- A, ngươi có chuyện gì? Nhậm Kiệt cười nhìn Thiết Tháp, tuy rằng hôm nay có hung khí hình người Tề Thiên, còn có tên đồ đệ hơi hám giang hồ Thường lão tứ, thủ hạ của Nhậm Kiệt càng ngày càng nhiều, Thiết Tháp cũng không còn nổi bật nữa, nhưng Thiết Tháp từ nhỏ lớn lên ở trong cận vệ đội, cho nên cũng thật hạ không kém Tề Thiên. Mà Tề Thiên cũng rất thích hắn, thường chỉ điểm cho hắn tu luyện. - Không phải ta có chuyện, mà là ta có chuyện muốn bẩm báo. Trong lúc gia chủ tu luyện, trong thành đã xảy ra chút chuyện, chuyện này... liên quant ới Phương Kỳ và Phương Viêm. Còn có... Thiết Tháp càng nói lòng càng rối, đầu lã chã mồ hôi, về sau không nhịn được cúi đầu, tay vò chặt một mảnh giấy, dường như đang quẫn bách. Nhìn bộ dạng của gã, Nhậm Kiệt bị chọc cười, cũng hiểu chuyện gì. Nếu không phải chuyện khẩn cấp, Đồng Cường sẽ không quấy rầy mình, cũng sẽ hồi báo với mình. Đồng Cường bị thương cũng không nhẹ, lại thêm hắn đã tới thời khắc mấu chốt, Nhậm Kiệt đã bảo mập mạp dùng dược phẩm luyện chế từ Địa Viêm Chu Quả trị liệu cho hắn. Trong ba người Đồng Cường, Tạ Kiếm, Mặc Hồng, Tạ Kiếm cùng Mặc Hồng còn phải mất một thời gian nữa, nhưng Đồng Cường hiện tại có thể đột phá, cho nên hiện tại Đồng Cường không có mặt. Bởi vậy Thiết Tháp liền thay mặt Đồng Cường lo liệu, chẳng qua hắn làm mọi chuyện loạn cả lên. - Cũng tới Thần Thông Cảnh tầng thứ năm rồi, xem ra lần này thu hoạch không nhỏ nha, đưa đây đi! Nhậm Kiệt bước xuống rút tờ giấy trong tay Thiết Tháp mở ra nhìn. - Hắc... Thiết Tháp xấu hổ gãi cầu cười xòa: - Lần này thiếu chút nữa chết rồi. Nhưng mà qua mấy lần chiến đấu và lịch duyệt ở Yêu Thú Thâm Uyên, cuối cùng cũng đột phá Thần Thông Cảnh. Về sau gia chủ có ta dược phẩm, ta mới đạt tới trình độ bây giờ. Hiện tại ta còn khó có thể tin, đám người Địa Thử, Tiểu Điểu còn đang tu luyện, bọn họ còn lợi hại hơn ta! - Ngươi tâm tính trầm ổn, làm việc chuyên chú, không dao động. Khẳng định sau này không kém, đừng có thấy người ta tu luyện nhanh hơn mà gấp gáp, ngươi chỉ cần luyện tốt cơ sở giống như lần này, chúng ta cũng có thể một lần đột phá mạnh, phải không? Nhậm Kiệt vừa nói vừa mở tin tình báo xem. - Ừ, ta biết, hắc hắc... Thiết Tháp được khen đắc ý cười to. - Ồ, có ý tứ! Nhậm Kiệt đã hiểu rõ tình báo Phương Kỳ và Phương Viêm đấu đá, xem ra Phương Viêm này thật dã tâm, đã công khai tranh đoạt chức vị gia chủ Phương gia. Xem ra thế lực của hắn cũng không tồi, lại có tới ba tên thủ hạ cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh. Lại còn định mở rộng quân đội, hoàng đế cũng đã đồng ý, có ý tứ. Trách không được hắn lại càn rỡ như vậy, xem ra đang mưu tính thu thập mình đây. Nhưng mà biểu hiện của Phương Kỳ cũng rất kỳ quái, chẳng nhẽ đổi tính? Lại nói ra những lời kia, rất không hợp với tính cách kiêu ngạo, cao cao tại thượng của ả. Chẳng lẽ có người dạy dỗ, nếu không sao ả lại nhịn được, hơn nữa lại dường như mặc kệ Phương Viêm. Đọc tới tin Phương Viêm giết người, Nhậm Kiệt lắc đầu cười, binh không phải dẫn dắt như vậy, lấy tính mạng của thủ hạ mình ra vẻ lãnh khốc, uy phong, sớm hay muộn sẽ bị mất lòng. Tin tức gần đây Kinh thành cũng coi như bình tĩnh, đáng chú ý chỉ có chuyện Phương Viêm, nhưng mà tình báo Mặc Hồng báo phát hiện một số chuyện mờ ám ở