chóng xoay người, quả nhiên là Lawrence, hắn đang nhíu mày che cánh tay mình — cú vừa rồi của Cal không chút lưu tình.
“Ngài nguyện ý đưa tình nhân của mình đến đại học nghệ thuật Berlin, cũng không nguyện ý nhận ân cần của tôi, chẳng lẽ tôi không đủ tuyệt?” Cậu Lawrence thuận thế ngồi trên giường Cal, Thượng Đế phù hộ, hắn đúng là vì quyến rũ Cal mà đến, toàn thân chỉ vận mỗi áo ngủ, lúc này ngay cả dây lưng áo đều rời rạc, thân thể Lawrence phô ra không sót gì.
“Cậu Lawrence, cậu tuyệt hay không tôi không rõ, nhưng tôi nghĩ tôi phải nhấn mạnh một chút, Jack không phải tình nhân của tôi, tôi đã có ước thề với em ấy.” Cal nói xong vươn tay trái, trên ngón áp út mang một chiếc nhẫn với viên ngọc khá bé cùng ngón tay thon dài duyên dáng của hắn cực không tương xứng.
“…. Nếu chúng ta chỉ làm tình nhân thì sao?” Cậu Lawrence cũng chưa chết tâm, hắn tranh thủ một cơ hội cho bản thân: “Tôi lập tức sẽ kế thừa quặng tràng của cha, gia tộc Brown hiện tại bắt đầu giao thiệp với ngành thép và luyện kim, tôi sẽ định cư ở Pennsylvania. Ngài cũng muốn kế thừa gia nghiệp của ngài Hockley không phải sao?”
Cal cười cười, hắn một lần nữa chỉnh nút áo trên người: “Cậu Lawrence, cậu tuổi trẻ, anh tuấn, bằng cấp không tồi, thân thể xinh đẹp thon thả, quả thật là một người có vẻ ngoài đáng khâm phục. Nhưng thực xin lỗi, tôi sẽ trung thành với Jack, mời cậu trở về đi. Tôi nghĩ Brown phu nhân tuyệt sẽ không vui khi nhìn thấy con trai mình buông tự tôn làm ra chuyện hiện tại cậu đang làm. Còn có, xin cho tôi nhắc nhở cậu, tôi và cậu hoàn toàn bất đồng — cậu thầm muốn một tình nhân bí mật, ở ngoài còn có vợ và con, mà tôi muốn là quang minh chính đại độc chiếm. Tôi và cậu không phải kẻ chung đường.”
Cal nói xong kéo cửa phòng, Lawrence ngồi trên giường ngửa đầu nhìn Cal sau một lúc lâu, cuối cùng đứng dậy bước ra ngoài cửa. Nếu tiếp theo muốn bàn chuyện thu mua vàng với ngài Brown, Cal biết tốt nhất hắn nên chấp nhận ý của cậu Lawrence, lời nói của người thừa kế có lực sát thương rất lớn. Nhưng mà….. Được rồi, cho dù lúc Jack không bên cạnh hắn, Cal nhịn không được mà ăn vụng, hắn cũng tuyệt không muốn tìm một người đàn ông trong nhà có vợ hiền tha thiết chờ đợi, tưởng tượng thôi đã không thể nhẫn nại — hơn nữa đến Đức cũng không quá lâu, có lẽ, hắn sẽ suy xét khai phá một ít phương tiện giao thông gia tốc giảm bớt thời gian lãng phí trên đường.
Cal tiếp tục hoạt động vừa rồi, hắn thay áo ngủ vào nằm trên giường, vẫn không quên miên man suy nghĩ.
Sáng sớm hôm sau, Brown phu nhân đưa bọn họ tới mã tràng, những chú ngựa quả thật đều được chăm sóc tốt. Jack vươn tay cầm kẹo mạch nha đùa giỡn với con tuấn mã lông đen bóng bẩy, đáng tiếc con ngựa ấy tựa hồ không ôn thuần cho lắm.
Khác với ý thích của Jack, Cal từ đầu liền thích con ngựa lông trắng cao lớn anh tuấn, ánh mắt nó toát ra loại khí chất nhu hòa, Cal cười cầm lấy bàn chải chải bờm cho nó, không lâu sau một người một ngựa cùng nhau chơi đùa. Sau một hồi Jack bị hắc mã triệt để xem nhẹ, rốt cục buông tha, y đi đến bên cạnh Cal nhìn bộ dạng hắn xắn tay áo làm việc cười ra tiếng.
“Em lần đầu nhìn thấy anh làm việc toát mồ hôi.”
“Anh nghĩ em vẫn luôn nhìn đủ bộ dạng làm · việc · đổ · mồ hôi của anh, buổi tối.” Cal tiến đến bên người Jack thấp giọng nói, hắn buông bàn chải, bạch mã kề qua cọ cọ cánh tay hắn, hắn cười vuốt ve bờm bạch mã, sau đó chỉ Jack: “Không nên từ đầu liền thân thiết với mấy chú ngựa thoạt nhìn kiệt ngạo bất tuân, chúng nó bình thường vô cùng được chủ nhân yêu chiều, từ đồ ăn đến phục vụ đều có chuyên gia săn sóc. Mấy tiểu thư bị người nuông chiều luôn rất khó hầu hạ ~”
“Đó là ngựa cái?!” Jack không dám tin hô lên, ngay cả Brown phu nhân gần đó nghe thấy cũng bật cười.
