Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 147 : Giao Long

Đại chiến kết thúc. Kiêu Phong từ trên không trung hạ xuống. Vốn là định giải quyết nốt bảy yêu tộc kia nhưng bảy tên kia cũng không hẹn mà cùng chạy. Bốn người trạng thái cũng không tốt liền không đuổi theo. Ban nãy nếu không phải Kiêu Phong sư huynh ra tay, tám yêu tộc liền có cơ hội xử lý bốn người. Nay yêu tộc chạy đi bốn người cũng không thể đuổi. Kiêu Phong đối với việc này cũng liền không để ý. Bí cảnh mở ra vốn không phải để đánh giết lẫn nhau liền không cần truy đuổi, giữ được mạng liền tốt a. Hơn nữa, mục đích sau cùng là đoạt lấy truyền thừa và bảo vật. Bây giờ mà truy đuổi theo yêu tộc bỏ lỡ hai thứ kia vậy cũng không được. Kiêu Phong liền cùng bốn người tới hang động. Kiêu Phong cũng không hề nghỉ ngơi lại. Hắn xóa đi dấu vết chiến đấu và bày ra ba đại trận liên tiếp. Theo Kiêu Phong phân phó, Tử Liên cùng vị đạo lữ của nàng thương thế nặng chưa được trị tốt liền không thể đi tiếp liền ở lại chờ lấy hai vị thân truyền kia. Còn Kiêu Phong liền dẫn Quân Huyền cùng La Yên đi tới trung tâm. Hai người kia đương nhiên liền không dị nghị một câu. Tới bước này có thể giữ được mạng liền không gì tốt hơn. La Yên cùng Quân Huyền cũng liền gật đầu đi theo Kiêu Phong. Có Kiêu Phong dẫn đầu tốc độ chính là cực kỳ nhanh. Nếu Quân Huyền cùng La Yên tự đi hẳn là mất đến một ngày rưỡi thời gian nhưng mà có Kiêu Phong dẫn chỉ mất nửa ngày mà thôi. Kiêu Phong dẫn theo hai người đi tới trung tâm cũng liền không cần ẩn núp. Dù sao nơi đây vương huyền hay vương hồn chính là đỉnh tiêm không ngại thế lực nào cả. Vũ thánh tông người cũng không phải là tới trước tiên, đến trước đã có rất nhiều thế lực. Nhưng các thế lực tới đây cũng không có như ban đầu đủ ngươi. Chính như hạo thiên tông đều không có bốn người ban đầu, không rõ ràng mất mạng hay ở nơi khác trị thương. Âm lôi các ban đầu có nhiều người cùng tiến vào nhưng cũng chỉ tới đây hai người mà thôi. Một người chính là vương huyền kỳ, một người là linh hư kỳ đỉnh phong. Nhân số đầy đủ nhất chính là phiêu miểu cung cùng với ngự thú tông. Còn lại đều là người của tông khác hay yêu tộc cùng tà tu. Tà tu, yêu tộc với các tông chia ra ba chỗ đứng không ai phạm đến ai. Tà tu đứng một chỗ, âm khí tản ra chính là rợn người. Yêu tộc chính là bành chướng nhất, khí huyết cường thịnh, huyết mạch nổi trội áp đảo trên vạn tộc nên đứng một chỗ cũng khiến người khác cảm giác như không thể vi phạm tới. Các tông người lại đứng một chỗ nhưng so khí thế thì kém ra yêu tộc. Các tông tụ tập tới cũng là lúc bảo vật xuất thế! Thời khắc mà mọi người mong chờ nhất cũng tới. Có thể những người tư chất đỉnh tiêm bước lên hoàng giả dễ dàng không để vào mắt nhưng những người tư chất thường thường lại cực kỳ quan trọng thứ này. Mặt nước dưới hồ bắt đầu như được đun nóng, sôi trào lên. Từ dưới đáy hồ truyền đến một áp lực không hề nhỏ đối với mọi người đứng đây. Áp lực càng lúc càng mạnh, thậm chí nếu không có vương giả chống đỡ đã phải lùi lại mấy bước. Giống như các thế lực không có vương giả chống đỡ đều bị ép lùi lại. Từ dưới đáy hồ xuất hiện một bóng mờ dài tới ba mươi mét uốn lượn. Bóng mờ càng lúc càng rõ dần dần trồi lên trên mặt nước. Trước khi bóng mờ lên tới nơi, Long ca như cảm ứng trước tiên nói ra hai từ : “Giao long.” Hai từ vừa rơi xuống một con giao long xuất thế. Giao long xuất thế chính là một cảnh tượng kinh hoàng. Long tộc chính là vạn tộc vi tôn. Giao long dù không phải chân chính long tộc nhưng dính long huyết và có một chữ long vẫn đủ bá khí. Giao long xuất thế cả bầu trời như tối xầm lại nổi lên sấm sét. Xung quanh cây cối trong khu rừng đều bị áp lực đổ nghiêng đổ ngả. Trước