0o0——–0o0 “Tôi chỉ muốn độc chiếm em một khoảng thời gian là đủ rồi, sau này tôi sẽ đưa em đến bầu trời thuộc về em.” ————– Cal chuyên chú tự hỏi bản thân việc kinh doanh tương lai nên phát triển theo hướng nào, trên thực tế, tàu Titanic chìm với hắn mà nói là một cơ hội phi thường tốt, các cổ đông lớn của công ty Whitestar thậm chí là mọi người trên thế giới đều biết đến sự tồn tại của một tập đoàn tài chính tham dự trong đó — tập đoàn tài chính Morgan. Quý ngài Ismay lúc trước sở dĩ khẳng khái nhận cổ phiếu công ty WhiteStar trong tay Cal, tự thấy việc đối kháng với tập đoàn tài chính Morgan là không thể, Ismay là một gã có dục vọng chiếm hữu và khống chế phi thường mãnh liệt, gã đương nhiên chịu không nổi tập đoàn tài chính Morgan không ngừng thu mua công ty WhiteStar sau đó từng bước ép sát gã — hiển nhiên tập đoàn tài chính Morgan muốn tự tay mình điều khiển phương hướng phát triển tương lai của công ty WhiteStar, bọn họ không hề cần thuê một quản lý bù nhìn. Bởi vậy Cal lợi dụng tâm tính phòng bị của Ismay thuận lợi đem gánh nặng cổ phiếu công ty WhiteStar trong tay quăng đi ra ngoài. Càng bất ngờ là một nhà kinh doanh, Cal có lẽ sẽ không nhớ rõ công ty WhiteStar  về sau có bị thu mua hay không, nhưng hắn phi thường rõ ràng chủ tịch tập đoàn tài chính Morgan – John · Pierre Bande · Morgan, đúng là bởi vì thu mua một công ty gặp tai nạn trên biển mà bị quốc hội nước Mĩ lên án trở thành kẻ khả nghi khống chế nền tài chính nước Mĩ. Cal trầm tư, hắn còn hơn hai tháng thời gian, phi thường ngắn ngủi, nhưng nếu được lão cha giúp đỡ tiền vốn, như vậy hắn có thể thành công ung dung tiến vào tập đoàn tài chính Morgan — đây mới là tiền chân chân chính chính, chỉ cần chiếm được cổ phiếu tập đoàn tài chính Morgan, như vậy Cal trong phương diện đầu tư chính là một vốn bốn lời, hắn sau này chỉ cần không ngừng thu tiền lãi là đủ rồi. Khóe miệng Cal hiện ra nụ cười tham lam giống như dã thú, ai lại ghét bỏ bản thân kiếm được nhiều tiền chứ? Cal  tính toán mở ra đế quốc kinh doanh của mình, cũng cần có quỹ lúc đầu, tập đoàn tài chính Morgan thật sự là một đối tượng hợp tác phi thường tốt. Cal đưa tay che khuất mặt mình, hắn che khuất ánh sáng trong phòng, trong lòng lại càng cảm thấy tai nạn và tiền tài là một đôi tình nhân thân mật, chúng nó chưa từng rời xa nhau — thời điểm người người trên tàu Titanic gặp tai nạn, Cal lại chiếm được khối tiền không đếm xuể, điều này không phải là chứng minh tốt nhất sao? Cal nghĩ lại có chút do dự, hắn nên làm như thế nào để tìm được cơ hội hợp lý cùng tập đoàn tài chính Morgan hợp tác đây? Tự hỏi hành động gần nhất của mình, Cal chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, hắn  thiếu nhất vẫn là tiền — bán đi cổ phiếu công ty WhiteStar đổi lấy đô la đại bộ phận đều dùng đổi lấy nhà xưởng ống dẫn của ngài Guggenheim, còn thừa một phần, Cal cũng quyết định thu mua đất đai và nhập máy móc nghiên cứu. Còn lại vài bước kế hoạch đều từng bước dính với nhau, Cal không thể xác định chính mình có thể từ trong tay lão cha của chủ nhân thân thể này mượn được tiền hay không, cha con bọn họ lúc trước cãi nhau một trận thoạt nhìn loạn cả nhà lên — nhưng mà không có phương pháp nào khác, trừ bỏ lão Hockley, Cal thật đúng là tìm không ra một phương án nào an toàn, hơn nữa có thể vô điều kiện tín nhiệm hợp tác với hắn,bỏ ra một khoản tiền khổng lồ như vậy. “Được rồi, không phải là con trai hiếu thuận tìm cha mình cúi đầu xin sao? Coi như đây là một vụ làm ăn, cũng không có cái gì khó khăn.” Cal che mắt lại lầm bầm lầu bầu nở nụ cười, trong trí nhớ lưu lại của chủ nhân khối thân thể này, kỳ thật hắn ngược lại cảm thấy lão Hockley là một lão già khả ái — so với cha Cal có nét tương tự. Trong lòng có sự đối lập, Cal cảm thấy nhận một người cha trống rỗng xuất hiện thì dễ dàng hơn, hắn đối với tương lai một