Nhậm Kiệt muốn nhân cơ hội này ma luyện mình. Dù sao cũng khó có được, nhưng gã cũng không phải hạng người không có đầu óc, chỉ biết liều mạng với đối phương. Y biết lão Hứa ngực đã bị thương, lực lượng bị hao tổn không ít, còn mình thì không có vấn đề gì lớn. Gã lại biến hóa Trấn Thiên Ấn tiếp tục công kích. - Cứ cho là đúng đi! Nhậm Kiệt giả bộ xông lên, lại khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ phun ra sương mù. Hứa trưởng lão lập tức mất đi tung tích Nhậm Kiệt. Long Viêm Hỏa Diễm hiện, Nhậm Kiệt dẫn vào trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Trong nháy mắt xung quanh biến thành biển lửa, từng ngọn lửa giống như một đầu hỏa long vậy. - Úi chao... Ở trong Hỏa Long trận, Hứa lão thống khổ vô cùng. Cả người bị thiêu đốt, tuy lão cực lực dùng pháp lực ngăn cản, nhưng mà pháp lực tiêu hao quá lớn. Lực lượng Hỏa Long xâm thể, cả người bị thiêu đốt đau đớn vô cùng. Muốn thoát cũng không thoát được. Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bị tên này luyện hóa, không ngờ sử dụng còn thuần thục hơn phó đường chủ gấp trăm ngàn lần. Từ trước tới giờ lão chưa từng nghe qua, trận pháp này lại có thể phát ra hỏa lực kinh khủng như thế. - Đừng đốt nữa! Ta thề với bản mạng của mình, toàn lực đánh với ngươi một trận, mà luyện cho ngươi. Nếu ta may mắn có thể xông phá, ngươi phải tha mạng cho ta. Đừng đốt nữa! Hứa trưởng lão bị thiêu đốt đau đớn kêu lên. Lão già này đúng là thật thông mình, giảo hoạt. Lão lại nhìn ra mình muốn dùng lão ma luyện một trận. Lại còn làm ra quyết định như vậy. Nhậm Kiệt có chút bội phục lão râu chuột họ Hứa này. Lão già này bị mình đánh lén, sau lại bị lão nhân mặt cười ám sát, giờ mình lại dùng Hỏa Long trận thiêu lão, nhưng lão đều làm ra lựa chọn chính xác nhất. Thật làm cho Nhậm Kiệt bất ngờ. Hơn nữa người này nói là làm, lập tức phát thề với bản mạng của mình. Thấy lão thống khoái như thế. Nghĩ nghĩ, Nhậm Kiệt khoát tay thu hồi lại toàn bộ Long Viêm Hỏa Diễm. Số lượng Long Viêm Hỏa Diễm không nhiều, Nhậm Kiệt cũng không muốn tiêu hao. Nếu tên này muốn giở trò, Nhậm Kiệt cũng lười chơi đùa với lão, trực tiếp hạ sát thủ là được. Muốn ma luyện cơ hội rất nhiều, đi Yêu Thú Sâm Uyên, cùng Kiếm Vương Long Ngạo đánh, vân vân. Cơ hội còn nhiều! Hơn nữa lão nhân mặt cười vẫn còn đang chiến đấu với Cổ phó đường chủ. Vì thế nếu lão già khốn khiếp này còn giở trò, vậy Nhậm Kiệt trực tiếp đốt chết lão là được. - Úi chao... Lão Hứa cố nhịn đau, vẻ mặt khổ sở nhìn gã. Khuôn mặt vừa phẫn nộ, vừa không làm lòng, lại vừa chấn kinh. Không ngờ mình thoát chết hai lần, mà giờ thiếu chút nữa bị tiểu tử này thiêu sống. - Phản ứng không chậm. Đến đây đi! Nhậm Kiệt không nhiều lời, ngoéo tay kêu lão tới gần. - Khinh người quá đáng! Lão phu cũng không tin tà... Vũ điệu... Bị ép thề với bản mạng, lão không thể sử dụng chiêu số nữa. Chỉ có thể toàn lực xuất thủ. Quanh người xuất hiện mười mấy mũi khoan từ hắc khí xoay tròn, lão cấp tốc giết tới Nhậm Kiệt. Bị Hỏa Long trận thiêu đốt, khí thế lão già này lại yếu hơn. Mà Nhậm Kiệt càng đánh càng mạnh, không thể sử dụng pháp bảo, lão đành phải chính diện liều mạng với Nhậm Kiệt. - Oanh, oanh, oanh... Lão hồ ly này không ít thủ đoạn, dù bị trọng thương, thề thốt với bản mạng nhưng mà vẫn rất hung hãn. Bị Nhậm Kiệt đấm trúng mặt bay ra, nhưng lão càng tàn nhẫn, càng dữ tợn hơn. Trong nháy mắt thi triển ra mấy chục đạo gió lốc từ bốn phương tám hướng ập tới Nhậm Kiệt. - Úi chà... Đang định truy kích, cảm nhận được cỗ lực lượng này. Nhậm Kiệt không dám tiến nữa, lập tức dừng lại. Mặc dù chấn nát, nhưng có không ít cỗ lực lượng nhỏ xâm thể. Vừa xâm thể, những cỗ lực lượng này lập tức phá hủy. - Long Viêm Hỏa Diễm