Tà tu
Chương 2 : cửu dương thần giáo
- Nhìn ta như vậy làm gì ?
- Người đang nói chuyện với ta sao ?
- Không hiểu sao Thần lô đỉnh lại chọn một tên đần như người.
Lý Tinh nhìn tiểu đỉnh đang lơ lửng phía trước đầu óc xoay chuyển vài vòng cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề, tên trước mặt này chính là khí linh của cái đỉnh bên trong cơ thể hắn.
- Được lắm gia hỏa này dám chơi lão tử.
Bây giờ thần lô đỉnh nhận hắn làm chủ theo bối phận thì tiểu tử này phải gọi hắn một tiếng chủ nhân, Lý Tinh chấp hai tay sao lưng ngẩn đầu nhìn tiểu đỉnh trước mặt.
- Tiểu tử còn không mau gọi một tiếng chủ nhân.
- Thứ nhất ta còn chưa nhận người làm chủ, thứ hai người vẫn chưa hoàn toàn nhận được truyền thừa, thứ ba nếu như không có sự trợ giúp của ta người không thể nào phát huy toàn bộ sức mạnh của thần lô đỉnh.
- Người giỏi.
Lý Tinh tạm thời không tranh cãi với tiểu tử này việc quan trọng bây giờ là phải tìm cách rời đi.
- Huynh đệ có cách nào rời đi không ?
- Nhảy xuống.
- Người muốn tạo phản sao ?
Bên dưới là vực sâu vạn trượng nếu như nhảy xuống không chết cũng phi thăng.
- Không đúng lão tử có bảo bối này còn phải sợ sao ?
Lý Tinh tiến ra bên ngoài hang động nhìn lên từ nơi này đi lên cũng khoảng mấy trăm trượng cộng thêm cương phong liên tục càng quét xem ra chỉ có thể nhảy xuống.
- Liều.
Hắn phóng ra khỏi hang động sao đó tiến vào bên trong thần lô đỉnh nữa ngày sao hắn lại tiếng ra bên ngoài phát hiện bản thân đang ở dưới đáy vực.
- Dương Hạo món nợ này lão tử nhất định sẽ trả đủ cho người.
Lý Tinh nhìn cảnh vật xung quanh hai bên là hai vách núi cao hơn ngàn trượng chắc chắn không thể leo lên được.
- Trước tiên phải tìm thức ăn nếu không lão tử sẽ đói chết mất.
Bên dưới đáy vực khắp nơi đều là đại thụ, nguyên khí ở đây không ngờ còn nhiều hơn ở Phong Nguyệt tông nếu như xây dựng tông môn ở đây nhất định sẽ phát triển gấp mấy lần.
- Ngoài trừ lão tử thì còn có tên dám mò xuống đây.
Lý Tinh đi được nữa ngày cuối cùng cũng tìm được một hồ nước lớn bên trong có không ít cá đủ để hắn không còn lo chuyện thức ăn, sao khi thanh toán vài con cá hắn lại tiếp tục tìm hiểu thần lô đỉnh.
- Tiểu đỉnh lúc trước người nói đến truyền thừa là như thế nào ?
- Muốn lấy được truyền thừa trước tiên người phải gia nhập Cửu dương thần giáo, nếu người đồng ý thì đi theo ta.
Hắn đi theo tiểu đỉnh một lúc thì trước mắt xuất hiện một bia đá cao không thấy đỉnh, hắn chỉ tiến lại gần hơn trăm trượng đã phải dừng lại, bia đá này vô cùng quỷ dị mỗi lần hắn tiến lại gần cảm giác giống như bị một ngọn núi lớn đè xuống không cách nào kháng cự.
- 350 trượng đây là thành tích tệ nhất từ trước đến nay, không hiểu sao tiểu tử người lại được chọn.
- Dù sao ta cũng là một nữa chủ nhân của người có thể tôn trọng ta một chút không ?
- Chỉ cần người tuyên thệ trước thần thạch thì sao này người sẽ mãi mãi là người của Cửu dương thần giáo.
- Huynh đệ có thể cho ta biết một chút sơ yếu lí lịch của thần giáo được không ?
- Người đang nghi ngờ bổn giáo sao ?
- À không phải chỉ là muốn tìm hiểu một chút để tránh vi phạm nội quy giáo phái, người cũng biết bản thân ta là một thanh niên gương mẫu…
- Được rồi ta có thể nói cho người biết bản giáo không có quy định gì cả chỉ cần có đủ thực lực tiểu tử người muốn làm gì cũng được.
- Thật sao ?
