Tâm Can Bảo Bối Xuyên Về Rồi!
Chương 44 : Đại Thần Uy Vũ 2
[Nhóm] Giết người không thấy máu: Manh Manh, không phải cô vẫn luôn ôm đùi đại thổ hào Tinh Không sao?Tinh Không là một phó tộc trưởng khác của gia tộc Hà Niệm, đồng thời cũng là thổ hào bậc nhất khu này, người ôm đùi cậu ta thực sự quá nhiều, cậu ta cũng rộng rãi, cũng càng đối xử rộng rãi hơn với trong gia tộc, trong bộ lạc cậu ta mãi mãi xếp thứ nhất.
Chỉ có điều, gần đây đã có chút biến động rồi, cậu ta rất thân với một mỹ nữ của gia tộc đối địch, cũng không mang theo tiểu hào của gia tộc để làm nhiệm vụ, mà đang chiếu cô Lãnh Phi Phi.
Trong gia tộc có một đám fan CP của Hà Niệm với Tinh Không và một đám của thiếu nữ thuần khiết mong manh dễ vỡ.
[Nhóm] Thiên linh linh địa linh linh: Tinh đại thổ hào gần đây đang rất thân thiết với Lãnh Phi Phi của gia tộc bên cạnh, đối với xã hội của sự chú trọng hình tượng này đã hết hi vọng rồi.
(Tạm biệt)[Nhóm] Manh thiên sứ: Nghe nói gia tộc bên cạnh toàn là mỹ nhân, chúng ta chỉ là một đám tầm thường.
[Nhóm] Giết người không thấy máu: Chị dâu đừng khóc mà, chị xấu cũng không sao, đó là do lão đại bị mù thôi![Nhóm] Thiên linh linh địa linh linh: CMN! Thiên Nhai! Mau ra đây đem con ma nhạt nhẽo này đi đi![Nhóm] Thiên Nhai: Xin lỗi, cậu không phải là người đồng loại với tôi, tôi không tham gia vào đâu.
[Nhóm] Giết người không thấy máu: (‵′)Mẹ kiếp![Nhóm] Niệm niệm không quên: Thiên Nhai cậu dẫn ba người họ đi lối bên trái, Lâm Tam Nhi cậu tránh ra xa một chút, đừng giết quái vật, cứ thêm máu cho bọn họ là được, chú ý là phải tấn công theo nhóm, tôi sẽ quét qua phía bên phải rồi đến tìm các cậu.
Vốn dĩ trong nhóm đang ầm ĩ hết lên, nhưng khi đại thần lên tiếng thì không ai dám nói nhảm, lập tức thao tác đưa nhân vật đến địa điểm đã chỉ định sẵn chờ quái vật đến để đánh úp, chỉ có Lâm Linh chầm chậm ngồi xổm trong góc vẽ vòng tròn.
[Nhóm] Thiên linh linh địa linh linh: Niệm Niệm cậu ghét bỏ tớ…Lâm Linh là một nhũ mẫu, cấp bậc bị Hà Niệm và tộc trưởng lấy đi cũng là cấp bậc rất cao của bản thân rồi, trang bị bị tộc trưởng Không Thành và Hứa Niệm đập vỡ cũng cực kỳ cao, nhưng làm sao có thể so sánh với…thủ tàn*, cho nên vẫn luôn bị ghét bỏ cho đến tận bây giờ.
*手残 (thủ tàn): là một từ thông dụng trên mạng TQ, có nghĩa là các ngón tay không linh hoạt, thao tác rất yếu.
Thủ tàn… thật sự là một loại bệnh!Còn là loại bệnh không thể cứu chữa.
Hà Niệm lười để ý đến cô ấy, thao tác linh hoạt điều khiển cô gái mặc đồ đen trên màn hình sang phía bên phải.
Quái bên phía bên phải không nhiều, nhưng da dày, Hà Niệm khua múa các ngón tay ấn phím kỹ năng né đòn tấn công, đồng thời nhanh chóng xuất ra kỹ năng băng phong thiên lý, kỹ năng của lão quái trên giao diện game bị đóng băng mười giây.
Sau khi băng phong, lập tức sử dụng một vài giá trị nhân đôi sát thương để tăng thêm tấn công nhóm, lão quái lập tức chết được phân nửa.
Tốc độ tay của cô, người khác mãi mãi theo không kịp.
Đến khi quái bên này đã được dọn sạch, Hà Niệm mới điều khiển nhân vật đến phía bên trái, mặc dù quái ở bên trái nhiều, nhưng da không dày, 5 người bên này khó khăn chống lại quái, Hà Niệm đưa ra vài chiêu tấn công nhóm là xong rồi.
Nó có vẻ rất đơn giản, nhưng phải chú trọng vào tốc độ tay và thời cơ, khi nào thì sử dụng những kỹ năng nào, đều phải nắm bắt chính xác.
Hà Niệm đã từng bị Lâm Linh quấn đến mức không có cách nào, còn đã từng viết một chiến lược chơi game cho gia tộc, những việc này, cô làm dễ như trở bàn tay, nhưng cô lại khiến cho những người trong nhóm choáng váng lần nữa.
Vị trí cách di chuyển sắc bén của nhân vật đồ đen kia, tấn công linh hoạt, kỹ năng điêu luyện, khiến cho cả nhóm chết mê chết mệt.
[Nhóm] Thiên linh linh địa linh linh: …Niệm Niệm uy vũ.
[Nhóm] Giết người không thấy máu: …Niệm Niệm uy vũ.
[Nhóm] Manh thiên sứ: …Niệm Niệm uy vũ.
[Nhóm] Thiên Nhai: …Niệm Niệm uy vũ.
Trong nhóm đã bắt đầu một trận tôn sùng mới, Hà Niệm liếc mắt nhìn, mấy lời khen ngợi này thật là không có gì mới mẻ cả, cô mở tin nhắn trò chuyện riêng với Lâm Linh.
.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
2794 chương
76 chương
7 chương
161 chương
13 chương
50 chương
8 chương