Ta Xuyên Không Thành Tà Thần
Chương 156 : Tà Tu Chặn Giết
Nhưng mà khi bước ra bên ngoài bên ngoài cũng lại không như thế yên tĩnh.
Vốn là chỉ có mười hai người tiến nhập vào đây, Quân Huyền hắn cũng không rõ sau khi hắn luyện hóa dị hỏa có người nào mất mạng không nhưng nhân số đầy đủ cũng chỉ dừng lại ở mười hai người mà thôi.
Thế nhưng là khi bước ra bên ngoài nhân số lại đẩy tới hơn ngàn người mà trong đó đông đảo nhất lại đến từ tà tu! Không sai được, tà tu chọn vẹn có hơn sáu trăm người cả người tất cả đều toát ra uy áp nồng đậm, mạnh mẽ.
Mà sáu trăm người này xếp thành một vòng tròn trận pháp bao lấy toàn bộ đường đi của hơn ba trăm người còn lại.
Quân Huyền hắn nhìn tình cảnh trước mặt như có chỗ hiểu.
Người tiến vào hoàng giả chi tranh cũng không có chết thật, tất cả bị đẩy ra ngoài.
Nhưng mà đẩy ra ngoài không thể chi tranh, đẩy ra ngoài bình thường đúng là một con đường lui.
Nhưng mà lần này lại không thế, những người bị đẩy ra ngoài lại thật sự bị giết.
Mà chết chính là dưới tay tà tu, nhìn thế trận này cộng thêm rất nhiều người ngã xuống ở đây trong đầu Quân Huyền chỉ có một câu vừa khen như vừa cười nhạo : Tà tu tính toán thật sâu!
Quả nhiên theo hắn và La Yên bước ra nhập vào ba trăm người, tà tu đứng đầu ánh mắt sáng lên nói : “Các ngươi thời đại chấm hết! Tà tu đến xưng vương.”
Yêu tộc đứng đầu người mang theo tu vi linh hư đỉnh phong không khỏi khinh thường nói : “Các ngươi tà tu cũng thật bỉ ổi lại lén đưa từng này người tới đây.
Các ngươi nắm chắc cá chết không rách lưới ?”
Yêu tộc vị này nói không sai.
Các phương thế lực đều không có hạn chế người đi vào tạo hóa, chỉ cần cánh cổng đi vào còn mở đi tới bao nhiêu cũng được.
Nhưng mà, nào có thế lực nào sẽ phái toàn bộ người tiến vào đâu ? Những người tiến vào đều là sẽ cho người có tư chất cao, chiến đấu tốt có khả năng đoạt được tiến vào chi tranh.
Nếu phái toàn bộ đi vào nếu tạo hóa xảy ra chuyện thì thế lực liền tổn thất lớn.
Bồi dưỡng ra một linh hư đều không phải chuyện dễ dàng gì, đừng nhìn ở đây nhiều linh hư mà coi thường nhưng đây là một phương thế lực lớn bao trùm như yêu tộc, toàn bộ nhân thủ của các tông và tà tu.
Giống như Thiên Hỏa Đế Quốc, tài nguyên ít ỏi cộng thêm rất nhiều yếu tố khác cản trở, cả đế quốc lại chỉ ra được năm tôn linh hư.
Mà năm tôn linh hư này tuổi tác lại không thấp khó có thể tiến thêm một bước kia.
Mà theo như yêu tộc kia nói cá chết rách lưới lại không sai nữa, ở đây tà tu số lượng có thể gấp đôi nhưng người tiến vào đều tư chất đỉnh điểm.
Nếu thật bộc phát chiến đấu cũng lại không sợ.
Tà tu vị kia cười cười : “Các ngươi có lực lượng nào có thể cá chết rách lưới ?”
Theo câu nói rơi xuống, bên thân hắn bước ra tám vị.
Không sai chính là xé rách hư không bước ra tám vị.
Mà có thể làm ra một bước xé rách hư không tu vi ít nhất phải chạm tới Vương Giả kì!
Tám vị Vương giả kì bước đến làm thế trận chợt biến, tám vị này như dập tắt khí thế của những người nơi đây.
Vương giả của tà tu tới liền sẽ dẫn động vương giả hai bên thế lực này cảm ứng được nhưng lại không hề có một chút động tĩnh nào.
Ý vị này ai cũng rõ ràng.
Những vị vương giả đi theo bọn họ đều đang bị chặn hoặc chiến đấu không thể rời đi.
Tà tu làm đến một bước này chuẩn bị quá đẩy đủ.
Không chỉ cho linh hư tiến vào rất nhiều có thể nói cả thế lực lớn tà tu có bao nhiêu linh hư đều cho tiến đến.
Nhưng tà tu cũng rõ ràng như vậy chưa đủ, yêu tộc thiên kiêu và các tông thiên kiêu chiến đấu đều đáng sợ.
Cũng là tính đến bước này, tà tu liền phái thêm cả vương giả cảnh giới cũng đông đảo nhân số tiến vào.
“Vương giả con đường chi tranh lại không có các ngươi.” Tà tu cầm đầu không khỏi tự tin cười.
Vương giả chi tranh chính là một lần di tích mở ra.
Di tích này có vương giả bảng! Đúng vậy, ở trong di tích này ba tháng thời gian vừa có thể tu luyện, nhặt lấy tài nguyên, bảo bối nhưng quan trọng là bước lên được vương giả bảng.
