Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 152 : Chiến Đấu

Chiến hoàng đứng đối diện mọi người không nói thêm từ nào bắt đầu động thủ. Quân Huyền hắn cũng không dám khinh thường liền từ trong nhẫn trữ vật rút ra thanh kiếm tiếp lấy đòn đánh. Chiến hoàng cũng không chậm chút nào, Quân Huyền trên tay cầm kiếm thì chiến hoàng đã có đao trong tay. Đao kiếm vô tình liên tục đánh tới. Những tia lửa, dư âm liên tục xuất hiện từ trong chiến đấu. Quân Huyền hắn trong lúc này cũng lại không thể tung ra đại chiêu. Căn bản bởi vì chiến hoàng sức chiến đấu quá kinh khủng. Chiến hoàng tay cầm lấy thanh đao cực nặng, mỗi đòn đánh tới như cả trăm tấn đổ xuống nhưng lại không hề chậm. Động tác mỗi lúc càng chiến đấu càng bộc lộ ra ưu thế. Hết cách, Quân Huyền hắn không dùng tới nó bây giờ liền không thể dùng được nữa. Một ngọn lửa bao trùm lấy thanh kiếm. Ngọn lửa xuất hiện khiến những ngọn đuốc xung quanh như cúi xuống. Thậm chí đến yêu tộc linh hư kia đang sử dụng yêu hỏa chiến đấu nhưng khi Quân Huyền dùng tới ngọn lửa này, yêu hỏa như lại hướng về ngọn lửa của Quân Huyền cúi đầu. Không sai, Ngọc Lệ Huyết Viêm xuất thế. Dị hỏa hiện, vạn hỏa gọi tôn. Yêu tộc linh hư vốn chiến đấu không được phân tâm nhưng nhìn yêu hỏa như vậy hắn không để ý không được. Dù sao yêu hỏa này chính là có từ lúc hắn sinh ra đời, là bản mệnh chi hỏa. Trước mọi yêu tộc dùng yêu hỏa hắn chưa bao giờ thua. Vậy mà bây giờ, yêu hỏa lại tự nguyện ý cúi đầu thuần phục ? Một khắc phân tâm của yêu tộc linh hư cũng là lúc kết quả định. Chiến hoàng chiến đấu đâu thể phân tâm dù một giây, chỉ cần phân tâm liền đã có thể chịu thua thế công. Dù yêu tộc linh hư kịp phản ứng nhưng lại không thể lấy lại thế công ban nãy, qua hai hiệp tiếp liền bại. Quân Huyền xuất ra dị hỏa không chỉ đưa đến yêu tộc linh hư chú ý nhưng mà mọi người chỉ lại cảm ứng tới không dám nhìn. Chỉ riêng một người lại nhíu mày đó chính là chiến hoàng. Hắn nhìn tới Quân Huyền xuất ra dị hỏa lại có phần giống với năm xưa người đó. Nhưng mà nữ tử gây cho hắn sợ hãi đến bây giờ cũng không dùng hỏa mà dùng băng. Nàng năm đó chỉ mới địa cấp nhưng lại sở hữu dị băng. Mà lại là dị băng đứng đầu dị băng bảng được xưng bốn chữ chí cực huyền băng. Nhìn một màn này, chiến hoàng không khỏi tặc lưỡi. Hắn năm đó thua nữ tử đó bởi dị băng liền quyết tâm đi tìm tới một loại dị hỏa. Và quả trời không phụ lòng người, hắn tìm tới được dị hỏa và luyện hóa thành công. Luyện hóa thành công dị hỏa hắn liền quay lại khiêu chiến nàng một lần nữa nhưng hắn vẫn bại, thảm bại không có sức đánh trả. Nàng trước khi chiến thắng hắn danh tiếng đã như mặt trời ban trưa, chiến bại hắn một lần nữa xong danh vọng tăng vụt không cần nói. Cũng vì vài