0o0——–0o0 Jack nếu đã là trân bảo duy nhất Cal  đặt trong lòng, hắn tuyệt đối sẽ không hủy diệt cuộc đời và lý tưởng của Jack ————– Abner nhìn biểu tình của Cal như đã định liệu trước nghi hoặc nhíu lại mi tâm, cuối cùng hắn không có hỏi Cal từ nơi nào thu được tin tức, mà trực tiếp tin vào tính chính xác trong lời Cal. Abner thu bảng kế hoạch của mình lại, nhanh chóng bên cạnh đem những nội dung Cal nêu lên ghi nhớ,sau đó rời khỏi văn phòng, so với Cal, ông chủ chỉ cần đưa ra ý tưởng, bàn giao là xong, mỗi lần đều cần phải làm bảng kế hoạch Abner cảm thấy chính mình mới là người vất vả nhất. Cal không khách khí với ông bạn học, hắn ngồi sau  bàn công tác, triệt để sửa sang lại tài sản của chủ nhân khối thân thể này. Tuy rằng hiện tại những thứ này đều đã thuộc về Cal, nhưng đối với hắn mà nói chúng đều không cần thiết — biết tương lai ngành nào kiếm ra tiền, không có nghĩa là Cal tham gia đầu tư vào ngành sản xuất đó thì nhất định sẽ kiếm được tiền. Cal bây giờ còn đang vay nợ, hắn không có tư cách tiêu xài, mỗi một đồng tiền Cal đều phải xác định mình có thể thu vào được bao nhiêu nếu bỏ ra. Cal nghĩ như vậy,  trong lòng cảm thấy khá trầm trọng, ngòi bút đang ghi trên trang giấy lực nhấn cũng mạnh hơn. Một giờ sau Cal thở dài nhẹ nhõm một hơi, có rất nhiều sản nghiệp “tao nhã” nhưng lại không thể kiếm tiền được, hắn xác định phải xử lý ra ngoài, việc này có thể giảm bớt tình cảnh tài chính quay vòng khó khăn trước mắt của Cal. Tại một thời đại không quen thuộc, đem một cậu nhóc vốn xa lạ đặt trong lòng, trong lúc không ngừng lo lắng vì sự nghiệp của mình còn lo lắng cho y, đây là một chuyện vô cùng hạnh phúc, Jack cho Cal lòng trung thành và cảm giác tồn tại. Y là vướng bận quan trọng nhất của Cal trên thế giới này, ngay từ lúc bắt đầu Cal cũng không xem mối quan hệ của họ quan trọng như vậy, hắn thậm chí còn suy xét vui vẻ đánh chén no nê rồi, sau đó chấm dứt ngay quan hệ với Jack. Nhưng cậu nhóc này luôn khiến cho hắn kinh hỉ, kinh diễm của thuở đầu dần dần biến thành cảm tình mềm mại bao vây linh hồn hắn, cho dù trong thời đại của mình, Cal có lẽ cũng chưa nghĩ đến cái thứ sang quý mang tính hàn lâm – “tình yêu”, không ngờ tới đến một trăm năm trước,  hắn thế nhưng lại chiếm được tình cảm trân quý ấy. Càng coi trọng, càng không thể phơi bày mối quan hệ của hai người bọn họ ở hiện tại, đây không phải là một xã hội thoáng, năng lực của Cal cũng không đủ bảo vệ Jack trước bất cứ chỉ trích nào. Jack tuy rằng đối với tương lai của bản thân y vẫn còn tỉnh tỉnh mê mê không có phương hướng cụ thể, nhưng theo y miêu tả thì mục tiêu trong tương lai là hướng tới một “người đàn ông độc lập” Jack nếu đã là trân bảo duy nhất Cal  đặt trong lòng, hắn tuyệt đối sẽ không hủy diệt cuộc đời và lý tưởng của Jack, Cal sẽ không nói “Anh yêu em, cho nên anh muốn em vì anh mà chặt đứt tương lai