Tư Mã Thiên Thần kêu thảm, không cam lòng, hắn chỉ còn nửa phần thân thể, ngửa mặt rống giận, trơ mắt cảm nhận thân thể mình bị lực lượng bám vào hấp thu từ từ. Hắn không cam lòng, sao lại thế này, mắt hắn trừng muốn nổ nhìn Du Thủy lão tổ. Sao mình lại chết trong tay loại người này, mình đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh, đi vào di tích lực lượng không ngừng tăng vọt, tên kia lúc nãy còn như thằng hề, bây giờ mình lại chết trong tay hắn. Không cam lòng, thật là không cam lòng, quá không cam lòng. - Mưa gió đảo chiều, hôm nay cho các ngươi biết cái gì gọi là bảo vật dành cho người có đức, mọi thứ thuộc về bổn lão tổ, các ngươi... từng tên đều phải chết, nhất là... ngươi! Du Thủy lão tổ cười to, đắc ý nhìn Lộc Lân lão tổ cùng Tư Mã Thiên Thần không xa cái chết, không để ý tới hai người nữa, đắc ý nói xong, cuối cùng chỉ thẳng vào Nhậm Kiệt. - Tiếu Kiểm Sát Thần Vương phải không, một chữ cút ngông nghênh, lớn lối lắm phải không, tự cho mình là người có đức ở trước mặt bổn lão tổ phải không? Hôm nay bổn lão tổ cho ngươi xem, ai mới là người có đức. Nói đi, ai mới là người có đức? Du Thủy lão tổ nói rồi, bay về phía Nhậm Kiệt, cây roi khe động sôi trào như rồng, hơn nữa đánh bại ba người Tư Mã Thiên Thần, vung roi liền làm người ta kinh hồn vỡ mật. - Dám khiêu khích sư phụ ta, ta giết ngươi... Cổ Tiểu Bảo vừa thấy người này nhắm vào sư phụ, liền muốn ra tay. Sát Thủ Vương, Cổ Nguyệt ở đằng sau cũng chuẩn bị, có điều bọn họ không còn thả lỏng như vừa rồi. Bởi vì Du Thủy lão tổ quả thật khủng bố, lực lượng lão tổ ngàn tuổi chân chính, trong tay còn có cây roi cổ quái. Nhìn thảm trạng của ba người Tư Mã Thiên Thần là biết, nhưng mặc kệ thế nào, ở chỗ này không trốn được, chỉ có liều mạng một phen. - Đừng lộn xộn, nhớ lời ta vừa nói, cẩn thận Cao Bằng, Hạ Cửu Hạc, Lộc Lân lão tổ. Còn nữa, chờ ở đây, tiếp tục giữ khoảng cách với quả cầu sấm sét kia, bây giờ cho các người xem trò hay. Nhậm Kiệt vừa động lực thần hồn, bảo ba người đừng hành động, bọn họ đã không thể khống chế được cục diện hiện tại. Hả? Ba người sửng sốt, xem trò hay, không phải là lúc trước nói chơi lớn đó chứ? - Nói với ngươi cũng chỉ có một chữ, cút. Về phần ai là người có đức, ngươi nói sao. Oành... Nhậm Kiệt bình tĩnh nói, bước ra là lên giữa không trung, cao hơn Du Thủy lão tổ trăm thước, một bước kéo khoảng cách xuống trăm dặm. Nhậm Kiệt đặt ra bước thứ hai, thân thể như con đê mở đập, tiên lính khí xung quanh như dòng nước lũ liền trút vào. Tiên linh khí mạnh mẽ, Thái Cực Cảnh cũng khó hấp thu, phải chầm chậm hấp thu như pha loãng nhập vào lực lượng, Nhậm Kiệt lại điên cuồng cắn nuốt. Cho nên trên đầu hình thành lốc xoáy tiên linh khí cỡ trăm trượng, hơn nữa lốc xoáy không ngừng lớn ra, vô số tiên linh khí điên cuồng trút vào. Tốc độ quá nhanh, rút lấy tiên linh khí phát ra tiếng nổ ầm ầm. Mà chỉ nháy mắt, Nhậm Kiệt phá vỡ lực lượng vẫn luôn áp chế, lực lượng âm dương dung hợp bước vào Thái Cực Cảnh. Đối với Nhậm Kiệt, hắn đã sớm dung hợp âm dương, lực thần hồn Pháp Thần