Tai Tiếng

Chương 45

Edit: Sa Vì sợ chị không tin mình là Bóng Nhỏ nên cả buổi sáng, Bóng Nhỏ biến thành đứa bé cực kỳ ngoan ngoãn. Lúc ăn sáng, cậu bé không vội vàng lấy trứng gà cho anh Yến Thời mà ngồi thẳng trên chiếc ghế dành cho trẻ em, cẩn thận lột vỏ trứng gà rồi bỏ vào chén của Hạ Thanh Thời, sau đó ngẩng đầu nhìn cô. Hạ Thanh Thời xoa đầu cậu bé, hỏi: “Em lột cho chị hả?” Bóng Nhỏ vội vàng gật đầu, trông đáng yêu không tả xiết. Hạ Thanh Thời bỏ trứng gà qua một bên, cầm ly sữa lên uống một ngụm, sau đó ung dung nói: “Chị no rồi.” Bóng Nhỏ “a” lên một tiếng, tỏ ra rất thất vọng. Cậu bé giương mắt nhìn Hạ Thanh Thời, sau một hồi bối rối, cậu thấp thỏm hỏi: “Chị ơi, vậy bây giờ em có là Bóng Nhỏ không ạ?” “Ưm…” Hạ Thanh Thời nhíu mày suy nghĩ, “Không biết, Bóng Bảo của chị ngoan lắm, nhưng em không ngoan như em ấy… Chị phải quan sát thêm đã.” Sau đó, Hạ Thanh Thời lẩm bẩm: “Nếu có đứa hư hỏng dám giả mạo Bóng Bảo yêu quý của chị, chị sẽ bảo chú công an bắt đứa hư hỏng đó lại.” Nghe thế, Bóng Nhỏ mếu máo, cậu xoay người, mặt như đưa đám nhìn Hoắc Đình Dịch đang quét mứt lên bánh mì, sụt sịt: “Anh ơi, anh mau nói cho chị biết em là Bóng Nhỏ đi! Mau nói cho chị biết em là Bóng Nhỏ đi mà!” “Bóng Nhỏ? Bóng Nhỏ là ai?” Hoắc tiên sinh vẫn còn ghim vụ thằng nhãi mũm mĩm này chưa nói cho anh biết biệt danh của nó. Anh lạnh lùng nhìn đi chỗ khác, “Anh không biết Bóng Nhỏ nào cả.” Bóng Nhỏ khó tin mở to mắt, cậu cảm thấy như cả thế giới sụp đổ, sau đó òa khóc. “Oái.” Không ngờ Bóng Béo lại khóc, Hạ Thanh Thời rất hoảng hốt. Có camera, cô không thể giống như Hoắc tiên sinh ỷ mình được làm mờ mặt mà sống chết mặc bay được, vì thế cô đành cố nén cười, vội vàng đặt ly sữa xuống, đi tới nhìn Bóng Béo. Vì nghĩ mình sắp chết, Bóng Xã hội khóc cực kỳ thảm thương, cậu bé nấc nghẹn, Hạ Thanh Thời vuốt lưng cậu, cậu lại nấc to hơn. Mắt và mũi Bóng Béo đỏ bừng, trông rất đáng thương, ngay cả lòng dạ sắt đá như Hạ Thanh Thời cũng động lòng trắc ẩn. Thấy Hạ Thanh Thời tới gần, cậu bé khóc to hơn: “Chị đừng cho chú công an bắt em!” Hạ Thanh Thời vừa lau nước mắt cho cậu vừa nói: “Nếu em thật sự là Bóng Bảo thì sao lại sợ chú công an?” Bóng Nhỏ bị cô hỏi vậy thì nín khóc, đôi lông mi dài ướt nhẹp, gò má còn giọt nước mắt to như hạt đậu. Thấy cậu ngừng khóc, Hạ Thanh Thời nói tiếp: “Bóng Bảo của chị không khóc nhè đâu.” Bóng Nhỏ vội vàng khịt mũi, giơ tay lau nước mắt, “Em không khóc!” Hạ Thanh Thời nói tiếp: “Chị mà để món gì tới trước mặt em ấy là em ấy sẽ ăn hết.” Mắt cậu bé đỏ quạch, cậu bé đã biến thành Cái bao trắng trắng hồng hồng. Cái bao trắng