của mình”. Đó là một tình yêu quá mức ích kỷ, Cal thậm chí lo lắng có một ngày tính cách ti tiện  bên trong hắn sẽ làm ra quyết định này, lúc ấy đoạn tình cảm này sẽ hoàn toàn thay đổi, Jack cũng không hề biết là y hiện tại ngập tràn tình yêu. Thời điểm ấy Jack sẽ biến thành bộ dáng gì đây? Y có lẽ sẽ hết lòng theo đuổi nghệ thuật đắm chìm bên trong hội họa, nhưng nguy hơn nữa có thể là, Jack sẽ ở trong căn nhà này, chậm rãi tiêu tán linh tính của mình, trở thành một tên “tình nhân” tục tằng không có gì bất đồng với những tên tình nhân khác, mỗi ngày ngóng trông ông chủ giàu có đến, chờ chủ nhân sủng ái. Nhưng vô luận là loại nào, cũng không phải là tương lai Cal chờ mong, hắn hy vọng Jack có thể quang minh chính đại đứng dưới ánh mắt trời, ngẩng đầu ưỡn ngực không chút nào lùi bước nhìn kẻ khác. “Ai, nhóc cưng, em khiến anh phải làm một cuộc mua bán lỗ vốn rồi.” Cal che hai mắt lại phát ra tiếng thở dài trầm thấp, nhưng  trong đó không có chút áp lực chỉ tràn đầy hạnh phúc. Cal nhanh chóng sửa sang lại mấy sản nghiệp cần bán ra, mang theo văn kiện rời khỏi văn phòng, những chuyện hôm nay cần hắn xử lý đã xử lý gần xong, còn lại có thể mang về nhà xử lý. Cal gõ nhẹ vài cái cửa phòng Abner, sau đó đem văn kiện toàn bộ đưa cho hắn: “Giúp tôi bán hết những thứ này, với tôi mà nói chúng một chút giá trị đều không có.” “Cal, cậu xác định? Tôi nhớ rõ cậu lúc trước thích nhất chính là trường đua ngựa này, còn có mục trường ở Australia, tôi nói này ông bạn, cậu xác định thật sự muốn đem chúng bán hết sao?” Nhìn ánh mắt không thể hiểu nổi của Abner, Cal đóng cửa văn phòng lại, hạ giọng nói: “Sớm làm cho chúng rời khỏi tay đi, trong nước và Mexico sớm hay muộn cũng đánh một hồi, trại ngựa cạnh Mexico có thể có kết cục tốt gì chứ, huống chi nuôi hơn mười bảy con ngựa tốt thật quá lãng phí tiền, tôi hiện tại là một người nghèo nha.” “Vậy còn mục trường Australia thì sao? Lúc trước cậu lãng phí bao nhiêu khí lực, Cal, hiện tại buông ra thì rất đáng tiếc.” Đối mặt với Abner khuyên bảo, Cal chỉ có thể xòe tay tỏ vẻ chính mình bất lực: “Anh quốc vẫn khống chế được Australia, tiền lời từ mảnh đất ấy cũng không quá tốt, cũng đầu tư như vậy, tôi đem mục trường chuyển dời đến phía nam hiện tại không người tụ tập hoàn toàn có thể có hồi báo tốt hơn, hơn nữa bản địa còn có rất nhiều tài nguyên lao động nhập khẩu, tiết kiệm tiền khiến tôi không thể không động lòng.” Suy xét kỹ thì năn 1897 hiến pháp được thông qua, từ mười hai năm trước đó Australia cũng là thuộc địa của Anh quốc, Abner rốt cục đồng ý quan điểm của Cal. Ai lại trên mảnh đất của mình lại là thuộc địa của quốc gia khác mà trút bạc đầu tư chứ? Abner thậm chí hoài nghi tại thời điểm hắn không biết, Cal ở Australia đã ăn không ít đắng. “Được rồi, ông bạn già, tôi gần nhất sẽ đem mấy thứ này vứt ra khỏi tay, bất quá cậu thu mua đất ở