Tặc Đảm
Chương 454
Khi Tiêu Ngự truyền tống tới Quang Ám Chi Môn, hai đầu siêu giai tinh anh quái vật vẫn đang thủ hộ ở đó. Hai người bọn chúng đều như nhau, một thân cơ bắp cường tráng, trong tay cầm hai kiện thiết phủ thật lớn, trên người lại khoác một bộ áo giáp ám kim sáng bóng. Sức chiến đấu của siêu giai tinh anh sinh vật đích thực là phi thường kinh khủng, huống chi đẳng cấp lại cao như thế.
Tiêu Ngự đem u linh Bỉ Mông triệu hoá ra, sau đó liền tiến vào trạng thái tiềm hành, không thể đối phó với hai đầu siêu giai quái vật này cùng một lúc được, phải nghĩ biện pháp dẫn dụ một tên đi chỗ khác mới được.
Tiêu Ngự triệu hoá ra Ảnh Tử Chiến Sĩ.
Long tường thuật!Ảnh tử chiến sĩ nhắm vào một tên Ám Kim Chiến Giáp nhào tới, một cước đá trúng bụng."Tên nhân loại chết tiệt! Lại dám đánh tới quang ám chi môn, ta muốn đem tất cả các ngươi bằm thây vạn đoạn!"Tên Ám Kim Chiến Giáp bị đánh liền khua cái búa thật lớn hướng ảnh tử chiến sĩ đập xuống.
Tật phong bộ!Ảnh tử chiến sĩ mở ra tật phong bộ hướng về phía ngoài bay vụt đi, hai tên Ám Kim Chiến Giáp đều đuổi theo, bọn họ có thể khám phá ra chân thân khi sử dụng tật phong bộ.
Long tường thuật!
Tiêu Ngự cũng sử dụng long tường thuật kích trúng hai người Ám Kim Chiến Giáp, cũng hấp dẫn được sự chú ý của hai tên này, đồng dạng cũng đào tẩu ngược hướng với hai tên lúc nãy, hai tên Ám Kim Chiến Giáp cũng không nghi ngờ nữa mà càng đuổi càng xa.
Tiêu Ngự thoáng nhìn lại hai tên đang đuổi phía sau đánh giá cự ly một chút."Có thể động thủ!"Tiêu Ngự thầm nghĩ.
Thi triển ra u ảnh ám sát kỹ năng, một tên hắc sắc nhân ảnh hướng về phía một trong hai tên Ám Kim Chiến Giáp phía sau phác tới, Tiêu Ngự đồng dạng cũng đột ngột xuất thủ, u linh Bỉ Mông hướng một tên còn lại xuất thủ, cự trảo hướng Ám Kim Chiến Giáp vỗ tới.
U ảnh ám sát so với ảnh tử chiến sĩ có ột điểm bất đồng, chính là Tiêu Ngự vô pháp khống chế được u ảnh ám sát nhưng nó lại có thể tạo ra được thương tổn nhất định, mặt khác lại không thể sử dụng nó vào trong chiến thuật chiến đấu được. Sở dĩ Tiêu Ngự triệu hồi nó ra chỉ để chuyên tâm đối phó với tên Ám Kim Chiến Giáp còn lại mà thôi."Phốc phốc", chuỷ thủ của Tiêu Ngự đánh lên trên người tên Ám Kim Chiến Giáp mở ra vài đạo vết thương, máu huyết ào ào phun ra. Bất chấp bị thương tổn, tên Ám Kim Chiến Giáp này vẫn điên cuồng tấn công về phía Tiêu Ngự, nhưng không nghĩ được rằng Tiêu Ngự lại trơn như cá chạch, càng đánh càng hụt, càng đánh càng tạo ra từng cái hố lớn nhưng lại vô pháp đụng tới chéo áo của Tiêu Ngự. Trong khi đó, Tiêu Ngự lại xoá đi hơn phân nửa huyết lượng của hắn, khiến hắn phải hành sự cẩn thận hơn."Oanh!"Hắn vung búa lên, triệu hồi ra một đạo thiểm điện kích lên thân mình của u linh Bỉ Mông. Nhất thời xoá sạch sáu vạn huyết lượng của nó, đem nó đánh bay ra ngoài.