trắng hồng hồng bỏ qua sự ấm ức của mình mà vội vàng bưng ly sữa lên uống cạn, sau đó nhìn Hạ Thanh Thời đầy tủi thân. Hạ Thanh Thời xoa đầu cậu bé: “Giống Bóng Bảo của chị quá.” Nhận được sự khẳng định của cô, Bóng Nhỏ lập tức rúc đầu vào lòng Hạ Thanh Thời, sụt sịt: “Em đã bảo là em rồi mà!” “Ừ.” Hạ Thanh Thời hôn nhẹ lên đầu cậu, “Bóng Bảo có muốn giúp ông Nguyễn tưới hoa không?” Bóng Nhỏ đáp “Dạ” rồi tụt xuống khỏi người Hạ Thanh Thời, chạy ra vườn hoa. Diễn xong màn diễn tình cảm chị em sâu đậm, Hạ Thanh Thời thở phào một hơi, sau đó cầm quyển báo giải trí lên. Cô lật quyển báo ra, sau đó giơ cao lên để quyển báo ngang tầm với camera được đặt ở bồn hoa cách đó không xa. Bìa tạp chí chính là hình ảnh hôn lễ của Diệp Chân Chân. Hạ Thanh Thời tự thấy mình là người quản lý có tâm, tham gia chương trình thực tế mà cũng không quên tuyên truyền cho nghệ sĩ của mình. Tất nhiên Hạ Thanh Thời đã tính tới chuyện có thể bị cắt cảnh quay nên trong phòng ngủ và phòng làm việc, cô đều dán hình cỡ to của Nhậm Hoài Tây và Diệp Chân Chân. Thực tình là cô rất không vui nếu dán hình của Diệp Chân Chân trong phòng ngủ, nhưng nếu dán hình của Nhậm Hoài Tây thì Hoắc tiên sinh sẽ không vui. Sau khi cân nhắc, Hoắc phu nhân quyết định để Hoắc tiên sinh không vui. Quả nhiên, vào buổi trưa, Hoắc tiên sinh luôn ở trong phòng sách cả buổi sáng khi quay về phòng ngủ thì có cảm giác như bị đấm vào mặt. Hoắc phu nhân ở phòng sách bên cạnh nghe thấy tiếng bước chân của anh đi ngang qua thì lập tức chạy vụt về phòng ngủ. Cô khoác tay anh, cười ngọt ngào: “Tén ten ten tèn! Bất ngờ không?” Hoắc tiên sinh: “…” Mặc dù Hoắc tiên sinh không phối hợp nhưng Hoắc phu nhân vẫn tiếp tục diễn: “Hôm bữa anh nói muốn xin chữ ký cậu ấy nên em đã xin giúp anh rồi đó. Anh thấy dán ở đây thế nào?” Hình cỡ to của tình địch được dán chình ình ở đối diện giường ngủ… Hoắc tiên sinh day huyệt thái dương, bình tĩnh nói: “Không phải anh.” “Hả?” Hoắc phu nhân hơi bất ngờ khi anh không đi theo kịch bản. “Anh đã nói với em rồi mà.” Hoắc tiên sinh thản nhiên nói, “Cậu ấy là thần tượng của Bóng Nhỏ, Bóng Nhỏ mới muốn cái này.” Hoắc tiên sinh nói dối vô cùng trôi chảy làm Hoắc phu nhân không kịp phản ứng, chỉ biết gật đầu. Hoắc tiên sinh tiến lên bóc tấm hình xuống, sau đó đi ra ngoài, còn Hoắc phu nhân sững sờ đứng im tại chỗ, sau đó mới sực tỉnh. Tức chết tức chết mất! Ngay cả “thần tượng” của Bóng Nhỏ là ai mà cô cũng không biết, e rằng hình tượng mà cô ra sức đắp nặn sẽ sụp đổ mất. Tham thì thâm, Hoắc phu nhân không ngờ mình lại tự lấy đá đập chân mình, nhất thời vô cùng lo lắng. Hai phút