Tặc Đảm

Chương 310

Sau khi vật phẩm chuẩn bị xong xuôi, Tiêu Ngự cưỡi trên Hắc Long Câu, phi tới sơn cốc Bỉ Mông Huyệt. ( thằng này quên luôn cả Hắc Long Câu luôn, chả biết tận dụng gì cả == miẹ thèm được chơi game như nó quá ) Phong Dã đã mang đội đi mở đường, nghe nói kia con U Linh Bỉ Mông còn ở vào thời kỳ phát triển, là 1 con Lever 30 tinh anh cường hóa, cho dù chỉ là 1 con Lever 30 tinh anh cường hóa, nhưng lực cũng không thể khinh thường. Nếu như có thể đem kia con U Linh Bỉ Mông phong ấn lên trên dây chuyền, dây chuyền răng nanh của Tiêu Ngự sẽ thực sự trở thành 1 cái vật phẩm siêu cấp. Nếu như thật sự hoàn thành phong ấn thì dây chuyền răng nanh này có thể nói là vô giá! thực lực của Tiêu Ngự cũng sẽ phát sinh ra biến hóa rất lớn, chẳng ngại con U Linh Bỉ Mông kia thuộc tính rất bình thường, chỉ cần nó có thể chịu được những đối thủ kia công kích 2 nhát, là Tiêu Ngự có thể lợi dụng U Linh Bỉ Mông hoàn thành kế hoạch cùng tấn công 1 lúc. Tiêu Ngự nghĩ tới Vân Nghĩa với kỹ năng triệu hồi lôi nguyên tố, lôi nguyên tố kia có kỹ năng tự bạo khiến cho Tiêu Ngự đến nay lòng vẫn còn sợ hãi. Có 1 con sinh vật triệu hồi phối hợp, ở khi đối chiến, sẽ có thể tạo ra hiệu quả không tưởng. &quot;U Linh Bỉ Mông.&quot; Tiêu Ngự cõi lòng đầy mong đợi, tăng nhanh tốc độ lên. Hắc Long Câu móng trước nâng cao tăng tốc, phát ra tiếng xé gió kinh người, ở trên đường nhỏ trong rừng phi nước đại mà lao đi. Chân dãy núi, Tư Mệnh sơn cốc, Bỉ Mông Huyệt. Vừa mới đến cốc khẩu Tư Mệnh sơn cốc ( cửa ra vào cốc ), Tiêu Ngự đã cảm giác được gió lạnh thổi qua, trong sơn cốc Tư Mệnh 1 mảnh hoang vu, khắp nơi đều là hài cốt, từng chùm mây mù màu đen lạnh lẽo bao phủ, chậm rãi trôi giạt, cản trở tầm nhìn. Gâu, Hắc Long Câu ngừng lại, bất an đi rùng mình, nó dường như là cảm giác được trong sơn cốc kia ẩn núp 1 sinh vật đáng sợ. Tiêu Ngự đứng ở cốc khẩu, hướng trong cốc nhìn quanh, trong sơn cốc mây mù lởn vởn, khắp nơi đều là hài cốt, mây mù như ẩn như hiện, Tiêu Ngự tạm thời còn không dám lỗ mãng tiến vào trong cốc, nơi này quá nguy hiểm, vạn nhất gặp phải U Linh Bỉ Mông, Tiêu Ngự chắc chắn chưa đi săn đã chết a. Đám người Phong Dã mặc dù so với bản thân đi trước 1 bước, nhưng bọn hắn nhiều người như vậy, ảnh hưởng nghiêm trọng đên tốc độ tiến quân. Thêm Tiêu Ngự lại có thể cỡi ngựa, tốc độ nhanh hơn không ít, khi Tiêu Ngự đến thì bọn Phong Dã vẫn còn chưa tới. Cảm giác của Hắc Long Câu so với Tiêu Ngự còn nhạy cảm hơn nhiều, như thế nào cũng không chịu đi về phía trước, Tiêu Ngự nhảy xuống khỏi Hắc Long Câu, đem Hắc Long Câu thu vào. Phong Dã còn cần hơn 10 phút mới có thể đến nơi. Tiêu Ngự đứng ở cốc khẩu. Trong lúc nhất thời tâm có chút ngứa ngáy khó nhịn. Nghĩ 1 chút. Quyết định đi trước vào cốc trong thăm dò 1 chút rồi tính. Nếu như thật sự gặp phải U Linh Bỉ Mông. Tiêu Ngự nhiều kỹ năng đào tẩu như vậy. Chạy thoát hẳn là không có vấn đề gì. Tài cao mật lớn. Tiêu Ngự cẩn thận bước