Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 170 : Võ Hồn Thứ Hai

Một đường kiếm lại tiếp tục được chém tới Lăng Quân. Nếu như là ban đầu một đường kiếm này Lăng Quân hắn tiện tay có thể phá nhưng giờ thì khác. Đường kiếm của Quân Huyền được bao phủ bởi dị hỏa. Không nói tới sức mạnh tăng vọt, dị hỏa đối lên hắn áp chế rất lớn. Nếu Lăng Quân hắn không cẩn thận liền có thể để dị hỏa khiến hắn bị thương. Nhưng mà với công kích như này chỉ khiến Lăng Quân vất vả một chút mà thôi. Dị hỏa có mạnh nhưng chiếc rìu của hắn cũng đâu có tầm thưởng bảo vật. Chiếc rìu kia đã qua hắn tế luyện rất nhiều lần bằng máu người. Con người sinh ra đã mang trong chính mình tạo hóa, Lăng Quân hắn dùng không biết bao nhiêu máu người tế luyện, chiếc rìu đã lên tới phẩm chất sao hắn cũng không rõ. Thế nên là Lăng Quân hắn đứng dưới thế công như vậy cũng không chịu tới một chút thương thế nào. Nếu cứ tiếp tục như này thì hai bên sẽ chiến đấu tới kiệt sức mà không phân ra thắng bại. Lăng Quân và Quân Huyền đương nhiên nhận ra. Không chần chừ, hai bên liền nổ tới ác chiến. Quân Huyền và Lăng Quân liên tục chiến đấu, hai thân ảnh chiến đấu kéo nhau từ khu vực này qua khu vực khác. Lăng Quân muốn giữ lấy khoảng cách để chiếc rìu công kích được mạnh nhất cũng lại không thể, trong đạo hỏa lĩnh vực này Quân Huyền tốc độ lại không thua kém Lăng Quân chút nào. Vũ Thánh Tông người nhìn tới tình cảnh này đôi mặt chợt sáng lên. Không ai nói với ai câu nào nhưng tất cả đều hiểu tiếp theo nên làm gì. “Giết a.” Một âm thanh vang lên sau đó là Vũ Thánh Tông người cùng Hạo Thiên Tông người bùng nổ chiến đấu. Hai bên bùng nổ chiến đấu khiến các thế lực đang quan sát liền lui lại. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi đứng xem liền có thể chết oan. Quần chúng ăn dưa ánh mắt nhìn tới Quân Huyền và Lăng Quân chiến đấu cũng không ngờ tới. Bọn hắn không rõ ràng Quân Huyền có thể giữ lấy sức chiến đấu này tới lúc nào nhưng mà có thể đối chiến Lăng Quân như vậy thực lực thật sự không tầm thường. Chính như ban nãy Vũ Thánh Tông người cũng có một người chạm tới linh hư cảnh giới nhưng vẫn như cũ bị Lăng Quân trong vòng ba giây áp chế. Sau đó kết cục liền là nằm trong biển máu. Thời khắc này mọi người chú ý tới nhất cũng chỉ có chiến đấu giữa Quân Huyền và Lăng Quân mà thôi. Dù sao chiến đấu này liền là quyết định. Một người nào chiến thắng liền nói lên tông môn đó chiến thắng. Quân Huyền và Lăng Quân chiến đấu cũng chưa có dừng lại một giây nào. Lăng Quân đứng trên biển máu công kích không ngừng, Quân Huyền hắn đứng trong Đạo Hỏa Lĩnh Vực đón lấy, sau đó liền phản công. Kéo dài chiến đấu như vậy hoàn toàn ngoài ý muốn nhưng hai bên liền không thể kết thúc được. Lăng Quân hắn đã vận