Ta thực sự không phải là con trai của khí vận
Chương 29 : kẻ này cao thâm mạt trắc, không thể trêu vào
Hôm qua vừa mới ẩu đả xong với người ta, hôm sau đã thay quần áo, dán thêm hai chòm râu cực kỳ qua loa tới nhà trào phúng người ta.
Họ Thẩm kia, ngươi đúng là khinh người quá đáng!
Tống chưởng quầy mặt không đổi sắc giữ lại con trai đang muốn tiến lên liều mạng.
“Không biết hôm nay Thẩm Tiên sư đến đây có gì chỉ giáo?”
Thẩm Thiên còn chưa mở miệng, bốn người hữu duyên sau lưng đã cùng nhau trả lời: “Tiên sư đến đây giúp chúng ta tầm linh đoạn khoáng.”
Tầm linh đoạn khoáng?
Tính tạo danh tiếng à?
Không đúng!
Tống chưởng quầy khẽ nhíu mày, nếu như muốn tạo danh tiếng sao ông ta không nhận được tin tức gì?
Dù sao bên này ông ta cũng đã chuẩn bị khá nhiều Linh khoáng thạch đặc chế, đâu phải muốn tạo danh tiếng là được?”
“Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự có bản lĩnh tầm linh đoạn khoáng sao?”
Tống chưởng quầy khẽ giật mình.
Trong giới tu tiên, người có thể luyện được thuật tầm linh đoạn mạch luôn là một miếng bánh thơm ngon.
Các môn phái tu tiên lớn đều sẽ giành nhau chào mời.
Nếu thật sự là như thế, cân nặng của kẻ này trong lòng người Lý gia...
Không thể coi thường được!
Tạm thời quan sát, đánh giá thử tài nghệ thực sự của hắn đã!
Nghĩ tới đây, trên mặt Tống chưởng quầy nở nụ cười tươi rói: “Hoan nghênh hoan nghênh, hoan nghênh Thẩm Tiên sư tới chỉ dẫn. Hôm nay tất cả Linh khoáng thạch Thẩm Tiên sư chọn trúng, bổn tiệm giảm giá 4 phần trăm hết.”
Lời của Tống chưởng quầy không có gì sai sót nhưng những cô gái sau lưng Thẩm Thiên thì lại không vui.
“Tống chưởng quầy, thái độ của ông rất bất thường!”
“Lúc Tiểu Linh Tiên người ta tới mở khoáng thì ông mặt mày đau khổ, sao giờ lại cười tươi vui vẻ như vậy?”
“Còn giảm 4 phần trăm nữa, có phải ông cảm thấy Tiên sư ca ca của chúng ta không thể mở ra được đồ tốt không!”
“4 phần trăm, 40 phần trăm thì may ra còn được, xem thường ai đấy!”
“Đúng đấy, giảm giá này ta không cần, giá bao nhiêu ta sẽ trả bấy nhiêu!”...
Nghe thấy những lời của mấy người sau lưng, hai cô gái trong số bốn người hữu duyên không để tâm lắm.
Nhưng hai vị nam hữu duyên thì nhức cả trứng.
Mấy người đang nói cái quái gì thế, tuy 4 phần trăm không phải ưu đãi đặc biệt gì nhưng dù sao cũng là giảm giá!
Mười Linh thạch thì có thể tiết kiệm được gần nửa linh thạch rồi, quy ra bạc cũng được bốn trăm lượng đấy!
Cầm đi ăn uống, đi chơi, đánh bạc chẳng phải khá nhiều sao!
Chẳng qua là với tình hình trước mắt, bọn họ cũng không dám phát biểu gì.
Dù sao thì lửa giận của nhóm nữ tu tiên giả, bọn họ cũng không thể hứng chịu nổi.
Mau là, Thẩm Thiên không có ý định từ chối ý tốt của Tống chưởng quầy.
“Nếu Tống chưởng quầy đã có ý tốt, bần đạo cũng không tiện từ chối, giờ bần đạo sẽ chọn khoáng thạch, phiền quý phường mở khoáng!”
“Không biết ý Tống chưởng quầy như thế nào?”
Phường Linh khoáng mở khoáng sẽ được 10% lợi nhuận.
Trừ đi 4% giảm giá, Thiên Linh Hiên còn có thể nhận được khá nhiều tiền công.
Như vậy, dù Thẩm Thiên thật sự mở không ít linh thạch thì ít nhất Tống gia cũng không quá đau lòng.
Thẩm Thiên không muốn kết thù kết oán với các phường linh khoáng lớn trong Vạn Linh Viên.
Dù sao thêm một bằng hữu cũng tốt hơn thêm một kẻ địch mạnh.
“Nếu vậy, lão phu xin đa tạ Thẩm Tiên sư!”
Lời Thẩm Thiên khiến đánh giá của Tống chưởng quầy đối với hắn cao thêm một bậc.