sau, cửa phòng ngủ được mở ra lần nữa, Hoắc tiên sinh đứng ở khung cửa. “À này, Chân Chân ký tên cho anh chưa?” Trong chớp mắt, vô số nghi vấn hiện ra trong đầu Hoắc phu nhân: Chân Chân là ai??? Hoắc tiên sinh nhắc nhở cô: “Hôm đám cưới em đã nói sẽ xin cho anh mà.” Hoắc phu nhân mới kịp nhận ra: Diệp Chân Chân! Lại là Diệp Chân Chân!!! Giỏi lắm! Anh đang trả thù cô đây mà. Hoắc phu nhân giận dữ nhìn Hoắc tiên sinh, đôi mắt phừng phừng lửa giận. Chân Chân? Anh gọi là Chân Chân? Gương mặt Hoắc phu nhân hiện rõ vẻ khó tin, gọi thân thiết thế, anh muốn chết đúng không? Hoắc tiên sinh đứng thẳng người, đường đường chính chính nhìn thẳng vào mắt cô. Liếc thấy camera, Hoắc phu nhân không thể nổi giận. Cô không nói gì mà đi ra ban công phòng ngủ, ở đó không có camera. Hoắc tiên sinh đi theo cô. Anh vừa ra, Hoắc phu nhân liền đấm một phát vào ngực anh, “Chân Chân?” Hoắc tiên sinh kéo cô ra hẳn ngoài ban công, sau đó lên tiếng nhắc nhở: “Có lý giùm cái, hồi nãy em là người thêu dệt trước nha. Tại sao lại dán hình đàn ông trong nhà?” Hoắc phu nhân trừng anh, “Vậy anh muốn dán hình Chân Chân của anh chứ gì?” “Tại sao không thể dán?” Hoắc tiên sinh cảm thấy rất khó chịu, “Lúc trước cho anh ngủ với Kevin một đêm còn chưa đủ, bây giờ lại muốn anh phải nhìn mặt Nhậm Hoài Tây hằng đêm?” Nhắc đến Kevin, Hoắc phu nhân lập tức cãi lại, “Em đâu ép anh! Em nói muốn ngủ cùng phòng với anh ấy, là do anh xun xoe đưa người ta về phòng mình, bây giờ còn trách gì nữa?” Xun xoe? Hoắc tiên sinh tức ói máu. “Hoắc phu nhân à, anh phát hiện em rất…” Anh bị cô làm giận sôi gan. “Rất thế nào?” Hoắc phu nhân nhanh chóng cắt ngang lời anh, thái độ ngang ngạnh, “Em đã nói với anh rồi, đừng ỷ được làm mờ mặt là cố ý chọc giận em!” Hoắc tiên sinh: “…” Hoắc phu nhân không quên bổ sung: “Hoắc mờ mặt? Nghe sang đấy!” Cùng lúc đó, sau một buổi trồng hoa tưới cây ngoài vườn, Bóng Nhỏ đỏ bừng mặt chạy vào phòng mình, đến khi thấy trên vách tường dán hình của một người đàn ông xa lạ, cậu bé giật thót mình. *** Chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi, Hoắc phu nhân cảm nhận sâu sắc những khó khăn khi phải duy trì hình tượng. Vô số lần cô muốn đánh cho mông Bóng Nhỏ nở hoa, cũng vô số lần muốn dồn Hoắc tiên sinh vào chỗ chết nhưng vì ngại có camera nên cô chỉ đành cố kiềm chế, để dành tính sổ sau. Muốn bỏ quay quá!!! May mắn là có bước ngoặt. Chiều đó, Bằng mặt không bằng lòng mùa ba tung trailer đầu tiên. Đài truyền hình tuyên truyền có khác, trong trailer dài nửa phút, chỉ với hình ảnh Hạ Thanh Thời dịu dàng hâm sữa mà đã lôi kéo vô số fans cho cô. Mặc dù scandal