Giảo Sát!
Trọng Sang!
Thương Khẩu Tê Liệt!
Tiêu Ngự biết rằng huyết lượng của mỗi tên Ám Kim Chiến Giáp không nhiều lắm, vừa tròn tám trăm vạn (bao nhiêu mới là nhiều =.= ), nhưng phòng ngự lại rất cao, muốn đánh chết hắn quả thực là không đơn giản, không bằng dùng các kỹ năng có hiệu ứng xuất huyết. Hiện tại kỹ năng xuất huyết của Tiêu Ngự hiệu quả cực kỳ cường đại, sự tăng phúc với kỹ năng của Thánh Giả Lễ Tán biểu hiện rất rõ ràng. Tiêu Ngự hiện tại thi triển một chiêu Giảo Sát có thể tạo thành 2000 sát thương, duy trì liên tục hai phút, như vậy tính tới, trong hai phút có thể tạo thành 24 vạn sát thương, so với kỹ năng phổ thông cao gấp ba lần, hiển nhiên cực kỳ có lợi. Trong khi đó, Thương Khẩu Tê Liệt và Trọng Sang cũng là những kỹ năng còn mạnh hơn Giảo Sát nhiều.
Mà trước đó, Tiêu Ngự lại đã cấp cho tên Ám Kim Chiến Giáp bảy vết thương tổn, tạo thành giá trị thương tổn rất khả quan.
Bây giờ huyết lượng của tên Ám Kim Chiến Giáp đã bị Tiêu Ngự đánh tụt xuống trên dưới hai trăm vạn, cứ tiếp tục như thế Tiêu Ngự mười phần nắm chắc có thể dễ dàng tiêu diệt được hắn, nhưng đúng lúc này thì một chuyện ngoài ý muốn chợt phát sinh. Chỉ thấy tên Ám Kim Chiến Giáp tay phải đột nhiên nổi lên một đạo hắc sắc quang đoàn, thi triển ra một kỹ năng ma pháp, một đạo hắc sắc quang trụ liền theo đó rơi lên trên người hắn, sau đó huyết lượng trong nháy mắt liền khôi phục lại giá trị ban đầu. Tiêu Ngự thoáng cái lảo đảo toàn thân, suýt nữa không đứng vững được. Mấy tên Ám Kim Chiến Giáp này vậy mà lại có thể sử dụng ma pháp trị liệu được, thế này thì làm sao mà sống nổi chứ!
Tiêu Ngự mất hai phút để xoá sạch hai trăm vạn huyết lượng của hắn thế mà hắn chỉ cần sử dụng ma pháp trị liệu thoáng cái là khôi phục như cũ. Tiêu Ngự tiếp tục phát ra công kích, hai phút thời gian đủ để đem số huyết lượng vừa phục hồi của tên Ám Kim Chiến Giáp này xoá sạch, nhưng sau hai phút hắn lại tiếp tục trị liệu, Tiêu Ngự vĩnh viễn không thể trảm sát được hắn.
Một mặt Tiêu Ngự chật vật tránh né công kích của hắn, một mặt suy nghĩ phương pháp đối phó với chúng, hắn thả ra một chuyên gia trinh sát, phát hiện ra được ma pháp trị mỗi tên Ám Kim Chiến Giáp chỉ khoảng năm vạn, mỗi lần phóng ra ma pháp trị liệu liền tiêu hao mất ba trăm mà thôi, nói cách khác, mỗi lần thi triển ma pháp thì Tiêu Ngự cho dù đánh tới kiếp sau thì cũng không nhất định có thể tiêu diệt được chúng. Năm vạn ma pháp trị? Cũng không có nhiều lắm a!
