Tà Vương Sửu Phi
Chương 126
CHƯƠNG 51: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
Để Tà Vô Phong một mình phơi nắng trong phòng, Địch Diên Diên liền cùng Nam Oanh đến hoàng cung. ╔ ╗
Tự nhiên, từ lúc rời giường đến lúc Địch Diên Diên đi, Tà Vô Phong đều như cũ ở trong phòng, cũng nên là đang đùa giỡn tính tình tiểu hài tử, tựa hồ muốn Địch Diên Diên dỗ hắn, bất quá ghê tởm là Địch Diên Diên căn bản không có phản ứng hắn một chút!
Hơn nữa, khi hắn quyết định đầu hàng đi ra, cũng biết tin tức Diên Diên đã tiến cung! Cứ như vậy, hắn càng thêm oán hận Nam Oanh, luôn cảm thấy, nàng cho dù không phải là nam nhân, cũng sẽ để Tà Vô Phong cảm thấy nàng có nguy cơ đoạt Diên Diên với hắn!
…
“Không hổ là hoàng cung, đi tới chỗ nào đều là kim bích huy hoàng như thế!”
Cách lần trước đến, hoàng cung không biết bao nhiêu năm rồi, Nam Oanh tự nhiên sẽ cảm thấy xa lạ, chỉ là lần này tiến đến, không như lần trước, lần trước, nàng như một tiểu oa oa khờ dại chạy loạn chung quanh, mà lần này, nàng chỉ muốn gặp người trong lòng nhiều ngày không thấy, tương tư đủ vô số mùa thu!
Tuy rằng Diên Diên cũng không có thể xác định Tuyệt vương có phải bên trong hoàng cung hay không, thế nhưng, luôn cảm thấy, đi tới nơi này lại cùng hắn tiếp xúc nhiều hơn một tầng, cái chỗ này, nhiều năm trước cùng hắn lần đầu tiên gặp nhau, nếu thật tìm không được hắn, có lẽ còn có thể đến Anh viên lần trước!
“Oanh Oanh, không bằng ta dẫn ngươi đi gặp di nương của ta trước?”
Địch Diên Diên muốn mang theo Nam Oanh đi gặp hoàng hậu, cũng không ý tứ gì khác, chỉ là muốn hảo hảo giới thiệu vị bằng hữu mới này của nàng với di nương, cũng càng không hi vọng di nương sẽ hiểu lầm cái gì mà tác hợp Oanh Oanh với Tuyệt, cứ như vậy, nàng thực sự có lỗi với Tuyệt!’
“Di nương của Diên Diên, chính là hoàng hậu? Là thân nương của Tuyệt vương?”
Nghe đến đó, lòng của Nam Oanh nhảy nhanh hơn, lúc này nàng cũng không có chú ý thân phận của đối phương là nhất quốc chi mẫu, mà là chỉ quan tâm nàng sắp sửa đi gặp mẫu thân của người trong lòng mình, nên cũng nhất thời có vẻ khẩn trương!
“Ân, chỉ là, chuyện của Tuyệt vương, nàng cũng không có thể làm chủ…”
Rất sợ Nam Oanh sẽ hiểu lầm chút gì, Địch Diên Diên không thể làm gì khác hơn là sớm nhắc nhở một câu, nàng còn sợ, nếu di nương một mắt thích Nam Oanh, lại xem nàng là nhi tức tương lai, chỉ sợ sau này làm khó Phượng Linh Tuyệt, như vậy, nàng có lỗi với Phượng Linh Tuyệt rồi!
“Ân, ta biết!”
Tuy rằng, ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn là đầy cõi lòng hy vọng…
…
Đến Phượng Hi cung, lại không nghĩ rằng mới tiến chính điện liền thấy Phượng Linh Tuyệt còn có mấy vị Vương gia khác, còn có một chút một số Vương phi của đám Vương gia đã ở, bọn họ rất ít sẽ tụ tập ở chỗ này như vậy, Địch Diên Diên cũng quá mức hiếu kỳ, nhìn bọn họ có chút chau mày, trực giác nói cho nàng biết, không phải là chuyện tốt. . .
“Tuyệt vương, di nương đâu?”
Địch Diên Diên là thân phận Tà vương phi, tự nhiên không cần hành lễ, nhưng Nam Oanh, lại phải đến điện hành lễ với mỗi một vị Vương gia Vương phi, bất quá, trước hết, tất nhiên là Phượng Linh Tuyệt!