“Bằng không em cho là một con ngựa thường xuyên được sử dụng vì sao tính tình lại không tốt như vậy.” Cal cười dắt sợi dây bạnh mã trong tay đến bên cạnh Jack: “Đạp lên bàn đạp đi lên, con ngựa có huấn luyện sẽ không hất ngã em xuống.”
Tư thế Jack trên lưng ngựa rất khó coi, nhưng y không sợ độ cao cũng không sợ hãi bị ngã từ trên lưng ngựa xuống. Chỉ vài phút sau Jack có thể dựa theo chỉ dẫn của Cal xả cương ngựa chậm rì rì tản bộ. Cal không bao lâu liền cưỡi một bạch mã ôn thuần khác xuất hiện bên cạnh Jack, bọn họ nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
“Rose, cô vì sao cũng thưởng thức cậu Dawson, các bức tranh của cậu ấy tuyệt vậy sao?” Đang ở cách Cal và Jack không xa cậu Lawrence theo mẹ cùng nhau làm bạn với đôi vợ chồng mới cưới, trên mặt hắn hiếu kỳ hỏi, vấn đề của hắn cũng không quá phận, Jack xuất ngoại dù sao cũng lấy danh nghĩa Brown phu nhân giúp đỡ.
“Làm người ta bất ngờ thú vị! Tôi lần đầu tiên nhìn thấy Jack vẽ, còn rất cẩn thận phác hoạ nhân vật, cảm tình khá đủ, nhưng anh ấy chưa từng vẽ ra sắc thái gì nổi trội. Nhưng khi tôi nhận được lễ vật kết hôn tôi quả thực bị dọa cho ngây người, không riêng gì việc Jack vận dụng lý giải và nắm giữ vững sắc thái, tư tưởng của anh ấy… Trở nên phi thường trống trải, trống trải làm người ta khiếp sợ! Jack là một thiên tài!” Nói chuyện đến nghệ thuật, Rose tiểu thư lập tức chìm đắm, trong phương diện thẩm mỹ mà nói, không ai khác so với Rose cũng có quyền phát ngôn.
“Tôi dám nói, Jack nếu cứ như vậy phát triển lên, anh ấy sẽ là một họa sĩ nổi danh giống Picasso vậy, đương nhiên, hai người bọn họ bây giờ vẫn chưa nổi danh.” Hạ kết luận cuối cùng, Rose tiểu thư vừa lòng nở nụ cười, nàng nhìn về phía Jack, bĩu môi: “Chỉ là ánh mắt không tốt, nhìn người không rõ.”
“Tôi cảm thấy Cal không tồi.” Cậu Lawrence nhìn Rose tiểu thư, sau lộ ra nụ cười hối lỗi: “Xin lỗi, tôi là nói ngài ấy là một thương nhân xuất sắc.”
“Chỉ là kẻ đầy hơi tiền, không biết cách thưởng thức biến hóa và phát triển của thời đại mới. Khinh thường Picasso và Freud, còn sở hữu những thứ mới lạ, hơn nữa cuồng vọng tự đại, hoàn toàn không có biện pháp đả thông.” Rose tiểu thư nhịn không được tổn hại một câu, sau đó nàng mỉm cười: “Nhưng mà, hắn quả thật là một thương nhân thành công.”
So với việc dài dòng chia lìa, gặp nhau luôn là ngắn ngủi, ngày hôm sau Cal tự mình nhìn Jack lên du thuyền đi Âu Châu. Cậu Lawrence đứng bên cạnh Cal, hắn theo ánh mắt của Cal nhìn về phía Jack đang dựa vào rào chắn không ngừng phất tay với Cal, khóe miệng nhoẻn cười.
“Cal, tôi nghĩ người ngài thích là người giống ngài, ngài và cậu Dawson lúc cạnh nhau có đề tài chung gì sao?”
Nghe được câu hỏi của Lawrence, Cal nhìn hắn một cái, khóe miệng mỉm cười phi thường bất đắc dĩ: “Cậu Lawrence, cậu cho là hai người yêu nhau mỗi ngày cùng nhau làm cái gì chứ? Mặt đối mặt xem báo cáo của công ty, hay thảo luận kế hoạch cộng tác một năm sau? Thời điểm tôi và Jack bên nhau cho tới nay đều làm các việc vặt, cho dù cái gì cũng không làm, chỉ nhìn đối phương ngây ngô cười, chúng tôi đều có thể vui vẻ vượt qua cả ngày.”
“Cal, ngài không phải đề cập với cha tôi thu mua mỏ vàng nhà tôi sản xuất sao? Hợp tác đi.”