nhập thể. Phá nát cho ta! Nhậm Kiệt đành phải dừng lại dẫn Long Viêm Hỏa Diễm nhập thể và vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết bài trừ những cỗ lực lượng kia. Hai người càng đánh càng điên cuồng, Nhậm Kiệt toàn lực thi triển Long Viêm Hỏa Diễm. Thân thể đạt tới Âm Dương Cảnh dương hồn tầng hai đỉnh phong lại lần nữa đột phá bước vào tầng ba. Thân thể mạnh hơn, uy thế càng mạnh, gã càng lúc càng thành thục Trấn Thiên Ấn. Thừa dịp đột phá, hai tay Nhậm Kiệt khép lại, lĩnh ngộ Trấn Thiên Ấn. - Oanh! Mặc dù chưa hoàn toàn ngưng tụ ra Trấn Thiên Ấn, nhưng mà uy lực ngay cả không gian, hư không cũng có thể phá mở thì không phải chuyện đùa. - Đây là cái gì? Hứa trưởng lão bị trúng quyền lõm xuống nhất thời ngẩn ra. Rõ ràng lực lượng của mình tiến vào cơ thể tên khốn này, nhưng làm sao tên khốn này lại hung hãn cỡ vậy. Lại còn nhân cơ hội này lĩnh ngộ. Mặc dù biết gã muốn dùng mình ma luyện, nhưng nhìn uy lực ấn pháp kinh khủng của Nhậm Kiệt. Uy thế kinh thiên động địa kia khiến cho Hứa trưởng lão cũng phải động dung. Rốt cuộc tên khốn này tu luyện cái gì vậy? Ấn pháp vừa mở ra một nửa đã có cảm giác nghiền ép rồi. Thật kinh khủng... - Úi... Thần thức thiếu chút nữa sụp đổ, ý chí thiếu chút nữa bị áp chế. Hứa trưởng lão kinh hãi vô cùng. Trong lúc nguy cấp toàn lực vận chuyển lốc xoáy màu đen nghênh đón. Va chạm ầm ầm nổ tung.. Trấn Thiên Ấn còn chưa hoàn chỉnh bạo phát ra uy lực kinh khủng. Hứa trưởng lão như người giấy, bị đánh bay, da thịt chấn cho máu thịt bầy nhầy. - Bục! Mặc dù là một nửa ấn pháp, nhưng mà uy lực trấn áp núi sông. Trong lúc nguy cấp thoát ra, Hứa trưởng lão lại tự bạo một chòm râu chuột nữa, không gian quanh lão lại hơi rung lên. Nếu như Nhậm Kiệt đủ mạnh, hoặc Trấn Thiên Ấn hoàn chỉnh thì không gian ba động này cũng bị một ấn này chấn nát. Cũng may không gian ba động đã kịp mang Hứa trưởng lão đi. Trong nháy mắt xuất hiện rìa động, ầm ầm va chạm. Tuy có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cản lại, nhưng mà lão cũng bị chấn cho mất đi ý thức. - Ồ! Lúc trước lão đã dùng phương thức này thoát đi, giờ lại thi triển lần nữa. Thần hồn lực vừa động, chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trở lại dưới chân đỡ gã bay lên. Lúc này hắn tiêu hao gần như không còn lực lượng. Cả người mệt mỏi, gần như sụp đổ. Đánh một trận nhưng lại có được chỗ tốt. Trấn Thiên Ấn lại lần nữa mạnh thêm. Y biết, chỉ cần có thời gian, mình đột phá Âm Dương Cảnh tầng ba không thành vấn đề. Tuy lão Hứa thoát khỏi chiêu này của Nhậm Kiệt khiến y có chút ngoài ý muốn. Nhưng y biết chòm râu chuột kia nhất định là pháp bảo bảo mệnh. Thần hồn lực bao phủ dò xét Hứa trưởng lão. Người này ý thức gần như không còn, sinh cơ gần như đoạn tuyệt. Rất khó thoát chết. Thần hồn lực vừa động, y định thu chiến lợi phẩm rồi qua xem tình huống lão nhân mặt cười. Nhưng đúng lúc này đột nhiên tấm lệnh bài trong giới chỉ phát ra tiếng rên rỉ khiến gã trầm xuống. Thần hồn lực vừa động, khối ngọc bài xuất hiện trong tay Nhậm Kiệt. Ánh sáng trên 6 viên ngọc trên lệnh bài ảm đạm xuống, tiếp đó từ từ vỡ vụn. Dần dần chỉ còn hai viên là còn chớp động ánh sáng. Đây là? Tấm lệnh bài này là lục thú cho. Nhậm Kiệt rất có ấn tượng, lục thúc nói cha mình đã sớm bố trí nhân thủ ẩn núp ở Tàn Hồn, nó là mắt xích để liên lạc. Nhậm Kiệt không thể tế luyện tấm lệnh bài này, cũng không khống chế được nó. Hắn không thể dùng nó chủ động liên lạc với người kia, chỉ có thể chờ đợi người đó liên lạc với mình. Như vậy mới đảm bảo an toàn, cũng không bại lộ thân phận. Hiện tại lệnh bài xuất hiện biến hóa. Nhậm Kiệt ngây người ra, đây là ý gì? Ánh sáng ảm đạm là chết sao? Chẳng lẽ người kia phải chết? Trời ơi!