Thấy Nam Oanh, sắc mặt của Phượng Linh Tuyệt càng không tốt, trong ánh mắt nhìn về phía Địch Diên Diên mang theo nghi vấn, tựa hồ đang chất vấn tại sao phải mang nữ nhân này đến!
Chỉ là, Địch Diên Diên vẻ mặt mang dáng vẻ vô tội nhìn về phía hắn, hắn lại nhất thời nhẹ dạ, cũng biết, lời ngày đó nói, Địch Diên Diên cũng là nghe lọt. . .
“Các vị Vương gia Vương phi thế nào đều ở đây? Di nương nàng làm sao vậy?”
Chậm rãi tới gần Phượng Linh Tuyệt, từ trong phượng mâu hơi lo lắng của hắn không khó nhìn ra, hoàng hậu là thật đã xảy ra chuyện gì!
“Mẫu hậu nàng bị bệnh đã mấy ngày, chỉ là sợ ngươi lo lắng, nên không để cho người nói cho ngươi biết!”
Phượng Linh Tuyệt biết Diên Diên cũng là tâm niệm mẫu hậu, nhìn trong con ngươi nàng đột nhiên lộ vẻ lo lắng, hắn cũng thực sự không dễ chịu, bất quá mẫu hậu lần này đột nhiên sinh bệnh, hẳn không phải là chuyện đơn giản, Diên Diên mấy ngày nữa phải trở về Mị quốc, cũng thực sự không muốn để cho nàng mang theo lo lắng về, nên cũng liền thuận theo yêu cầu của mẫu hậu, ai cũng không có đem việc này báo cho Diên Diên biết, chỉ là, cũng không có dự liệu được nàng sẽ trực tiếp tiến cung như vậy. . .
“Ta phải nhanh đến gặp nàng!”
Cũng không có do dự quá lâu, thậm chí cũng không có nghĩ vì sao bọn họ toàn bộ đều đứng dậy!
“Diên Diên, bên trong có thái y, ngươi lúc này đi vào cũng không giúp được cái gì.” ╔ ╗
Phượng Linh Tuyệt không cho Địch Diên Diên đi vào tự nhiên là có nguyên nhân khác, bất quá mới vừa về vài ngày, mẫu hậu thành cái dáng vẻ kia, vô luận mời bao nhiêu thái y trị liệu vẫn là vu sự vô bổ, cả khuôn mặt càng lúc biến thành màu đen, chính là làm nhi tử thấy, cũng khó tránh khỏi cảm thấy có chút kinh khủng, chỉ là, Phượng Linh Tuyệt cũng không phải sợ, mấy ngày này hễ có thời gian cũng một mực bồi bên cạnh, càng không ngừng sốt ruột muốn tìm được biện pháp chữa trị!
Chỉ là, Diên Diên, nàng là tuyệt đối không thể đi vào, nếu là nàng cũng dính vào, lúc này để hắn thống khổ hơn! Hắn tuyệt đối không thể để cho Diên Diên chịu loại dằn vặt như vậy! Bệnh của mẫu hậu hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp xử lý!
“Thế nhưng ta nhất định phải đi gặp di nương!”
Vô luận bệnh này là sẽ truyền nhiễm hay có nhiều đáng sợ, nàng cũng muốn nhanh đến xem, có lẽ thật đúng là có thể để cho nàng tìm được phương pháp, có lẽ có thể giúp được gì!
“Diên Diên, bệnh của mẫu hậu không có giản đơn như ngươi tưởng tượng, nếu ngươi đi vào có chuyện gì, ta cũng khó mà. . .ăn với với Tà vương!”
Tuy rằng không muốn nói như vậy, nhưng là bây giờ không có biện pháp, lúc này chỉ muốn trước hết để cho trước hết để cho Diên Diên dẹp lòng vào xem mẫu hậu! Nếu không, hậu quả có lẽ sẽ rất nghiêm trọng, hắn không muốn mạo hiểm như vậy!
“Ta tự có quyết định, không cần trước bất kỳ hướng ai ăn nói! Bên trong chính là di nương của ta, ta nhất định phải vào xem một chút!”
Những lời này của Địch Diên Diên đủ để cho hai vị Vương phi ở đây đều thẹn thùng, tuy rằng, làm nhi tức của mẫu hậu, thời gian nàng sinh bệnh bồi bên cạnh là chuyện thiên kinh địa nghĩa! Chỉ là nhìn thấy bệnh trạng của mẫu hậu, các nàng cũng thực sự không muốn vào xem nữa, sợ đây là cái gì bệnh truyền nhiễm gì hoặc là dấu hiệu trúng độc, sẽ truyền nhiễm cho các nàng!
