Nơi này là đại thảo nguyên hành tỉnh phía bắc Thiên Hải Đế Quốc, lúc này một đội người ngựa đang dừng lại mà không phát ra tiếng động gì, không ai xuống ngựa, đều nghỉ ngơi ngay trên lưng ngựa. Mà ngựa của bọn họ cũng đang phun hấp linh khí, tạo thành tuần hoàn, người ngựa hợp nhất cùng lúc tu luyện. Mấy vạn chiến mã này vốn có một ít huyết thống linh thú, được tẩm bổ, lúc này to hơn cả yêu thú, phát ra dao động lực lượng càng mạnh hơn. Đây là ngựa chiến của Thiên Long Quân, được vô số dược phẩm tẩm bổ, còn có công pháp tu luyện người ngựa hợp nhất của Nhậm Kiệt, đã trải qua vô số chiến đấu. Lúc này mấy vạn người như một con rồng, mỗi người đều là một phần tử, chỗ đầu rồng chính là Chiến Thiên Long đã đột phá Thái Cực Cảnh. Bọn họ chiến đấu liên tục trong Thiên Hải Đế Quốc, sáng lập thắng lợi chưa từng có. Thiên Hải Đế Quốc cũng bị thương nặng chưa từng có, bình thường thì mặc kệ là ai làm hoàng đế, lúc này đều phải gấp rút trở về. Dù sao không thể để cho quốc gia căn cơ của mình bị hủy, đáng tiếc Hải Lượng điên cuồng như thế, ngay cả có người dựa vào Thiên Long Quân đại náo Thiên Hải Đế Quốc, tụ tập mấy trăm vạn đại quân muốn lật đổ hắn, đã đánh hạ được nhiều hành tỉnh, hắn cũng không để ý. Vốn cho dù Hải Lượng không trở lại cứu viện, Thiên Long Quân tiếp tục làm loạn, hắn cũng sẽ mất hậu phương chi viện, không có lương thảo quân nhu, thành thị cũng không còn, không tin hắn còn chống đỡ được. Nhưng mấy ngày gần đây, cuối cùng Thiên Long Quân gặp rắc rối. Đại quân yêu thú xuất hiện, đông đảo yêu thú cấp chín, thậm chí rất nhiều đại yêu hóa hình dùng bản thể chiến đấu, cuối cùng kéo chân bọn họ, làm cho Thiên Hải Đế Quốc tổ chức 50 vạn đại quân tinh nhuệ bao bọc tiến đánh. Mà đây là thứ yếu, chủ yếu là... - Ha ha... Bổn lão tổ lại tới nữa, đám nhóc con chuẩn bị xong chưa, bị bổn lão tổ truy đuổi mà còn muốn sống, đúng là nằm mơ. Đám nhãi ranh không biết lượng sức, xem thân thể tẩm bổ không tệ, ngon hơn người thường, lão tổ ăn các ngươi chắc rồi. Chậc chậc, nhưng mà đừng như thịt của tên kia, mùi vị kém quá... Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một con Toa Không Điểu lớn 300 thước, thân thể càng trắng hơn, mấu chốt là trên đỉnh đầu có lông tóc kỳ dị như mây, đây là Toa Không lão tổ. Vừa nghe tiếng nói này, Chiến Thiên Long nhắm mắt dưỡng thần liền mở bừng lên, giận dữ nhìn bầu trời, sở dĩ bị kéo chân, chính là vì con chim đê tiện kia. - Các ngươi chuẩn bị nghênh chiến, tiếp tục di động, thật không được thì tăng tốc phá vây, không cần để ý chúng ta. Phượng nhi, chúng ta đi. Lục gia Nhậm Thiên Tung cầm Lôi Hỏa Thương, nháy mắt hóa thành tia sáng, xông thẳng về phía Toa Không lão tổ. Trong thời gian này con chim đê tiệnkia tạo thành không ít rắc rối cho đội ngũ, vốn di động thuận lợi, nhưng tốc độ con chim đê tiện này càng nhanh hơn, vượt qua mọi người, đi đến đâu nó cũng theo được. Hơn nữa không ngừng quấy rầy, lúc nguy hiểm nhất, đại trận vận hành suýt vây khốn, nhưng vẫn để nó trốn thoát, sau đó tên này càng thêm cẩn thận. Bản thân con chim