Ta Xuyên Không Thành Tà Thần
Chương 110 : Thành công !
Ban đầu, công dụng của tinh hoa kia rất lớn, dị hỏa dù bùng cháy dữ dội làm tổn thương kinh mạch, tinh hoa kia cũng có thể triệt để đem khôi phục phần nào. Nhưng mà, tinh hoa kia cũng có hạn chỉ trong thời gian vài hơi thở, dòng tinh hoa cũng thể hiện ra sự đuối sức rõ rệt. Dù được Quân Huyền đưa song hành cùng hỏa chủng bản nguyên qua kinh mạch hắn nhưng tinh hoa không thể khôi phục kinh mạch giúp Quân Huyền nữa.
Hỏa chủng bản nguyên mang nhiệt lượng hủy diệt đất trời, đi đến đâu chính là làm cho cả người hắn bị đốt cháy đến đấy, da thịt cũng như bị khoét sau vào bắt đầu lỗ chỗ phun ra huyết dịch đầy người hắn. Kinh mạch nhiều nơi không đủ sức mạnh chống đỡ cũng liền vỡ tan, hiển ra ngoài rõ nhất là hai cánh tay hắn hoàn toàn bị hủy diệt. Hai cánh tay được bao phủ đầy chất máu như ác ma từ địa ngục vừa đi ra.
Dưới sự hủy diệt này, Quân Huyền như có phần vô vọng. Hắn quả thật đi đến được bước này đã là vượt qua giới hạn của bản thân. Nhưng cớ sao, trong lòng hắn vẫn không cam chịu kết quả như vậy? Hắn cắn chặt miệng lại khiến khóe miệng chảy máu nhiều hơn.
Hắn chính là đang muốn thử chống chọi với sức mạnh điên cuồng của dị hỏa này, tới đi…về sức mạnh ta không bằng ngươi nhưng mà sự cam chịu được khổ cực ta mạnh hơn người rất nhiều! Quân Huyền đem ý nghĩ này bắt đầu dẫn dị hỏa qua kinh mạch tiếp, một chút nghỉ ngơi hắn cũng không muốn. Chỉ cần qua được một vòng này, hắn mới có thể sở hữu được nó, nắm được nó!
Từ trên không trung, cánh phượng rực cháy thương khung, cả thân hình Tiểu Viêm to lớn đều là đang nhìn chằm chằm Quân Huyền. Chứng kiến hắn một màn khổ cực như vậy, nàng có chút thương xót hiện ra, khóe mi có xuất hiện trân quý vàng ngọc một giọt lệ. Giọt lệ này cũng không rơi xuống mà đơn giản chỉ rung rung khóe mắt. Sau đó, Tiểu Viêm rít lên một tiếng. Cả thân hình nó to lớn lao vào Quân Huyền.
Không phải lao vào để tranh cướp hay làm gì cả, đơn giản nó đem Quân Huyền bao bọc lại. Thân hình to lớn rang đôi cánh ra quấn chặt Quân Huyền bên trong. Tiểu Viêm giọt lệ có phần nhúc nhích sau đó rơi trên thân thể Quân Huyền.
Cả thân thể Quân Huyền lập tức có phản ứng sinh cơ. Cánh tay hắn vốn đang trơ trọi chảy ra huyết dịch nay lại bắt đầu như được ban phát sự sống mới, phát quang rực rỡ sau đó lành lại. Cả thân thể hắn, nơi nào bị tổn thương cũng dần được chữa lành lại toàn bộ. Giọt lệ của Tiểu Viêm đúng như lời đồn, giọt lệ phượng hoàng là chí bảo tái sinh.
Có được giọt lệ của phượng hoàng chính là được sinh mệnh thứ hai. Cho dù cả thân thể bị hủy diệt chỉ cần có một bộ phận kèm theo giọt lệ phượng hoàng vào liền có thể tái tạo lại. Nhưng không phải phượng hoàng nào cũng có khả năng như vậy. Giọt lệ phượng hoàng đã trân quý, phượng hoàng có được giọt lệ tái sinh còn trân quý hơn!
Long Ca bên cạnh Quân Huyền cũng ngạc nhiên, hắn biết Tiểu Viêm có thực lực lớn chỉ là không ngờ…Tiểu Viêm lại thuộc về hàng siêu hiếm của Phượng Hoàng còn tồn tại trên thế gian. Quân Huyền hắn tựa hồ đâu rất là may mắn a, đến cấp bậc sinh vật như vậy cũng sở hữu trong tay.
