Thấy Nhậm Kiệt như vậy, Vân Phượng Nhi đã nâng tay lên. - Chờ một chút lục thẩm, ta có biện pháp, ta thật sự không sao! Ngài chờ ta luyện chế dược phẩm cho ngài, nếu quả như thật không có biện pháp ngài muốn làm gì ta cũng không ngăn cản... Lục thẩm là có ý tốt, nhưng Nhậm Kiệt sao có thể để lục thẩm dễ dàng xảy ra vấn đề, lục thúc chờ đợi nhiều năm như vậy, thật vất vả chờ đến lúc mình cứu sống lục thẩm, giờ này cũng không lâu lắm, hiện tại lục thẩm định hy sinh chính mình, hơn nữa còn là để trợ giúp Thiên Long Quân, trợ giúp Nhậm gia. Dưới uy hiếp của lôi kiếp, lục thẩm muốn tự kết liễu mình, làm cho đầu óc Nhậm Kiệt có cảm giác như sắp nổ tung, nhưng trong chớp nhoáng này Nhậm Kiệt đột nhiên nghĩ đến một cái chủ ý: Đầu têu gây họa hết thảy đều là con chim đê tiện, Độc Thiệt lão tổ kia! Đúng vậy, vì sao lại quên mất nó! Lục thẩm là huyết mạch Chu Tước, sở dĩ như vậy là bởi vì nàng thiêu đốt lực lượng huyết mạch của mình bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ là dựa vào tiên linh khí muốn khôi phục rất khó khăn, nhưng mình có thể luyện chế một bộ huyết mạch dược phẩm cho lục thẩm. Mình ở trong thế giới Cổ Thần chiếm được vô số bảo vật, giết chết những người đó trên người có rất nhiều dược vật, sớm đã sửa sang xong, mấu chốt là mình có tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, có tiên linh khí, giờ này vừa lúc bên cạnh còn có huyết mạch đặc thù Toa Không Điểu này. Nếu dùng tên này làm thuốc dẫn, luyện chế một bộ huyết mạch dược phẩm... Nghĩ tới đây, thừa dịp ngay khoảnh khắc vừa mới chặn một đạo lôi kiếp, thân hình Nhậm Kiệt lập tức vọt về phía Cổ Tiểu Bảo, Độc Thiệt lão tổ bọn họ... Lôi kiếp là gì? Lôi kiếp là thiên kiếp, thiên kiếp lại xưng là thiên uy, đây là một loại khảo nghiệm của thiên địa đối với người đi hướng nghịch thiên, cũng có thể nói là một loại trừng phạt, bởi vì từ Thái Cực Cảnh đột phá đạt tới Pháp Thần Cảnh, chính là nhân vật chân chính vượt qua phàm tục. Tu luyện giả có pháp lực, mà Pháp Thần Cảnh, có một chữ Thần nói rõ sự cường đại trong đó, là nhân vật cường đại chí cao vô thượng trong tu luyện giả, giống như Thần minh của thế gian. Nhất là sau khi Hoàng triều thượng cổ sụp đổ, linh khí thiên địa mỏng manh, thiên địa bị rối loạn, Pháp Thần Cảnh càng đại biểu cho một loại lực lượng cực hạn. Lôi kiếp vừa chứng tỏ uy lực của thiên địa, không thể cho phép người khác nhúng tay vào, một khi nhúng tay lôi kiếp sẽ tăng lên uy lực tương ứng, kinh khủng đến mức người bình thường khó có thể tưởng tượng. Nếu là thiên uy, trừ phi ngươi rời khỏi phiến thiên địa này, đến một thế giới khác giống như thế giới Cổ Thần như vậy, nếu không thiên uy là không thể trốn tránh. Giống như Nhậm Kiệt thời khắc này thân hình nhanh chóng di chuyển, nhưng trong bầu trời một lần nữa nổi lên lôi kiếp đánh xuống cũng đi theo lan rộng ra chung quanh. - Ngươi có biết ta là ai hay không? Ngươi dám đắc tội với ta, ngươi sẽ hối hận! Lập tức né tránh! - Ngươi là tên lỗ mãng, ngươi là tên ngu ngốc! Ngươi không thấy lôi kiếp sao, ngay ở bên cạnh lôi kiếp liều mạng, ngươi không muốn sống nữa ư? Cút đi, thả ta ra rời đi... - Oa oa... Đến rồi, lôi kiếp, thiên kiếp bao trùm nơi này... Đi... Đi... Tên khốn kiếp ngươi... ngươi muốn chết ta còn không có sống đủ đâu... Vốn Độc Thiệt lão tổ miệng cằn nhằn nói không ngừng, đột