Cảnh, chuyện này không thành vấn đề, chân chính nước chảy thành sông. Hơn nữa nháy mắt đột phá, tiên linh khí tràn đầy, lực lượng của Nhậm Kiệt tăng vọt. Không chỉ thế, Nhậm Kiệt liền không khách khí thúc đẩy đoạn phim trong thức hải, giống như lúc ở trong động phủ Trường Hồng đạo nhân. Vừa rồi hắn không đột phá là vì sợ động tĩnh quá lớn, trở thành mục tiêu chung cho mọi người liên thủ đối phó, nhất là Cao Bằng, Hạ Cửu Hạc đều rất cổ quái. Cho nên hắn vẫn nhẫn nhịn, bây giờ thì không cần, hấp thu, điên cuồng hấp thu. Thứ tốt này làm sao lãng phí, nhìn như vô số Ngọc Tinh ở trước mắt, trước kia không dám dùng cảnh giới Thánh nhân luận đạo tùy tiện, bây giờ đã có thể. "Đạo... Lý..." Lần này lực lượng dồi dào chưa từng có, Nhậm Kiệt vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo, cảm giác như trực tiếp bước ra trước, nháy mắt trong đầu nghe được một âm thanh. Nhoáng cái, rất nhiều điều không rõ tích lũy thật lâu, lập tức liền lĩnh ngộ, tiến vào trạng thái minh ngộ. Nháy mắt tiếp theo, dưới chân Nhậm Kiệt cũng hình thành lốc xoáy tiên linh khí, chẳng những thế, trước ngực, sau lưng, hai bên trái phải đều có, tiên linh khí điên cuồng trút vào người Nhậm Kiệt. Bùm bùm bùm... Thân thể Nhậm Kiệt đang điên cuồng nổ vang, lực lượng điên cuồng như thế, ngay cả lão tổ ngàn tuổi cũng sẽ nổ tung, nhưng Nhậm Kiệt hoàn toàn không cần lo. Hắn đang đột phá, thân thể đủ mạnh, lực lượng cần để đột phá quá mức khủng bố, hơn nữa lực lượng còn thừa thì sẽ dẫn thẳng vào đoạn phim, cho nên không cần sợ. Tới đây, tới đây hết đi. Thái Cực Cảnh tầng thứ nhất... Thái Cực Cảnh tầng thứ nhất đỉnh phong... Thái Cực Cảnh tầng thứ hai.... Áp chế thật lâu, lực thần hồn nhiều lần vào Pháp Thần Cảnh, lực thần hồn ổn định ở nửa bước Pháp Thần Cảnh, thân thể đủ mạnh, điều kiện các mặt vượt xa, chính là chờ siêu cấp bùng nổ vào lúc này. - Oa... Sư phụ... quá dữ dằn... - Hắn còn là người ư? Nhà các ngươi... còn ai là bình thường? - Đừng hỏi ta, từ ban đầu gặp tiểu tử thối này, không có lần nào không bị hắn hù dọa. Tổ cha nó, vốn cho rằng ta cùng cha hắn đã không bình thường, bây giờ nhìn hắn, mới phát hiện chúng ta là người bình thường nhất. Tuy rằng Nhậm Kiệt đã nói với bọn họ, muốn chơi kích thích mạnh, nhưng bây giờ nhìn Nhậm Kiệt bước đi đột phá Thái Cực Cảnh, hơn nữa từng bước đạt tới Thái Cực Cảnh tầng thứ hai, trọng yếu nhất là lực lượng còn không ngừng tăng vọt, khủng bố nhất là hắn hấp thu tiên linh khí đến mức choáng váng. Còn là người hay sao? Ngay cả Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng trong giới tu luyện, cũng chưa nghe bọn họ đột phá, hấp thu lực lượng như vậy. Ở chỗ tiên linh khí như thế này, nếu là ở bên ngoài, hắn vừa tu luyện hấp thu lực lượng, còn không hút sạch linh khí mấy chục vạn dặm xung quanh. Còn cho người ta sống nữa không, đây là chuyện gì chứ. Bọn họ biết mà đã thế, càng đừng nói người khác, Tư Mã Thiên Thần đang hét thảm cũng quên mất tình cảnh của mình, hắn biết mình chết chắc, nhưng lúc này vẫn ngây dại. Vừa rồi hắn không cam lòng, hận trời bất