Tại sao rơi trúng anh
Chương 47 : Học hỏi cách chọn vợ
Nếu là một người đàn ông bình thường khi nghe người ta nói vợ mình thế thì chắc chắn rằng, hắn sẽ để tâm, hoặc đuổi hết mấy ông già đang ngồi lý sự đó...
Nhưng không lạ thay, Diệp Tổng cầm sấp hồ sơ trên tay, chỉ ngồi cười, cười khoái chí nữa là khác.
Mặc cho vợ hắn đang nhìn hắn với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống luôn tại chỗ..
" Mèo con sắp biến thành hổ rồi chứ đừng đùa..." Diệp Ngôn nghĩ thầm. Nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi, ánh mắt nhìn vợ cố tình thả thính trực diện. Bảo Thiên vừa giận vừa ngượng ngùng, đúng là không đấu lại cái mặt dày của ông chồng mình mà..
---
Diệp Ngôn ngồi xem hồ sơ một lát rồi nói bắt đầu cuộc họp. Mọi cổ đông công ty và giám đốc các phòng ban bắt đầu phần báo cáo, về từng mảng kinh doanh của Diệp Thị : lĩnh vực quảng cáo, marketing, thiết kế, đồ họa, thời trang, xây dựng, siêu thị.......
Không ngờ Diệp Thị là một công ty mẹ trong nhiều công ty con ở nhiều khối ngành kinh tế khác nhau như vậy....Đúng thật Diệp Ngôn bận rộn cả ngày là phải, tối về lúc nào cũng ở thư phòng cho đến rất khuya. Lúc này Bảo Thiên mới thấy người đàn ông này thật khéo léo. Anh thu xếp thời gian rất chu toàn, gả cho anh là một quyết định dù có mất trí cũng quá là may mắn rồi.
Khối công việc của anh quá lớn, anh còn nuôi cả đám đàn em về quản lý nhiều tụ điểm vui chơi giải trí..
Tuy nói đó là giới ngầm nhưng quản lý đâu ra đó, có luật lệ rõ ràng.. Không gây mất trật tự ảnh hưởng bất cứ điều gì...
---
Bảo Thiên ngồi kế bên vừa nghe mọi người báo cáo, lâu lâu liếc nhìn chồng cô một cái đầy ngưỡng mộ...
" Bảo Thiên, tập trung , em làm anh mất tập trung quá..."
Diệp Ngôn quay qua nhìn cô nói nhỏ, gương mặt ở trong lúc họp của hắn không có một nụ cười trên môi... Rất nghiêm chỉnh... nếu là ai đó bị nhắc nhở như vậy chắc không còn tí máu.
Bảo Thiên nghe xong, trong bụng cũng hơi có chút hậm hực vì mới bị ai đó bắt nạt...
Cô cố nhịn không ra vẻ khó chịu, đợi tí cô xử lý hắn sau...
Thế là cuộc họp kết thúc... Diệp Ngôn quay qua hỏi cô " Nắm toàn bộ chưa ..." Cô gật đầu nhẹ:
" không có vấn đề em rõ hết rồi..." rồi nở nụ cười nhẹ nhàng với hắn...
Một số người ngồi bên dưới có vẻ không tin, lẫn không hài lòng... Thái độ họ có chút bất mãn...
Có một cổ đông cũng khá lớn tuổi cố tình làm khó, hỏi Bảo Thiên một số vấn đề nan giải ông ta đang gặp phải, trong quá trình thực thi theo kế hoạch Diệp Tổng đưa ra...
Bảo Thiên nghe xong, không chút lo lắng hay suy nghĩ gì, liền đưa hướng giải quyết một cách triệt để, khiến tất cả những người ngồi đó, đều phải ngỡ ngàng và tán dương... Tiếng vỗ tay vang lên khắp phòng ......
" Được... được lắm... Rất hay ...."
Người cổ đông đó cũng phải khâm phục cô gái trẻ....
" Diệp Tổng,...Ngài quả thật có mắt nhìn người, Phu nhân đây là một nhân tài hiếm thấy ..."
" Quá khen rồi ..."
Diệp Ngôn tỏ ra vô cùng bình tĩnh đáp lại nhưng thật chất trong lòng anh đầy sự tự tin với thực lực của cô vợ này, cảm thấy vẻ vang vô cùng..
(Nếu được cười chắc chúng ta lại sẽ được thấy nụ cười híp cả mắt của anh lần nữa quá ..... hihi....
Nhưng đang lo chính sự nên rất lạnh lùng ..... )
---
Vừa tan cuộc họp, mọi người xin phép lui ra ngoài, trong phòng họp chỉ còn đôi vợ chồng trẻ ....
Diệp Ngôn thở nhẹ nhõm tựa người ra ghế thư giãn.
" Bảo Bối thể hiện tốt lắm... giờ có thể đóng vai trò làm vợ, đấm vai cho anh được rồi đấy ..."
--
Bảo Thiên ngồi đó giả vờ không nghe thấy.. Một hồi lâu không thấy cô lên tiếng hắn thấy lạ quay qua cô... Thì lúc này ai đó đang khoanh tay nhìn hắn từ nãy giờ...
Mối hận lúc nãy, giờ mới tính nè. ( Diệp Tổng anh cẩn thận nhé, coi chừng bị thịt.......^^. ).
" Anh không thích ánh mắt này của em khi nhìn anh ..." Diệp Ngôn giả vờ không hiểu hay không hiểu thật đấy... Đắc tội bà xã thì chỉ có " lôi ra trảm " thôi.
---
Cô vẫn không nói gì tiếp tục nhìn đến khi nào anh nhớ ra :
" À ...!!! " Nhanh lắm Diệp Tổng......
Hắn ta đã nhớ ra lúc nãy dùng thái độ lạnh lùng, nhắc nhở vợ mình tập trung ở giữa cuộc họp...
" Bà xã đại nhân tha tội,,, do em cứ nhìn anh, anh không tập trung được thật, nếu cứ nhìn như thế anh buộc lòng phải quay qua hôn em một cái đấy ..."
Diệp Ngôn vừa ngồi sát lại vợ hắn vừa nắm tay vuốt giận nét mặt hiện lên hai chữ " sợ vợ " .... haizz
Bảo Thiên nhìn thấy nét mặt đó của hắn, đang lửa giận ầm ầm muốn tìm hình phạt nào đó thật khổ sở hành hạ hắn, nhưng giờ làm sao ra tay được đây... Nhưng đúng là, trước giọng nói dịu dàng ấm áp và gương mặt đẹp trai đến mê hồn đang giả vờ khổ sở kia thật không thể làm gì được mà.......
"Đi ăn thôi...., tạm tha cho anh "
-" Vâng....!!! Thưa bà xã đại nhân... "
Chụt... chụt .....!!!!!
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
111 chương
368 chương
80 chương
100 chương
10 chương
30 chương
62 chương