Cậu Lawrence đề nghị thật sự vô cùng mê người, nhưng mà…
“Xin lỗi, cậu Lawrence. Tôi không hợp tác làm ăn cùng người có mục đích riêng với tôi, điều đó sẽ khiến quan hệ hợp tác trở nên phi thường không ổn định. Về phần cụ thể việc thu mua, tôi sẽ cho quản lý của công ty là Lucas liên hệ với ngài Brown. Tạm biệt, tôi muốn về New York.” Nói xong, Cal không để ý lên ô tô.
Cùng đi theo – Judy đồng tình nhìn thoáng qua Lawrence, chỉ cần có thể tiếp nhận hiện thực, nàng hiện tại có thể dễ dàng xem cậu Lawrence trở thành kẻ thứ nhất bị Cal ruồng bỏ.
Tại công ty Lucas và Abner đã cãi nhau ngất trời, lúc trước vì đất đai ở bang Tennessee, trường học và nhà xưởng, Lucas tự mình chạy tới thúc giục, công ty chỉ có thể toàn bộ giao cho Abner quản lý. Mà khi Lucas trở về chỉ có thể cảm thấy một cục rối loạn — phạm vi Lucas và Abner phụ trách không giống nhau, Lucas thích hợp chủ quản những việc lớn nhỏ bên trong công ty, mà Abner càng thích hợp ra ngoài đàm phán. Nhìn Abner làm báo biểu, Lucas quả thực cảm thấy tận thế đến — toàn bộ hắn đều cần sửa lại.
“Hắc, Cal, cậu rốt cục đã trở lại, bằng không Lucas sắp giết chết tôi.” Abner hữu khí vô lực oán giận, anh vốn tưởng rằng Cal ra ngoài thì cuối cùng có thể ngủ ngon, ai ngờ đến Lucas lại bất ngờ về New York.
“Cal, cậu trở lại vừa lúc. Đại học bang Tennessee tiếp nhận cậu tài trợ, hiện tại đã thành lập cho Langmuir một phòng thí nghiệm riêng, hắn có thể tự do chiêu mộ trợ thủ, mỗi tháng có bốn ngày đến nhà xưởng giúp nghiên cứu ô tô kiểu mới. Mà sinh viên Waksman cậu coi trọng cũng đã chuyển trường qua. Ta đem đến giấy đồng ý của bọn họ, từ hôm nay trở đi phát minh của bọn họ đều có chữ kí của cậu bên trong. Nhưng vấn đề ở chỗ, xưởng máy móc của cậu — trong bang Tennessee không có người đặc biệt xuất sắc chế tạo máy móc nào, đương nhiên phí tổn cũng vô cùng rẻ tiền.” Lucas đưa cho Cal một sấp văn kiện thật dày, bên trong tràn ngập các loại điều khoản.
“Lucas, cậu làm việc thật khiến cho người ta yên tâm, cùng luật sư định ra hiệp ước đi.”
“Tôi phải xác định hiệp ước không có lỗ hổng, bằng không tổn thất đều là tiền, truy cứu trách nhiệm vẫn là do tôi phụ trách.” Lucas mặt không đổi sắc oán giận.
Theo sau đến phiên Abner phát ngôn, anh từ trong rương da lấy ra một văn kiện khác đưa cho Cal: “Đây là yêu cầu của cậu Edsel · Ford khi gia nhập công ty xây dựng ô tô kiểu mới của chúng ta. Nói tóm lại là hắn muốn dẫn theo các lão công nhân từ công ty Ford ra, hơn nữa cần bảo đảm bọn họ nghiên phát đoàn đội không chịu đến người ngoài nghề — chúng ta — chế ước, hơn nữa tiền lương phải trả đúng hạn.”
Cal đọc văn kiện xong, sau đó lấy ra bút máy ký tên: “Để cho Edsel cùng Langmuir hợp tác, đương nhiên, ta sẽ cho bọn hắn kinh phí nghiên cứu độc lập, nhưng nhớ rõ khống chế thời gian nghiên cứu của bọn họ, đừng để họ cố ý kéo dài rút tiền của chúng ta. Đưa hai tổ bọn họ cùng vào xưởng máy móc, khiến hắn đem thiết bị nông dụng và các loại máy móc khác toàn bộ liên hợp lại, tôi muốn đào cạn năng lực của hắn.”
Cal nhìn Lucas và Abner cười đến vẻ mặt gian trá: “Tiền không thể phí phạm, chúng ta cần tiết kiệm một chút. Edsel chuẩn bị triển khai kế hoạch lớn, chúng ta cần đẩy hắn lên mây không phải sao? Tìm một tài vụ tốt một chút trông coi tài chính là được.”
Lucas và Abner thản nhiên tươi cười, ý tứ này là muốn đem quyết sách công ty dính liền với đoàn nghiên cứu, quả nhiên là ông chủ âm hiểm — Edsel cho dù là về sau có hối hận, cũng đi không được.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
10 chương
104 chương
33 chương
17 chương
20 chương