Trong ngày thường Mẫu hậu đối với các nàng không bạt, các nàng có ý nghĩ như vậy cũng thực sự quá không nên! Chỉ là, mẫu hậu hiện tại quá kinh khủng như vậy, có lẽ không trị được sẽ chết! Các nàng cũng không cần thiết đi lấy mạng của mình đổi! Đổi một chút hiếu tâm như thế! Mà Địch Diên Diên, dáng vẻ tuyệt thế như hoa như ngọc này, nếu cũng mặc phải bệnh này, không biết nên có bao nhiêu đáng tiếc!
Không biết, sau khi Địch Diên Diên đi vào, có thể trấn định như bây giờ hay không!
“Tuyệt, ngươi không nên ngăn cản ta, ngày hôm nay ta nhất định phải vào xem di nương!”
Một tiếng xưng hô của Địch Diên Diên đủ để cho lòng của Phượng Linh Tuyệt nhất thời mềm nhũn, chỉ là, Địch Diên Diên ở trường hợp như vậy nói ra một xưng hô như thế, người nói vô tâm, người nghe có ý, mấy vị Vương gia Vương phi nghe quá mức cảm thấy ái muội, Nam Oanh thì càng nghe càng cảm thấy trong lòng buồn buồn. . .
Chỉ có Phượng Linh Tuyệt, khóe miệng hơi giương lên, không vì cái gì khác, chỉ vì một tiếng xưng hô như thế. . .
Nhìn Địch Diên Diên kiên định, Phượng Linh Tuyệt không thể làm gì khác hơn là không kiên trì nữa. . .
“Oanh Oanh, ngươi ngồi ở chỗ này chờ ta một chút trước!”
Nói xong liền theo Phượng Linh Tuyệt đi đến điện của hoàng hậu. . .
Mặc dù đã Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, chỉ là nhìn thấy gương mặt nguyên bản đoan trang, ôn nhu uyển chuyển hàm xúc của di nương biến thành màu đen, hai tròng mắt nguyên bản sáng sủa lúc này không còn thần thái, chỉ có vẻ có chút rỗng, vài ngày không gặp, tựa hồ gầy yếu đi rất nhiều!
“Di nương, ngươi làm sao vậy?”
Mấy vị thái y vẫn còn trước giường đạc bộ thương nghị cái gì, thấy Tuyệt vương cùng Địch Diên Diên tiến đến liền lập tức quỳ xuống tương nghênh, chỉ là trong mắt của hai người cũng chỉ có hoàng hậu bệnh đến yểm yểm nhất tức trên giường!
“Diên Diên, ngươi. . . Thế nào, tới? Tuyệt nhi. . . Không phải là bảo ngươi, nghìn vạn lần. . . Đừng cho Diên Diên biết sao?”
Duẫn Nguyệt khó khăn nói, đầu mày đều bị mặt nhăn chặt, tuy rằng trong ánh mắt khó có thể nhìn ra được có cái gì, nhưng trong giọng nói không khó nghe ra, hoàng hậu đó là đang lo lắng Địch Diên Diên, nhìn Địch Diên Diên từ xa đến gần, nguyên bản trong mâu mê người đã gắn đầy nước mắt, đích xác, Diên Diên nhìn nàng như vậy lại sao không đau lòng!
“Di nương, ngươi đều bệnh thành bộ dáng này, ngươi còn không muốn để cho ta sang đây thăm ngươi sao?”
“Sỏa hài tử, ta. . . Chỉ là sợ ngươi, khụ khụ, lo lắng, cũng sợ. . . Cũng sợ bệnh này sẽ lây cho ngươi! Khụ khụ!”
Khổ tâm của di nương Địch Diên Diên lại sao không rõ, thế nhưng nàng vẫn cảm thấy, cùng với để cho nàng cái gì cũng không biết, cuối cùng là hối hận, còn không bằng bồi bọn họ cùng nhau thừa thụ! Lúc đó Địch Diên Diên không muốn đến Quỷ môn cũng là một nguyên nhân như thế!
“Di nương, ngươi yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp chữa tốt cho ngươi! Cảnh Thương hắn chuyên nghiên cứu y thuật, các loại độc dược đều không qua được hai mắt của hắn, ta hiện tại để hắn tới gặp ngươi.”
