CHƯƠNG 61: TÀ VƯƠNG SỬU PHI Editor: Luna Huang “Lam Thần, ngươi tới nơi này, có ý gì?” Ở chỗ sâu trong mâu tử tản ra quang mang nguy hiểm, tựa hồ chỉ cần Lam Thần gần thêm bước nữa, hắn sẽ lập tức xuất thủ, Diên Diên trong ngực tựa hồ chính là tất cả của hắn, chỉ cần Lam Thần dám động thủ, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua như lần đó đâu! “Chỉ là muốn giúp Diên Diên một tay…” Trong con ngươi quỷ mị của Lam Thần tựa hồ chưa từng có nhiều tạp niệm, tiếu ý vẫn là không ngừng, chỉ là nhìn gương mặt để hắn ngày nhớ đêm mong không có bởi vì sự xuất hiện của hắn có chút động dung, ngược lại là càng lộ vẻ không vui, thậm chí là chán ghét, đối với lần này, hắn vẫn là cảm thấy phi thường thất vọng, hắn biết hiện tại muốn cho Diên Diên tiếp thu bản thân căn bản không khả năng, nhưng tối thiểu, cũng không cần giống như bây giờ, là đối địch với hắn… “Nói thẳng đi, ngươi đến cùng muốn như thế nào?” Không muốn tiếp tục ngừng lại, trong con ngươi của Địch Diên Diên có chứa nghi vấn, muốn giúp một tay? Hay sự tình cũng không có quá xấu như bọn họ nghĩ đến, tin tức kia không phải là do Lam Thần truyền đi… “Ta biết Diên Diên muốn vào Anh Sơn cốc, cũng biết bên trong rất nguy hiểm, chỉ là muốn hộ nàng vào…” Thành khẩn không gì sánh được, ở chỗ sâu trong đôi mắt không mang theo một tia tạp niệm, tựa hồ cũng chỉ là thật muốn đi theo Địch Diên Diên vào, hảo hảo hộ Địch Diên Diên chu toàn! “Tin tức không phải là ngươi thả ra?” Thấy Lam Thần như vậy, Tà Vô Phong cũng tin tưởng hắn không có mưu đồ khác, bởi vì hắn cũng là một nam nhân, Lam Thần càng là yêu Diên Diên như mình, hắn sẽ không muốn vào lúc này thương tổn nàng, người của Mị Vực cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, tin tức này rốt cuộc là từ nơi nào truyền tới, cũng sẽ không tra rõ như vậy. ╔ ╗ “Không phải, mà ta cũng đồng dạng tra được dấu chân của Hình Lâm, cũng nên không sai…” Hắn biết Diên Diên muốn nhanh chóng tìm được Hình Lâm, vậy nếu là nguyện vọng của Diên Diên, hắn tự nhiên sẽ hỗ trợ! “Chúng ta vẫn là đi vào trước đi…” Nếu Lam Thần nói như vậy, tin tức không thể nào là hắn thả ra ngoài, Hình Lâm ở bên trong, đây là có thể xác định, chỉ là, có phải một cái bẫy của Hình Lâm hay không, vậy liền không được biết, nếu Lam Thần ở bên người có lẽ cũng có nhiều chiếu ứng. Tà Vô Phong rất rõ ràng Lam Thần là tồn tại lòng gì với Diên Diên, nhưng hắn cũng biết thái độ làm người của Lam Thần, sẽ không giậu đổ bìm leo, có lẽ hắn sẽ không từ thủ đoạn nào, nhưng không phải là lúc này… … Đoàn người cứ như vậy đi lên Anh Sơn, sắp đến cốc, liền phải vượt qua một sườn núi, chỉ là sườn núi có một độc lâm, bên trong kỳ dị thực vật cùng xà trùng thử nghĩ gì cũng có, hơn nữa đều là người mang kịch độc, muốn độc lâm này, đúng là không dễ! Trong độc lâm một mảnh sương mù, khói