Lý Tinh hai mắt tỏa sáng, không hổ danh là thần giáo có thể tùy tâm sở dục, hắn ngay lập tức tuyên thệ trước bia đá sao này hắn chính là người của Cửu dương thần giáo, sao khi hắn tuyên thệ xong lập tức từ trong bia đá có vài luồn sáng tiến vào cơ thể, những khí tức này vô cùng hùng mạnh cho dù là tông chủ Đông nguyệt tông cũng không sánh bằng.
- Đúng là trâu bò, sao này lão tử đã có chỗ dựa hắc hắc…
Sao khi mấy luồn ánh sáng kia biến mất thì khí tức của bia đá cũng biến mất.
- Huynh đệ bây giờ có thể cho ta biết chuyện của giáo phái không ?
- Người muốn biết chuyện gì ?
- Giáo phái của chúng ta ở đâu ? ai là người đứng đầu ? tu vi gì ? trong giáo có bao nhiêu người ? có giống như mấy đại giáo ở Nam vực không ?
- Ngừng, thần giáo là chí cao vô thượng làm sao có thể đem so sánh với mấy tên phàm phu tục tử.
- Đúng, đúng.
- Bản giáo ngự trị ở thần giới trải qua hơn 100 ngàn vạn năm, trong giáo xuất hiện 9 vị tổ thần quét ngang thiên hạ không ai không phục.
Lý Tinh đứng một bên cuối đầu nghe tuy hắn không biết cái gì là thần giới, tổ thần nhưng cũng biết được giáo phái này vô cùng báo đạo, trong lòng dâng lên từng cơn hưng phấn.
- Vậy khi nào chúng ta trở về tổng giáo ?
- Chẳng phải người đang ở trong tổng giáo sao ?
Lý Tinh liếc nhìn xung quanh từ khi hắn tiến vào đây ngoài trừ gia hỏa trước mặt thì chẳng còn ma nào ?
- Huynh đệ đang đùa với ta sao ?
- Hơn vạn năm trước thần giáo trãi qua một cuộc biến động đến bây giờ chỉ còn lại mình người là đệ tử duy nhất của bản giáo.
- Kháo.
Lý Tinh lập tức nhảy lên lần này hắn lại bị người khác lừa.
- Chẳng lẽ tên này có bà con với tên Dương Minh kia ?
Nghĩ đến đây ánh mắt hắn nhìn gia hỏa trước mặt có thêm mấy phần đề phòng.
- Người nhìn ta như vậy làm gì ? bây giờ người là đệ tử duy nhất của bổn giáo cũng chính là đệ tử chân truyền của tổ thần người nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.
- Vinh hạnh cái rắm.
Lý Tinh bắt đầu vắc óc suy nghĩ tại sao số mệnh của hắn lại đen như vậy tự nhiên lại kéo đến một đóng phiền phức, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.
- Người phải biết bổn giáo chính là một trong những thần giáo mạnh nhất, người có thể tiến vào bổn giáo đó là phúc đức của người.
- Nếu các người mạnh như vậy tại sao lại chui đến đây ?
- Bổn giáo đến đây là để tìm cơ duyên.
- Cơ duyên con em người, rõ ràng là đi trốn kẻ thù.
Lý Tinh liếc nhìn gia hỏa trước mặt ánh mắt đảo qua vài lần nếu bây giờ hắn bỏ trốn không biết có bị tấm bia đá kia đập một phát chết tươi không?
- Chẳng phải có truyền thừa sao ? mau lấy ra cho ta xem.
- Đi theo ta.
Hắn tiến lại gần tấm bi đá kia trong lòng dân lên một cảm giác khó tả, vừa tôn kính vừa thân thiết giống như một vị trưởng bối đang nhìn thấy hậu nhân của mình.
- Đặt tay lên thần thạch.
Lý Tinh vừa chạm vào thần thạch trong đầu của hắn liền xuất hiện vô số hình ảnh mãi đến nữa ngày sao mới kết thúc.
- Bị đánh là đáng.
Đây là câu đầu tiên hắn mở miệng sao khi tiếp nhận truyền thừa, Cửu dương thần giáo vô cùng bá đạo, cho dù là hắn cũng muốn tiêu diệt giáo phái này.
- Thế nào có phải người đang cảm thấy vô cùng mai mắn khi được vào bản giáo không ?
- Tuy các người có hơi quá tay một chút bất quá ca thích hắc hắc…
Truyện khác cùng thể loại
123 chương
60 chương
67 chương
41 chương
11 chương
65 chương
20 chương