Thấy cái dạng này của di nương, cảm giác đầu tiên của Địch Diên Diên đó là do trúng độc, người thứ nhất nghĩ tới đó là Cảnh Thương! Đúng, nhất định không sai! Cảnh Thương nhất định có thể trị được cho di nương!
“Tuyệt, ngươi lập tức phái người đến Địch phủ, để Cảnh Thương cùng Bạch Tuyết đều qua đây!”
Bạch Tuyết là sư chất của độc vương, Cảnh Thương đối với vận dụng của dược lý đạt được tình trạng xuất thần nhập hóa, chắc là có biện pháp!
“Ân. . .”
Phượng Linh Tuyệt biết người bên cạnh Tà vương là có các khả năng của khác, chỉ là, thái y nơi này đều đã đứng đầu, các vị đều chỉ có thể chẩn đoán bệnh là trúng độc, về phần trúng độc gì, lại là thế nào cũng chẩn đoán không được bệnh!
“Di nương, mấy ngày này, ngươi ăn cái gì? Tiếp xúc qua người nào? Sinh hoạt hàng ngày có cái gì bất thường? Ngươi chậm rãi nói cho ta nghe.” ╔ ╗
Phượng Linh Tuyệt bước nhanh ra khỏi phòng, cho người gọi Cảnh Thương cùng Bạch Tuyết tiến cung, mà Địch Diên Diên còn lại là ở lại trong tẩm điện, một bên vì Duẫn Nguyệt bắt mạch, một bên hỏi thăm, tựa hồ lấy trả lời của Duẫn Nguyệt mà đoán ra cái gì!
“Các ngươi, đi ra ngoài trước. . .”
Phất tay để tất cả thái y cùng cung nữ đều đi ra ngoài, toàn bộ tẩm điện liền chỉ còn lại có Địch Diên Diên cùng Duẫn Nguyệt, lúc này, Duẫn Nguyệt mới yên tâm từng câu từng câu chậm rãi đem phát sinh mấy ngày này phát sinh nói cho Diên Diên biết. . .
“Dạ yến ngày đó. . ., hoàng thượng nói có chút say, đã đến hậu hoa viên đi một chút, bổn cung là có chút không thắng được tửu lực, cước bộ di động di động, cũng không có cùng đi. . .”
“Vừa cảm giác ngủ tới hừng sáng, từ khi đó bắt đầu, liền cảm giác thân thể có chút không thích hợp, tưởng tửu ý chưa tan, nghe nói hoàng thượng là tối hôm qua đã trở lại, bất quá cũng không lâu lắm liền rồi rời đi, bổn cung còn tưởng rằng hoàng thượng là sợ quấy rối bổn cung nên mới rời đi, không nghĩ tới. . .”
Nói đến đây, trong mắt hoàng hậu liền bắt đầu rơi lệ, chảy ra nước mắt thậm chí đều cũng có chút khàn khàn, hơi vấn đục, chắc là do một loại độc tố, Địch Diên Diên lập tức tìm một cái hộp nhỏ, đựng lại. ╔ ╗
“Không nghĩ tới làm sao?”
Ý bảo hoàng hậu đừng khóc, nói tiếp, như vậy hiểu được sự tình từ đầu đến cuối, nàng mới có thể tra ra chân tướng!
“Hoàng thượng từ ngày đó, cũng không có trở lại thăm bổn cung, một mực ở chỗ Lạc quý phi, tận tình thanh sắc! Thậm chí ngay cả triều cũng không có thượng, tất cả quốc sự đều là giao cho Tuyệt nhi xử lý!”
Tuy rằng rất kích động, thế nhưng khí lực nói chuyện của hoàng hậu còn chưa phải lớn, thanh âm cũng ức chế tận khả năng, có lẽ là sợ truyền đi, để hoàng thượng hổ thẹn càng làm cho toàn bộ quốc thể của Phượng Dạ quốc bị tổn hại!
“Di nương, ngươi trước đừng kích động, ai là Lạc quý phi? Vì sao trước ta không có nghe nói qua?”
Nàng bất quá là ly khai Phượng Dạ quốc đại khái một tháng, trong hoàng cung lúc nào sinh ra một Lạc quý phi, nàng cũng không biết?
“Ngay khi ngươi xuất giá không lâu sau, chúng ta chuẩn bị xuất phát đến Mị quốc, Phùng Dần tiến cống đại lượng vàng bạc tài bảo, có mười mỹ nữ. . . Khụ khụ!”
