Tà Vương Sửu Phi
Chương 124
CHƯƠNG 49: TÀ VƯƠNG SỬU PHI
Editor: Luna Huang
“Trước cởi ý phục ra đi…”
Từ lúc Cảnh Thương đóng cửa lại, Tà Vô Phong vẫn chưa nói câu nào, Địch Diên Diên muốn nói, lại nhìn khuôn mặt tuấn tú đen hơn than thì càng không dám nói lời nào…
Bất quá, đến cuối cùng, Địch Diên Diên vẫn là quyết định mở miệng trước, vết thương kia phải mau xử lý!
Quả nhiên, Địch Diên Diên mở miệng nói, Tà Vô Phong liền ngoan ngoãn bắt đầu tháo dây ở thắt lưng, thế nhưng, chậm rãi, động tác trên tay ngừng lại…
“Làm sao vậy? Đụng tới vết thương sao?”
“Ân…nàng giúp ta đi…”
Liền biết hắn sẽ như vậy, chính là lúc này, còn không quên để cho nàng hảo hảo hầu hạ một phen! Tà Vô Phong quay người khác tuyệt đối sẽ không có cái dạng này, thế nhưng quay nàng… Cái này phải thay đổi thuyết pháp! Luôn luôn so với nam nhân thông thường càng thích làm nũng hơn!
Địch Diên Diên tiểu tâm dực dực lột từng kiện y phục của Tà Vô Phong ra, cho đến da thịt trên thân lộ ở trong không khí, cẩn thận nhìn vết thương ngưng kết thành lão huyết, chỉ là viết thương thực sự rất sâu, tựa như nhẹ nhàng vừa đụng, liền làm lão huyết nứt ra, máy sẽ tiếp tục chảy ra, cho người nhìn đau lòng!
Địch Diên Diên tiểu tâm dực dực lấy vải lau thuốc bột cầm máu cho Tà Vô Phong, sau đó dùng dược thủy vết thương vết thương, thượng lại dược, băng bó…
Bộ động tác mặc dù không kéo dài cũng không lanh lẹ, Địch Diên Diên biết là có làm đau Tà Vô Phong, nhưng biểu tình trên mặt hắn tựa hồ cũng không có một tia biến hóa…
“Còn đau không?”
“Ở đây càng đau!”
Ôm ngực, nhẹ nhàng đem đầu của Địch Diên Diên ngồi ở bên cạnh mình nhẹ nhàng ấn vào, để cằm của mình lên đỉnh đầu của Địch Diên Diên. ╔ ╗
Địch Diên Diên cảm thụ được trái tim đập mạnh, còn có nhiệt độ trên da thịt truyền đến…
“Diên Diên, đã làm sai, có phải nên bị nghiêm phạt hay không?”
Thanh âm trầm thấp mà khêu gợi của Tà Vô Phong từ đỉnh đầu Địch Diên Diên phát sinh, ám mang thái độ mập mờ để Địch Diên Diên nhất thời tê dại, nàng liền biết, Tà Vô Phong nhất định sẽ không dễ dàng buông tha bản thân!
“Ta không phải nói biết sai rồi, lần sau không dám tái phạm nữa sao? Ngươi còn không chịu buông tha ta a!”
Biết không có thể cứng rắn, Địch Diên Diên không thể làm gì khác hơn là chuyển hoán thái độ, làm nữ nhân ôn nhu, nói nhỏ nhẹ…
“Không thể buông tha, muốn cho nàng nhớ lâu chút, phải thật tốt nghiêm phạt một chút!”
Lời còn chưa nói hết, liền trực tiếp đè Địch Diên Diên xuống giường, dùng thân hình khổng lồ của mình thật chặt quấn lấy Địch Diên Diên, để Địch Diên Diên cũng không quay được chỗ nào, chỉ có thể thẳng tắp quay mâu tràn đầy ** của Tà Vô Phong!
Mà khi hắn thấy vết hôn hồng hồng trên cổ đến vành tai, vốn có hai tròng mắt trong sáng tử tinh tựa hồ bắt đầu trở nên phức tạp, sát khí đằng đằng bốc lên, Địch Diên Diên biết, hắn đó là tức giận!
*** Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu. Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé. Cám ơn ***
Nhưng nói cho cùng, hắn vẫn không nỡ giận nàng, cho nên mới chịu đựng, chỉ hy vọng vĩnh viễn không nên tái kiến Lam Thần, nếu không, đến lúc đó, thật không biết Tà Vô Phong sẽ tạo ra chuyện gì nữa!
“Diên Diên…”
Hình dạng của Tà Vô Phong muốn nói lại thôi để Địch Diên Diên cảm thấy rất không có quen, chỉ là, nàng biết, có một số việc, Tà Vô Phong thực sự không biết nên nói như thế nào trách phạt nàng…
“Là ta thiếu ngươi, hiện tại ngươi muốn như thế nào liền thế nấy, ta đều tùy ngươi!”
Nhắm chặt hai mắt, môi nhỏ của Địch Diên Diên hơi động, nói ra là hợp tâm ý của Tà Vô Phong!
“Đây là ý tứ để muốn làm gì thì làm?”
Tà Vô Phong đổi giận thành cười, tuy rằng vẫn là che giấu không được thương tiếc chỗ sâu trong đôi mắt, nhưng trong ngôn ngữ chính là ý tứ không muốn buông tha Địch Diên Diên!
“Đúng vậy!”
Nghe trả lời này để Tà Vô Phong cảm thấy vô cùng thoả mãn, cúi người xuống, một phòng xuân sắc, lan tràn vô biên…
…
“Bạch Tuyết, tiểu thư có phải bị thương không? Vì sao không cho ta vào xem?”
Thanh nhi ở trong lương đình sốt ruột, chỉ nhìn thấy Cảnh Thương, Lãnh Lăng Trần còn có Bạch Tuyết đều nhàn nhã uống nước, thời gian lúc nãy rõ ràng đã nhìn thấy tay của tiểu thư đều dính máu!
Thời gian biết tiểu thư muốn len lén đi theo, nàng cũng đã lo lắng, nhưng mình không biết võ công, lại thua thông minh của tiểu thư, biết để Bạch Tuyết bồi, vốn đã một mực lo lắng, thật vất vả đợi được tiểu thư bọn họ trở về, lại thấy trên tay tiểu thư có máu, mà cũng cánh tay của cô gia bị thương!
Vốn có cũng đã chuẩn bị dược, vội vàng muốn đi giúp tiểu thư băng bó, nhưng Cảnh Thương bất quá đi vào một lát, liền bị đuổi ra ngoài, cửa phòng trực tiếp đóng lại, nàng lại bị chận ở bên ngoài!
“Tiểu thư thật tốt, ngươi an tâm đi! Lo lắng lâu như vậy, ngồi xuống, nghỉ ngơi một chút…”
Trong tay cầm lấy một khối điểm tâm, lập tức đưa đến trong chén Thanh nhi, liền bị một cái chén khác tiếp được.
Theo cánh tay thon dài nhìn sang, người nọ là Cảnh Thương!
“Đó là cho Thanh nhi!”
Bạch Tuyết tựa hồ đối với động tác này của có chút bất mãn…
“Giúp ngươi nhiều như vậy, chẳng lẽ không nên hảo hảo báo đáp một chút?”
Cảnh Thương mặt mang mỉm cười, chỉ là cầm chén vẫn không có buông xuống, tựa hồ đang chờ Bạch Tuyết để điểm tâm vào chén mới từ bỏ ý đồ!
“Bạch Tuyết, ngươi cho hắn đi, ta ăn cái khác là được…”
Thanh nhi trái lại không có tính toán, hơn nữa, thấy trong mắt Cảnh Thương hơi có chút tình ý, nàng liền trực tiếp cảm giác được, đó nhất định là có cái gì, những ánh mắt này, mặc dù chưa có nam nhân nào nhìn nàng như vậy, nhưng nàng tận mắt thấy có rất nhiều nam nhân như vậy với tiểu thư, cho nên nàng biết!