nhiên nhìn thấy lôi kiếp lôi vân kia trong nháy mắt lan rộng bao trùm đến bên này, lập tức sợ tới mức cả người run rẩy, liều mạng giãy giụa muốn xông ra. - A... Cút về! Cút về! "Bịch Bịch Bịch..." Cổ Tiểu Bảo vốn căm hận đám chim này đến tận xương tủy, đến ngứa hàm răng, dọc theo đường đi không ít lần thảo luận cùng Nhậm Kiệt đối phó với chúng như thế nào, Nhậm Kiệt cũng chỉ dạy cho nó rất nhiều biện pháp. Thời khắc này, Cổ Tiểu Bảo liền dùng một loại biện pháp Nhậm Kiệt dạy cho, không tiếc tổn hao pháp lực hùng hậu bản thân, đánh ra không gian chung quanh, với lực lượng của nó hiện tại đủ để chấn động xao động không gian, làm cho Độc Thiệt lão tổ không thể dễ dàng nhảy vượt không gian. Cộng thêm Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực ảnh hưởng, còn có một bên kia có lôi vân bao trùm, thời điểm này Độc Thiệt lão tổ giống như bị Cổ Tiểu Bảo chặn ngay trong ngõ cụt. Bên này tuy rằng trong lúc nhất thời Cổ Tiểu Bảo cũng không làm gì được Độc Thiệt lão tổ, nhưng nó không quan tơi hêt thay bạo phát uy lực kinh khủng công kích ra chung quanh, trong nháy mắt đánh ra ngoài ngàn vạn quyền, không gian chấn động nổ tung, không khí, linh khí nổ nát, chính là không cho Độc Thiệt lão tổ chạy thoát. Nếu như đổi lại là lúc bình thường, Độc Thiệt lão tổ cũng không đến mức như thế, dù sao nó am hiểu chính là pháp thuật không gian, bản thân có lĩnh ngộ năng lực đặc thù đối với không gian. Hơn nữa nó cũng đạt đến cấp bậc lão tổ trong Toa Không Điểu, hơn vạn năm qua khó gặp được, đúng như nó từng nói: Pháp Thần Cảnh bình thường cũng không muốn trêu chọc nó, có chuyện gì đều thương lượng với nó. Nhưng cố tình liên tiếp chiến đấu trước đó không nói, Vân Phượng Nhi liều mạng thiêu đốt huyết mạch Chu Tước bản thân cũng làm nó bị thương nặng, làm cho nó khó có thể phát huy tốc độ cùng lực lượng đến mức tận cùng; mà bản thân Cổ Tiểu Bảo cũng đủ cường đại, nó lại không quan tơi hêt thay bạo phát, ngăn chận một bên; phía sau là lôi kiếp... lần đầu tiên khiến cho Độc Thiệt lão tổ vọt tới không được, lại không dám lui về sau. "Rầm Rầm Rầm..." Đúng lúc này, đột nhiên một lực lượng kinh khủng từ phía sau đánh tới. Nhanh, quá nhanh... Tốc độ này hoàn toàn không kém bao nhiêu so với Độc Thiệt lão tổ lúc đỉnh phong, phải nhanh hơn nhiều so với Độc Thiệt lão tổ hiện tại bị thương không nhẹ, nhanh đến làm cho nó không có biện pháp né tránh. - Bà nó! Ai dám... "Bịch..." Cuối cùng ngay lúc Độc Thiệt lão tổ mắng người nào dám như thế, Nhậm Kiệt cầm trong tay chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, với thân chủ kỳ làm thương, bên trên Lôi Long xoay tròn, sấm chớp lóe lên, trong bầu trời mây đen sấm sét dầy đặc, trong nháy mắt đã phá mở phòng ngự của Độc Thiệt lão tổ đang bị thương nặng không có biện pháp tránh né, trực tiếp đánh chết nó. Động tác này kết hợp nối liền thành một mạch, chưa từng có từ trước đến nay, mang theo mây đen bao phủ lôi kiếp còn dám trong nháy mắt ra tay đánh chết địch nhân, đây là chuyện cuối cùng Độc Thiệt lão tổ đã chết đều không nghĩ tới, trong ý nghĩ của nó đâu có ai dám xông vào trong lôi kiếp của người khác, người đó hẳn là đầu óc có bệnh rồi, chết chắc rồi, nó một mực tránh cho mình bị ép vào trong lôi kiếp. Nhưng lại không sao nghĩ tới, cuối cùng dĩ nhiên là bị người từ trong lôi kiếp lao ra ngoài đánh