lần thua nàng như vậy hắn mới lựa chọn tự phong bế mình. Bây giờ, nhìn một màn này hắn lại không thể không ngạc nhiên. Dù sao a, năm đó hắn thu phục được dị hỏa cũng lại đã tới vương giả kì nhưng mà tiểu tử này bây giờ mới chỉ là huyền hư mà thôi. Tư chất có thể không kinh khủng như nữ tử kia nhưng so với hắn lại có phần ẩn ẩn hơn. Chiến hoàng đứng đối diện Quân Huyền chiến đấu cũng không nương tay. Quân Huyền đã thôi động dị hỏa liền đã xuất ra át chủ bài, chiến hoàng hắn cũng không chậm hơn một nhịp nào liên tục tung ra đại chiêu tới. Kiếm được bao trùm bởi dị hỏa như được tăng thêm rất nhiều uy lực, Quân Huyền hắn đã ẩn ẩn có xu thế bại nhưng mà xuất động dị hỏa liền nhanh chóng lấy lại được lợi thế. Quân Huyền hắn cộng thêm hóa hư thuật, thân pháp cực kỳ nhanh nhạy kèm theo hồn lực. Đến mức này, hắn lại không che giấu quá nhiều. Hồn kỹ liên tục được thi triển đánh tới. Nhưng mà, Quân Huyền hắn dùng hồn lực cũng lại không như vậy khoa trương. Hồn lực hắn lại chỉ tạo sử dụng hồn kỹ đánh tới liền chưa thôi động võ hồn. Võ hồn chính là đại diện lớn nhất cho hồn tu. Quân Huyền hắn ở đây đã bộc lộ ra huyền lực nếu ngang nhiên dùng tới võ hồn chẳng phải phô trương ra hết ? Hắn xác thực muốn tung hết thử át chủ bài ra một lần nhưng mà không gian chiến đấu ở đây hạn chế, bí mật lại không thể để người khác biết hắn đành nhịn xuống. Ngọc huyền thảo ban đầu dù yếu đuối nhưng kết hợp với hỏa vương xà thiên còn qua bốn lần hồn thú tế luyện sức công kích lại không yếu. Nếu Quân Huyền hắn tập trung hồn lực vào ngọc huyền thảo đánh tới cũng chẳng khác gì thiên huyền kỳ một kích. Mà đó chỉ là đơn giản xuất động võ hồn thôi. Nhưng hoàn cảnh ở đây khác, hắn không thể dùng được võ hồn lại chỉ dùng hồn kỹ tấn công. Một kiếm chém xuống cản được đao của chiến hoàng. Sau một kiếm lại là ba ám tiên thiên như đã mũi kim nhỏ nhanh chóng bắn tới công kích. Chiến hoàng sắc mặc lại không được như ban đầu tốt. Hắn tự nhận tới vượt cấp vô địch nhưng mà đó là hắn chiến đấu luôn lấy thế công áp đảo, cường công đánh tới đối phương nhận thua. Nhưng mà bây giờ, thế công của hắn không được như ban đầu. Quân Huyền hắn như đã làm quen tới nhịp tấn công liền có thể từ chiến đấu thoát ra và công kích lại hắn. Chiến hoàng hắn dù không muốn nhưng hắn vẫn là dùng tới. Dị hỏa vốn là hắn tới vương giả kì mới sở hữu, cũng là nói nếu trước mặt là vương giả kì hắn dùng liền không sao. Quan trọng là bây giờ, hắn lại bị một huyền hư áp chế. Chính là ngạo kiều trong hắn không cho tình thế như vậy diễn ra hắn liền thôi động dị hỏa. Dị hỏa mà chiến hoàng sở hữu mang tên Thực Hồn U Hỏa. Chiến hoàng thời kì đỉnh cao dù chỉ tu luyện huyền lực và thân thể mạnh mẽ nhưng lại không sợ bất kì một hồn