Tặc Đảm
Chương 308
Thấy Tiêu Ngự lướt qua đây, Vân Nghĩa vung tay bên phải lên, quát khẽ một tiếng: " Triệu Hồi Nguyên Tố!"Trước người Vân Nghĩa từ hư không xuất hiện 1 hình người cao lớn thân thể bằng nguyên tố, người này hình dáng nguyên tố thân thể hoàn toàn do màu ám lam của lôi hệ ma pháp nguyên tố tạo thành, chắn trước người Tiêu Ngự.
Games thủ sinh vật triệu hồi thực lực cũng không hẳn là biến thái, so sánh với sinh vật bên ngoài yếu hơn rất nhiều, đối với những người sinh vật triệu hồi này, Tiêu Ngự cũng không sợ lắm, chỉ là Vân Nghĩa nắm bắt thời cơ triệu hồi quá tinh chuẩn, lôi nguyên tố xuất hiện vừa vặn chặn công kích của Tiêu Ngự, cái tên khiên thịt này sáng tạo điều kiện giúp Vân Nghĩa bình yên rời đi.
Tiêu Ngự 1 cái Tấn Kích kích ở trên người lôi nguyên tố, xoá sạch quá nửa huyết lượng của lôi nguyên tố. lôi nguyên tố này quả thực khá khủng, xem ra Vân Nghĩa triệu hồi ra lôi nguyên tố chính là dùng để làm vật hi sinh.
Thấy được Tiêu Ngự xoá sạch quá nửa huyết lượng của lôi nguyên tố, Vân Nghĩa cũng không hoảng hốt, ung dung lùi về sau, thầm nghĩ: "Lúc này đến phiên ta phản kích!"Vân Nghĩa 1 bên lùi về sau, 1 bên ngâm xướng chú ngữ, bước chân vững vàng, đối với việc sắp phát sinh ra hết thảy tựa hồ thành công đã nắm chắc, trên mặt lộ vẻ bình tĩnh tươi cười, từng đoàn nguyên tố lôi hệ ma pháp cuồng bạo chậm rãi ngưng tụ, trên không bao phủ nổi lên một đoàn cuồng bạo lôi vân.
Phát hiện tình huống dị thường xung quanh, Tiêu Ngự tâm bỗng dưng trầm xuống, Tiêu Ngự 3 liên kích (3 kích liên tục) không thể tạo thành phiền toái cho Vân Nghĩa, xem ra Vân Nghĩa đã muốn phản kích!
Lôi nguyên tố trầm rống lên 1 tiếng, tựa như sinh vật cổ xưa gầm gừ, 2 tay ngưng tụ liên tục lóe lên hiệu triệu đám mây lôi nguyên tố, hướng về Tiêu Ngự ra sức đánh xuống.
Tiêu Ngự ý thức được, tên lôi nguyên tố này cũng là 1 thứ không thể khinh thường, chỉ cần tiếp tục đánh cho lôi nguyên tố 1 đòn, Tiêu Ngự sẽ có thể tiêu diệt lôi nguyên tố, như vậy có thể giải quyết 1 cái phiền toái lớn! Tiêu Ngự 1 chiêu Huyễn Ảnh Bộ, tránh lôi nguyên tố công kích, lướt đến phía sau người đến lôi nguyên tố.
Rầm 1 tiếng vang thật lớn. Địa lôi nguyên tố trong đám mây oanh kích ở vị trí Tiêu Ngự vừa đứng. Trên mặt đất bị lôi nguyên tố oanh kích ra 1 cái hố sâu mấy mét. Lôi nguyên tố phòng ngự và huyết lượng rất thấp. Nhưng công kích lại đặc biệt khủng bố. Tiêu Ngự cũng đoán được. Nếu như mặc kệ lôi nguyên tố tung hoành. Cái tên lôi nguyên tố này tuyệt đối sẽ là 1 cái tai họa!
Tiêu Ngự giơ lên chủy thủ trong tay. Hướng về lôi nguyên tố đâm xuống.
Chủy thủ Tiêu Ngự còn ở giữa không trung thì chợt phát hiện. Vốn toàn thân màu ám lam của lôi nguyên tố đột nhiên biến thành màu đỏ diễm lệ. "Không tốt!" 1 loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt nảy sinh trong lòng Tiêu Ngự. Chủy thủ Tiêu Ngự đột ngột dừng tại không trung. 1 chiêu Đào Thoát né tránh ra ngoài.Ùm! Lôi nguyên tố đột nhiên tự bạo. Từng mảng nguyên tố lôi hệ ma pháp mang tất cả bao trùm xung quanh trên dưới 2m. Nơi nơi đều là dòng điện tàn sát bừa bãi. Nếu như không phải Tiêu Ngự chạy trốn nhanh chóng. Có lẽ lúc này Tiêu Ngự đã bị những tia lôi điện này đánh trúng rồi.