độc tràn ngập, đưa tay không thấy được năm ngón, chớ nói chi là có thể nhìn thấy bên trên có chút gì! Địch Diên Diên còn chưa có tới gần độc lâm, chỉ là thấy phía trước bắt đầu yên vụ tràn ngập cũng đã có chút bận tâm, bất kể là thế giới hiện thật hay là đang ở đây, nàng vẫn là sợ đi đường núi, có người bồi, ánh nắng tươi sáng còn đỡ, tối thiểu có thể thấy rõ đường đạp phải, biết dưới chân đạp cái gì! Thế nhưng bây giờ nói bất định, nhỡ đạp phải thứ mình sợ nhất, hay hoặc là, dưới chân sẽ là ao đầm, thoáng cái bị hút xuống… Nàng cũng không phải không sợ trời không sợ đất, đối mặt với thiên nhiên không biết bao nhiêu, lúc này sắc mặt của Địch Diên Diên cũng có chút trắng bệch… “Tướng công, ngươi muốn làm gì? Để ta tự đi đi…” Tuy rằng rất sợ, nhưng vẫn là không muốn để cho bản thân trở thành gánh nặng của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên còn là muốn muốn tự mình đi… Thấy Diên Diên càng đi sắc mặt sẽ tái nhợt một phần, Tà Vô Phong tự nhiên là minh bạch nàng đang lo lắng chút gì, vì vậy liền bế nàng lên, song chưởng ôm chân nhỏ cùng vai Địch Diên Diên thật chặt… Thấy cử động của Tà Vô Phong, Địch Diên Diên đau khổ, thời khắc này thân thể của Tà Vô Phong vẫn là hư nhược, độc trong người còn chưa thực sự bình ổn, mà nếu độc lâm phía trước có nguy hiểm, cho dù là dùng dược hoàn giải bách độc của Cảnh Thương, cũng khó mà biết trước bước tiếp theo sẽ dẫm cái gì dưới chân… Mà thấy hai người thân mật như vậy, trên mặt tuyệt mỹ của Lam Thần tự nhiên là không tốt được bao nhiêu! Chỉ là lúc này, hắn lại không thể nói cái gì! Tử Lam đứng một bên, nhìn thoáng qua Địch Diên Diên trong ngực Tà Vô Phong, y hi cảm thấy trên thân chủ nhân nhà mình đằng đằng tức giận, hắn tự nhiên không có bao nhiêu dễ chịu, ngày đó, hắn thật vất vả quyết định, thề đem Địch Diên Diên đưa vào trong lòng chủ nhân, chẳng qua là khi nhìn thấy chủ nhân của mình mê luyến nữ nhân kia, hắn liền hận không thể trực tiếp để nữ nhân kia tiêu thất, như vậy có lẽ còn có thể để chủ nhân từ từ hồi bộ dáng lúc trước! “Diên Diên, sau khi đi vào tận lực không cần nói bảo trì hô hấp đều đều, có chuyện gì túm cánh tay của ta…” “Ân…” Thấy Tà Vô Phong cũng không có ý buông mình xuống, Địch Diên Diên khẽ lên tiếng, liền không nói gì thêm, bởi vì đi tới, đã tiến nhập phạm vi của độc lâm, Lãnh Lăng Trần cùng Cảnh Thương còn có một ít hắc y nhân thông hành ở phía trước mở đường, vải trên người Cảnh Thương bọn họ có phấn ánh huỳnh quang, trong độc lâm tràn ngập khói độc vẫn có thể thấy bọn họ, có thể đi theo bọn họ. . . Mà Lam Thần cùng Tử Lam còn có người của Quỷ môn đi phía sau Tà Vô Phong. ╔ ╗ Ai cũng không nói gì, trong rừng thường thường thường thường một ít tiếng kêu thê lương có một ít chim cùng tiếng khè khè của rắn cho người nghe trái tim chợt lạnh, xung quanh hết