Bạch Tuyết là hảo tỷ muội của nàng, Cảnh Thương cũng là một nam nhân không tệ, hai người bọn họ nếu có thể thành chuyện tốt, vậy dĩ nhiên tốt nhất!
“Hừ, thích liền lấy đi!”
Đích xác, nếu thời gian phát hiện tiểu thư không thấy không phải là tìm được Cảnh Thương, được hắn xuất thủ tương trợ, tiểu thư sợ là nguy hiểm hơn, bất quá, tiểu thư cũng chủ nhân của hắn, hắn tự nhiên phải bảo hộ! Căn bản không có tồn tại vấn đề giúp hay không giúp!
Sau khi Cảnh Thương nhận lấy, không nói gì nữa, chậm rãi ăn, động tác thập phần ưu nhã, mà Lãnh Lăng Trần ở một bên nhìn cũng rõ ràng cảm thấy biến hóa rất nhỏ của huynh đệ mình. ╔ ╗
Không nghĩ tới Tà vương luân hãm, hiện tại đến Cảnh Thương cũng như vậy, tình yêu này đến cùng là vật gì? Vì sao nói đến là đến?
…
Sau ngày hôm qua, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong hầu như không có đi ra, cơm nước đều đưa đến cửa phòng, người nhận là Tà Vô Phong, trên người cũng không mặc một kiện tiết y…
Ai cũng biết chuyện gì xảy ra, chỉ có Thanh nhi vẫn không biết chuyện, tổng hỏi những lời có phải tiểu thư thụ thương nghiêm trọng hay không, không thể đi ra, chỉ có một mình Tà vương có phải thiếu không, có nên đi vào nhìn tiểu thư hay không!
Thẳng đến buổi tối ngày thứ hai, hai người mới từ bên trong phòng đi ra, đây là phải đi ăn với Địch Ngưỡng Thiên. ╔ ╗
Đi ra Địch Diên Diên nghiêm nghiêm cẩn cẩn bọc lại mình, y phục đều là kéo cao, tựa hồ muốn che giấu chút gì…
Mà Thanh nhi cũng rốt cục trong miệng Bạch Tuyết hiểu được một ít, sẽ không có tiếp tục hỏi nữa…
“Cha!”
Mới đi vào trong nhà, liền thấy Địch Ngưỡng Thiên sớm ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt nụ cười vui mừng, tựa hồ nhìn nữ nhi của mình, còn có nữ tế, hắn thực sự cảm thấy thỏa mãn, những thứ khác đã không quan trọng nữa!
Ba người ăn cơm, một bàn tràn đầy, không phải là phô trương lãng phí, mà là Địch Ngưỡng Thiên vui vẻ, sáng sớm chuẩn bị ở trù phòng, làm hết món nữ nhi bảo bối thích ăn!
Nguyên bản còn dự định hỏi nữ tế nhà mình thích ăn món gì một chút, nhưng Cảnh Thương nói cho hắn biết, chỉ cần là Vương phi thích, Vương gia cũng sẽ thích, nghe được câu này, Địch Ngưỡng Thiên cảm thấy vui vẻ không gì sánh được, cũng càng vì nữ nhi của mình tìm được một hôn phu tốt mà cảm thấy vui mừng không gì sánh được!
“Cha, làm nhiều món ăn như thế, làm sao ăn hết? Ngươi cũng quá cực khổ mình!”
Nhìn nếp nhăn đã xuất hiện trên mặt Địch Ngưỡng Thiên, trong đáy lòng Địch Diên Diên cho rằng người nhà chân chính đối đãi, cũng càng vì mình có thể ở thế giới này gặp được phụ thân tốt như vậy mà cảm thấy vui vẻ!
“Không khổ cực, đều là ngươi thích ăn, làm sao sẽ khổ cực! Phong nhi, ngươi cũng ăn nhiều một chút a!”
“Vâng! Nhạc phụ.”
Ba người cứ như vậy ngồi vây quanh ở trên bàn, cười cười nói nói ăn cơm…
“Diên Diên, mấy ngày nữa chính là ngày giỗ của nương ngươi, như thưòng lui tới, ta ngày mai sẽ lên núi, ở nhà, ngươi phải chiếu cố tướng công thật tốt, biết không?”