Nhãn tình Tiêu Ngự chợt sáng lên, trong đầu hiện lên một tia tinh quang. Sau khi đảo qua số kĩ năng hiện có, từ trong góc tìm được một kỹ năng Ma lực trôi, có thể làm bốc hơi ma pháp trị của đối phương."Có biện pháp!"Tiêu Ngự trong lòng vui vẻ, nếu không có biện pháp rút đi toàn bộ huyết lượng của chúng thì đem ma pháp trị của chúng bốc hơi sạch sẽ vậy. Chỉ có năm vạn ma pháp trị, làm bốc hơi toàn bộ cũng không phải là việc gì quá khó, đã không có ma pháp trị thì việc trị liệu của chúng cũng không thể, do đó cũng không cần phải lo lắng quá nhiều nữa.Ảnh Huyễn Thuật!
Tiêu Ngự bỗng nhiên xuất hiện ngay phía sau lưng tên Ám Kim Chiến Giáp, có kỹ năng này hỗ trợ hắn có thể xuất quỷ nhập thần mà hí lộng hắn. Hắn phải tìm kiếm thân ảnh của Tiêu Ngự xung quanh mà không phát giác ra được Tiêu Ngự đã luồn qua sau lưng hắn tự lúc nào."Phốc", Tiêu Ngự để lại vài vết thương lên lưng của hắn, làm cho ma pháp trị của hắn bốc hơi đi, kỹ năng xói mòn ma lực có thể rút đi mỗi giây 1000 điểm ma pháp trị của đối phương, duy trì liên tục trong ba phần chung thời gian. Mà ma lực bốc hơi đi có thể trong nháy mắt làm bốc hơi đi 50% ma pháp trị.
Chỉ cần hai lượt kỹ năng này là có thể đem toàn bộ ma pháp trị của đối phương rút sạch đi, hoàn toàn không cần lo lắng tới việc trong thời gian ngắn hắn có thể đem ma pháp trị phục hồi lại.
Tốc độ phục hồi ma pháp trị của mỗi tên Ám Kim Chiến Giáp tương đối chậm, trong ba phần chung thời gian thì chỉ có thể khôi phục được khoảng trên dưới 300 điểm mà thôi, với chừng đó điểm ma pháp trị thì cũng chỉ đủ để thi triển một lần trị liệu.
Trải qua tính toán một lúc, Tiêu Ngự phát hiện ra kỹ năng Ma pháp trôi của hắn đúng là vừa vặn khắc chế toàn bộ số Ám Kim Chiến Giáp này. Xem ra đây mới chính là điểm then chốt.
Tên Ám Kim Chiến Giáp này có phòng thủ và công kích cao, bên cạnh đó lại còn có ma pháp trị liệu, thoạt nhìn là một đối thủ phi thường khó chơi, đối với đa phần ngoạn gia thiếu linh hoạt bình thường thì cho dù tổn hao bao nhiêu thời gian đi nữa thì cũng có lẽ vô pháp đánh thắng được chúng, Nhưng nếu có thể làm tổn hao ma pháp trị của chúng thì việc tiêu diệt toàn bộ cũng không phải là không có khả năng.
Tiêu Ngự tiếp tục duy trì công kích, chung kết kỹ, liệt bạo đẳng liên tục xuất thủ. Một cái hao tổn mười vạn, một cái hao tổn hai mươi vạn huyết lượng, so ra còn kém xa còn kém với những kỹ năng xuất huyết lúc trước nhưng hiệu quả cũng coi như khả quan. Hơn nữa, kỹ năng của Tiêu Ngự cũng tương đối nhiều, cho dù dùng liên tục thì cũng đủ thời gian để kỹ năng làm lạnh hoàn tất. Không cần lo lắng việc kỹ năng không thể thi triển được.
Mặc một thân thần khí, Tiêu Ngự có thể cảm nhận rõ ràng cảm giác chênh lệch so với trước đây. Trước đây, mỗi khi dùng xong một kỹ năng nào đó liền phải đợi một khoảng thời gian, mà hiện tại lại hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề đó nữa. Bởi vì, một thân thần khí trang bị này lại có khả năng chúc phúc giảm đáng kể thời gian chờ cho các kỹ năng, số lượng kỹ năng tăng trên diện rộng, cho dù không ngừng phóng kỹ năng ra thì cũng liền mạch không ngừng, kẻ địch chỉ có thể lâm vào quẫn cảnh mà thôi.