chết, hơn nữa còn là một kích đánh chết. - A... Sư phụ, quá xuất sắc... Cổ Tiểu Bảo cũng dừng lại, thấy sư phụ lại chỉ một kích giết chết Độc Thiệt lão tổ đáng ghét này, Cổ Tiểu Bảo kích động không thôi. Nhậm Kiệt làm bất cứ chuyện gì nó đều tràn đầy lòng tin, hơn nữa nó từng trải qua lôi kiếp còn kinh khủng hơn, cho nên thời khắc này cũng không sợ hãi như người khác gặp lôi kiếp như thế, ngược lại nó cảm thấy sư phụ quá xuất sắc, quá lợi hại... - Đi xuống giúp bọn họ đi! Chuyện nơi đây ngươi không có biện pháp nhúng tay! Lúc này, Nhậm Kiệt một tiếng trống làm tinh thần hăng hái lao ra ngoài đánh chết Độc Thiệt lão tổ đang bị Cổ Tiểu Bảo ngăn chặn ở ngoài vùng lôi kiếp, sau đó không chút do dự xoay người đã trở về bên cạnh lục thẩm. - Kiệt nhi... ngươi... ngươi... Lúc này, Vân Phượng Nhi trông thấy một màn như vậy đã hoàn toàn hoảng sợ ngây người, bọn họ dây dưa nhiều ngày cùng Độc Thiệt lão tổ này như vậy, biết rõ nhất Độc Thiệt lão tổ này lợi hại cùng xảo trá biết bao. Tên này gặp nguy hiểm liền chạy, tốc độ nhanh kinh người không ai đuổi kịp, sau đó lại dây dưa quấn lấy không thả, miệng lưỡi thì độc ác chán ghét muốn chết. Mà lực lượng bản thân nó, dưới phụ trợ của tốc độ kia, uy lực cường đại kinh người, nếu không phải vì thế, Vân Phượng Nhi cũng sẽ không lựa chọn biện pháp sau cùng muốn đồng quy vu tận cùng tên này, bởi vì tình huống lúc đó chính là nếu không giết chết nó, hơn 3 vạn người Thiên Long Quân, còn có những người khác đều đừng nghĩ thoát khỏi địch nhân đuổi giết. Một khi bị đối phương vây quanh, Thiên Long Quân mất đi tốc độ, mất đi chủ động, thì dù có lợi hại mấy đi nữa thì cũng xong rồi... Thế nhưng vừa rồi... vừa rồi nàng lại thấy được... thấy được Cổ Tiểu Bảo lại có thể ngăn cản Độc Thiệt lão tổ, mặc dù con chim đê tiện này đã bị mình làm bị thương nặng, nhưng nó cũng không phải là lão tổ bình thường có khả năng ngăn cản được đâu! Cái này cũng chưa tính, vừa rồi gia chủ lại... lại đánh chết, một kích... đánh chết... chẳng lẽ là mình hoa mắt, hay là xuất hiện ảo ảnh... Đây... đây là sự thật ư? Vân Phượng Nhi cũng không dám tin hết thảy những gì mình trông thấy, đích thực khó có thể tưởng tượng. Hơn nữa trong tay Nhậm Kiệt dùng là cái gì, đại kỳ kia là gì? "Bịch..." Nhậm Kiệt thoáng cái trở về đến đây, liền vung tay một cái, chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lần nữa dựng đứng ở trung ương, chung quanh tuy rằng bị Cổ Ma làm tổn thương nghiêm trọng, nhưng thời khắc này Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vẫn có thể nhanh chóng vận chuyển, Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực khống chế, lập tức kiện Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm này bạo phát ra uy thế khó có thể tưởng tượng. Tiểu Lôi Long lúc này như cây đón gió xuân, Hỏa Long, Thủy Long, Độc Long, Hồn Long rối rít chạy ra, dưới khống chế của thần hồn lực Nhậm Kiệt, trong nháy mắt hoàn thiện tầng tầng trận pháp phòng ngự. Hết thảy đều xem ở trong mắt, Vân Phượng Nhi trợn mắt há hốc mồm, cái này cũng quá kinh khủng đi! Nàng còn là thấy qua quen mặt, đây là uy thế của Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm mới có, hơn nữa những trận pháp này, cho dù là Tông sư trận pháp đỉnh cấp cũng không có khả năng nhanh như vậy, bố trí ra trận pháp phòng ngự kinh khủng gấp mấy trăm lần như