tu nào đánh lén cũng là nhờ ngọn dị hỏa này. Thực Hồn U Hỏa như tên gọi nó có thể đốt vạn pháp bất xâm, đốt cháy nguyên hồn cực kỳ kinh khủng. Ám tiên thiên của Quân Huyền đánh tới cũng lại nhanh chóng bị thực hồn u hỏa thiêu đốt. Mỗi lần dị hỏa hiện luôn đảo ngược tình thế. Quân Huyền hắn xuất ra Ngọc Lệ Huyết Viêm có thể lấy lại thế công đối với chiến hoàng. Chiến hoàng xuất ra Thực Hồn U Hỏa lại cản toàn bộ hồn lực hắn đánh tới. Mà Thực Hồn U Hỏa hộ thể mạnh mẽ số hai không ngọn hỏa nào dám nhận số một. Trên một sàn đầu, hai ngọn lửa rực cháy. Đều mang trên thân hai chữ dị hỏa, hai ngọn lửa đều có thế mạnh riêng mình, đều có kiêu ngạo của chính nó. Không ngọn lửa nào chịu thua lấy ngọn lửa nào, ngọn lửa nào cháy mạnh hơn một tí, ngọn lửa kia liền cháy mạnh hơn nữa. Chiến đấu vốn là người có cảnh giới cao hơn chiến đấu với nhau sẽ thu tới vạn chúng chú mục nhưng mà khi Quân Huyền và chiến hoàng chiến đấu lại làm mọi người luôn để tâm tới. Dù đây là cuộc chiến của hai huyền hư nhưng sức chiến đấu của hai người lại đều không phải cảnh giới có thể đánh giá. Chiến hoàng xuất ra Thực Hồn U Hỏa lại như có chút thỏa mãn trong lòng. Miệng không nhịn được mà cười lên nụ cười thỏa mãn : “Tiểu tử, ngươi ngược lại có chút bản lĩnh. Người để ta dùng tới dị hỏa chiến đấu cũng lại chỉ có hai người. Một là nữ tử kia, hai là các ngươi thánh giả đại năng.” Quân Huyền nghe vậy liền gật đầu không đáp. Chiến hoàng chiến lực xác thực mạnh, dù chỉ mới xuất ra dị hỏa nhưng đã lấy lại toàn bộ khí thế về mình. Chưa trải nghiệm tới thực chiến nhưng Quân Huyền ẩn ẩn thấy cảm giác khó nhằn. Dù sao những người xung quanh đây chiến đấu với chiến hoàng lại chưa có ai có thể làm chiến hoàng dùng tới dị hỏa như hắn. Nói vậy cũng có thấy những người xung quanh đều không quá mức mạnh về chiến đấu vượt cấp để chiến hoàng tung ra át chủ bài. Thực Hồn U Hỏa xuất hiện, chiến hoàng tiện tay vung lên một cái. Một đoàn lửa ngay lập tức đánh tới Quân Huyền. Quân Huyền cũng nhanh chóng kịp phản ứng liền dùng Ngọc Lệ Huyết Viêm đón lấy. Chưa nói tới hắn có kịp phản ứng hay không nhưng khi Thực Hồn U Hỏa đánh tới Ngọc Lệ Huyết Viêm liên tục động. Quân Huyền hắn không động, Ngọc Lệ Huyết Viêm khẳng định cũng sẽ tự động hộ chủ chu toàn. Thăm dò qua một đợt dị hỏa chiến đấu xong, chiến hoàng trên tay lại nhấc lên thanh đao đánh tới. Dị hỏa hiện ra bao trùm lấy thanh đao liền làm sức chiến đấu của chiến hoàng tăng gấp bội. Mỗi lần đánh tới liền như cả ngọn núi đè xuống cực kỳ bá đạo và mạnh mẽ. Quân Huyền hắn cũng không dám ngạnh kháng liền đỡ được đòn nào xong liền thối lui ra. Chiến hoàng lại không cho hắn cơ hội thở dốc, Quân Huyền lùi hắn lại tiến. Chiến đấu liền không thể ngừng lại được.