vào Tư Mệnh sơn cốc. Nghĩ thoáng qua. Tiêu Ngự cẩn thận đem Ngọc Dối Lừa trong vào hành trang đeo lại vào bên hông. Tiêu Ngự nhớ đến. U Linh Bỉ Mông cho dù bản thân là u linh. Nhưng loại sinh vật này thuộc về 1 ít ngoại lệ. Có linh hồn khứu giác. Có thể ngửi ra sinh ra mệnh thể tồn tại. Tiêu Ngự không biết Ngọc Dối Lừa kỹ năng &lt; Lừa Gạt Khứu Giác &gt; đối với U Linh Bỉ Mông có hiệu quả không. Chỉ có thể miễn cưỡng thử xem. Tiêu Ngự bỗng nhiên nghĩ đến 1 vấn đề. Nếu như hắn thực sự bắt được U Linh Bỉ Mông. U Linh Bỉ Mông với linh hồn khứu giác có thể hay không bảo lưu lại khả năng đó? Nếu như như vậy. Tiêu Ngự sau này sẽ có 1 cái pháp bảo có kỹ năng truy tung dùng để đối phó Đạo tặc rồi. Tiêu Ngự nhìn trộm hướng phía trước, đi tiếp vài bước. Sau khi xuyên qua cốc khẩu eo hẹp. Xung quanh trở nên cực kỳ trống trải. Phóng tầm mắt nhìn lại. Trên mặt đất đều là chi chít hài cốt to lớn. Có thể nhìn ra được. Những hài cốt này đều là do Bỉ Mông lưu lại. Tiêu Ngự phỏng đoán. Đây là chỉ là 1 phạm vi nhỏ mấy ngàn mét. Bên ngoài sơn cốc đều là dốc. Tiêu Ngự mới chỉ đi vào 1 cái giao lộ. Hài cốt ở chi chít, xung quanh mây mù lượn lờ, tầm nhìn rất thấp, nếu như đột nhiên từ nơi nào đó chui ra 1 sinh vật công kích Tiêu Ngự, Tiêu Ngự cũng không có bao nhiêu thời gian phản ứng. Dưới chân 1 tiếng giòn giã vang lên, khiến Tiêu Ngự thót cả tim, cúi đầu nhìn lại, phát hiện chỉ là 1 bộ hài cốt Bỉ Mông, bị Tiêu Ngự giẫm gãy. Tiêu Ngự nhấc chân tiếp tục đi về phía trước, 1 cái bóng ma to lớn xuất hiện ở tầm nhìn của Tiêu Ngự, đây là 1 con u linh sinh vật to lớn ( to lớn khủng bố ), nhìn bộ dáng của nó, rất dễ dàng có thể phán đoán đó là 1 con Bỉ Mông. U Linh Bỉ Mông? như thế nào nhanh như vậy đã gặp phải? Tiêu Ngự tiện tay cho kia con u linh sinh vật một cái &lt; Kỹ Năng Dò Xét &gt;. <p class=wysiwyg-text-align-center><img alt="Bi Mong" src="https:///poster/lh5/-wDP0cvOGi2Q/VCuHHbwIOgI/AAAAAAAAkcc/6NyAXdZfxFc/s600/U-Linh-Bi-Mong-1.jpg" data-pagespeed-url-hash=879451384 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> Bỉ Mông Linh hồn Bỉ Mông Du Đãng: Lever 50 tinh anh. Huyết lượng x000000. ( lỗi = = chắc đoạn sau sẽ rõ ) Không phải U Linh Bỉ Mông! Tiêu Ngự thấy được, trong Bỉ Mông Huyệt cũng không đơn giản chỉ có 1 con U Linh Bỉ Mông, còn có rất nhiều linh hồn Bỉ Mông, những này linh hồn Bỉ Mông cắn xé nhau, mới có khả năng sinh ra 1 con U Linh Bỉ Mông cấp 0. Sau khi U Linh Bỉ Mông lại ăn hết rất nhiều linh hồn Bỉ Mông, mới có thể chậm rãi phát triển, cấp bậc càng ngày càng cao, mới có thể phát triển thành U Linh Bỉ Mông cao cấp. Sau khi vô số linh hồn Bỉ Mông ( linh hồn Bỉ Mông ) cắn xé nhau sinh ra U Linh Bỉ Mông mặc dù yếu, nhưng đối với linh hồn Bỉ Mông có tác dụng áp chế tuyệt đối, linh hồn Bỉ Mông bình thường ở trước mặt U Linh Bỉ Mông căn bản không có chút nào lực lượng phản kích, chỉ có thể trở thành thức ăn mà thôi. Bất đồng với việc cắn xé nhau giữa U Linh Bỉ Mông