của cô và Nhậm Hoài Tây xảy ra đã lâu nhưng đến bây giờ vẫn có rất nhiều fans của Nhậm Hoài Tây kiên trì vào weibo của cô mắng chửi mỗi ngày. Bình thường Hoắc phu nhân sẽ chặn các tài khoản đó, vì danh sách chặn quá nhiều mà cô còn phải đóng phí hội viên hằng năm, nhưng bây giờ, chỉ nửa tiếng sau khi chương trình tung trailer, lần đầu tiên trong đời, bên dưới weibo của cô xuất hiện fans mắng anti giùm cô! Mẹ nuôi của Bóng ca:Cô Hạ rất yêu chồng, cũng đối xử với em chồng rất tốt nữa, làm gì có chuyện yêu idol của mấy má?! Mấy má đừng vu oan giá họa cho người ta nữa! Đây là chuyện khiến người ta phải phấn chấn! Hoắc phu nhân vô cùng cảm kích nhấp chuột vào trang chủ của Mẹ nuôi của Bóng ca, phát hiện tài khoản này theo dõi khoản trăm người, còn người theo dõi thì chỉ có tám người… Cứ như cô tạo tài khoản phụ để tự khen mình ấy. Nghĩ tới nghĩ lui, Hoắc phu nhân mở tài khoản taobao của mình ra, quyết định mua cho Mẹ nuôi của Bóng ca một trăm fans! Từ ngày này qua tháng nọ bị fans của các nghệ sĩ mắng, Hoắc phu nhân cứ nghĩ mình đã bách độc bất xâm, nhưng khi phát hiện mình cũng có fans, Hoắc phu nhân vẫn rất cảm động. Để đáp lại tình cảm của fans, có chết cô cũng phải tiếp tục duy trì hình tượng mẹ hiền vợ đảm, tuyệt đối không làm fans thất vọng. Tất nhiên ngoài cô ra, Hoắc mờ mặt cũng rất được chú ý. Mặc dù bị làm mờ mặt nhưng Hoắc tiên sinh cao ráo, vai rộng chân dài, giọng nói hết sức trầm ấm, tuy là kiểu người thích chỉ tay năm ngón nhưng nhìn chung vẫn nằm trong giới hạn chấp nhận được. Nhưng gây chú ý nhất là Bóng Nhỏ. Trong trailer, cậu bé rất đáng yêu, dù chỉ xuất hiện chớp nhoáng nhưng với ngoại hình của mình, Bóng Béo đã chinh phục được rất nhiều mẹ nuôi. Đáng tiếc có một mẹ nuôi đã bình luận bên dưới weibo của chương trình là: “Bóng Nhỏ đáng yêu quá! Dễ thương hơn thằng nhóc người có ba khúc vừa mập vừa lùn đang nổi tiếng nhiều!” Bình luận này đã chọc trúng tổ ong vò vẽ. “Thằng nhóc người có ba khúc vừa mập vừa lùn” rất nổi tiếng trên weibo, có vô số mẹ nuôi, Bóng Nhỏ chỉ là người mới mà dám so sánh với đàn anh khiến cho fans của đàn anh vô cùng tức giận. Ngay sau đó, hình ảnh của Bóng Nhỏ trong trailer bị chế thành rất nhiều hình ảnh hài hước được fans “Thằng nhóc người có ba khúc vừa mập vừa lùn” sử dụng khắp nơi. Tấm hình Bóng Béo ngạc nhiên nhìn vào camera thì được ghi dòng chữ: “Bóng ca, sau này thấy mày lần nào chị đập mày lần đó!” Tấm hình Bóng Béo chống cằm ngẩn người thì được ghi dòng chữ: “Muốn giả nai quá.” Tấm hình Bóng Béo nhắm mắt ngủ gà ngủ gật được ghi dòng chữ: “Không muốn nhìn mấy thứ xấu hoắc của mày nữa.”