thảy đều nhìn không thấy, hết thảy đều không biết, hơn nữa chung quanh cũng sẽ không có thứ tốt gì, nếu là chạm phải cũng sẽ phiền toái gì! Địch Diên Diên lo lắng, nhưng không phải là lo lắng cho mình, mà là lo lắng Tà Vô Phong đang ôm mình trong ngực, rất sợ nàng bị một tia thương tổn! Lam Thần đi theo sau lưng của hai người, cho dù người trước mặt không nói nữa, hắn cũng rõ ràng cảm thấy hai người tương hỗ quan tâm, chỉ nghe thấy của y phục giữa hai người phát sinh rung động để hắn cảm thấy đố kỵ! Vì sao hiện tại người ôm Diên Diên không thể là hắn? Đoàn người vẫn như cũ lặng yên đi tới, ai cũng không có phát ra tiếng vang, chỉ là một vật gì khó khẳng định từ phương xa bay tới bên này, căn bản thấy không rõ là cái gì, tốc độ cực nhanh, tuy rằng ngoại trừ Địch Diên Diên tất cả mọi người có thể xác định phương hướng vật kia bay tới, Lam Thần xuất thủ, một ám khí bay qua, liền nghe âm thanh va chạm vào thân cây, chỉ là chưa yên tĩnh được bao lâu, âm hưởng lại phát sinh, hơn nữa lần này là một đoàn, bốn phương tám hướng bay tới, càng khó để xác định đến cùng từ đâu bay tới! Lúc này Lam Thần, Tử Lam còn có Lãnh Lăng Trần bọn họ đều vây quanh ở bên người Tà Vô Phong bọn họ, để phòng thứ không biết tên công kích được thiên hạ trong ngực Tà Vô Phong! Nhưng số lượng thực sự quá nhiều, tuy rằng mấy thứ kia cũng không có công kích được bọn họ, nhưng tựa hồ là có mục đích mà bay tới, hơn nữa tính mục đích rất mạnh, mục tiêu tựa hồ chính là Địch Diên Diên! “A!” Cuối cùng, lúc mấy thứ đó vẫn đang không ngừng bay tới, liền nghe một tiếng thét chói tai, sau đó trong nháy mắt, một mùi máu tươi trong nháy mắt tản ra, mấy thứ kia tức khắc bỏ chạy! “Diên Diên, nàng làm sao vậy?” Trong mông lung cảm thấy mình cánh tay phải của mình có dòng nước ấm nhè nhẹ chảy qua, thanh âm vừa nãy cũng rõ ràng cho thấy là Diên Diên la lên, Tà Vô Phong thập phần khẩn trương, hận không thể lập tức quét hết khói độc trọng trọng, tức khắc thấy rõ Diên Diên đến cùng đã xảy ra chuyện gì! “Diên Diên!” Lam Thần có khẩn trương không ít hơn so với Tà Vô Phong, vội vàng theo tiếng đi tới bên cạnh của Tà Vô Phong, hai tay đưa tới y hi mò lấy gương mặt có chút lạnh như băng của Địch Diên Diên, trong lòng nhất thời hoảng hốt, trong óc nhất thời trống rỗng, hắn rất sợ hãi, còn nhớ rõ năm đó muội muội của mình chính là như vậy, toàn thân băng lãnh, chỉ chốc lát sau khí tuyệt thân vong! Không thể! Diên Diên không thể như Điệp nhi ly khai hắn như vậy! “Cảnh Thương!” “Tử Lam!” Hai tiếng gào to đồng dạng trong khẩn trương hơi có chút run rẩy, lúc này mặc dù thấy không rõ, nhưng là có thể xác định Lam Thần chạy đến bên người Diên Diên, nhưng lúc này không phải là thời gian ăn dấm, phải nhanh một chút xác định Diên Diên trúng độc gì, hiện tại đến cùng thế nào! “Trước ôm Diên Diên!” Những