Tại sao tôi lại là vợ anh

Chương 17 : Lộ đuôi cáo

Trong bụi cây gần đó, anh Khánh Thiên và Thiên Hạo đứng đó cười muốn vỡ cả bụng ra nhưng vì lợi ích cả đời mà nhịn ( ủa tưởng Thiên Hạo ghéttttt chị Mỹ Duyên lắm mà ta ). Cô ngây ngô, ngốc nghếch hỏi - Nè ! Duyên tỉ, tỉ chắc là không bị bám theo ấy chứ - Muội muội yên tâm ! Cái này ta nắm rõ trong lòng bàn tay rồi - Khổ thế ! Chứ vòn vo nhiều, thế có bị bám theo không ? - Đương nhiên là . . . - Là gì ?!!?!?!!!?? - Không biết rồi ! Câu trả lời sốc nhất của năm, mọi người đổ rầm nhưng Mỹ Duyên nhà ta vẫn chưa hiểu chuyện gì ? Giọng ngây thơ lên tiếng - Có chuyện gì sao ? Thiên Hương đau đầu vì sao mình lại có người bạn kiêm luôn chị dâu tương lai như thế nào cơ chứ ? Cô ức chế quá, nói thẳng toẹt ra luôn - TRỜI ƠI ! Bạn tôi thế nào thì chả khác gì là giấu đầu hở đuôi cả bạn ạ ! - Chơi cả tục ngữ cơ à ! Thế có vẻ vụ này căng à nhen - Còn phải hỏi, tất nhiên là căng rồi - Khoan tranh cãi ! Bây giờ mấy giờ rồi hai cưng ? Mỹ Duyên giơ cánh tay nhỏ nhắn của mình lên, nhìn vào chiếc đồng hồ xinh đẹp ở cổ tay của mình và nói với nét mặt kinh hoàng - Bây giờ là 5h 30 RỒI ĐÓ NHA ! - HẢ ! 5h 30 á - Đừng đùa nữa ! Ta đã có cách * Thiên Hương cười nham hiểm * - M . . . mày ơi ! Tao cảm thấy có một dự cảm không lành