Tại sao rơi trúng anh
Chương 59 : Nhầm lẫn nguy kịch
" Chồng ơi em có chuyện muốn nói ..." Bảo Thiên ngoan ngoãn như chú mèo con nũng nịu
" Nói đi..."
Diệp Ngôn vừa trả lời vừa đưa tay kéo cô, ôm vào lòng hôn lên đôi má cô nhẹ nhàng. Anh thật sự rất cưng chiều cô vợ này. Biết là cô sẽ gây chuyện nhưng vẫn không thể giận được. .
Bảo Thiên cười rồi cất lời nịnh nọt xin xỏ gì đó :
" Tiểu Vy nói sợi dây chuyền trên cổ của em rất đẹp, cô ấy đang chuẩn bị đi dự một buổi tiệc quan trọng, nhưng mà biết đây là vật định tình nên không dám mượn,, nên cô ấy hỏi ý kiến em việc chế tác một sợ dây tương tự như vậy có được không ? "
---
" Haha.. Chế tác sợi tương tự, e rằng trên thế giới này chỉ có một sợi duy nhất là của em thôi Bảo Thiên..."
Diệp Khôn nghe cô nói liền tức cười với cô bạn ngốc của cô. Thật thì cô bạn cô muốn có một sợi dây thì cứ đi nói với cái tên Vũ Ca kia, bảo hắn làm cho một sợi, tên đó chắc không thiếu tiền đâu nhỉ. Nhưng vợ đã mở lời vàng anh nào dám không cho mượn, đây cũng là quà anh tặng cô, cô có quyền quyết định..
---
" Không ..!! Ý em là cô ấy chỉ mượn đỡ sợ dây sao chép mẫu rồi trả lại thôi ..."
Tiểu Vy biết sợ dây này rất quan trọng với Bảo Thiên và chỉ có một không hai.. Nhưng ý cô là làm một mẫu gần như vậy thôi, vì cô vừa thích vừa ngưỡng mộ ý nghĩa của sợi dây. Thật thì cũng không tìm được viên đá quý thứ 2 đẹp như vậy ...
Biết đây là sợi dây Diệp Tổng tặng nên cô rất thận trọng hỏi ý kiến Bảo Thiên và nhờ Bảo Thiên xin phép Diệp Ngôn....
Hắn hiểu ý cô, cũng không có gì to tác vì hắn biết sao chép cỡ nào thì cũng không làm giống y đúc được, nên cũng gật đầu cho phép.
" Vợ muốn sao nghe vậy .. "
" Ngoan " Cô cười tươi bày ra vẻ mặt tổng tài bá đạo với anh. Diệp Ngôn dở khóc dở cười với cái nét đáng yêu đó.
Do cô vợ của hắn năng nỉ bằng chiêu thức gây mất máu khá cao, nên nếu không đồng ý thì hắn thấy vụ làm ăn này sẽ lỗ to
( chiêu thức gì ghê gớm vậy nhỉ... tôi thích suy nghĩ của các bạn á ahihi ...)
----
Tiểu Vy hẹn Bảo Thiên ở quán cafe hai người hay trò chuyện gần công ty của Diệp Tổng. Từ những vụ trước đây, Diệp Ngôn không cho Bảo Thiên đi qua xa tầm quản lý của anh, có ngồi ở quán cafe này là phải tốn rất nhiều công sức mới được đấy. Anh dạo này cất giấu cô như cất báu vật vậy. Thật muốn bỏ cô vào két sắt khóa mật mã lại luôn..
Buổi chiều hôm đó Bảo Thiên cởi sợi dây chuyền ra đưa cho Tiểu Vy. Tiểu Vy vừa mừng vừa lo đón lấy...
" Chồng tớ nói chỉ có thể cho cậu chụp lại, không cho mang đi, tới dùng tới biện pháp " Đào Hoa Trận " rồi mới chỉ có thể năng nỉ được cỡ đó thôi ..."
Tiểu Vy nghe xong che miệng cười với ánh mắt đầy hiếu kỳ...
" Cậu nghĩ gì thế..." Bảo Thiên bóp eo cô ấy cười tươi đỏ cả mặt...
" Cám ơn cậu đã hi sinh cả tấm thân để xin hộ tớ ,, tớ quá cảm kích đi mà ..."
- " Tiểu Vy........ Cậu nghĩ xa quá rồi đấy.. Cái con bé này " Bảo Thiên hét vào mặt cô má đỏ hồng lên hết.
Tiểu Vy chỉ chỉ về vết thương trên cổ không che được của Bảo Thiên, làm cô xấu hổ đến ụp cả mặt xuống bàn trong quán nước , lấy tay kéo áo che vết tích tình yêu hiện trên cổ mình lại... Nhìn rất hài hước...
Mấy chuyện này chúng ta không nên bàn luận nhiều. Ngại chết đi được.
---
Tiểu Vy lúc này cầm sợi dây chuyền lắc qua lắc lại ngắm nghía thích thú rồi đeo lên cô chụp một tấm ảnh selfie.... Đúng là thứ vừa có ý nghĩa vừa có giá trị đem theo bên mình cũng hơi sợ thật.
Cô vừa chụp vừa đổi đủ kiểu mặt kệ mọi người xung quanh nhìn cô với ánh mắt kì quái... Bọn họ nhìn cô như một chị gái thích khoe mẽ.
" Đúng là người giàu sợ người ta không biết hay sao ý "
" Đúng vậy đúng vậy... "
Mấy người ngồi trong quán cafe bàn tán, thấy vậy Tiểu Vy mới cất vào, sẵn lườm họ vài cái. Việc này cũng là do cô hưng phấn quá thôi hihi
Đột nhiên có một chiếc xe rất đẹp bên vệ đường dừng lại....
Trong xe có một người đàn ông đưa ánh mắt nhìn về cô. Tiểu Vy bất giác nhìn về hướng anh ta , thấy anh ta nhìn mình chăm chú, miệng nở một nụ cười gian tà vô cùng..
Cô sợ đến đứng cả tim.. Rồi chiếc xe vội vàng chạy đi...
" Bảo Thiên, Bảo Thiên, cậu mau ngốc đầu dậy đi, tớ thấy một người để ý tớ, nhìn tớ không chớp mắt..."
---
Bảo Thiên ngước lên nhìn về hướng Tiểu Vy chỉ nhưng không thấy gì hết liền quay qua lấy lại sợ dây cau mày với cô:
" Cậu đừng có tối ngày mơ tưởng tới đàn ông rồi cứ nghĩ đến mấy chuyện đó đem chọc ghẹo tớ, tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa, tớ về ăn cơm.."
Nói xong Bảo Thiên bỏ lại Tiểu Vy nhanh chạy về phía công ty cùng Diệp Ngôn dùng cơm ....
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
111 chương
368 chương
80 chương
100 chương
10 chương
30 chương
62 chương