dụng cả biển máu nhấc lên sóng to gió lớn công kích nhưng vẫn như cũ không nhấn được Quân Huyến xuống. Đồng dạng, đạo hỏa lĩnh vực cũng công kích tới Lăng Quân nhưng bị biển máu chặn cứng. Mặc dù đạo hỏa lĩnh vực mạnh mẽ có thể bốc hơi biển máu được nhưng mà vẫn cần thời gian dài. Nếu như Quân Huyền hắn là một linh hư sử dụng đạo hỏa lĩnh vực này liền khác. Quân Huyền hắn có thể chắc chắn. Nếu như hắn là một linh hư bây giờ Lăng Quân đã nằm xuống rồi a. Quân Huyền hắn cũng không chờ đợi nữa. Vũ Thánh Tông người ban nãy mặc dù dẫn đầu giết ra nhưng mà cũng không kìm được Hạo Thiên Tông người quá lâu. Vũ Thánh Tông người bây giờ đã là đèn cầu cạn nếu hắn không thể chiến thắng vậy chờ Vũ Thánh Tông người bại xong hắn cũng sẽ bại. Trên hai bàn tay vốn là đang rực cháy hai ngọn lửa nay càng như được tiếp thêm sức mạnh bùng cháy lớn hơn bao giờ hết. Quân Huyền hắn một bước chân nhảy lên tới trước Lăng Quân công kích tới. Lăng Quân hắn với đòn công kích này đã quen thuộc liền như cũ dùng chiếc rìu đỡ lấy. Âm thanh, dư âm chiến đấu liên tục tỏa ra xung quanh. Quân Huyền hắn thế công vẫn là chưa từng ngừng. Đã đến mức này hắn cũng không có giữ lại. Mặc dù giữ lại thứ này đúng là giúp hắn ẩn tàng thực lực nhưng tình thế này hắn còn giữ lại làm gì đây. Ra quyết định xong Quân Huyền đôi mắt chợt sáng như được ngọn lửa bùng cháy lên trong đó. Sau đó, Quân Huyền hắn liền dùng lấy bàn tay đón lấy chiếc rìu công kích xuống. Phải biết, chiếc rìu công kích xuống mạnh bao nhiêu. Như ban nãy Quân Huyền hắn dùng kiếm đỡ lấy vẫn bị đẩy lùi đi năm mét có thừa. Nếu là bàn tay bình thường đón lấy chiếc rìu công kích liền có khả năng bị chiếc rìu lực công kích đánh tới tàn phế cánh tay. Nặng hơn nữa chính là lập tức hủy đi cánh tay. Nhưng mà Quân Huyền hắn vẫn làm ra lựa chọn. Một bàn tay Quân Huyền hắn liền căn chuẩn lấy thời gian. Sau đó, hắn liền nắm chặt lấy chiếc rìu đang không ngừng phòng thủ và công kích của Lăng Quân. Lăng Quân nhìn tới màn này cũng là không ngờ tới. Mặc dù nói là hắn đang dùng chiếc rìu phòng thủ nhiều hơn nhưng mỗi lần ra lực cũng sẽ không nhỏ. Tiểu tử này ngược lại không sợ chết dám cầm lấy chiếc rìu của hắn. Chưa nói tới chiếc rìu này được tế luyện bằng máu người, bên trong còn có sát khí, oán khí rất nặng. Nếu không phải tay Quân Huyền có dị hỏa bao phủ chỉ sợ hắn đã bị sát khí nhập thân ngay lập tức rồi. Quân Huyền nắm chặt chiếc rìu sau đó nhìn tới Lăng Quân cười một tiếng. Nhìn tới gương mặt Quân Huyền có thể nhẹ nhõm cười trong hoàn cảnh chiến đấu này Lăng Quân hắn cảm giác không ổn. Lăng Quân theo bản năng chiến đấu lâu năm liền lập tức rời ra những đã không kịp. Quân Huyền hắn đã làm tới bước này sao có thể để Lăng Quân trốn tránh. Ngọc Huyền