Một bên yêu vương đứng nghiêm kia cũng không rõ tình hình bên trong nhưng mà, nó cảm nhận được sinh cơ mạnh mẽ liền hiểu đã có biến cố xảy ra. Vốn theo hắn quan sát, Quân Huyền đã bước vào tử lộ, nay lại được dễ dàng cứu ra như vậy, đúng là khó có thể ngờ tới. Yêu vương như muốn bước lên thử quan sát nhưng mà Tiểu Viêm phản ứng nhanh nhẹn, quay lại nhìn yêu vương một ánh mắt sắc bén chí mạng. Hắn liền thu bước chân lại, đứng nghiêm trang không nhúc nhích gì nữa.
Bên trong đôi cánh của Tiểu Viêm, Quân Huyền hắn dần được khôi phục thân thể trở lại nhưng cũng chỉ trong thời gian ngắn dị hỏa lại bùng phát mạnh mẽ đem cơ thể hắn đốt cháy lên. Tiểu Viêm lúc này có chút chăm chú nhìn vào dị hỏa đang cuồng bạo muốn thôn phệ lại Quân Huyền kia mới có chút cử động.
Rít lên một tiếng chói tai, từ cơ thể Tiểu Viêm bắt đầu bùng cháy. Một ngọn lửa kiêu hãnh, đốt cả thương khung bắt đầu xuất hiện. Tòa thông đạo này như không chịu nổi áp lực của hai loại chí hỏa bắt đầu rung chuyển một cách mạnh mẽ như muốn vỡ tan ra. Nếu không phải Long Ca đang ra sức kiên cố thì sợ là tòa thông đạo đã vỡ tan từ bao giờ không hay.
Ngọn lửa phượng hoàng bao trùm cơ thể Tiểu Viêm, khi ngọn lửa này xuất hiện ở đâu liền làm cho hư không ở đó bị thôn phệ khủng khiếp, không khí bị đốt cháy không còn lại gì. Dị hỏa cường bạo, trấn áp vạn hỏa nhưng khi ngọn lửa của Tiểu Viêm xuất hiện, dị hỏa bắt đầu xuất hiện e dè hiện rõ.
Dị hỏa vốn đang cường bạo tính phá tan cơ thể Quân Huyền nhưng bây giờ lại ngưng bỏ cường độ cường bạo đó, thay vào đó nhìn dè chừng Tiểu Viêm hơn. Đúng lúc này, Quân Huyền hắn mở đôi mắt ra, ánh mắt mệt mỏi hiện rõ nhưng hắn vẫn nắm được thời cơ chí mạng, đem hỏa chủng bản nguyên tuần hoàn qua toàn bộ kinh mạch.
Thành công rực rỡ! Quân Huyền hắn cảm giác được linh hồn của mình đang có sự liên kết với Ngọc Lệ Huyết Viêm. Trên cơ thể hắn những kinh mạch còn có sự xuất hiện của màu trắng ngọc và màu huyết chạy ra liên tục.
Quân Huyền nhìn qua cũng rùng mình, hắn nhớ rõ sự thôn phệ của dị hỏa này. Dù chưa phải là thôn phệ hoàn toàn nhưng mà dưới sức mạnh công kích đã khiến cơ thể hắn phá hủy thành dạng này, nếu là người thường chắc chắn sẽ là một phế nhân.
Quân Huyền vận chuyển huyền lực và hồn lực qua kinh mạch để tái tạo nhưng hắn phát hiện ra điều rất kinh khủng. Kinh mạch dù không phải bị phá hủy hẳn nhưng dưới sự cuồng bạo của dị hỏa cũng làm cho bị vặn vẹo. Cũng chính vì như vậy, hắn bây giờ hoàn toàn không thể vận chuyển huyền lực qua kinh mạch. Như vậy, quả thực đang không khác gì phế nhân a.
Nếu không phải hắn tu luyện hồn lực nữa thì bây giờ hắn gặp một đám người bình thường cũng sẽ bị đánh bại. Quân Huyền hắn cắn răng lại, nhắm mắt bắt đầu vận chuyển thôn thiên địa công pháp đem toàn bộ hỏa chủng bản nguyên thu lại vào trong nội thể.
Hỏa chủng bản nguyên một lần nữa chạy qua kinh mạch nhưng lần này không hề gây đau đớn nhiều như lúc trước, ngược lại còn có tác dụng đả thông kinh mạch phần nào cho hắn. Hỏa chủng bản nguyên tụ tập lại thành một ngọc lệ trong nội thể Quân Huyền. Đến bây giờ, hắn đã nắm chắc thành công thu phục dị hỏa đến một trăm phần trăm.
- Thành công rồi sao? – Long Ca nhìn qua Quân Huyền gương mặt phát hiện hắn đã trở nên bình ổn hơn, từ thân thể cũng không tạo ra áp bức kinh người như lúc trước nữa hay đến cả nhiệt hỏa tạo ra cũng giảm đi rất nhiều.