lời này của Tà Vô Phong để Lam Thần cảm thấy vô cùng khiếp sợ, hắn thế nào cũng không có khả năng nghĩ đến Tà Vô Phong sẽ để hắn ôm Diên Diên, nhưng Tà Vô Phong lại muốn làm gì? Bất quá Lam Thần cũng không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp từ tay của Tà Vô Phong tiếp nhận Diên Diên, ôm thật chặt, bởi vì hai tay ôm thân thể mềm mại của Diên Diên hại cảm thấy tình cảm ấm áp nhè nhẹ, hắn mới thoáng yên tâm một chút! Mà bên kia Tà Vô Phong vừa để Địch Diên Diên ly thân thể mình là có chút trống rỗng, thân thể mềm mại của Diên Diên ly khai ngực của mình, hắn cũng bất đắc dĩ, vốn không muốn đem Diên Diên giao cho Lam Thần, thế nhưng Lãnh Lăng Trần cùng Cảnh Thương dù sao cũng có khoảng cách với mình, mà Lam Thần còn lại là ở bên cạnh. . . Địch Diên Diên mới thoát ly thân thể của Tà Vô Phong, Tà Vô Phong liền từ trên người rút ra một thanh tiểu chủy, trên tay của mình cấp tốc cắt một đao. . . Một mùi máu tươi khác lần thứ hai tràn ngập trong khói độc, mà lần này càng có chỗ bất đồng, khói độc chung quanh vết thương của Tà Vô Phong chậm rãi tản ra, theo tay của Tà Vô Phong phóng tới bên môi Địch Diên Diên, nhẹ nhàng nhấn một cái, nhỏ máu vào trong miệng Địch Diên Diên, khói độc trên gương mặt của Địch Diên Diên tản ra, trắng đến một chút huyết sắc cũng không có trên gương mặt tuyệt thế thoáng cái hiển hiện, hai mắt nhắm thật chặt, chỉ là môi đỏ thấu triệt, càng là có chút không bình thường! “Diên Diên làm sao vậy?” Tà Vô Phong cùng Lam Thần lần thứ hai trăm miệng một lời, mà Cảnh Thương cùng Tử Lam còn lại là mỗi người một tay vì Địch Diên Diên bắt mạch. ╔ ╗ Tay của Tà Vô Phong không hề lấy ra khỏi miệng Địch Diên Diên, chỉ là một mực nhỏ máu từng giọt từng giọt một. . . Lam Thần Tà Vô Phong là đang làm gì, hắn rất sớm đã biết, máu của Tà Vô Phong là giải dược trên thế gian khó gặp, cho dù Diên Diên trúng độc nặng hơn, độc này có khó giải có bao nhiêu, máu của Tà Vô Phong cũng tối thiểu có thể tạm thời giảm bớt độc trong người Diên Diên, nói không chừng còn có thể giải! “Trúng độc! Một loại độc chưa từng xuất hiện qua ở trên giang hồ.” Lời của Tử Lam thoáng cái để Lam Thần rơi vào trong sợ hãi, nhìn mặt mũi này của Diên Diên không có nửa điểm huyết sắc, không nửa điểm ôn độ, để hắn nhớ tới Điệp nhi, năm đó Điệp nhi là như vậy, sau đó ngủ say, thẳng đến tắt thở! “Đáng chết! Hắn cư nhiên dùng cái này!” Cảnh Thương ngoại trừ tham mạch, còn tỉ mỉ khắp nơi tìm được vết thương trên người của Địch Diên Diên, ngay vị trí cổ, có một chấm tròn nhỏ, cũng tại chấm tròn nhỏ đó đã chảy xuống không ít máu. . . —— đề lời nói ngoài —— Hai ngày này dòng suối nhỏ bắt đầu tồn cảo, sở dĩ cũng vẫn không có canh tân, ân hận nga, ý nghĩ của một lần nữa sửa lại một chút, hy vọng các vị có ý kiến gì có thể tiếp tục đưa ra nga, cám ơn đã ủng hộ!