này cũng là lão tổ Thái Cực Cảnh, lục gia Nhâm Thiên Tung từng liên thủ Vân Phượng Nhi, Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Văn Mặc lão tổ, nhưng chỉ có thể đánh đuổi nó, không làm gì được. Mà khi gặp công kích mạnh mẽ, đại trận nhất định phải có Thái Cực Cảnh áp trận, tên này đi ra thì càng phiền. Trong chiến đấu lần trước, lục gia Nhâm Thiên Tung bị nó xuyên qua ngực, nuốt một miếng thịt cùng nội tạng, suýt nữa gặp nguy hiểm. - Con chim đê tiện, nếu ta không giết ngươi, ta không tên Vân Phượng Nhi! Ánh lửa phóng theo sau, chính là Vân Phượng Nhi. Nghĩ tới lục gia bị thương, Vân Phượng Nhi vẫn còn đau lòng, tuy rằng dùng dược phẩmcủa Nhậm Kiệt để lại điều trị, nhưng vẫn rất nguy hiểm. Cố tình lúc này sắp xảy ra đại chiến, đại quân yêu thú mới xuất hiện có uy lực quá mạnh, liên hợp quân tinh nhuệ Thiên Hải Đế Quốc đã vây đánh tới. - Vợ chồng tình thâm, ngọn lửa cùng thịt của ngươi rất mềm, lão tổ thích nhất là loại như ngươi. Nếu ngươi ngoan ngoãn cho ta ăn, có lẽ ta tâm tình tốt, có thể tha chotên kia. Mùi máu nồng quá, lại không thích ăn nam nhân. Ha ha... Thân hình Toa Không lão tổ cực nhanh, đối mặt thế công như tia chớp của , lục gia Nhâm Thiên Tung nháy mắt biến mất, lúc xuất hiện đã ở đằng sau đâm vào gáy lục gia Nhâm Thiên Tung. Oành.... Lục gia Nhâm Thiên Tung mạnh mẽ xoay người, Lôi Hỏa Thương bùng nổ, đâm ngược lại Toa Không lão tổ. Vân Phượng Nhi cùng lục gia Nhâm Thiên Tung tâm ý tương thông, nháy mắt bù đắp khoảng trống, vợ chồng liên thủ nhưng vẫn nguy hiểm không thôi. Nhưng lúc này không còn cách nào, bọn họ chỉ có thể chống đỡ, hiện tại đã đạt được mục đích cơ bản, nhưng Hải Lượng điên cuồng vượt xa tưởng tượng. Hơn nữa đại quân yêu thú hỗ trợ làm bọn họ nhận ra không đúng, vô tình đã đến gần biên giới sang Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên. Hiện tại đang tìm chỗ, trước tiên chạy vào Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên, sau đó đi vòng tránh đại quân Thiên Hải Đế Quốc đuổi giết, nhưng tình huống hiện tại không tốt. - Cuối cùng con chim đê tiện kia cũng đi... Cách đó mấy trăm dặm, trong đại quân yêu thú đang bao vây, Cửu Đầu Long Vương lau mồ hôi. Ở bên cạnh tên Độc Thiệt lão tổ kia thật là khó chịu, nhất là tên kia rất đáng ghét, luôn phải đề phòng nó. Nói không chừng tên này sẽ đánh lén ngươi, dù sao nó không tính là người mình, chỉ là thấy Thiên Hải Đế Quốc hứa chỗ tốt, tự mình chạy đến. Cố tình còn không dám đắc tội hắn, khi gặp còn phải luôn miệng đối phó cái miệng nói không ngừng của Toa Không lão tổ, bây giờ lại bắt đầu vây giết, Cửu Đầu Long Vương cũng thở ra. Thầm nghĩ mình trở thành lão tổ, phụ trách dẫn đại quân yêu thú hỗ trợ Thiên Hải Đế Quốc làm chuyện này, vốnlà một công lớn, dù sao Hải Thần Giáo đã khôi phục, còn có ý chỉ tiên nhân, toàn diện hợp tác với Yêu Thần Giáo, mình cùng Hắc Quả Phụ sẽ vì chuyện này mà có công lớn. Nếu lần này thành công, sau này được Yêu Thần Giáo trọng dụng cũng không thành vấn đề, mặc kệ thế nào cũng không thể để con chim kia phá hỏng. Lúc