Tiêu Ngự cùng u linh Bỉ Mông không ngừng du chiến, u ảnh cũng tạo ra sát thương không nhỏ, tên Ám Kim Chiến Giáp thuỷ chung không thể chạm tới được Tiêu Ngự. Chỉ có thể đem mục tiêu cố định lên trên người u linh Bỉ Mông, cùng u linh Bỉ Mông chiến đấu một chỗ, đem lôi thần chi chuỳ liên tục oanh kích lên trên thân thể nó.
U linh Bỉ Mông vô pháp đối chiến với hạng quái vật siêu cấp như những tên Ám Kim Chiến Giáp này, nhưng điều này tịnh không ảnh hưởng tới sức chiến đấu của Tiêu Ngự.
Sau mười lăm phút đồng hồ, lúc Tiêu Ngự và u ảnh liên tục phát ra công kích, tên Ám Kim Chiến Giáp dưới sự liên thủ của hai người rống một tiếng rồi ngã xuống mặt đất. Tiêu Ngự khom lưng thu lấy trang bị mà hắn rớt ra, chính là cái búa lớn của hắn, trung vị thần khí, công kích hai tay đạt 15600 điểm, uy lực quả nhiên rất kinh khủng. Chỉ tiếc là Tiêu Ngự không dùng tới được, mà hắn cũng lười quay lại liền đem nó ném vào sàn giao dịch.
Tại sàn giao dịch đang có cảnh các người chơi đang tranh cãi về một hai kiện trang bị, tự nhiên trước mắt xuất hiện một kiện trang bị trung vị thần khí với lực công kích cao kinh khủng, là một kiện chiến phủ. Nếu có được kiện chiến phủ này thì tốc độ luyện cấp tuyệt đối có thể gia tăng tới năm sáu lần.
Chiến phủ vừa xuất hiện trong sàn giá cả liền cấp tốc tăng mạnh đột phá tới trên sáu trăm vạn, nhưng cũng chưa lại ở đó. Cùng với kiện chiến phủ này liền còn vài món trang bị cấp sử thi, không sai hẳn sẽ đều bán được giá tốt. Bất quá, với chút tiền ấy đối với Tiêu Ngự mà nói thì cũng chỉ là số nhỏ, cũng sẽ không quản tới.
Một mặt là Tiêu Ngự thanh lý đồ đạc để lấy khoảng trống trong ba lô, một mặt hắn cũng chuẩn bị đó để đối phó với tên Ám Kim Chiến Giáp kế tiếp. Ngay lúc hắn vừa tiêu diệt tên Ám Kim Chiến Giáp kia thì u ảnh liền tự động tiêu thất, nó chỉ công kích một mục tiêu, bất quá đã có kinh nghiệm đầu tiên thì việc đánh chết những tên Ám Kim Chiến Giáp còn lại cũng không phải là vấn đề quá lớn. Sau mười ba phút, tên Ám Kim Chiến Giáp cùng rượt đuổi hắn lúc trước đã bị hắn giết chết, cũng thu được một kiện cự kiếm trung vị thần khí, nhưng so với chiến phủ lúc trước lại kém hơn một chút, tuy vậy cũng là một kiện trang bị đỉnh cấp, phạm vi sử dụng lại lớn hơn một chút, giá bán dĩ nhiên càng cao hơn nhiều.
Sau khi đem đồ vật hảo hảo thu lượm, Tiêu Ngự ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy quang ám chi môn quỷ dị huyền phù không trung tản ra từng quang điểm thâm thuý huyền ảo, phảng phất như không ngừng xuyên qua tinh không. Tiêu Ngự đi lên cầu thang, tới trước quang ám chi môn, lúc trước hắn đứng từ xa quan sát thì không phát giác ra được điều gì nhưng hiện tại lại cảm thấy hoàn toàn bất đồng, thật khiến kẻ khác phải chấn động, quang ám chi môn này vậy mà lại cao tới hơn mười mã.
Cột trụ do ám kim loại màu ám kim tạo thành, mặt trên điêu khắc đủ loại ký hiệu cùng đồ án yêu thú, chi làm hai mặt quang ám, cấu tạo thập phần kỳ lạ.
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
54 chương
125 chương
14 chương
336 chương
92 chương
124 chương