Không nghĩ tới tên lôi nguyên tố này còn có 1 cái chiêu tàn nhẫn như vậy. Tiêu Ngự bị kinh sợ toàn thân mồ hôi lạnh. May mắn bản thân sớm cảm được mà thoát ra. Nếu không bây giờ nói không chừng đã nằm trên mặt đất."Ơ." Vân Nghĩa hiển nhiên không nghĩ tới Tiêu Ngự lại có thể tránh khỏi lôi nguyên tố tự bạo, hắn từ đầu đến cuối cảm thấy, mặt Tiêu Ngự đã thấy ở đâu đó, sau khi thấy được Tiêu Ngự sử dụng kỹ năng Đào Thoát, hắn mới nhớ tới đến, hắn từng gặp qua Tiêu Ngự, bất quá khi đó là Tiêu Ngự đánh nhau cùng Vân Thiên. (Bộ truyện này được dịch bởi ♥ wind ♥ - - wind… )Tiêu Ngự đào thoát khỏi lôi nguyên tố tự bạo, phá hỏng kế hoạch của Vân Nghĩa, tuy nhiên Vân Nghĩa đã ngâm xướng ma pháp xong, không thể thủ lại rơi vào bước đường cùng, ngâm xướng xong ma pháp tự khắc rời tay mà ra.
Tận Thế Lôi Bạo!
Vân Nghĩa cuối cùng cũng thi triển ra Tận Thế Lôi Bạo.
Trên bầu trời phát ra tiếng sấm tiếng sắc nhọn chói tai, chấn động màng tai Tiêu Ngự sinh ra đau rát, ngẩng đầu nhìn lên, đám mây lôi nguyên tố trên bầu trời đã xảy ra dị biến, 1 đạo lôi trụ tráng kiện hướng về vị trí Tiêu Ngự oanh kích xuống.
Tiêu Ngự vừa mới tiếp đất, thấy được đạo lôi trụ tráng kiện hướng về bản thân oanh kích, đã gần trong gang tấc, khẩn trương mở ra Tật Phong Bộ hướng ra phía ngoài chạy trốn."Người này rốt cuộc có bao nhiêu cái ma pháp cao cấp a!" Tiêu Ngự không nén nổi buồn bực thầm nghĩ, ngoài Lôi Minh Bão Táp lại có Tận Thế Lôi Bạo, thậm chí còn Lôi Minh Bạo Đạn, đều là các kỹ năng cực kỳ đáng sợ. Đương nhiên Lôi Minh Bão Táp và Tận Thế Lôi Bạo 2 cái kỹ năng này không thể cùng Lôi Minh Bạo Đạn đánh đồng.
Lôi trụ tráng kiện kia oanh kích xuống tàn sát bừa bãi, điện lưu nhanh chóng lan tràn ra, so với Tật Phong Bộ của Tiêu Ngự còn muốn nhanh hơn 1 chút, mắt thấy sắp bị dòng điện công kích, Tiêu Ngự tâm bỗng dưng trầm xuống, nếu như trong dòng điện này là ma pháp khống chế, như vậy Tiêu Ngự sẽ khó tránh khỏi cái chết."Liều mạng." Tiêu Ngự không thể đem kỹ năng Độn Hình dùng nốt, bởi vì đây là 1 kỹ năng duy nhất còn lại để bảo vệ sinh mệnh mình, nếu như lại dùng nốt, Tiêu Ngự rất khó đoán trước được đến kế tiếp có thể đã xảy ra chuyện gì. Tiêu Ngự kết luận, loại kỹ năng phạm vi thương tổn cao này không có khả năng là kỹ năng khống chế, nếu không thì quá biến thái a, bình thường kỹ năng khống chế phạm vi lớn đều sẽ không có gây thương tổn. Hơn nữa Thi triển kỹ năng Độn Hình chỉ có thể ngăn cản 1 giây thời gian, cũng không hẳn có ích.
Trong lòng đã quyết định, Tiêu Ngự không có mở ra Độn Hình ngăn cản, vẫn hướng ra ngoài chạy trốn.