công, Du Thủy lão tổ biến thái, sao mình lại chết trong tay kẻ như vậy, hơn nữa còn nháy mắt vọt đến lão tổ ngàn tuổi. Nhưng lúc này, ngay khi sắp chết, hắn cảm thấy mình hoa mắt, lực thần hồn cũng không dùng được. Tiên linh khí, làm sao hấp thu kiểu đó, thật là rồng thần hút nước, nuốt cả dòng sông vào bụng, đây là cái gì. Tiếu Kiểm Sát Thần Vương vừa rồi vẫn không lên tiếng, không biểu hiện gì, lại thật đột phá, nhấc bước đột phá Thái Cực Cảnh trước mặt kẻ địch, đây là chuyện gì? Bản thân mình còn nghĩ, gặp lại hắn phải đòi lại món nợ ở động phủ Trường Hồng đạo nhân, bây giờ Tư Mã Thiên Thần bỗng thấy buồn cười, quá buồn cười, mình thật là đáng buồn... - Cái gì... Cao Bằng cũng tròn mắt, hắn cho rằng mình đã đánh giá cao Tiếu Kiểm Sát Thần Vương, suy tính mọi thứ, nhưng lại không ngờ tới. Đối với người khác, lực lượng khủng bố như vậy, gánh chịu, khống chế cũng là vấn đề chí mạng, nhưng lại không thành vấn đề với Nhậm Kiệt. Thân thể Nhậm Kiệt đủ mạnh, không gian luận đạo có thể hấp thu tiên linh khí dư thừa, càng đừng nói Nhậm Kiệt đã đi vào cảnh giới Thánh nhân luận đạo. Chìm đắm trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, Nhậm Kiệt nắm giữ không gian xung quanh rõ ràng chưa từng có, càng đừng nói lực lượng bản thân. Hắn có thể liên tiếp tăng lên, chính vì thế tiêu hao Thánh nhân luận đạo ngày càng lớn, lần đầu tiên Nhậm Kiệt mới thúc đẩy không kiêng kỵ như vậy. Cho nên hắn đi ra bước thứ ba, lực lượng đã là Thái Cực Cảnh tầng thứ ba, đây là vì hắn tích lũy đã lâu. Cộng thêm cường độ thân thể cũng đã là cực hạn, lóe lên tia sáng như thần quang, đó là tình cảnh chỉ có khi đến Pháp Thần Cảnh, thân thể trải qua sấm sét rèn luyện mới có. Mà thân thể Nhậm Kiệt sớm trải qua sấm sét rèn luyện, lúc này đủ lực lượng, thân thể liền bắt đầu tiến vào Pháp Thần Cảnh. Không chỉ thân thể, lực thần hồn cũng bắt đầu lóe lên thần quang, tiến vào Pháp Thần Cảnh. Có điều người khác không nhìn ra, bởi vì Nhậm Kiệt khống chế cẩn thận, để người khác chỉ thấy hắn đột phá Thái Cực Cảnh, còn không ngừng tăng lên. Đột phá Thái Cực Cảnh làm sao khủng bố như vậy, không thể nào, hắn đột phá ngay trước mặt mình, còn đột phá tâm kiếp, hơn nữa sao hắn đột phá, làm sao hấp thu tiên linh khí khổng lồ như vậy? Lúc này, Du Thủy lão tổ há to miệng, có thể nhét vào quả trứng ngỗng. Bởi vì mọi chuyện quá không bình thường, không thể tưởng tượng, đã vượt qua hiểu biết của hắn. Mình nghe được âm thanh kia, đồng ý xong, nháy mắt đột phá lão tổ ngàn tuổi cũng đã đủ khủng bố, nhưng Tiếu Kiểm Sát Thần Vương này, sao... sao hắn biến thái như thế. - Thái Cực Cảnh tầng thứ tư. A... Chết đi... Khi Nhậm Kiệt đi ra bước thứ tư, trực tiếp đạt tới Thái Cực Cảnh tầng thứ tư, Du Thủy lão tổ bỗng phản ứng lại, không thể để kẻ này đột phá tiếp. Người này mới âm dương dung hợp cấp bậc Vương giả đã khủng bố như thế, bây giờ còn tiếp tục nữa thì có trời mới biết hắn sẽ khủng bố đến cỡ nào. Giết! Giết hắn! Du Thủy lão tổ bỗng tỉnh táo lại, sợ hãi rống lên, cây roi quất như tia chớp nhắm vào trái tim Nhậm Kiệt.