để sản sinh ra 1 cường giả cuối cùng, đó cũng là nguyên nhân vì sao 1 cái Bỉ Mông Huyệt chỉ sinh ra 1 con U Linh Bỉ Mông. Linh hồn Bỉ Mông dù là tinh anh bình thường nhất, Tiêu Ngự cũng không dám vọng động, lấy thực lực của Tiêu Ngự, đối phó Lever 50 tinh anh, quả thực là tự tìm cái chết. Nhưng con u linh kia lại phát hiện ra sự tồn tại của Tiêu Ngự, rống lên 1 tiếng dữ dội, bàn tay khổng lồ hướng về Tiêu Ngự đập mạnh xuống. Bàn tay khổng lồ hệt như 1 đám mây đen bao phủ xuống, oanh 1 tiếng, đánh ra trên mặt đất, bụi bặm bay loạn xạ. 1 lát sau, linh hồn Bỉ Mông giơ lên bàn tay khổng lồ, bụi bặm rơi xuống, trên mặt đất rỗng tuếch, chỉ lưu lại 1 hố sâu, nào còn thấy tung tích của Tiêu Ngự? Lấy đầu óc không phát triển của linh hồn Bỉ Mông kia, như thế nào cũng nghĩ không ra, Tiêu Ngự như thế nào đột nhiên không thấy nữa, tìm kiếm khắp nơi 1 chút, không có phát hiện tung tích của Tiêu Ngự, gãi gãi đầu, sau đó chậm rãi lấy tốc độ trâu kéo cối xay, hướng về phía xa bỏ đi. Tránh ở phía sau 1 ít hài cốt Tiêu Ngự thở ra 1 hơi, may mắn bản thân kịp thời thi triển kỹ năng chạy trốn, kỹ năng chạy trốn lại chính xác cho Tiêu Ngự dừng ở phía sau 1 mảnh hài cốt, Tiêu Ngự mở ra Độn Hình, tránh ở phía sau hài cốt, tránh linh hồn Bỉ Mông truy tung, nếu không nếu như bị linh hồn Bỉ Mông đánh trúng, không phải bị đập thành thịt nát cũng không có kết quả nào tốt hơn. Tên kia chỉ là 1 con linh hồn Bỉ Mông bình thường, không có kỹ năng linh hồn khứu giác, nếu không có khi đã phát hiện ra Tiêu Ngự, may mắn là giờ nó đã chậm chạp rời đi. Thấy được linh hồn Bỉ Mông rời đi, Tiêu Ngự thở ra 1 hơi, từ trong đống hài cốt đi ra. Ngoài U Linh Bỉ Mông ra, trong u linh huyệt sản sinh ra linh hồn Bỉ Mông bình thường cũng là 1 phiền toái không nhỏ. 1 người thâm nhập dường như có phần quá nguy hiểm, Tiêu Ngự chỉ mới hơi hơi thăm dò 1 lần tình huống lân cận, đang định rời đi, ánh mắt lướt qua, bên cạnh vách núi cách đó không xa dường như lưu lại 1 nét chữ, bởi vì khoảng cách hơi xa, Tiêu Ngự có phần thấy không rõ lắm. ( oh men có cái để đọc rồi ) (Bộ truyện này được dịch bởi ♥ wind ♥ - - wind… ) Tiêu Ngự hướng về bên kia đi qua tìm kiếm, chuẩn bị thăm dò xem, mới đi vài bước, 1 con linh hồn Bỉ Mông từ đằng xa chậm rãi đi tới. Thấy được con linh hồn Bỉ Mông kia, Tiêu Ngự chậm rãi lui trở về, tránh ở trong đống hài cốt. Linh hồn Bỉ Mông ở lân cận băn khoăn, dường như cũng không chuẩn bị rời đi. Tiêu Ngự khẽ nhíu mày, nghĩ thầm nếu như linh hồn Bỉ Mông này không bỏ đi mà nói, Tiêu Ngự căn bản không có cách nào đi qua, cũng nhìn không rõ những nét chữ kia. ( T-T ước gì có game như vậy nhỉ - mà nếu như đeo đầu khôi nằm chơi game cả ngày không biết có bị teo … không nữa teo từ đầu đến chân cũng nên ) Linh hồn Bỉ Mông là Lever 50 tinh anh, ở trong khoảng cách nhất định có thể dễ dàng nhìn thấu ẩn hình của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự không dám đến quá gần linh hồn Bỉ Mông kia, ánh mắt lướt qua, quanh đây đều là hài cốt chất đống. &quot;Hẳn có thể mượn những hài cốt này ẩn nấp đi qua.