Tận Thế Lôi Bạo phạm vi công kích vượt quá tưởng tượng của Tiêu Ngự, thêm lôi trụ rơi xuống tốc độ quá nhanh, Tiêu Ngự căn bản không có cơ hội trốn chạy, đã bị quang mang lôi điện bao trùm.
Cỗ dòng điện mãnh liệt đánh vào Tiêu Ngự, oanh kích ở lưng Tiêu Ngự, rạch ra 1 đường đau đớn tới tận óc, Tiêu Ngự trúng 1 đòn vẫn tiếp tục lao vút đi, trên đầu phiêu khởi 1 cái hơn 900 giá trị thương tổn.
Tận Thế Lôi Bạo này thương tổn cũng quá khủng bố a!
Tiêu Ngự trong lòng thất kinh, may mắn huyết lượng bản thân đang đầy, không có bị miểu sát ( 1 hít vỡ mồm – chết hok kịp ngáp), nhìn thoáng qua huyết lượng bản thân, sau khi trúng công kích của Vân Nghĩa huyết lượng còn lại không đến 200, giá trị sinh mệnh đã sắp cạn kiệt, sẽ không thể chịu được 1 lần công kích nữa. Lôi Thuật!
Thật vất vả thoát ly khu vực Tận Thế Lôi Bạo, Tiêu Ngự vừa muốn chạy ra, 1 đạo Lôi Thuật hướng về Tiêu Ngự oanh kích xuống, vừa lúc xuất hiện ở phía trước người Tiêu Ngự.
Nếu như bị đạo Lôi Thuật này đánh trúng, Tiêu Ngự chắc chắn sẽ bị Vân Nghĩa tiêu diệt.
Độn Hình! ( hên cho thăng ku vừa nãy khôn không xài a )Tiêu Ngự 1 cái Độn Hình ngăn cản rớt đạo Lôi Thuật, tan biến ở tầm nhìn của Vân Nghĩa, khẩn trương lấy ra 1 bình Trung cấp Dược Hoàn Phục Hồi Máu Trong Nháy Mắt uống vào.
Huyết lượng của Tiêu Ngự được phục hồi đầy, thở dài 1 hơi thoải mái, tuy nhiên Tiêu Ngự vẫn hiểu rằng được rằng Vân Nghĩa công kích còn chưa có chấm dứt!
Lôi Thuật!
Lôi Thuật!
Từng đạo tia chớp oanh kích xuống, Vân Nghĩa mặc dù không thể nhận ra chính xác tung tích của Tiêu Ngự, nhưng Lôi Thuật lại có thể tùy ý công kích, Vân Nghĩa âm thầm dự đoán vị trí của Tiêu Ngự, từng cái công kích đến đi, muốn dùng loại công kích này tìm ra vị trí của Tiêu Ngự.
Nhưng mà làm hắn thất vọng rồi, suốt 13 giây, Vân Nghĩa phát động 6 lần Lôi Thuật, cũng không có đánh trúng Tiêu Ngự, xung quanh rỗng tuếch, qua thời gian dài như vậy, Tiêu Ngự sợ rằng đã sớm chạy mất rồi.
Loại công kích lung tung này vừa mới bắt đầu có lẽ còn có thể công kích được mục tiêu, nhưng theo thời gian trôi qua, công kích trúng mục tiêu xác suất càng ngày càng thấp, qua hơn 10 giây sau khi lại dùng phương pháp công kích lung tung sẽ không còn bất kỳ ý nghĩa gì."Người này có phần ý tứ a, tập trung công kích như vậy mà vẫn không thể tìm ra vị trí của hắn." Vân Nghĩa không nén nổi thầm nghĩ, hắn rất khó tưởng tượng, Tiêu Ngự đến tột cùng là dùng phương pháp gì tránh né hết công kích của hắn, bởi vì hắn đều đã đem tất cả lộ tuyến Tiêu Ngự có khả năng chạy trốn toàn bộ che lại. Rõ ràng đã là chim nhỏ trong lồng, lại không hiểu ra sao bay ra được, Vân Nghĩa trong lòng cũng rất là nghi hoặc.
Nhìn vào từng đạo Lôi Thuật oanh kích ở xung quanh bản thân, lại không có đánh trúng bản thân, Tiêu Ngự mỉm cười, Vân Nghĩa thế nào cũng không nghĩ tới, Tiêu Ngự đứng ở tại chỗ căn bản không có động đậy! Vân Nghĩa đem phương hướng Tiêu Ngự có khả năng chạy trốn phong tỏa, nhưng mà lại không nghĩ rằng, Tiêu Ngự vẫn đứng ở tại chỗ lẳng lặng nhìn vào Vân Nghĩa thi triển từng cái từng cái Lôi Thuật, chờ Vân Nghĩa sau khi khó hiểu ngừng công kích để suy nghĩ, Tiêu Ngự mới thong thả rời đi.Ở trong khi đấu trí so dũng khí vừa rồi, Tiêu Ngự đã thắng 1 ván, mặc dù bị bức thảm hại như vậy, nhưng Tiêu Ngự cuối cùng vẫn có thể thoát ly nguy hiểm.