Vương giả bảng cũng không phải cho vương giả tu vi tranh đấu mà cho người cảnh giới thấp hơn có tư chất vương giả tranh đấu, cụ thể là linh hư kỳ và huyền hư kỳ.
Người bước lên được vương giả bảng có rất nhiều cái lợi, không nói tới khí vận hư vô khó nắm bắt.
Bảo vật ban thưởng rất phong phú mà còn có thể tiến nhập Huyền Cơ Cung tu luyện.
Ai cũng biết Ngọc Huyền Thiên nổi danh với năm đại thánh tông nhưng mà nói đến thế lực ít tranh sự đời và không ai động đến liền là Huyền Cơ Cung.
Nếu xét đến tuổi đời lập tông chỉ sợ Huyền Cơ Cung lớn tuổi nhất.
Huyền Cơ Cung như tên gọi liền không tranh thế sự chỉ tính toán cơ duyên và tuyên cáo cơ duyên đến cho các thế lực mà thôi.
Dù Huyền Cơ Cung xác thực ngưu bức nhưng nếu không phá được giải thế cục này thì ngưu bức ra sao cũng chỉ là nghe được mà không tới được.
“Vậy sao?” Yêu tộc linh hư kia dưới khí thế này cũng không sợ.
Tà tu có vương giả bọn hắn không có sao ?
Không nói mấy vị vương giả cùng tiến vào nhưng bên thân những người mang huyết mạch thượng đẳng vẫn có người hộ đạo.
Quả nhiên theo câu nói kia, một vị vương giả từ bên cạnh hắn bước ra.
Tiếp theo cũng lại một vị vương giả nữa hiện thân nhưng mà người này lại là từ bên thiếu nữ thuộc Phiêu Miểu Cung bước ra.
Chưa dừng lại ở đó, hai vị vương giả hộ đạo cho hai vị yêu tộc cũng lần lượt bước ra.
Đến mức này cũng lại không thể che giấu nữa, sau cùng vẫn là có thêm hai vị bước tới đều là người hộ đạo của hai người thuộc Ngự Thú Tông và Hạo Thiên Tông.
Sáu vị vương giả xuất hiện đẩy nhanh khí thế của mọi người lên nhưng vẫn là không thắng qua được tà tu.
Dù sao cách biệt hai vị vương giả cũng là cách biệt rất lớn.
Một vị vương giả đứng trong thế trận này có thể ngang nhiên tàn sát chứ không nói tới hai vị.
Dù linh hư kỳ có thể chiến đấu mãnh liệt nhưng bước lên vương giả đó chính là một loại tăng vọt về thân thể và sức chiến đấu.
Đơn giản bởi vì vương giả chính là lúc biến đổi từ huyền phủ sang động thiên!
Động thiên xuất hiện bước đầu chính là tẩy lễ thân thể.
Thân thể qua động thiên tẩy lễ trở nên cực kỳ mạnh mẽ nếu như không có luyện thể cũng có thể ngạnh kháng huyền hư một kích.
Nhưng nếu có thêm luyện thể độ bá đạo liền khỏi bàn.
Chiến hoàng luyện thể kinh khủng mà còn qua động thiên tẩy lễ hai lần độ mạnh mẽ liền không khỏi bàn.
Nhưng mà, hắn vẫn bại dưới tay Linh Vân mà thôi.
Vì điều này hắn chính là mới chọn tự phong bế a.
Chưa nói tới, động thiên chi lực cũng không phải thứ linh hư kỳ có thể chống đỡ được.
Nếu như ngươi mang linh hư kỳ tu vi muốn đánh bại được vương giả.
Cách duy nhất chính là đủ nhanh để giết được vương giả không xuất ra được động thiên.
Nhưng nhìn tám người ở đây đều có phòng bị, căn bản không thể lấy phương thức như vậy đánh bại được.
Mà đánh trực tiếp càng là không thể.
Điều này làm khí thế nơi đây có chút lắng động, càng lắng đọng lại càng làm người lo âu và hoang mang.
Quân Huyền hắn đối mặt với tình cảnh này cũng lại im lặng chưa nghĩ ra được đối sách gì.
Giống như lần trước hắn trên tay còn có sư tôn cho đến bảo vật vừa có thể gọi được Kiêu Phong sư huynh và vừa có thể ngay lập tức thoát thân.
Nhưng bây giờ, bảo vật cũng lại không có.
Mà Kiêu Phong sư huynh thời gian dài như vậy chưa từng trở lại, an nguy đều chưa rõ ràng ra sao nói chi đến đây cứu lấy hắn được.
Chiến lực có phần tăng lên nhưng đấu lên vương giả hắn vẫn là chưa đủ tự tin.
Nếu hắn bước lên được Linh Hư Kỳ hắn có cảm giác có thể kéo lấy một vương giả đối chiến nhưng mà bây giờ hắn chỉ mới huyền hư thôi a.
Dù hai ngọn dị hỏa bá đạo, sức công phá kinh khủng nhưng vương giả chính là có thể bước ra vào hư không được.
Công kích dù kinh khủng vẫn có thể nhẹ nhàng tránh né.
Mà cho dù không thèm tránh né đi chăng nữa thì huyền lực vẫn là cách biệt rất lớn.
Động thiên có thể tích tụ huyền lực rất nhiều đâu đơn giản để một huyền hư có thể kéo dài chiến đấu.
Quả nhiên bầu không khí im lặng cũng không kéo dài lâu, tà tu cầm đầu dơ lên thanh kiếm chém xuống kèm theo lời nói lạnh lùng : “Giết!”
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
112 chương
95 chương
51 chương
10 chương