khi giao long xuất thế các thế lực còn có thể nhờ vào vương giả chống đỡ lực lượng nhưng khi giao long thoát khỏi mặt nước thì các thế lực đều bị đầy lùi lại mất bước. Giao long hoành không xuất thế cuộn tròn trên bầu trời, nhìn xa xa lại thật sự một cảnh tượng hùng vĩ. Chưa nói tới, giao lòng này cảnh giới lại là hoàng giả ! Vị chủ nhân của bí cảnh này tạo hóa cũng là chạm tới hoàng giả mà thôi. Vậy mà giao long này cũng tới hoàng giả! Giao long xuất thế ánh mắt đánh giá xung quanh. Chợt giao long ánh mắt lướt qua Quân Huyền đôi chút, ở người này hắn cảm thấy áp bách. Mà hắn là hoàng giả còn là một chi của long tộc thế mà bây giờ lại chịu tới áp bách từ một nhân tộc ? Điều này mới chợt làm nó thấy chấn kinh. Nhưng mà ánh mắt giao long cũng lại không dừng lại lâu. Ánh mắt đảo hết một vòng giao long truyền ra âm thanh tới : “Dưới vương giả cảnh ở lại. Vương giả cảnh thì quay lại thôi.” Nghe giao long truyền tới âm thanh tất cả mọi người có chút vui mừng nhưng lại có người không thuận. Dù sao vương giả người tới đây cũng không phải ai cũng có tư chất nghịch thiên như Kiêu Phong. Có vương giả tới đây là mưu cầu một đường hoàng giả. Nhưng mà bây giờ đây giao long yêu cầu vương giả lui lại. Thế nhưng mà, giao long lại là hoàng giả. Âm thanh vang ra cũng không phải tuyên cáo mà là mệnh lệnh, ai dám không theo còn không phải là chọn cái chết sao ? Dù vương giả có người không đồng ý nhưng vẫn phải lui lại nhường sân khấu. Giao long làm như vậy cũng là có lí. Ở đây đông đảo người đều là linh hư kỳ. Nếu có vương giả chi tranh linh hư thật sự không có chân chen vào nổi, trừ vài người nổi trội thiên kiêu. Giao long cũng lại không chỉ mỗi dùng câu nói đuổi không vương giả như thế. Long trảo dơ lên, từ đấy bay ra năm vật phẩm. Năm vật phẩm bay theo năm hướng khác nhau không ai rõ ràng sẽ rơi xuống nơi nào. Nhìn năm đồ vật bay như vậy giao long cũng không có biểu tình gì. Hắn nhìn xuống bên dưới người nói : “Năm vật kia chính là bán tôn cấp bảo vật. Vương giả người không thể tham gia hoàng giả chi tranh nên có thể tới tranh bảo vật này.” Tất cả người ở đây nghe thấy giao long nói như vậy đều có chút tâm động. Bán tôn cấp bảo vật a ! Đây chính là đồ vật cực kỳ trân quý. Nếu thiên cấp bảo vật xuất thế cũng đã đủ làm người khác tới chi tranh chưa nói tới đây bảo vật lại là bán tôn. Bán tôn bảo vật dù chưa chạm tới tôn cấp nhưng chỉ cần luyện hóa và thêm chút nguyên liệu quý hiếm lên đến tôn cấp cũng không phải không được. Phải biết a, tôn cấp bảo vật chính là dùng cho hoàng giả và tôn giả người chưởng khống. Bán tôn cấp bảo vật cực kỳ hợp với vương giả kỳ. Nếu có thể có nó chiến lực tăng lên một đoạn cũng không phải đùa. Linh hư kỳ hay huyền hư kỳ cũng có thể sở hữu tới bảo vật này nhưng uy lực phát ra hẳn sẽ không bằng vương giả. Ví như Quân Huyền, hắn trong tay có thiên cấp bảo vật nhưng cũng lại chưa từng dùng tới. Hắn chỉ vận dùng thiên cấp bảo vật đúng một lần đó là chém Vương gia lão tổ. Lần đó, bạt kiếm thuật đã thực sự thoát khỏi chưởng khống của hắn. Hắn phải mượn nhờ tới thiên cấp bảo vật mới có thể phát ra uy lực như vậy. Như trong tạo hóa chi tranh, bạt kiếm thuật có chút thuần thục hắn cũng không nhờ tới thiên cấp bảo vật vẫn là cùng cấp vô địch thủ. Bây giờ, hắn đã lên được huyền hư kỳ. Thiên cấp bảo vật trong tay như một át chủ bài. Dù hắn chỉ mới huyền hư sơ kỳ cả hồn hư sơ kỳ nhưng song tu huyền hồn cùng thiên cấp bảo vật, vô địch cùng cấp cũng không phải không thể. Dù linh hư kỳ đều động tâm nhưng cũng không ai dám động thân. Các vương giả đã động thân di chuyển giờ bọn hắn động thân chả phải là khiêu khích sao ? Chưa kể, hoàng giả tạo hóa trước mặt vẫn là cơ duyên rất lớn.