Phen đánh nhau này, Tiêu Ngự những không thể gây khó dễ quá mức cho Vân Nghĩa, mà lại còn suýt nữa bị tiêu diệt. Trong quá trình này, 2 bên đều đã nhìn ra chiến thuật và thực lực của đối phương, Tiêu Ngự không thán phục không được, Vân Nghĩa quả thật rất mạnh, so sánh với Vân Thiên cũng không kém chút nào.
Tiêu Ngự không có cách nào tiếp cận đến bên cạnh Vân Nghĩa, 1 loạt kỹ năng công kích tự nhiên cũng đã không có cách nào thi triển, không có cách nào thi triển ra ưu thế cận thân, Tiêu Ngự muốn tiêu diệt Vân Nghĩa trên cơ bản là người ngớ ngẩn nằm mơ. Tuy nhiên Tiêu Ngự nếu như không xuất hiện sai lầm, cũng sẽ không bị Vân Nghĩa tiêu diệt.
Xem ra 2 người đánh nhau chỉ có thể lấy thế hoà mà kết thúc, Tiêu Ngự vuốt ve chủy thủ trong tay, lật xem cột kỹ năng, phương pháp duy nhất để Tiêu Ngự có thể tiêu diệt Vân Nghĩa là phải thần không biết quỷ không hay Tiềm Hành đến bên cạnh Vân Nghĩa, tuy nhiên Vân Nghĩa cũng không biết mang theo thứ gì đó, có thể cảm giác được Tiêu Ngự đến gần, cho dù không có cách nào khẳng định vị trí của Tiêu Ngự, nhưng chỉ vẻn vẹn là cảm giác được Tiêu Ngự đến gần, đã hoàn toàn phá rớt chiến thuật Biệt Tung của Tiêu Ngự."Hòa." Tiêu Ngự mặc dù không cam lòng, nhưng mà không phải không thừa nhận, giữa hắn và Vân Nghĩa, chỉ cần 2 bên không xuất hiện sai lầm, căn bản không có khả năng phân ra thắng bại. PK kiểu này, so đấu là thực lực, khi cao thủ so đấu vĩnh viễn không thể đem hy vọng ký thác vào việc đối phương xuất hiện sai lầm, bởi vì vận mệnh thường là không đáng tin cậy.
Vân Nghĩa ngưng thần tĩnh khí, thong thả đứng, nhìn bộ dáng dường như rất nhẹ nhàng, trên thực tế nếu như Tiêu Ngự đột nhiên công kích mà nói, hắn sẽ làm ra phản ứng trước tiên, tạo cho Tiêu Ngự 1 đòn phản kích vô cùng sắc bén.
Tiêu Ngự trầm mặc hồi lâu, nhìn thoáng qua Vân Nghĩa đứng ở trung tâm mảnh đất trống, hy vọng sau này có cơ hội lại so chiêu, Tiêu Ngự không nén nổi thầm nghĩ, mỗi người thực lực đều không ngừng tăng lên, đến lúc đó nói không chừng lại là hoàn cảnh khác.
Tiêu Ngự không phải không thừa nhận, mấy cái kỹ năng kia đều rất dũng mãnh, nhất là mấy cái kỹ năng sử dụng phối hợp, quả thật rất mạnh, Tiêu Ngự thiếu chút nữa đã gặp hạn ở trên tay Vân Nghĩa.
Tiêu Ngự tiến vào rừng rậm, hướng về phía xa lao đi.
La bàn bên hông yên tĩnh trở lại, Vân Nghĩa liếc mắt 1 vòng lân cận, mặt đất bị hắn dùng lôi hệ ma pháp oanh kích 1 mảnh bừa bộn, cười nhạt, tên kia đi rồi, Vân Nghĩa không phải không thừa nhận, tên kia quả thật rất mạnh, so với hắn cũng chỉ sàn sàn ngang nhau, 2 người nếu như tiếp tục đánh tiếp, 1 2 giờ cũng không hẳn có thể phân ra thắng bại.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
86 chương
24 chương
67 chương
501 chương