Ta! tiểu thuyết nhân vật phản diện

Chương 13 : Ta có thể trị hết cho ngươi

Do đây là chậu hoa lan yêu thích của Lạc Vi Vũ, chính vì điều đó, nó cũng làm cho khoảng cách giữa Diệp Phi cùng Lạc Vi Vũ được rút ngắn. Diệp Phi trước đó đã tăng thêm điểm gia trị mị lực, cả người hắn, bộ dáng tuy nhiên không có gì thay , nhưđổi nhưng khí chất lại lặng yên cải biến, phối hợp cùng khuôn mặt tuấn lãng, rất dễ dàng để cho người ta có ấn tượng tốt. "Cô nương cũng ưa thích hoa lan? A đúng, còn không có hỏi cô nương tên gì vậy." Diệp Phi rất tự nhiên. Lạc Vi Vũ khuôn mặt hơi đỏ lên, Diệp Phi vừa rồi anh hùng cứu mỹ, càng làm Lạc Vi Vũ có hảo cảm hơn, nội tâm nàng đối Diệp Phi thiện ý không thôi. Mà lại bời vì giá trị mị lực Diệp Phi tăng thêm, Lạc Vi Vũ đối với hắn càng có một loại cảm giác không nói rõ được cũng không tả rõ được. Lạc Vi Vũ nói khẽ: "Ta gọi Lạc Vi Vũ." "Đinh, chúc mừng chủ ký sinh, điểm kinh nghiệm gia tăng 20 điểm." Nghe được hệ thống nhắc nhở, Diệp Phi biết Lạc Vi Vũ đối với hắn cảm giác tốt đang gia tăng. "Ta gọi Diệp Phi. Cái này bồn hoa lan này ta rất thích, có thể đưa cho ta sao?" Cái này bồn Lan Hoa là Lạc Vi Vũ yêu mến nhất, nàng một mực dốc lòng chăm sóc, không chỉ là yêu thích bình thường. Nếu là có người muốn mua bồn hoa lan này, nàng khẳng định là không nguyện ý. Nhưng đối mặt là Diệp Phi, không biết tính sao, nàng trán cụp xuống, nói khẽ: "Tốt, Diệp tiên đã ưa thích, bồn hoa lan này liền tặng cho ngươi, chỉ là hi vọng ngươi đối đãi với nó tốt." "Đương nhiên." Diệp Phi nghiêm túc nhìn chăm chú lên đôi mắt biếc ngọc của Lạc Vi Vũ, mà nói: "Ta nhất định sẽ chăm socd thật tốt. Nhà ta cũng chăm sóc nhiều chủng loại lan khác, lần sau mời cô nương qua thưởng thức." Lời này của Diệp Phi quả thật không chút giả dối. Trong biệt thự tư nhân của Diệp Phi có một Tiểu Hoa Viên, trong hoa viên không chỉ có hoa lan, các loại Hoa Cỏ danh quý đều có, chí ít cũng mấy trăm gốc. Lạc Vi Vũ nghe vậy, hai con ngươi cũng hơi sáng lên, lộ ra vẻ chờ mong. Lạc Vi Vũ đặc biệt ưa thích hoa lan, bời vì nàng cảm thấy hoa lan cùng nàng tính cách rất giống. Điềm tĩnh thanh nhã, không tranh quyền thế. Kỳ thực Lan Hoa cũng là có rất nhiều chủng loại, có chủng loại thậm chí độc nhất vô nhị, mười phần danh quý. Cho nên nghe Diệp Phi nói hắn cũng chăm sóc nhiều chủng loại hoa lan, Lạc Vi Vũ cảm thấy rất hứng thú, càng có một cảm giác gặp được tri kỷ. Bất chợt, Lạc Vi Vũ đôi mắt hơi ảm đạm: "Ta đi đứng không tiện, khó có cơ hội thưởng thức được." Lạc Vi Vũ không có tự ti, ngược lại là rất thản nhiên đối mặt với sự thật. Diệp Phi liền đợi đến Lạc Vi Vũ câu nói này đây. Diệp Phi ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía hai chân Lạc Vi Vũ, mà nói: "Lạc tiểu thư, chân ngươi đây là. . ." Lạc Vi Vũ nói; "Tai nạn xe cộ, bắp đùi xương bị vỡ nát, thầy thuốc nói rất khó khôi phục." Lạc Vi Vũ nói đến rất hời hợt, dù không muốn nghĩ cũng biết đây là một sự kiện thống khổ biết bao. Lạc Vi Vũ cắn môi, thân thể nhẹ nhàng run rẩy, hiển nhiên tai nạn xe cộ kia đối với nàng mà nói là kí ức cực kỳ thống khổ. Diệp Phi