0o0——–0o0 “Cal · Hockley, anh thật sự là đồ khốn.” “Cám ơn em khích lệ nhóc cưng.” ————– Cal vươn tay nắm bàn tay cậu nhóc, kéo y đến trước giá vẽ nhìn kỹ nét vẽ trúc trắc trên đó, Cal nở nụ cười: “… thời gian chiếu sáng bất đồng phản chiếu qua song cửa thủy tinh tạo nên hiệu ứng?” Ánh mắt Jack lập tức sáng lên, y cười đến phi thường vui vẻ không ngừng gật đầu: “Đúng vậy, ánh sáng từ cửa sổ chiếu xuống bất đồng với quang ảnh ảo giác thật sự là tuyệt vời.” “Phương pháp vẽ của Claude · Monet, Jack, em yêu thích vị danh họa người Pháp này à?” Cal đứng phía sau Jack, hắn nhìn cậu nhóc khi y nhìn về phía mảnh vải tranh sơn dầu ánh mắt kiên định khóe miệng gợi lên tươi cười, đàn ông quả nhiên vẫn là thời điểm phấn đấu vì ước mơ thì càng thêm mê người, hiện tại Jack anh tuấn đến mức khiến người không đành lòng dời đi tầm mắt. “Anh gọi Monet là ‘danh họa’? Hiện tại quốc tế đánh giá Monet cũng không cao.” Jack đối với lời Cal nói phản ứng rất mãnh liệt, y phi thường cao hứng vì chính mình có thể cùng Cal trong lĩnh vực nghệ thuật có chung con mắt thẩm mỹ, Cal lại cảm thấy hắn tươi cười có chút cứng ngắc, là một người của  tương lai, hắn nhìn thấy các tác phẩm của mấy danh họa được đấu giá hoặc trưng bày trong viện bảo tàng rất nhiều, cho nên nói “danh họa ” đương nhiên sự thật là vậy. Cal lập tức khôi phục tươi cười, hắn đột nhiên ý thức được đây là trời cao lại cho hắn thêm một chỉ dẫn để ‘một vốn bốn lời’ ….. Thừa dịp mấy danh họa này còn chưa  chết — nói đúng hơn là mấy bức họa vẫn chưa đáng giá như vậy — nhanh chóng tích góp từng tí từng ít một nha!  “Không, Jack, tôi cảm thấy một ngày nào đó mọi người sẽ hiểu được giá trị của Monet, tôi dám cược một thế kỷ sau tác phẩm của ông ta có thể bán được hai ngàn vạn đô la Mĩ.” Cal nói đoạn này không chút nào chột dạ — một trăm năm sau bức vẽ của Monet quả thật bán được cái giá này, tuy rằng đôla bị giảm giá trị nghiêm trọng — Jack nghe xong lời Cal nói y đặc biệt cao hứng đưa tay nắm cổ Cal, cho Cal một cái hôn môi. Cal nhướng nhướng lông mi, Jack đây là ám chỉ hắn có thể thân mật tiếp xúc thêm sao? Hay là cậu nhóc của hắn cho đến bây giờ còn tưởng rằng trong mối quan hệ của bọn họ là do Jack chủ đạo? Cal nhớ tới loại khả năng này nghiền ngẫm nở nụ cười, hắn dùng một chút lực quay người đem Jack đặt trên vách tường, không cao mấy khiến Cal có thể vừa cúi đầu liền hôn vào môi Jack. Jack không phải cậu nhóc khác người, y phi thường nhiệt tình hé miệng chủ động nghênh đón Cal hôn môi, đầu lưỡi bọn họ rất nhanh dây dưa một chỗ vuốt ve nhau, mút vào, Cal xấu xa dùng đầu lưỡi cọ xát hàm trên Jack. Y lập tức bại trận, Cal đã sớm trong mấy lần hôn môi phát hiện ra nhược điểm của Jack. Cal cảm thấy mỹ mãn dạo một vòng trong khoang miệng Jack, qua một hồi lâu mới chịu buông tha y. Jack có đôi chút suyễn tựa vào trên vách tường, thân thể Cal cũng đồng dạng không dễ chịu, bọn họ thân thể kề sát một chỗ, đối với phản ứng  thân thể đối phương đều rõ như lòng bàn tay. Cal hôn nhẹ lỗ tai Jack tràn ngập ám chỉ nói: “Tối hôm nay, em hoan nghênh tôi ở lại chứ, hử?” Cal có chút khẩn trương đợi Jack phản ứng, không nghĩ tới cậu nhóc một chút cũng không ngượng ngùng lập tức gật đầu đồng ý vấn đề này: “Buổi tối cùng nhau ngủ, anh sẽ tự rửa sạch mình?” Cal lập tức bị Jack chọc cho nở nụ cười, hắn dùng lực mổ vài cái lên môi Jack, bắt chước khẩu khí của y nói: “Nhóc cưng, tôi nghĩ đây là điều tôi nên nói với em mới đúng.” Nói xong câu này, Cal  kéo Jack trở lại khu vực hai phòng chủ đem y đẩy vào phòng tắm trong phòng nữ chủ: “Đi tắm rửa đi, chờ em tắm rửa sạch sẽ xong thì vừa đến giờ cơm.” Cal nói xong trở lại phòng mình, cánh cửa chung nối hai phòng lại với nhau  không bị hắn đóng lại, Cal không rõ ràng chính mình xuất phát từ tâm tính gì, nhưng  hắn cảm thấy không đóng cửa sẽ có