Thảo dưới dự bảo hộ của hồn lực và dị hỏa ngay lập tức từ dưới đất đâm xuyên qua biển máu chặn đường Lăng Quân rời đi. Sau đó, Quân Huyền hắn không thừa một động tác, không chậm một giây nào sử dụng tới võ hồn thứ hai. Mặc dù trong hoàn cảnh này Quân Huyền hắn có rất nhiều lựa chọn. Tỉ như hắn có rất nhiều huyền kỹ và hồn kỹ nhưng hắn cảm giác những thứ đó đối phó Lăng Quân là chưa đủ. Đã không đủ vậy trực tiếp dùng tới võ hồn thứ hai đi. Huyền kỹ và hồn kỹ liền để giành cho những Hạo Thiên Tông nhân bên dưới. Từ bên bàn tay đang rực cháy lên ngọn lửa liền ngay lập tức tắt. Tiếp theo sau đó một đầu long màu đen mạnh mẽ xuất hiện. Long hắc sắc võ hồn hiện thân dù không gây ra kinh thiên động địa dị tượng như dị hỏa nhưng những người quan chiến đều là cảm giác nó sẽ còn hơn bậc dị tượng kia nhiều. Long hắc sắc võ hồn vừa ra liền công kích trực tiếp tới Lăng Quân. Đằng sau Ngọc Huyền Thảo chặn đường, đằng trước vũ khí bị Quân Huyền nắm chặt lấy. Lăng Quân đối diện với long hắc sắc võ hồn nào có lựa chọn nào liền dùng biển máu đỡ lấy công kích. Nhưng Quân Huyền hắn đã lựa chọn sử dụng long hắc sắc võ hồn đương nhiên tính đến trường hợp này. Lăng Quân vừa nhấc lên biển máu Quân Huyền hắn cũng nhấc lên đạo hỏa lĩnh vực. Hai bên va chạm bùng nổ. Nhưng quan trọng là long hắc sắc võ hồn vẫn lấy tốc độ như ánh sáng tiến tới Lăng Quân. Cảm nhận được áp lực to lớn Lăng Quân trực tiếp tế ra huyền kỹ ngăn chặn. “Ngang...” Từ long hắc sắc võ hồn kêu lên một tiếng như đang phô trương với người xung quanh quan chiến. Tiếp theo, long hắc sắc võ hồn trực tiếp phá nát tầm khiên huyền kỹ của Lăng Quân mà thẳng tới công kích. Nhìn tới một màn này Quân Huyền hắn cũng không có quá biểu lộ gì. Cảm giác như hắn đã dự liệu được toàn bộ vậy. Mặc dù không dự liệu được hết nhưng Quân Huyền hắn cảm giác kết quả sẽ không khác. Hắn và Lăng Quân kéo lấy chiến đấu có bao nhiêu liền đã tung ra hết. Ví như huyền kỹ hay hồn kỹ mặc dù chưa tung ra nhưng nếu sử dụng cũng sẽ không ảnh hưởng kết quả trận đấu. Giả như ban nãy hắn sử dụng một huyền kỹ hay hồn kỹđương nhiên sẽ bị Lăng Quân chặn đứng. Dù sao Lăng Quân so với hắn cảnh giới vẫn là hơn một bậc. Nhưng mà hắn lại lựa chọn long hắc sắc võ hồn a, không biết long hắc sắc võ hồn mạnh mẽ bao nhiêu nhưng mà qua bốn lần tẩy lễ hẳn là không yếu. Và kết quả chính là như thế. Long hắc sắc phá vỡ tấm phòng ngự nhỏ bé của Lăng Quân sau đó công kích trực tiếp tới. Ầm... Long hắc sắc võ hồn công kích chưa từng ngừng đẩy Lăng Quân xuống một hố sâu xong mới tan biến. Mặc dù không biết Lăng Quân còn sống hay đã chết nhưng mọi người đều hiểu. Cuộc chiến này kết quả đã định. Bởi vì biển máu của Lăng Quân dần phai sau đó biến mất trước tầm mắt của mọi người.