“Di nương, ngươi uống miếng nước trước, từ từ nói! Phùng Dần, chính là đệ nhị phú thương toàn quốc? Mấy năm gần đây rất có danh vọng ở Phượng Dạ quốc, được xưng ‘ Phùng đại thiện nhân’?”
Địch Diên Diên hỏi một câu như vậy, chỉ thấy hoàng hậu gật đầu.
Nguyên bản đối với Phùng Dần nàng là không có lưu ý nhiều, chính là người được xưng lương thiện, có phải thật nhiều việc thiện hay không, còn chờ tra,, chỉ là hắn quả thực vì thiện cũng sẽ không cam nguyện yên lặng bình thường, đây là nhất định, cho nên nàng không có bao nhiêu hảo cảm. . .
Bất quá, đến ngày hôm nay, trên đường cùng Nam Oanh tiến cung, nghe nói qua một việc của nhà nàng, lúc này, nàng đối với Phùng Dần kia có ấn tượng không được tốt.
Gia tộc của Nam Oanh, là là gia tộc thủ phủ của Phượng Dạ quốc, tiếng tăm lừng lẫy, kinh thương mà sống, toàn quốc các nơi đều có cửa hàng bạc cùng lương thực điếm của bọn họ, càng phát triển hướng về tửu lâu, vốn là lấy Phượng đô làm điểm dừng chân, sau lại không biết vì chuyện gì dời khỏi Phượng đô, mà hôm nay, trái lại nghe thuyết pháp của Nam Oanh làm hậu nhân Nam gia.
Năm đó, Nam gia cho dù phong quang đi nữa cũng là khiêm tốn, năm đó Phùng Dần là một cô nhi hai bàn tay trắng được Nam gia thu lưu, sau lại ăn cắp một ít khế đất của Nam gia mới phát tài, chỉ là, đây cũng không tính là chỗ ghê tởm nhất của hắn, ghê tởm nhất chính là, khi hắn làm giàu, hắn càng phát động nhân lực vật lực, tản lời đồn chung quanh Phượng đô, chửi bới người của Nam gia, cụ thể là chửi bới thế nào, cuối cùng người Nam gia ly khai Phượng đô để né tránh, Nam Oanh không có nói rõ, có lẽ nàng bây giờ cũng không có nhớ rõ. . .
Thế nhưng có thể xác định một việc là, Phùng Dần không phải một người tốt lành gì! Lại không phải là người lương thiện gì! Nhưng là vừa có quan hệ gì với Lạc quý phi kia? Lẽ nào ở giữa mười nữ nhân được đưa tới, có một chính là Lạc quý phi?
“Đúng vậy, chính là hắn! Nguyên bản hoàng thượng là không muốn nạp những nữ nhân này vào trong cung, nhưng là thế nào cũng phải bận tâm mặt mũi của hắn, mạch máu kinh tế của Phượng Dạ quốc đều dựa vào những người đó, hoàng thượng tự nhiên khó có thể cự tuyệt, cũng chỉ muốn hảo hảo nuôi các nàng ở trong cung là tốt rồi. . .”
“Không nghĩ tới, hoàng thượng bất quá đến hậu hoa viên đi một chuyến, đã bị mê hoặc, thần hồn điên đảo, càng trực tiếp phong nữ nhân kia làm quý phi! Khụ khụ. . . Hoàng thượng, hoàng thượng đã quên tình của bổn cung, bổn cung cũng chỉ có thể nhận, chỉ là hắn cũng không thể tiếp tục như vậy nữa, vì nữ nhân kia vui vẻ, thậm chí ngay cả triều chính cũng không quản, bổn cung muốn đi thăm dò hỏi nữ nhân kia đến cùng dùng yêu thuật gì!”
“Không nghĩ tới, thời gian bổn cung chất vấn nữ nhân kia, nàng nhất phó bộ dáng đáng thương, càng mượn cớ hãm hại bổn cung, nói xấu bổn cung đẩy ngã nàng! Hoàng thượng bị ma quỷ ám ảnh thâm tín lời của nàng không hề nghi ngờ, dĩ nhiên cấm túc bổn cung trong Phượng Tê cung! Bổn cung ở trong cung buồn khổ, đột nhiên ra bệnh này. . .”
Địch Diên Diên kiên nhẫn nghe, chỉ là trong đó cảm thấy sự tình thập phần kỳ hoặc, bệnh trạng như vậy rõ ràng cho thấy trúng độc! Tuyệt đối không thể nào là phiền muộn trong lòng mới bệnh! Cho dù có quan hệ với cái này, cũng không có quan hệ trực tiếp! Như vậy vấn đề đến cùng ở nơi nào, phải tiếp tục tra rõ!