này, cuối cùng con chim kia cũng đi, Cửu Đầu Long Vương vung tay, cho đại quân hành động, đồng thời thông báo đại quân tinh nhuệ Thiên Hải Đế Quốc phối hợp. Hôm nay hắn muốn toàn diệt Thiên Long Quân kia, nghĩ tới đây là do Nhậm Kiệt làm ra, hắn càng có động lực kích thích đi làm. 100 dặm... 80 dặm... 60 dặm... Khi đại quân yêu thú với một đám đại yêu hóa hình, đông đảo yêu thú cấp chín xung phong đánh tới, khoảng cách còn không đủ 5 dặm, 3 vạn người như say ngủ bỗng mở mắt, linh khí tuần hoàn kết thúc, nháy mắt ngựa chiến xông lên, khí tức bùng nổ. GIống như một con rồng thức tỉnh, Chiến Thiên Long gầm lên, đại trận vận hành, đầu rồng động, đuôi rồng vẩy, đại trận dịch chuyển, mười mấy dặm xung quanh bị bao phủ. Sương mù, ảo trận, sát trận xuất hiện không ngớt. Thiên Yêu Thú bên đối phương muốn lao về phía Chiến Thiên Long ở trung tâm trận pháp, thi hành trảm thủ, một thành kiếm lớn, một cái nghiên mực, một lò đan lô phóng lên. Sau đó Kiếm Vương Long Ngạo, Văn Mặc lão tổ, lão Đan Vương Ngọc Trường Không đánh ra, phối hợp đại trận, chống đỡ Thái Cực Cảnh cùng đông đảo Thiên Yêu Thú liên thủ công kích. Chém giết vừa bắt đầu đã thảm thiết, Thiên Long Quân vừa lâm vào khốn cảnh, đại doanh Tây Bắc đã khổ chiến suốt một tháng, lúc này đánh đến mức thảm thiết. Máu chảy thành sông, giành giật mỗi một tấc đất đều bỏ ra vô số sinh mệnh. Đại quân yêu thú gia nhập, làm đại doanh Tây Bắc thừa nhận áp lực càng lớn, đành phải liên tục rút lui, bỏ lại phòng ngự vòng ngoài. Lúc này đại doanh Tây Bắc hoàn toàn động viên, bởi vì Nhậm Kiệt chỉ điểm mà đột phá, Giang Trấn dẫn môn nhân gia nhập, không giúp gì được đại doanh Tây Bắc, bọn họ dốc sức bố trí các loại trận pháp phụ trợ, sát trận, cạm bẫy, làm cho tốc độ tiến lên của đại quân Thiên Hải Đế Quốc bị ảnh hưởng lớn, giúp đại doanh Tây Bắc vẫn chiếm ưu thế thiên thời địa lợi nhân hoà. Còn Tề Thiên, Hổ Hổ, vượn trắng cũng đã sớm tham chiến. Tuy rằng Tề Thiên đủ hung hãn, nhưng kẻ địch đông người, thế lực đủ mạnh, một mình hắn cũng không thể thay đổi mọi thứ, chỉ có thể chống đỡ lúc nguy cấp. Lúc này, đại doanh Tây Bắc chỉ có thể không ngừng co rút, dựa theo phương pháp liều mạng, cận vệ đội, Lý Thiên Thành, Hải Thanh Vân, Thường lão tứ, Tề Thiên, Giang Trấn... chém giết mà trì hoãn bại cuộc. Ngoài cận vệ đội đã hòa làm một thể, dù chém giết với lão tổ Thái Cực Cảnh cũng đảm bảo không có người chết, hiện tại nhân số tử vong của đại doanh Tây Bắc ngày càng tăng, đây đã định là một cuộc chiến tàn khốc. Cũng may sau khi Hắc Quả Phụ, Mặc Sanh dẫn đông đảo đại quân yêu thú tham chiến, ở phía đại doanh Tây Nam, có 50 vạn đại quân tinh nhuệ từ hậu phương đánh tới, một hơi xuyên thủng đại quân Thiên Hải Đế Quốc hoàn toàn không phòng bị. Điều này tạo thành náo loạn rất lớn trong đại quân Thiên Hải, đằng sau bị tập kích liền rối thành một nùi. Lần náo động này kéo dài suốt 3 ngày đêm, cuối cùng 50 vạn đại quân tinh nhuệ tổn thất chừng 20 vạn, đánh vào trong đại doanh Tây Bắc đang co rút, bổ sung lực lượng mới. Trong mấy chục vạn đại