vậy, giống như tầng phòng ngự kia đã được những lão tổ ngàn tuổi trải qua trên trăm năm chuẩn bị từ trước... Không... so ra còn chắc chắn hơn, còn kinh khủng hơn. Cùng lúc đó, Nhậm Kiệt cũng búng ngón tay một cái, trong nháy mắt từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một phần ba giọt tinh huyết tâm mạch Cổ Thần sáp nhập vào thân thể con chim đê tiện vừa mới chết kia. - Lục thẩm! Ngài cũng thấy đấy, cho dù ta rời nơi này lôi kiếp cũng không buông tha ta, hiện tại việc cấp bách là chúng ta cùng chung nghĩ biện pháp vượt qua một kiếp này. Ngài phải nghe lời ta, phối hợp với ta mới được, nếu không chúng ta cùng chết chung ở chỗ này. Ngài chết đi chỉ là làm cho ta một mình gánh chịu lôi kiếp. Hiện tại ngài không có biện pháp, nhưng nếu như ta hoàn toàn chữa trị huyết mạch, kích phát lực lượng huyết mạch Chu Tước của ngài, vậy thì ngài cũng có thể giúp ta cùng chống lại lôi kiếp. Một lát nữa không quản xuất hiện nhiều chuyện khó khăn gian khó, ngài cũng không cần làm rối loạn, nếu không sẽ phá hủy kế hoạch của ta, thì hai chúng ta đúng là cùng xong rồi! Thừa dịp trong nháy mắt lục thẩm bị biểu hiện của mình vừa rồi hoảng sợ ngây người, Nhậm Kiệt lập tức cười nói. Nhậm Kiệt nói thực nhẹ nhàng, lại hoàn toàn che lấp đi ý nghĩ cùng hành động muốn chết của Vân Phượng Nhi. Vân Phượng Nhi nghe Nhậm Kiệt nói lời này, nàng cũng trong lòng chìm xuống, bởi vì tình huống này nàng cũng không rõ lắm, thấy Nhậm Kiệt mới vừa rời đi, lôi kiếp cũng đi theo, nàng cũng không khỏi không tin. - Ừm! Lúc này Vân Phượng Nhi chỉ có thể bất đắc dĩ đáp một tiếng, rồi lập tức lại rất làm lạ nhìn về phía Nhậm Kiệt, bởi vì ngay lúc Nhậm Kiệt lấy ra tinh huyết tâm mạch Cổ Thần, nàng liền cảm nhận được trong đó ẩn chứa sinh mệnh lực cực kỳ to lớn. Thời khắc này nàng đã kích phát huyết mạch Chu Tước, nên rất nhạy cảm, cũng rất là khó hiểu: vì sao Nhậm Kiệt lại nhốt đánh vật quý giá như vậy vào trong thân thể con chim đê tiện bị đánh chết này. Nhưng không quản ra sao, nàng chỉ ở đó nhìn, không có lên tiếng nữa. "Ầm... Ầm... Bùng Bùng..." Mà đúng lúc này, lại là một đạo lôi kiếp cường đại hơn mấy lần so với trước đánh xuống. Lần này Nhậm Kiệt thúc dục phòng ngự, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ kiện Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm này phát huy uy lực to lớn, trải qua tầng tầng phòng ngự, tuy rằng trận pháp phòng ngự không ngừng vỡ vụn, nhưng rõ ràng lực lượng lôi kiếp đã không ngừng bị làm suy yếu. Mà trong quá trình này, Tiểu Lôi Long trực tiếp xông vào trong đó hấp thu lực lượng, Hỏa Long, Thủy Long thì liều mạng cản lại, tuy rằng không thể giống như Tiểu Lôi Long, ở trong lôi kiếp còn sinh động như cá gặp nước... chúng trực tiếp bị nổ nát, nhưng cũng làm cho đạo lôi kiếp này tiêu tán trên đỉnh đầu Nhậm Kiệt. Thời khắc này Nhậm Kiệt nhỏ giọt mồ hôi như mưa, đây là hắn toàn lực thúc giục Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm, với thần hồn lực thúc giục trận pháp nhằm vào một kích, đây không phải là cố hết sức bình thường. Huống chi, lúc này hắn còn đang làm một việc: thân thể con chim đê tiện kia không ngừng bành trướng, lực lượng huyết mạch bị kích phát, nếu như con chim đê tiện này còn sống, chỉ sợ cũng đã đạt đến cực hạn sẽ dẫn tới lôi kiếp. Nhậm Kiệt chính là thừa dịp nó vừa mới chết, bằng vào