Từ xưa đến nay những thiên kiêu trong giới Tu tiên nhiều vô số kể, phần lớn đều tâm cao khí ngạo, coi trời bằng vung.
Nhưng cây cao chịu gió lớn, loại thiên kiêu tuyệt thế này rất dễ chết, hóa thành xương khô.
Ngược lại, những thế gia, kiêu hùng chiêu hiền đãi sĩ, kết thiện duyên khắp nơi cuối cùng lại đứng trên đỉnh cao.
Nên biết, giang hồ không phải chém chém giết giết, mà là đạo lí đối nhân xử thế....
Có sự chỉ dẫn của bốn màn hình cơ duyên, Thẩm Thiên nhanh chóng chọn ra linh khoáng thạch cho bốn người hữu duyên.
Giá những linh khoáng thạch này cũng không quá cao, khoảng từ mười đến hai trăm linh thạch.
Đồng thời, bốn người hữu duyên kia cũng có thể trả được khoản tiền này.
Bốn người thanh toán xong đều căng thẳng nhìn chằm chằm linh khoáng thạch của mình, đợi Khai thạch sư mở khoáng.
Dựa theo sắp xếp giá cả từ cao đến thấp, khoáng thạch mở đầu tiên có giá cao nhất.
Giá bán ra của nó là 188 linh thạch, nếu chuyển đổi thành ngân lượng thì là mười tám vạn tám ngàn lượng.
Có thể dư sức mua được một trang viên lớn ở nước Đại Viêm.
“Tiên sư, ngài... Ngài thật sự nắm chắc không?”
Người hữu duyên Giáp trông rất căng thẳng, dù sao đây cũng là hơn phân nửa tài sản của hắn ta.
Nếu mở lỗ, sau khi quay về chắc nửa năm đừng mơ lên giường của đạo lữ!
Sẽ chết vì ngẹn mất thôi!
Thẩm Thiên mỉm cười: “Vạn vô nhất thất!”
Thẩm Thiên vừa dứt lời đã thấy linh đao của khai thạch sư rạch lên vỏ khoáng thạch.
Một tia sáng màu xanh bích bắn ra từ trong khe đá, chiếu cho gương mặt khai thạch sư biến thành một màu xanh biếc.
“Xuất hiện hàng rồi!!!”
Mở hàng rồi!
Khai thạch sư bóc từng lớp vỏ đá bên ngoài Linh khoáng thạch, nhanh chóng làm sạch Linh thạch.
Khối Linh thạch này toàn thân xanh biếc, khoảng bằng quả tạ.
Thậm chí nó còn lớn hơn cả viên Linh thạch trước đó Tiểu Linh Tiên mở được.
Quan trọng hơn là, vùng trung tâm của viên Linh thạch này đột nhiên xuất hiện không chỉ một tinh thể.
“Một, hai, ba viên!”
“Nó ngưng tụ được ba viên Linh tinh, nói cách khác thì có giá trị ít nhất ba ngàn Linh thạch!”
“Mua vào một trăm tám mươi tám Linh thạch, bán ra ba ngàn Linh thạch, gấp mười sáu lần!”
“Hời to, đúng là hời to rồi!”...
Lập tức vô số ánh mắt ước ao ghen tỵ bao vây hoàn toàn người hữu duyên Giáp.
Ba ngàn Linh thạch, nếu chuyển đổi thành ngân lược tức là ba trăm vạn lượng.
Món tiền khổng lồ như vậy, cho dù là chân nhân Kim Đan kỳ cũng không thể coi nhẹ chứ đừng nói người hữu duyên Giáp chỉ mới là Luyện Khí kỳ tầng sáu.
Số Linh thạch này nếu dùng tiết kiệm một chút thì cũng đủ để hắn ta tu luyện tới Trúc Cơ trung kỳ!
Tống chưởng quầy chậm rãi bước lên phía trước, ước lượng phôi thô Linh thạch này.Ông ta hít sâu một hơi, nói: “Trong phôi thô của khối Linh thạch này có nuôi dưỡng ba viên Linh tinh, quy ra tiền là ba ngàn Linh thạch, cộng thêm bản thân nó quy ra tiền cũng được khoảng hai trăm viên Linh thạch.”
“Nói tóm lại, giá của phôi thô Linh thạch này đại khái khoảng ba ngàn hai trăm Linh thạch.”
“Bổn phường lấy chiết khấu 10% lợi nhuận ròng coi như phí mở thạch.”
“Tính ra, nếu công tử bằng lòng bán nó cho bổn phường, bổn phường có thể ra giá ba ngàn Linh thạch.”
“Không biết ý công tử như thế nào?”
Nói thẳng ra, lúc này trong lòng Tống chưởng quầy thật sự hơi xót của.
Dù sao nhữnxg Linh khoáng thạch bày trong Thiên Linh Hiên thực ra đều đã được qua đợt sàng lọc đầu tiên.
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
79 chương
406 chương
73 chương
25 chương
27 chương
29 chương
143 chương
78 chương