Long Ca ngay lập tức, vẫy vẫy đuôi cá của mình, một đạo quang mang công kích từ đuôi cá nhằm thẳng vào gương mặt Quân Huyền bắn tới. Nhưng mà, không thể công kích vào trong gương mặt hắn được. Bởi vì, khi đạo quang mang này bắt gần tới cũng là lúc từ cơ thể Quân Huyền xuất hiện một vỏ bọc mơ hồ mang hình một giọt lệ.
Nhìn giọt lệ bao trùm Quân Huyền, Long Ca mới tấm tắc gật đầu:
- Tiểu Huyền Huyền a, đệ cũng thật là kinh khủng đó, nhưng mà vẫn phải trải qua dị hỏa luyện thể…ta thật sự rất là mong chờ đây.
Sau đó, Long Ca cũng liền ẩn ẩn đi như chờ Quân Huyền phá lệ mà ra cũng sẽ như một nhộng phá kén thành bướm, hắn sẽ trở lên hoàn toàn khác!
Trong thông đạo, một bên yêu vương đang đứng nghiêm chỉnh nửa ngày trời vẫn không dám nhúc nhích. Mặc dù hắn muốn xem Quân Huyền kết quả ra sao, có phải hay không đã hóa thành tro tàn nhưng Tiểu Viêm cường đại đang đứng đó khiến yêu vương nửa bước không dám động.
Bỗng nhiên, trên cầu thang đi xuống thông đạo bắt đầu xuất hiện rất nhiều tiếng bước chân vội vàng chạy xuống. Yêu vương chỉ đơn giản cảm nhận cũng biết đó là đồng bọn của mình đã tới, những yêu thú tới đây đều là tinh anh trong tinh anh. Bọn họ xuất hiện sẽ làm yêu vương như hổ thêm cánh, biết đâu có thể đánh bại Tiểu Viêm cướp lại dị hỏa về tay.
Thời gian vẻn vẹn trôi qua vài phút, những thân ảnh yêu thú cũng lần lượt xuất hiện. Đi đầu đoàn yêu thú là hồ yêu, sau đó là thập nhị tướng và còn vài chục yêu cũng rất mạnh đang đi xuống. Hồ yêu vừa tới nơi liền vội vàng chạy lại gần yêu vương, cất tiếng hỏi:
- Vương, chuyện này là sao?
Hồ yêu hỏi một cách vô cùng ngây thơ như nàng chưa hề biết chuyện gì. Yêu vương cũng thở dài một hơi mới cay đắng đáp:
- Dị hỏa bị cướp đi rồi.
Hồ yêu cũng quan sát được mọi thứ nơi đây, nhìn thấy thân ảnh phượng hoàng sừng sừng giữa thông đạo đang bùng cháy kỳ dị nhiệt hỏa kia vội vàng hỏi: “Hổ yêu kia lại là một phượng hoàng nhập thành ta để cướp dị hỏa sao?”
Hồ yêu qua tiếng long ngâm còn cho rằng hắn là một long tộc hùng mạnh nhưng mà nơi đây khi đang ánh mắt nhìn rõ sự thật nàng lại không ngờ được hắn cũng thuộc vào chí cao vô thượng thần thú: phượng hoàng. Vậy tiếng long ngâm kia rốt cuộc là từ đâu phát ra?
Nhưng mà, yêu vương chỉ vẻn vẹn đáp: “Nếu là bị một phượng hoàng cướp đi liền tốt, dị hỏa là bị một nhân loại cướp đi.”
Dưới sự bùng phát mãnh liệt của dị hỏa khiến dược lực phát tán nhanh hơn nên Quân Huyền đã hoàn toàn bại lộ hình dáng nhân tộc trước mặt yêu vương này. Yêu vương nhìn dị hỏa bị một nhân tộc cướp mất trước mặt mà không thể làm gì cũng muôn phần tức giận nhưng chỉ có thể nhịn lại không liền sẽ chết.
- Vậy mà lại là một nhân tộc! – Hồ yêu nghe xong bán tín bán nghi. Một nhân tộc lại có thể đột nhập vào thành yêu thú, tiến tới bảo khố một cách không ai nghi ngờ. Một nhân tộc lại có thể đem công pháp của hồ tộc nàng đưa cho nàng một cách dễ dàng, một nhân tộc lại có thể khuấy động cả một yêu thành…Nhân tộc này rốt cuộc là vị nào? Nàng cũng thật sự rất hứng thú nhìn thử.
Bất quá, nàng cũng chưa kịp hỏi gì thêm liền bị ánh sáng trong đôi cánh của Tiểu Viêm thu hút.
Truyện khác cùng thể loại
101 chương
112 chương
2189 chương
41 chương