quân xông vào, có cao thủ Nhậm gia, Văn gia liên lạc từ hậu phương, tuy rằng chỉ có một Thái Cực Cảnh, nhưng lại rất nhiều Âm Dương Cảnh Thần Thông Cảnh, càng chừng mấy vạn Chân Khí Cảnh. Đây là chọn ra từ vô số người toàn quốc đi tới, tuy rằng đã trải qua một thời gian huấn luyện, nhưng dù sao cũng tán loạn, cuối cùng điều động 45 vạn đại quân Tây Bắc, liên hợp cộng lại thành 50 vạn, một hơi đánh thẳng vào. Những người này đi vào đại doanh Tây Bắc, chia ra bổ sung vào vị trí chiến đấu, tăng lên chiến lực chỉnh thể. Tuy rằng thế công của đối phương hung hãn, phòng ngự không ngừng co rút, nhưng trả giá rất nhiều thương vong, cũng miễn cưỡng ngăn cản được Thiên Hải đế quốc có đại quân yêu thú hỗ trợ công kích. Tuy rằng Nhậm Kiệt không chạy hết tốc lực, nhưng vì đã tra xét được sơ sơ về Sa Hải Tông, biết khoảng cách không xa. Bay đi không chậm, bọn họ nhanh chóng đến chỗ Sa Hải Tông. Nhậm Kiệt không bỏ lỡ thời gian, trực tiếp bắt mấy người có địa vị nhất định trong tông môn vạn năm này, dễ dàng làm bọn họ nói ra những gì cần biết. Sa Hải Tông vốn là tông môn vạn năm mạnh một chút ở bên dưới Hải Thần Giáo thống trị, sau đó Hải Thần Giáo sụp đổ, Sa Hải Tông cũng độc lập một phương. Nhưng gần đây ai cũng biết, Hải Thần Giáo lại phục hồi, tự nhiên phải thu nạp thế lực bên dưới. Nghe nói lực cản rất lớn, dù sao đã qua 8000 năm, nhưng từng tông môn mạnh mẽ lại trước sau thuần phục, nghe nói Hải Thần Giáo khai giáo lần nữa đã thành đại thế. Hải Thần Giáo lấy Thiên Hải Tông làm chủ yếu khôi phục lại, Thiên Hải Đế Quốc do Thiên Hải Tông nắm giữ lại xảy ra vấn đề, nghe nói Thiên Hải Tông trước sau phái người cũng không giải quyết được. Thiên Hải Đế Quốc đã nội loạn tan tành, đại nhân vật Thiên Hải Tông lại bận rộn chuyện khai giáo Hải Thần Giáo, vì thế đã hạ lệnh tông môn xung quanh, nếu ai giúp Thiên Hải Đế Quốc quyết Thiên Long Quân Nhậm gia, dưới Pháp Thần Cảnh có thể lựa chọn trực tiếp được vào bên trong Hải Thần Giáo tu luyện, đảm bảo tăng lên một đại cảnh giới. Nếu như có tông môn độc lập hoàn thành, sẽ có Tiên Đan làm phần thưởng, dù cho liên thủ hoàn thành, cũng sẽ chia ra chủ thứ, nhận được Tiên Đan, Thiên Đan tuyệt phẩm, thượng phẩm cùng các loại bảo bối khác. Tin tức ban bố không lâu, dù sao từ đây đến Thiên Hải Đế Quốc còn rất xa, hơn nữa những gì Thiên Long Quân đã làm đều khiến người tu luyện biết, ngay cả lão tổ Thái Cực Cảnh một mình đi vào cũng bị đánh chết, cho nên không có mấy ai dám đi ra. Nhưng tin tức này phát ra, nghe nói Độc Thiệt lão tổ lâu nay vẫn ở trung tâm Tử Vong Sa Mạc lại đi tới, căn cứ mấy người này nói, hình như mục đích chủ yếu của Hải Thần Giáo là tập trung vào Sa Hải Tông cùng các tông môn vạn năm, ngàn năm khác. Khi biết được những tin tức này, Nhậm Kiệt liền hiểu ý đồ của Hải Thần Giáo. Rõ ràng bọn họ không thể điều động lực lượng lớn đối phó Thiên Long Quân, nhưng Thiên Long Quân náo động quá lớn, nếu bọn họ không để ý thì Thiên Hải Đế Quốc xong rồi, cho nên nghĩ ra biện pháp cấp cứu này. Thưởng cho như vậy, lúc trước Nhậm Kiệt