Bữa tối ăn xong, nhìn canh đậu đỏ ái thê sinh tiền của mình thích ăn nhất, Địch Ngưỡng Thiên ám thần, khẽ thở dài một hơi nói rằng.
Hắn là nghĩ, nếu nương của Diên Diên không có ly khai, nhìn nữ nhi mình mến yêu nhất hiện tại hạnh phúc như vậy, nhất định sẽ thật cao hứng!
“Cha, ngươi đi đi, hảo hảo bồi bồi mẫu thân, ta ở nhà chiếu cố bản thân thật tốt, cũng sẽ chiếu cố thật tốt… Tướng công! Đến ngày đó, chúng ta cùng nhau lên núi cúng tế mẫu thân!”
*** Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu. Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé. Cám ơn ***
Nói đến phải chiếu cố thật tốt Tà Vô Phong, Địch Diên Diên rõ ràng là hung hăng nhìn chòng chọc Tà Vô Phong một mắt, nàng thế nào cũng sẽ chiếu cố thật tốt! Cư nhiên giậu đổ bìm leo, để cho nàng cả ngày đều không xuống giường được! Tìm được thời cơ thích ứng, nàng không hảo hảo hảo báo mới là lạ! Còn chiếu cố thật tốt!
“Nhạc phụ, ngươi yên tâm bồi nhạc mẫu đi, ta cũng sẽ chiếu cố Diên Diên thật tốt!”
Nói đến đây, Tà Vô Phong trái lại có thâm ý nhìn Địch Diên Diên một mắt, trong ánh mắt tràn ngập ái muội!
Địch Ngưỡng Thiên lại xem nhãn thần thâm ý ám truyền của đem hai người cho rằng ám đưa tình ý, nhìn nữ nhi cùng nữ tế ân ái như thế, hắn cũng có một ăn nói với ái thê của mình! Nghĩ tới đây, cũng mỉm cười gật đầu…
“Như vậy cũng tốt! Bất quá, nếu mấy ngày này, thúc phụ bọn họ đi tới tìm các ngươi, cũng phải thật tốt ứng đối mới tốt, nếu thật quá phận, cũng không cần cố kỵ cái gì…”
Nghĩ đến mấy vị thúc phụ kia, thần tình của Địch Ngưỡng Thiên hiện ra hết nghiêm túc, bọn họ làm ở bên ngoài, hắn đều nhìn ở trong mắt, nhớ ở trong lòng, quả thực chính là vì Địch gia mất mặt, càng là lao dân tang tài, làm nhiều việc ác! Hắn không lên tiếng, không có nghĩa là hắn nhận đồng, mà là đang một thời cơ thích ứng, phải thật tốt hảo hảo trị trị đám người bại hoại gia phong này!
Càng biết bọn họ là có nghĩ cách gì với Diên Diên, lao thẳng đến Diên Diên là là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, trước đây Diên Diên không có tiếng tăm gì, bọn họ còn có thể trước mặt nàng lấy vài phần, cuối cùng cũng sẽ không quá mức làm càn, nhưng bây giờ, quả thực đỏ mắt những thứ Diên Diên hôm nay có được, muốn trực tiếp đoạt! Bất quá, hắn làm cha biết, Diên Diên mình có thể ứng phó, hơn nữa cũng tin tưởng, Phong nhi cũng sẽ hảo hảo bảo hộ Diên Diên, tuyệt sẽ không để cho nàng bị bất cứ thương tổn gì!
“Cha yên tâm, việc này, ta sẽ xử lý tốt, bọn họ không thể làm gì ta!”
Địch Diên Diên tự nhiên biết ý tứ của cha, cũng tin tưởng những người đó không lâu sau sẽ có hành động, đến lúc đó bọn họ muốn tự chui đầu vào lưới, nàng cũng chánh hảo thu thập một lượt, hảo hảo vì Địch gia thanh lý môn hộ!
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì!
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
266 chương
35 chương
134 chương
38 chương
119 chương
55 chương