Quân thế gia khổng lồ như vậy, là thủ vệ quốc thổ Nam Thiên Môn, trước thiết kế lý do lão cha nàng cấu kết phe phái nên bị bắt, sau đó nói diệt trừ liền diệt trừ?Tống Thái Tổ đều đến uống rượu với vẻ mặt ôn hòa, Khang Hi đế đô nhẫn nhịn khí thế nhiều năm như vậy không nói lời nào. Cái tiểu hoàng đế mới nhậm chức nhà ngươi, ai cho ngươi dũng khí?Huống chi nếu không có Thẩm gia bọn họ, Nam Tuần quân liền chia thành năm bè bảy phái, làm sao chống đỡ Nam Vực khỏi các thế lực đại đảo quốc cùng hải tặc.Đương nhiên, sự tình kế tiếp tác giả không cần đi suy sét, vai ác cần thu thập thì đã xong, tình địch cần quét sạch cũng đã quét, nam nữ chính từ đó sống một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc là được. Về phần Đại Võ có loạn hay không, bách tính có sống tốt hay không, làm gì phải là việc mà bọn họ quan tâm.Bất quá, thân làm nhân vật phản diện trong sách...a....!không phải, có lẽ nàng ngay cả nhân vật phản diện cũng không được tính, quá lắm nàng chỉ là cái vật hi sinh, Thẩm Cửu không có ý định ngoan ngoãn theo sự sắp đặt của tác giả mà đi đến kết cục bị chặt đầu.Trong tay nàng rõ ràng đang nắm con bài tốt, mà lại đọc thuộc lòng nguyên kịch bản, nàng sẽ không để nam chính mưu hại mình cùng Thẩm gia.Ai cũng không thể ngăn một đầu dã tâm của nàng được.Đến nỗi trong nguyên thư “Thẩm Cửu thiếu” làm sao lại thiếu đi “hai lạng thịt” kia, cũng không biết là trong sách có ẩn tình khác hay bởi vì nàng đến mà sinh ra sai lệch, tóm lại Thẩm Cửu bằng vào miệng lưỡi ngôn hoạt mà moi ra một số “chân tướng” không có trong sách từ miệng lão cha cộc lốc của nàng.Việc này, đi tìm căn nguyên nguồn gốc còn phải trách Khâm Thiên Giám.Mười sáu năm trước, lúc ấy cách khoảng cách Thẩm Cửu đầu thai tầm bảy tám năm, Thẩm gia lúc ấy có 3 người con trai trưởng, Thẩm lão thái gia còn tại thế. Khâm Thiên Giám cấp cho ra một quẻ, rằng dòng chính Thẩm gia ở đời thứ ba sẽ sinh ra một vị hoàng hậu.Việc này truyền đến trong cung làm các vị nương nương cảnh giác.Lúc bấy giờ, trong cung đại hoàng tử chết sớm, hoàng hậu lúc ấy vẫn đang mang danh phận Nguyễn quý phi đều có một con. Mà lại hoàng thượng chính vào lúc tráng niên, các phi tần đằng sau cũng có nhiều khả năng sinh con.Tại đây, dưới cái triều đại bối cảnh hỗn loạn này, tác giả căn bản là không có suy sét tại hoàng vị kế thừa phía trên dùng tới kế của lão tổ tông “Đích trưởng tử kế thừa”, thế nào cũng làm cho doanh số quân đoàn tới mấy cái rồng đoạt đích.Một quẻ của Khâm Thiên Giám này, cơ hồ là nói cho các vị nương nương, cưới đích nữ Thẩm gia, liền có thể cho con của các nàng lên ngai vàng.Huống chi nếu có thể đưa Thẩm gia kéo vào trận doanh chính mình, chẳng sợ không có một đạo thiên quẻ như vậy, vị trí kia cũng chưa chắc không thể một tranh.Trong lúc nhất thời, Thẩm gia đông như trẩy hội, đều là người trong cung thay các đám nương nương đến tìm hiểu tin tức.Nhưng sau khi nghe ngóng mới biết được, mấy người con trai của Thẩm lão gia tử đều chưa thành gia liền chết trên chiến trường, cuối cùng chỉ còn lại hai người lớn tuổi.Thẩm gia đời thứ hai hai phòng dưới, cũng mới có ba con trai trưởng, đích nữ ở đâu ra tới?Các nương nương tâm tư hơi chút yên ổn, nhưng lại tuyệt không như thế từ bỏ, mấy ánh mắt nhìn chằm chằm hậu viện Thẩm gia, liền ngóng trông hai phòng chính các nàng sinh con ra thời điểm, cho sinh ra cái nữ nhi.Cái này nhưng chọc giận Thẩm lão thái gia.Thẩm gia nhiều thế hệ trung thần, tại thượng triều các cuộc tranh cãi từ trước đến nay luôn bảo trì trung lập, làm sao có thể đặt chân vào Đông cung tranh nhau đấu đá.Huống chi đương kim thánh thượng tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, thế nào cần lập đông cung làm gì. Đây là ngỗ nghịch, đây là khi quân!Vì thế Thẩm lão thái gia bí mật gọi hai đứa con trai đến trước mặt, lập cho bọn hắn một đạo quy củ - Thẩm gia thế hệ này không được lưu nữ nhi!.