lần nữa tràn ngập tin tưởng. Cal buông bàn tay che ánh mắt, một lần nữa đem tầm mắt chuyển đến Jack đang ngủ trên giường, sắc mặt cậu nhóc vẫn còn chút tái nhợt, hai mươi tư giờ bệnh nặng tiêu hao đáng kể sức khỏe của Jack, Cal đối với việc này vô cùng tự trách. Trước đây Cal kỳ thật có thể ngăn cản Jack đem áo khoác của mình đắp cho hai đứa bé, hắn cũng chú ý tới chi tiết này, nhưng lúc ấy Cal dao động. Cuộc sống đã sớm đem quan điểm “Vì lợi ích của bản thân” biến thành tính cách của Cal, thời điểm kia Cal nhìn hành động của Jack trừ bỏ đau lòng ra, càng nghĩ đến nếu y sinh bệnh sẽ cho hắn lợi ích gì? Tâm lý bệnh nhân hầu hết đều phi thường yếu ớt, nếu Cal lúc ấy ngăn trở Jack hành động, như vậy Jack hiện tại nhất định là khỏe mạnh ngời ngời ngồi trong khoang thuyền. Bọn họ hai người đều có người là điểm mấu chốt, nhưng điểm mấu chốt của Cal với Jack hoàn toàn bất đồng, hoặc có thể nói điểm mấu chốt của Jack so với Cal nhiều hơn rất nhiều, nhân cách của y so sánh với hắn thì cao thượng hơn hẳn. Nếu nhân cách Jack cao thượng, như vậy nếu y không mắc bệnh, đối mặt với Cal nhất định là khắc khẩu, hơn nữa là ai cũng chưa có biện pháp thuyết phục một người khác khắc khẩu. Đây là cục diện Cal tuyệt đối không muốn đối mặt, trụ cột tình cảm của hắn và Jack trong lúc đó — nếu thật sự có thể dùng trụ cột tình cảm để hình dung thì — phi thường yếu ớt, trụ cột này có được bất quá là do Jack hiểu lầm mình xâm phạm Cal mới có, loại quan hệ này vô cùng không ổn định. Một khi Jack phát hiện Cal là một kẻ mưu mô, hơn nữa đối với những người không quan hệ không chút thiện lương, không đồng tình với hoàn cảnh người khác, thì mọi ấn tượng tốt đẹp lúc trước đều sẽ tan biến, áy náy trong lòng cũng sẽ tan thành mây khói. Nhưng, nếu Jack sinh bệnh thì sao? Tựa như ngay từ đầu đã nói qua, khi sinh bệnh lòng người phi thường yếu ớt. Cha mẹ Jack từ khi y mười lăm đều đã qua đời, Cal có thể đoán ra trong nội tâm Jack cỡ nào hy vọng có người yêu thương chiều chuộng y. Như vậy Jack bị tật bệnh tra tấn thống khổ không chịu nổi, khi đối mặt với Cal cẩn thận săn sóc chiếu cố cùng với cái ôm ôn nhu, nụ hôn ngọt ngào, cậu nhóc trẻ tuổi còn có thể có bao nhiêu sức chống cự? Jack rõ ràng đang ở độ tuổi khát khao tình yêu nhất, Cal đến lúc đó còn không phải dễ như trở bàn tay! Cal lúc trước đoán hoàn toàn chính xác, nhìn thái độ Jack hiện tại đối với hắn so với ban đầu không biết thân mật hơn bao nhiêu thì biết y đã muốn đem hắn chậm rãi bỏ vào trong lòng. Bất quá Cal thừa nhận, Jack lúc này sinh bệnh nghiêm trọng khiến hắn bất ngờ, càng bị Cal xem nhẹ chính là trình độ phát triển y học vào thời điểm này! Jack thiếu chút nữa chuyển thành viêm phổi, cuối cùng chết trong cái kịch bản bệnh tật Cal soạn nên. Cũng bởi vì chuyện này, Cal mới tự trách như vậy, hắn nguyện ý thề với Thượng Đế, trước khi hai người bọn họ bởi vì cảm tình hao cạn mà tách ra, Cal nhất định sẽ dùng hết mọi thứ mình có để bảo hộ Jack khỏe mạnh khoái hoạt, hắn nguyện ý triệt để thành thực với y. Cal chịu không được cái cảm giác một lần nữa đối mặt Jack đang giãy dụa trước bóng ma Tử Thần, hắn chưa bao giờ sợ hãi tử vong như thế. Cal muốn cho cậu nhóc của hắn một cuộc sống khỏe mạnh khoái hoạt, hơn nữa không phải bị hắn tù cấm trong nhà trung mà sống, Jack có thiên phú, y hẳn nên thuộc về khoảng trời rộng lớn hơn. Cal quỳ một chân xuống trước giường Jack, hắn nâng bàn tay cậu nhóc đưa lên miệng hôn nhẹ mu bàn tay y  — làn da một chút cũng không bóng loáng, tràn ngập bóng dáng của cuộc sống mưu sinh. Cal nhẹ giọng nói: “Tôi chỉ muốn độc chiếm em một khoảng thời gian là đủ rồi, sau này tôi sẽ đưa em đến bầu trời thuộc về em.” Jack tựa hồ nghe được lời Cal, y nhắm mắt lại xoay người, khóe miệng mang theo tươi cười cọ cọ xoã tung gối đầu. “Nhưng mà trước đó, em phải cho tôi ăn no, cậu nhóc của tôi ạ.”