lực lượng khổng lồ của tinh huyết tâm mạch Cổ Thần tẩm bổ, tận lực tẩm bổ thúc đẩy huyết mạch Thần thú thượng cổ mỏng manh trong cơ thể nó. Loại chuyện như vậy, cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới có thể làm ra được. Nhậm Kiệt mượn dùng tinh huyết tâm mạch Cổ Thần khổng lồ kích thích, "bùng" một tiếng, thân thể con chim đê tiện này nổ nát, sau đó bị tinh huyết tâm mạch Cổ Thần này tẩm bổ xuất hiện lực lượng huyết mạch trong suốt sáng lấp lánh, Nhậm Kiệt tận lực dung hợp cùng một chỗ một chút tinh huyết tâm mạch Cổ Thần còn dư lại ở chung quanh. Một mặt, Nhậm Kiệt cũng không thể không tận lực bố trí tầng tầng phòng ngự ở nơi này. Mà trong bầu trời, lôi kiếp so với vừa rồi kinh khủng hơn mấy lần đánh xuống. Lần này phòng ngự của Nhậm Kiệt bố trí mặc dù có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ kiện Bảo Khí tuyệt phẩm này thúc giục tạo thành, nhưng không có Hỏa Long, Thủy Long, Độc Long, Hồn Long tương trợ uy lực yếu đi một chút, mấu chốt là uy lực lôi kiếp đang tăng cường. Mà Nhậm Kiệt không thể không phân ra lực lượng, để rèn luyện huyết mạch của con chim đê tiện kia. - Tiểu... Ngay cả Vân Phượng Nhi ở bên cạnh Nhậm Kiệt gần như đều muốn la lên, bảo Nhậm Kiệt dừng lại, chuyên tâm lo ứng phó với lôi kiếp... nhưng nàng lập tức nghĩ tới Nhậm Kiệt dặn dò trước đó, không thể không dừng lại, tim nhảy lên, nhìn Nhậm Kiệt mà cũng không biết làm thế nào cho phải. "Ầm... Bùng Bùng..." Nhậm Kiệt thì một lúc làm nhiều việc, rốt cục một đoàn ngọn lửa thiêu đốt, tinh hoa huyết mạch kia được Nhậm Kiệt chiết xuất ra, Nhậm Kiệt vung tay một cái, mấy ngàn loại dược vật đã chọn lựa từ trước bay ra ngoài, rối rít nổ nát, rối rít hòa tan thành từng giọt từng giọt dược phẩm, Nhậm Kiệt lại vung tay những dược phẩm này nhanh chóng dung hợp. Đồng thời dung hợp dược phẩm, Nhậm Kiệt cũng thúc giục tiên linh khí, bắt đầu luyện chế huyết mạch dược phẩm. Đúng y như Nhậm Kiệt vừa mới phỏng đoán, trong cơ thể con chim đê tiện này có chảy dòng máu Thần thú đặc thù, thời khắc này được tinh huyết tâm mạch Cổ Thần tẩm bổ, huyết mạch kia lại cường đại hơn vạn lần so với trạng thái bình thường. Mà Nhậm Kiệt là định dùng cái này làm hạch tâm, luyện chế một bộ huyết mạch dược phẩm, để giúp cho lục thẩm vừa rồi thiêu đốt lực lượng huyết mạch của mình hoàn toàn khôi phục đồng thời lớn mạnh, dung hợp với huyết mạch Chu Tước của bản thân. Loại phối phương dược phẩm, lâm thời mới nghĩ tới này, còn phải có mục đích nhằm vào, cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới có thể nghĩ ra, còn dám hành động. "Ầm... Ầm..." Đúng lúc này, lôi kiếp to lớn một lần nữa đã đánh xuống. - A... Lúc này tuy rằng Vân Phượng Nhi thanh tỉnh, nhưng nàng cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Lần này nhìn đạo lôi kiếp còn kinh khủng hơn này xuyên thủng tầng tầng phòng ngự của Nhậm Kiệt, lúc đánh xuống uy thế còn không có yếu bớt ba thành, mắt thấy sắp đánh xuống đỉnh đầu Nhậm Kiệt, mà Nhậm Kiệt lại không nhúc nhích tiếp tục luyện chế huyết mạch dược phẩm, Vân Phượng Nhi che miệng, cả người run rẩy không dám nhìn, nhưng nàng cũng không phải cô bé bình thường, Nhậm Kiệt là cháu của nàng, còn yêu quý hơn so với con ruột của nàng, đây là vì nàng... nàng muốn nhìn xem, tuy rằng thời khắc này trong lòng nàng đau đớn khó có thể hình dung...