phía Nam thật sự thuận lợi sao?” Abner vỗ vỗ bả vai Cal, Cal thuận thế ngồi ở trên bàn làm việc của Abner, hắn chỉ vào bản đồ nước Mĩ treo trong văn phòng nở nụ cười. “Mảnh đất ở bang Tennessee thực không tồi, địa lí mà nói thì bình nguyên rất nhiều, bên trong còn có sông Mississippi, đương nhiên đây cũng không phải là nguyên nhân tôi nhìn trúng bang Tennessee.” Cal nói xong nở nụ cười, Abner lại càng thêm không hiểu ra sao. “Nguyên nhân chính?” “Nơi đó phong cảnh không tệ, phù hợp với tiêu chuẩn sở thích của tôi.” Cal không chút khách khí cười ha hả, tương lai vườn quốc gia  Great Smoky Mountains ở bang Tennessee. Sắc mặt Abner tụ thành một mảng đen, Cal khoát tay mang theo văn kiện mình cần xử lý tiêu sái rời khỏi công ty. Bị lưu lại kẻ được xem là con trâu cần cù và thật thà, Abner, hung hăng cắn răng thề với Thượng Đế, hắn về sau nhất định phải đi ăn máng khác! Cal về đến nơi vừa kịp giờ, lúc này còn chưa tới giữa trưa mười một giờ, mà Jack vẫn đang ôm gối ngủ say. Cal nhìn bộ dáng cậu nhóc nở nụ cười thập phần ôn nhu, hắn vươn tay vén mái tóc vàng qua một bên, ngón tay cẩn thận miêu tả ngũ quan Jack. “Ưm~” Ngoại giới gây rối làm Jack đang trong cơn say bị đánh thức, từ trong xoang mũi y phát ra liên tiếp tiếng hừ hừ bất mãn, Cal buông tay ra, quyết định tha cho Jack, thống khổ không ngủ no chỉ cần hắn một người chịu là được. Jack vẫn tỉnh lại, ánh mắt y dại ra nhìn ngó chung quanh, tựa hồ nhất định phải tìm được người phá rối y, mà khi Jack nhìn thấy Cal đối diện, ánh mắt y liền biến thành vô tội… Cal cúi đầu trao đổi một chiếc hôn môi với Jack, nhẹ nhàng nói một câu rốt cục đem Jack chấn động đến tỉnh táo: “Em là muốn đi ăn cơm trưa sau đó đi vẽ, hay là trên giường nằm thêm một lát? Lần đầu tiên qua đêm với đàn ông, thân thể không thể nào thoải mái.” Biểu tình vô tội của Jack lập tức biến thành hung ác, y vươn tay đấm về phía Cal: “Anh đêm qua muốn giết em sao?” “A, đáng chết…” eo Jack hiển nhiên không biện pháp nào phối hợp với cánh tay, trải qua một đêm bị chà đạp, vòng eo không hề chút lực căn bản không thể kéo toàn bộ thân thể, ngược lại trực tiếp theo cú đấm ngã sấp xuống. Cal tiến lên ôm lấy thân thể Jack đem y thả lại trên giường, trực tiếp đè Jack lại lật người y qua. Mười ngón tay dùng sức nhẹ nhàng xoa ấm vòng eo nhỏ bủn rủn vô lực, tiếng oán giận của Jack liền tiêu thất, y ôm lấy gối đầu phát ra liên tiếp tiếng thở dài thoải mái, Cal cúi đầu cắn cắn vành tai Jack, không khách khí nói: “Đừng kêu như vậy, anh sẽ muốn lại đem em đặt lên giường.” “… Anh quen thuộc với đàn ông như vậy, buổi tối hôm đó em không có làm cái gì với anh hết đúng không?” Jack trầm mặc một lúc lâu rốt cục hỏi, Cal cũng không nghĩ đem vấn đề này che giấu thật lâu, có hay không có khả năng che giấu, hắn cũng sẽ không khách khí hào phóng thừa nhận — đương nhiên, Cal giải thích vô cùng có kỹ xảo. “Buổi tối hôm đó em uống say đè lên cơ thể của anh, vô cùng mãnh liệt muốn phát sinh gì đó, cho nên anh dùng tay giúp em, cổ của anh có thể cho thấy, em phản ứng thật là nhiệt tình như lửa.” “Thương nhân gian trá âm hiểm. Cho nên, hiện tại anh liền xin vui lòng nhận cho?” “Đúng vậy, bắt anh phục vụ sao có thể không trả nợ chứ? Anh còn săn sóc giúp em đem lợi nhuận đều tính toán ra.” Cal nói xong vỗ vỗ cái mông Jack: “Được rồi, đứng lên đi, em phải ăn cơm trưa. Anh biết em không có bị thương, anh vẫn rất cẩn thận, sau đó cũng lập tức tẩy sạch cho em.” Jack đẩy bàn tay Cal ra, y nhìn thẳng vào mắt Cal: “Anh cho tới bây giờ cũng không thích phụ nữ đúng không? Vậy vì sao lại đính hôn cùng với Rose?” Cal không tạm dừng một giây nào liền cho Jack một đáp án: “Anh đã từng say đắm Bukater tiểu thư.” Cal tiền nhiệm từng yêu Rose tiểu thư, hắn không tính toán gạt bỏ sự tồn tại của đoạn tình cảm kia, tuy rằng thủ đoạn Cal trước đây  đối đãi với người phụ nữ hắn ta thích quá mức thấp kém thô ráp, nhưng kia cũng là loại phương thức biểu đạt tình cảm. Chẳng qua Cal của quá khứ đã triệt để tiêu thất, Cal không muốn tiếp nhận cục diện rối rắm của hắn ta, mà hắn muốn tự tìm một người tình đầu ý hợp với mình. “… Cal, nếu là như thế,em chỉ có thể nói thủ đoạn anh dùng để muốn cùng Rose hủy bỏ hôn ước thật quá đáng.” “Jack, anh cũng không dám nói mình là một thương nhân có nhân cách cao thượng. Nếu Bukater tiểu thư chỉ là một mình một người, như vậy anh muốn hủy bỏ hôn ước chỉ cần nói một tiếng với cô ấy là được, nhưng mà cô ấy có người mẹ biết bày mưu tính kế, anh  vô duyên vô cớ chấm dứt hôn ước với Bukater tiểu thư, DeWitt phu nhân sẽ đem món nợ khổng lồ của gia tộc Bukater ném lên đầu anh, công bố là anh bồi thường vì vũ nhục danh dự con gái bà ta — anh sao phải chịu thiệt chứ? Huống chi, nếu Rose tiểu thư thận trọng từ lời nói đến việc làm của bản thân, cô ta sẽ không chủ động đem nhược điểm đưa tới trong tay anh, làm anh có cơ hội làm xấu mặt cô ta đồng thời không hề có gánh nặng chấm dứt quan hệ.” Cal giải thích, hắn nắm bàn tay Jack. Cal rất rõ ràng một việc, dùng một cách nói khác sẽ thu được hiệu quả tuyệt đối khác: “Jack, anh  không có cố ý hãm hại Bukater tiểu thư, anh chỉ là dựa theo chuyện cô ta làm ra chiếm được kết quả mình muốn thôi. Điểm này mà nói, cho dù anh không thể nói mình cao thượng, ít nhất cũng là quang minh chính đại.” Đúng vậy, việc Cal làm chỉ có thể nói quá phận, không thể nào nói là sai lầm, hắn không cố ý áp bức mẹ con Bukater — đây là trong con mắt Jack, không phải chân tướng. Jack tự hỏi một lần, y tiếp nhận lời giải thích của Cal. Không đợi Jack muốn nói gì đó, Cal đã cầm hai tay của y, hôn lên môi Jack: “Jack, anh có thể cam đoan với em,chỉ cần anh còn sống, sẽ không cho phép bất cứ một người phụ nữ nào mang họ anh.” Không có bất cứ lời tâm tình nào có thể động lòng người hơn thế, Jack là một người trẻ tuổi có tính lãng mạn trời sinh y lập tức liền đem cảnh ngộ của Rose tiểu thư quăng ra sau đầu, chuyên tâm cùng Cal trao đổi hơi thở. Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa đều đều, Cal rốt cục cũng buông Jack ra tiến đến mở cửa, thân thể Jack vốn cứng ngắc đã có thể tự do hoạt động, tuy rằng động tác có vẻ chậm chạp một chút… Jack coi như là nhanh chóng vọt vào phòng tắm, Cal xác định cửa phòng tắm đã đóng thì bước ra mở cửa phòng. Quản gia Lovejoy biểu tình khá đủ trấn định tự nhiên, từ khi Cal phân phó lão sắp xếp cho Jack trong phòng nữ chủ, Lovejoy liền hiểu được thân phận của Jack trong ngôi nhà này, bốn gã giúp việc và nữ hầu cũng bị Lovejoy dạy dỗ hiểu được cái gì nên cái gì không nên nói. “Cậu chủ, đêm qua ông chủ gọi điện thoại hỏi cậu có về nhà ăn cơm hay không, vừa rồi ông ấy lại hỏi về điều này lần nữa.” “Được, buổi tối hôm nay tôi sẽ trở về.” Cal bình tĩnh nói, sau đó hắn nhìn biểu tình nghiêm túc của lão quản gia mặt lộ ra ý cười: “Lovejoy, tiền lương vẫn là do cha tôi trả cho ông đúng không? Kể từ hôm nay, tôi sẽ trả gấp đôi tiền lương cho ông, rút từ trong tài khoản của tôi, ông có thể không cần đi tìm cha tôi đòi tiền.” “Vâng, thưa cậu chủ, Lovejoy trước sau như một vì gia tộc Hockley mà làm việc, không biết cậu chủ tăng tiền lương cho tôi thì có yêu cầu đặc biệt gì hay không?” Nụ cười của Cal bị lời nói bình thản nhưng ẩn chứa thâm ý của lão quản gia làm cho thiếu chút nữa phát nghẹt, hắn bất đắc dĩ khoát tay áo: “Đương nhiên, Lovejoy, tôi đối với ông yêu cầu luôn luôn rất nhiều, thay tôi bảo vệ tốt sinh hoạt của Jack, chú ý y cần gì cho việc vẽ, sách cùng với tâm tình, quan trọng nhất là, bữa tối giảm bớt  bơ đi, quá béo.” “Vâng, thưa cậu chủ.” Lão quản gia bình tĩnh khom lưng rời khỏi phòng, trước khi đóng cửa không quên nhắc nhở Cal: “Cơm trưa còn mười lăm phút nữa là bắt đầu, cậu chủ, mời ngài và cậu Dawson đúng giờ xuất hiện.” Cal rốt cục thừa nhận lão quản gia của mình là vô địch, không có gì có thể đánh bại lão, chẳng sợ sự thật rằng chủ nhân lão có bạn đời đồng tính. Jack lau tóc từ phòng tắm đi ra, nhìn y trên mặt tươi cười đã biết lúc nãy cậu nhóc đã nghe được đầy đủ đoạn đối thoại của Cal với quản gia, có lẽ là vì trả thù ngày hôm qua bị đè đến thảm hại, Jack không chút do dự trêu chọc Cal. “Cal thân yêu, anh nên trở về phòng thay quần áo, một hồi chồng của anh muốn dẫn anh tham dự cơm trưa.” Cal nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Jack, hắn cũng trêu chọc lại: “Đương nhiên, thưa ngài Dawson, buổi tối hôm nay không thể phục vụ ngài là tiếc nuối lớn nhất của tôi, tôi sẽ bù lại thật hoàn hảo tổn thất của mình vào chiều nay.” “… Không, em nghĩ không cần. Lão quý tộc Hockley nhất định càng tưởng niệm anh hơn.” Nhìn Jack nhăn nhó, tâm tình buồn bực của Cal tốt hơn nhiều.