Tuyệt, hắn nhất định sẽ biết chút ít gì, hắn tuyệt đối sẽ không tùy ý mẫu hậu mình bị người khi dễ!
“Di nương, ngươi yên tâm, ngươi nhất định sẽ khỏi! Diên Diên nhất định sẽ để bọn họ chữa lành bệnh của ngươi!”
Lại vì Duẫn Nguyệt bắt mạch cẩn thận nữa,, hỗn loạn trong mạch tượng để Địch Diên Diên học y không lâu sau cũng khó mà định đoạt, chỉ có thể xác định chính là, loại độc chất này nhất định là tập hợp của nhiều loại độc dược, cho dù là độc vương cũng chưa chắc trong khoảng thời gian ngắn phân rõ trong độc dược này bao gồm bao nhiêu loại! Nên, Cảnh Thương là hy vọng của nàng!
“Diên Diên, di nương thực sự không lo, ngươi phải giúp di nương khuyên nhủ hoàng thượng! Để hắn không lưu ý tình cảm với bổn cung, cũng phải bận tâm giang sơn xã tắc!”
Nói đến hoàng thượng, trong mắt hoàng hậu tràn đầy thất vọng! Cho dù hắn bị người mê hoặc, cũng không có thể quên mất sạch tình cảm phu thê nhiều năm của bọn họ a! Đây là để Duẫn Nguyệt vẫn khó có thể tiêu tan! Việc này nếu đổi thành phát sinh ở trên người của Tuyệt nhi cùng Diên Diên, trên người của Diên Diên cùng Tà vương, đó là tuyệt đối không có khả năng! Đừng nói là sẽ bị những nữ nhân kia mê hoặc, chính là đến cửa hoàng cung chỉ sợ cũng sẽ không để cho các nàng bước vào! Lẽ nào, hoàng thượng đối với nàng, thật không phải là cái loại yêu này sao?
“Diên Diên, bọn họ đều tới. . .”
Ngay thời gian Địch Diên Diên muốn nói cái gì đó, ngoài cửa truyền đến thanh âm của Tuyệt vương, Địch Diên Diên nghe Cảnh Thương bọn họ tới, liền lập tức lau nước mắt, để cho bọn họ tiến đến, tự nhiên, Tà Vô Phong cũng theo tới. . .
“Cảnh Thương, ngươi mau đi xem di nương một chút!”
Không phải là không có thấy tướng công nhà nàng, mà là lúc này, Cảnh Thương quan trọng hơn! Lập tức đứng lên nhường vị trí cho Cảnh Thương cùng Bạch Tuyết, hai người liền bắt đầu vì hoàng hậu bắt mạch!
“Diên Diên, y thuật của Cảnh Thương, nàng không cần phải lo lắng!”
Nhìn thần sắc lo lắng của Địch Diên Diên, Tà Vô Phong đến gần Địch Diên Diên, thật chặt ôm Địch Diên Diên vào trong ngực, một màn này mặc dù đâm hai mắt của Phượng Linh Tuyệt, thế nhưng, hắn hiện tại lo lắng, đã không phải là cái này, mà là mẫu hậu thống khổ nằm ở trên giường. . .
“Ân. . . Làm sao? Biết là trúng độc gì?”
Thấy Cảnh Thương đã chẩn xong mạch, Địch Diên Diên vội vả hỏi. Thời khắc này nàng đem tất cả hy vọng đều đặt ở trên người của Cảnh Thương cùng Bạch Tuyết, mỗi một cái động tác của Cảnh Thương nàng cũng nhìn tỉ mỉ, liền muốn biết đáp án!
Phượng Linh Tuyệt ở một bên cũng thập phần sốt ruột, mặc kệ Cảnh Thương này rốt cuộc là có phải người bên cạnh Tà vương hay không, lúc này quan trọng nhất là giải độc của mẫu hậu! Hắn là thập phần nguyện ý tin tưởng Cảnh Thương, bởi vì Diên Diên cũng rất tin tưởng. . .
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị của chi trì! Cũng cảm tạ thân của vé tháng cân hoa hoa nga! Dòng suối nhỏ sẽ tiếp tục cố gắng viết văn của!
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
266 chương
35 chương
134 chương
38 chương
119 chương
55 chương