bất ngờ lớn hơn nữa. Hắn tự nhiên đi vào phòng tắm mở nước ấm tắm, đây là việc Cal yêu nhất, nước luôn có thể khiến Cal thả lỏng tâm tình, càng thêm thần kỳ chính là thời điểm hắn tắm tư duy có thể càng thêm minh mẫn. Cal nhắm mắt lại tựa vào bồn tắm, lúc trước kế hoạch mở ra sự nghiệp phía nam bị hắn gác lại bây giờ chậm rãi vẽ phác thảo ra rõ ràng trình tự, khóe miệng Cal lộ ra nét cười. Một ngón tay ấm áp đột nhiên khoát lên cánh tay Cal, hắn mở to mắt thấy được Jack mặc quần áo ở nhà vẻ mặt tò mò. “Cal, anh đang nghĩ gì vậy? Trên mặt tươi cười thực… Đắc ý…” Jack tựa hồ vì tìm từ để hình dung biểu tình trên mặt Cal mà cảm thấy chần chờ, Cal vươn tay vuốt ve hai má Jack, nét cười trên khóe miệng biến thành ngạo mạn. “Đế quốc của tôi, trong vòng mười năm tôi muốn thành lập đế quốc kinh doanh của chính mình, không để cho bất luận kẻ nào có cơ hội khống chế cuộc sống của tôi. Jack, lúc trước, tôi đã không nhắc nhở cho em biết ở bên tôi thì em phải đối mặt với những gì, xin lỗi, tôi đã cố ý xem nhẹ điều này, em nguyện ý tha thứ cho tôi chứ?” Jack trực tiếp ngồi trên mặt đất phòng tắm, y cầm tay Cal nhìn vào mắt hắn, chờ đợi Cal giải thích. Cal cũng xoay tay nắm lấy bàn tay Jack, chậm rãi giải thích: “Jack, nếu cha tôi phản đối chúng ta bên nhau, tình cảnh của em sẽ phi thường nguy hiểm. Không, trên thực tế, tôi hiện tại nên nói với em là, tôi hoài nghi cha tôi đã biết chuyện của tôi và em, tôi có chút lo lắng vấn đề an toàn của em, bất cứ một người nào trong căn nhà này cũng không đáng tin.” “Bao gồm… Lovejoy. Xin lỗi, Jack, tôi đã  làm em bị cuốn vào vòng phiền toái, cũng không thể cam đoan an toàn của em.” Cal áy náy nói, hắn ngay từ đầu quả thật hoàn toàn xem nhẹ an toàn của Jack, Cal hquên cho dù hiện tại cảnh nôi Mĩ quốc cũng có không ít người đồng tính bởi vì tính hướng mà bị kỳ thị, thậm chí còn có án mưu sát vì nguyên nhân này. Jack tuy rằng hiểu được đạo lý đối nhân xử thế, rốt cuộc vẫn là một cậu nhóc vừa trưởng thành không bao lâu, y không thể lường được nguy hiểm, Cal vốn nên thay y suy xét, mà không nên chủ động đem Jack thả vào phiền toái. Hơn nữa, hiện tại Jack toàn tâm tín nhiệm hắn, càng làm Cal thêm phần áy náy. “Cal, tôi cảm thấy anh luôn lo lắng mấy chuyện không đâu. Nước Mĩ lớn như vậy, tôi đi nơi nào sống mà không được? Cha anh dẫu có tiền cũng không thể khống chế toàn bộ nhà xưởng trong nước Mĩ, trường đua và sòng bạc, với khí lực làm việc của tôi, ông ấy căn bản không thể làm gì tôi. Được rồi, đừng lo lắng, chúng ta đi ăn cơm nào.” Jack không thèm để ý an ủi Cal, y buông bàn tay đang đan vào nhau của hai người đem Cal từ trong làn nước dần dần biến lạnh kéo ra. “Được rồi, cậu nhóc của tôi, tôi nghe lời em.” “Thế này mới đúng, là một người đàn ông trụ cột của gia đình, đương nhiên là do tôi làm chủ.” Jack nhếch khóe miệng đối với thân phận này phi thường đắc ý. Cal mang theo một thân ướt sũng ôm lấy Jack, trực tiếp làm ướt áo sơmi mới thay của y: “Tôi nghe nói chỉ có nữ chủ nhân mới có thể quản lý hết thảy mọi chuyện trong nhà.” Khuôn mặt Jack lập tức ửng hồng– không biết là vì ngượng ngùng hay là tức giận — y cao giọng nói: “Cal · Hockley, anh thật sự là đồ khốn.” “Cám ơn em khích lệ nhóc cưng.” Cal nhân cơ hội hôn hôn hai má Jack, sau đó hắn buông thân thể y ra, hai người tự trở lại phòng mình đổi một thân quần áo sạch sẽ. Lovejoy là một quản gia đủ tư cách, lão biết chủ nhân cần gì. Cal vừa lòng hưởng thụ bữa tối lão quản gia chuẩn bị, vẫn dùng ánh mắt tràn đầy thâm ý dừng ở Jack, dù là Jack cho rằng chính mình mới là vào bên trong người kia, cũng không thể không thấy xấu hổ, y không ngừng né tránh tầm mắt Cal, Cal càng thêm vừa lòng. “Jack, em hôm nay lần thứ hai đỏ mặt.” Cal xấu xa vạch trần sự thật. Jack đang mang giày da không chút do dự đá mạnh vào giữa hai chân Cal.