đã từng chơi, cũng hiểu được hiệu quả, bọn họ thông qua chuyện này biểu hiện uy thế của Hải Thần Giáo, đồng thời mượn nó biểu hiện cảm giác tồn tại hùng mạnh của đại giáo vô thượng. Nói cách khác, mục đích cuối cùng của bọn họ,có thể là muốn những Pháp Thần Cảnh trong Sa Hải Tông hoặc tông môn vạn năm khác ra tay. Nếu có mấy Pháp Thần Cảnh ra tay, cộng thêm các lão tổ Thái Cực Cảnh tông môn ngàn năm, thậm chí Thái Cực Cảnh đột phá gần tới lão tổ ngàn tuổi đi ra, vậy thì càng tốt hơn là tự mình Hải Thần Giáo giải quyết. - Hải Thần Giáo... Ban đầu nghe tin đại giáo vô thượng sụp đổ 8000 năm trước, cho đến giờ lại nghe xuất hiện trở lại, còn là kẻ địch nhất định phải đối mặt, Nhậm Kiệt không khỏi mỉm cười. Xem ra mình nhất định phải đối đầu với đại giáo vô thượng này, mặc kệ là vì gia tộc hay không gian ngọc giản mà Tề Thiên bị trấn áp, cùng với chuyện Đan Diệu, cuối cùng không thoát được va chạm với đại giáo vô thượng. Nhưng Nhậm Kiệt lại không sợ, ở trong thế giới Cổ Thần, đấu trí đấu dũng với Cổ Ma mà còn không sợ, đại giáo vô thượng thì sợ gì. Nhưng bây giờ phải giải quyết vấn đề trước mắt, nghĩ vậy, Nhậm Kiệt nhìn sang Sát Thủ Vương cùng Cổ Nguyệt: - Thế này, chúng ta chia hai đường, ta cùng Tiểu Bảo lập tức chạy tới Thiên Hải Đế Quốc chi viện Thiên Long Quân, sau đó sớm về đại doanh Tây Bắc. Thiên Long Quân đã bị đối phương chú ý, vậy bên đại doanh Tây Bắc cũng đã tràn ngập nguy cơ, dù sao lúc trước không có tính tới Hải Thần Giáo ảnh hưởng. Hai người ở lại Sa Hải Tông, tìm cơ hội dò thám, nếu người Sa Hải Tông do dự, các người cảnh cáo Pháp Thần Cảnh bọn họ, hoặc là biểu hiện một chút lực lượng, nói cho bọn họ biết, nếu Pháp Thần Cảnh dám đi ra, các người diệt Sa Hải Tông. - Làm xong Sa Hải Tông, đừng bỏ qua những tông môn ngàn năm, vạn năm ở xung quanh, như vậy tránh cho Hải Thần Giáo mượn lực đả lực, đồng thời cũng giảm thấp lực ảnh hưởng. Dù sao những tông môn này thoát khỏi Hải Thần Giáo nắm giữ đã 8000 năm, hiện tại mặc kệ Hải Thần Giáo thế nào, bọn họ chưa chắc đã hết lòng nghe theo, đều lấy lợi ích của mình làm chủ, tự có tính toán riêng. Nhậm Kiệt nói xong, dẫn Cổ Tiểu Bảo đi ngay. Hắn tin Sát Thủ Vương cùng Cổ Nguyệt sẽ xử lý tốt chuyện này, với lực lượng của họ hiện giờ, dù ám sát Pháp Thần Cảnh chỉ cần không gặp tồn tại đặc biệt mạnh thì không thành vấn đề. Nếu đã biểu hiện lực uy hiếp cảnh cáo, tuyệt đối sẽ làm những thế lực này nghi thần nghi quỷ, không dám làm bậy. Mặc kệ là Thiên Long Quân nguy cấp trước mắt, hay là chiến đấu lâu dài với Hải Thần Giáo, đều có chỗ tốt lớn. Nhậm Kiệt đi rồi, Sát Thủ Vương cùng Cổ Nguyệt thương lượng một chút, hai người ăn ý nhìn nhau liền tách ra. Sát Thủ Vương đối phó tông môn vạn năm, Cổ Nguyệt đi các tông môn ngàn năm gần đó. Hai người đều không phải hạng dông dài, đều biết tình huống khẩn cấp, làm chuyện Nhậm Kiệt an bài đến mức tốt nhất. Bởi vì bọn họ biết rõ, bên bọn họ làm càng tốt, áp lực bên kia lại càng nhỏ, đồng thời cũng đả kích tồn tại khủng bố phải đối mặt trong tương lai - Hải Thần Giáo.