Tâm can bảo bối thế tội tổng tài
Chương 10 : Phá tan bầu không khí suy đồi
“Sở Hân Luật, anh là đồ khốn nạn!” Quý Tiểu Nhiễm cắn răng, gắt gao nhìn anh chằm chằm, ánh mắt đỏ ngầu đầy bi ai cùng tuyệt vọng.
“Tôi nói rồi, một ngày nào đó, tôi sẽ để cho cô nếm lấy mùi vị tuyệt vọng nhất thế gian.” Sở Hân Luật mỉm cười, đôi mắt tràn đầy tia khát máu, trực tiếp rời khỏi phòng.
Các vệ sĩ cùng nhân viên cũng đều rút lui, chỉ còn lại đám người mà Sở Hân Luật gọi tới, tất cả bọn họ đều là người giàu có cùng quyền lực, nhưng chắc hẳn vẫn kém hơn nhiều so với Sở Hân Luật.…….
Khoảnh khắc cánh cửa phòng riêng đóng lại, bóng lưng lãnh khốc kia rời đi, trái tim của Quý Tiểu Nhiễm cũng đã chết theo rồi.
Thiên Hàn ca ca, thật xin lỗi, thật xin lỗi!
Quý Tiểu Nhiễm chảy nước mắt, nhìn bọn đàn ông tham lam đang muốn động tay động chân kia, chuẩn bị xoắn tay áo lên…
Cô sợ hãi run lên, sắc mặt tái nhợt, lùi lại hết lần này tới lần khác, cuối cùng lui về phía gốc tường, cũng không còn lùi được nữa, nhắm mắt lại, giọt nước mắt tuyệt vọng chảy xuống.
Sau khi bị bọn họ làm vấy bẩn, cô sẽ chọn cái chết, nhưng cho dù cô có chết, cũng muốn làm rõ lý do tại sao Sở Hân Luật lại đối xử với cô như thế.
Tại sao người đàn ông đó lại như vậy? Cô căn bản không hề có quan hệ gì với anh ta cả.
“AAA!!!” Người phụ nữ hét lên một trận, phá tan bầu không khí suy đồi…
Thanh âm quần áo bị xé nát cùng tiếng cười dâm đãng của bọn đàn ông kia…
Đột nhiên, cửa phòng riêng bị đá sập một tiếng, sau đó truyền đến một tiếng súng kịch liệt!
Tất cả mọi người bên trong đều bị dọa đến sững sờ, vệ sĩ lao vào, đem đám người kia vây lấy.
Sắc mặt Sở Hân Luật bình tĩnh như tảng băng ảm đạm, bộ dáng cực kỳ đáng sợ, nhanh chân tiến đến chỗ người phụ nữ đang phát run trên mặt đất.
Quý Tiểu Nhiễm ngã trên đất, khắp người run bần bật, giống như bị mất hồn, váy áo bị xé rách, nước mắt lấm tấm trên mặt, cô ôm nghi ngờ, gắt gao che lấy thân thể mình.
Thấy cô chưa bị xâm phạm, theo bản năng, anh khẽ thở phào một hơi.
Trong mắt anh đột nhiên hiện lên một cảm xúc phức tạp, đan xen kịch liệt, đưa tay cởi bỏ áo khoác, đem cô bao lấy, ôm chặt vào lòng.
Ba hồn bảy vía bị mất đi một nửa, toàn bộ khuôn mặt cô tái nhợt như tờ giấy, trên mặt vẫn còn vương ra những giọt nước mắt, đôi mắt mở to trừng trừng đầy kinh hoàng cùng tuyệt vọng.
Trong mắt Sở Hân Luật tuôn ra một loại cảm giác không thể che giấu sự áy náy, tựa hồ như có hai loại cảm xúc đang cùng nhau giãy giụa trong lòng, làm cho anh vô cùng bực bội cùng bất an.
Anh quay đầu liếc nhìn đám người kia, lãnh khốc như quỷ Satan, lên giọng nói:
“Đem hết bọn họ đến đồn cảnh sát.”
Nói xong, liền ôm Quý Tiểu Nhiễm sải bước rời đi!
Tất cả mọi người đều hoảng sợ không biết chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng người phụ nữ này là do Sở Hân Luân giao cho bọn họ, nhưng trong nháy mắt lại trở mặt còn nhanh hơn lật sách!
Tiếng ồn ào trong phòng riêng cuối cùng bị bảo vệ nổ súng chặn lại.
Chỉ trong mười phút, cảnh sát liền đến, đem hết bọn họ đi vì buộc tội cưỡng hiếp chưa thoả mãn.…
Quý Tiểu Nhiễm được đưa về biệt thự, vẫn không có chút phản ứng nào.
Cô như người mất hồn, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, không có một tia huyết sắc.
Sở Hân Luật ôm cô về phòng, đột nhiên ánh mắt thương tiếc biến mất, chỉ còn lại một vòng lãnh khốc, tàn nhẫn. Trực tiếp đem cô ném lên giường, động tác cực kỳ thô bạo!
Quý Tiểu Nhiễm nắm chặt chăn mềm, quấn lấy cơ thể đang run rẩy của mình, nghẹn ngào nức nở.
Tên đàn ông này so với ma quỷ còn đáng sợ hơn.
Ma quỷ còn có thể dễ dàng thẳng tay giết chết cô. Để cô chết một cách nhanh chóng. Thế nhưng người đàn ông này, còn biến thái hơn cả ma quỷ. Anh ta sẽ từ từ tra tấn cô, để cả xác thịt lẫn tin thần cô dần dần sụp đổ!
Truyện chỉ có duy nhất tại webtruyen. com!!
Không reup dưới bất kỳ hình thức nào!
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
61 chương
223 chương
31 chương
49 chương
1175 chương