&quot; Tiêu Ngự suy nghĩ 1 lát, quyết định Tiềm Hành đi qua, đương nhiên Tiêu Ngự không có khả năng đem linh hồn Bỉ Mông kia tiêu diệt, linh hồn Bỉ Mông kia không phải là thứ Tiêu Ngự có thể đối phó, Tiêu Ngự chỉ là muốn nhìn những nét chữ kia, sau đó rời đi ngay, hẳn không có gì khó khăn lắm. Thấy được linh hồn Bỉ Mông quay người, Tiêu Ngự hướng 1 đống hài cốt phía trước Tiềm Hành tới, tránh né ở phía sau hài cốt, thu lại hơi thở. Trấn An Tâm Linh! Tiêu Ngự cho linh hồn Bỉ Mông 1 cái Trấn An Tâm Linh, linh hồn Bỉ Mông hơi bị kiềm hãm, xoay người, trong ánh mắt là 1 mảnh mơ màng. 1 lát sau, linh hồn Bỉ Mông lại quay đi, ngồi xuống trên mặt đất. Thấy được cảnh này, Tiêu Ngự lại đi đến gần 1 đống hài cốt khác ẩn nấp, khoảng cách vách núi chỉ có hơn 10m, hướng vách núi bên cạnh nhìn lại, vách núi bên cạnh cư nhiên lại có 1 khối bia mộ cao chừng 3m. Bia mộ phía trên có khắc 1 ít chữ, chính là những thứ Tiêu Ngự vừa rồi nhìn thấy kia. &quot; mộ Hồn sư Áo Đặc Lan.&quot; Cho dù là 1 ít nét chữ cổ xưa, Tiêu Ngự vẫn có thể miễn cưỡng đọc ra được, nơi này không ngờ lại có thể mai táng 1 hồn sư, trái lại làm cho Tiêu Ngự có chút bất ngờ. Hồn sư là 1 class vô cùng đặc biệt, cùng với class Vong linh Vu sư cũng có chút tương tự, Vong linh Vu sư có thể ra lệnh cho khô lâu ( bộ xương khô ), Cốt Long thành nô bộc của mình, mà hồn sư thì là chuyên bắt u linh sinh vật ( linh hồn sinh vật ), 2 cái class này đều là 1 loại tồn tại vô cùng mạnh mẽ, chỉ là hồn sư không có hưng thịnh như Vong linh Vu sư, bởi vì Vong linh Vu sư sơ cấp không tóm nổi khô lâu thì cũng có thể đến nghĩa địa nhặt xương, làm môi giới triệu hồi, mà hồn sư lại chỉ có thể nhấn thân vào nguy hiểm, thuần phục u linh. Cho nên Vong linh Vu sư hưng thịnh lên, hồn sư lại rơi xuống, cuối cùng tan biến ở trên đại lục. Không biết bây giờ còn có games thủ class hồn sư không, tuy nhiên đã có cái tên class này tồn tại, khẳng định sẽ có games thủ chuyển chức thành hồn sư, nếu không Máy Chủ sẽ không thiết kế ra 1 cái class như vậy. &quot;Người này hẳn muốn thuần phục U Linh Bỉ Mông nên mới chết ở chỗ này.&quot; ( chết xong đội mồ sống dậy tự lập bia à = = ) Tiêu Ngự không nén nổi thầm nghĩ, ánh mắt từ trên bia mộ đảo qua, bỗng nhiên phát hiện, bên cạnh bia mộ để 1 cái rương gỗ nhỏ, cái rương gỗ nhỏ này toàn thân đen sẫm, thiết kế phong cách rất cổ xưa, nhìn 1 chút đã biết không phải là phàm vật, bên trong chắc hẳn sẽ chứa 1 ít thứ tốt. Hấp dẫn a, thuần chất là hấp dẫn a, nhưng mà, linh hồn Bỉ Mông bên cạnh kia khoảng cách với rương gỗ vẻn vẹn có 3m. &quot; Máy Chủ đáng chết, vì sao rương luôn luôn có sinh vật thủ hộ, không thể để cho người ta an tâm mở nổi 1 cái rương sao?&quot; Tiêu Ngự nhịn không được đem Máy Chủ mắng mấy chục lần, nếu như Tiêu Ngự muốn mở khóa rương, không kinh động đến linh hồn Bỉ Mông là không thể.