nhìn qua Lạc Vi Vũ, ánh mắt ôn nhu, thần sắc cũng rất chân thành: "Lạc tiểu thư, ta có thể nhìn xem ngươi thương thế à, ta học qua y thuật." Học qua y thuật? Lạc Vi Vũ thấy thế nào Diệp Phi đều không giống như là dáng vẻ biết y thuật. Nhưng từ đối với Diệp Phi có hảo cảm, nàng không có cự tuyệt: "Được." Diệp Phi ngồi xổm người xuống, đem ống quần hơi hơi cuốn lên, sau đó liền nhìn thấy thương thế trên đùi Lạc Vi Vũ. Lạc Vi Vũ chân hiện tại còn cần tấm thép cố định, nàng rất khó đi lại. Kỳ thực chân Lạc Vi Vũ rất xinh đẹp, Diệp Phi suy đoán nàng thân cao chí ít một mét bảy, đôi chân này lại dài thẳng, tràn ngập mỹ cảm. Cặp chân kia liền lại càng không cần phải nói, bàn chân nhỏ đều đặn đáng yêu, trắng noãn Như Tuyết, ngón chân giống như trân châu, móng chân tu bổ đến mức rất chỉnh tề, trong suốt động lòng người. Duy nhất không được hoàn mỹ, chính là trên đùi nàng có mấy vết sẹo thật dài, đó là vết sẹo bị lưu lại sau tai nạn của Lạc Vi Vũ. Lạc Vi Vũ bị Diệp Phi thấy gương mặt đang nóng lên, một trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Diệp Phi rất lịch sự mà nói: "Quả nhiên thương thế rất nặng, Lạc tiểu thư, ta dùng châm cứu thử một chút ngươi thấy có thể chứ?" Diệp Phi ngữ khí thẳng thắn, ôn nhu mà hỏi. Lạc Vi Vũ khuôn mặt phát hồng, tuy đủ kiểu nghi hoặc, nhưng vẫn là nhẹ nhàng gật đầu. Diệp Phi không giống như là cái chủng loại nam nhân thích chiếm tiện nghi nữ nhân, để hắn thử một chút cũng không sao. Chỉ là Lạc Vi Vũ trong lòng không có hy vọng quá lớn, chân nàng sau khi bị thương, cũng đi bệnh viện, cho ra kết luận đều là cả đời tàn tật, dù cho khôi phục lại trạng thái lý tưởng nhất, nàng về sau sinh hoạt cũng không thể rời bỏ quải trượng cùng xe lăn. Gặp Lạc Vi Vũ đồng ý, Diệp Phi lấy ra ngân châm. Ngân châm đã trừ độc, Diệp Phi nhanh chóng thi châm, hắn ra châm, hơi hơi nhấc lên cánh tay, sau đó đâm vào huyệt đạo. Diệp Phi động tác không chút nào dây dưa dài dòng, châm cứu đâm vào đủ ba dặm, đại thật thà huyệt, huyệt tam âm giao cái này ba khu huyệt đạo. Diệp Phi động tác dứt khoát, tinh chuẩn tìm huyệt, dáng vẻ chuyên chú nghiêm túc làm đả động nữ hài. Lạc Vi Vũ cũng là một trận kinh ngạc, Diệp Phi không có lừa nàng, hắn đúng là một vị thầy thuốc. "Lạc tiểu thư, chân ngươi bị ta châm cứu, có cảm giác gì?" Diệp Phi mà hỏi. "Có chút tê tê." Lạc Vi Vũ nhỏ giọng nói, nàng chân có chút tê dại, còn có hơi hơi ngứa. Nhìn biểu lộ chuyên chú của Diệp Phi, Lạc Vi Vũ cảm thấy nhịp tim đập càng nhanh. "Đinh, chúc mừng Ký chủ, điểm kinh nghiệm gia tăng 20 điểm." Diệp Phi lại thu lấy tin tức điểm kinh nghiệm gia tăng. Diệp Phi liên tiếp thử mấy cái huyệt vị, thi châm thủ pháp cũng đổi một lần, hắn khinh xoáy ngân châm, lại hỏi: "Hiện tại cảm giác như thế nào?" "Hơi nóng nóng." Lạc Vi Vũ chỉ cảm thấy lần này châm cứu, một dòng nước ấm đánh tới, khiến cho chân nàng đều trở nên nóng. Diệp Phi nghe vậy, trong lòng của hắn đã có kết quả, thu hồi ngân châm, Diệp Phi tự tin nói: "Lạc tiểu thư, ta nghĩ ta có thể trị tốt thương tổn cho chân ngươi." Lạc Vi Vũ thân thể run lên, lộ ra vẻ kích động.