kinh thành, dường như có thêm một ít nhân vật thần bí, chỉ là không tra ra bọn họ là ai. Ngoài ra, Nhậm Kiệt phát hiện thông báo của Ngọc Hoàng Học Viện, thông báo của học viện? - Sau 15 ngày nhận được thông báo, nếu không về học viện, bất kể là ai, đều bị khai trừ. - Lý Quân! Rất đơn giản, rất trực tiếp, phía dưới có đề ngày tháng, Nhậm Kiệt nhìn thì thấy không phải hôm nay. Xem ra đã khá lâu rồi, chỉ có điều lúc trước mình đối phó Ngọc Tuyền đạo nhân, chuyện này lại không quá quan trọng cho nên mọi người không nộp lên. Bởi vì bọn họ cho rằng Nhậm gia chủ sẽ không để ý điều này. Có khai trừ hay không, đối với Nhậm Kiệt hôm này cũng chẳng quan trọng. Nhưng mà sau đó hắn lại phát hiện phía sau tờ thông báo ghi lại tỉ mỉ một vài chuyện. ¬¬¬Một tháng trước, Ngọc Hoàng Viện và Ngọc Tinh Học Viện tiến hành tỷ thí, cấp năm ba, năm bốn liên hiệp tỷ thí. Chủ yếu là tới rìa Yêu Thú Thâm Uyên săn bắt yêu thú. Tỷ thí này đã nhiều năm tiến hành, chuyện thắng bại cũng bình thường. Trên thực tế bất cứ bên nào cũng tốt. Nói tóm lại Ngọc Hoàng Học Viện chiếm ưu thế. Dù sao nơi đây là nơi theo học của con cháu 5 đại gia tộc, các thế lực lớn, cho nên khởi điểm và tài nguyên tu luyện cao hơn một chút. Mặc dù Ngọc Tinh Học Viện luôn kêu Ngọc Hoàng Học Viện là học viện quần là áo lụa, Ngọc Tinh Học Viện là Tinh Anh Học Viện, nhưng mà hai bên đều có ưu có khuyết. Nhưng mà lần tỷ thí này, Ngọc Hoàng Học Viện lại mất sạch mặt mũi. Vào Yêu Thú Thâm Yêu nửa tháng đi ra, ai cũng bị thương, trắng tay. Toàn bộ thu hoạch đều bị người đoạt, mà thu hoạch của Ngọc Tinh Học Viện lần này gấp mấy lần bình thường. VÌ thế người Ngọc Hoàng Học Viện cho rằng chuyện này là do người bên kia làm ra. Bởi vậy có chút xung đột, lão sư hai bên đều ra can gián, nhưng không thể chế trụ, kết quả loạn chiến một hồi. Về sau lão sư và nhân vật đứng đầu Ngọc Hoàng Học Viện cũng bị kéo vào, lại bị lão sư và mấy chục học sinh bên kia đánh gục. Bên trong ghi rõ, chuyện xảy ra trong rừng cho nên chuyện này cũng chậm truyền ra. Chẳng qua chỉ bị đánh bại, nhưng mà quan trọng là đối phương chỉ là mấy chục học sinh cấp năm ba, những người đó đều là tạp vụ, thập chí người hầu cấp năm bốn, cấp năm ba Thiên Viện, về sau mấy tên này nói thương hại bọn họ, cho nên đưa toàn bộ thu hoạch cho bọn họ, sau đó lại tiến vào trong Yêu Thú Thâm Yêu. Về sau người Ngọc Hoàng Học Viện khôi phục thương thế, lại thấy đám người kia trở về, lại bắt được một con yêu thú cấp chín còn sống và ba yêu thú cấp tám. Lần này tất cả người Ngọc Hoàng Học Viện đều hết chỗ nói. Hoàn toàn mất mặt, đây cũng không phải là chuyện thất bại, nhưng mà chuyện này lại không có biện pháp công khai vạch trần. Mặc dù phân tích chuyện này rất có khả năng là do Ngọc Tinh Học Viện làm để làm nhục Ngọc Hoàng Học Viện, khiến Ngọc Hoàng Học Viện mất sạch danh dự, khiến cho bọn họ đau mà không thể hô hoán, lại còn cầu cứu đối phương, mà mặt ngoài nhìn qua là bọn họ là người có lỗi trước. Chuyện này khiến bọn họ tức giận mà không có chỗ phát tiết. Quan trọng nhất là, về sau mọi người mới biết, đám người tỷ thí với Ngọc Hoàng Học Viện tiến vào Thâm Uyên lại không phải là tinh anh cấp năm ba, năm bốn. Đám người Thiên Viện kia căn bản không có tham gia, mà chỉ là người hầu và tạp vụ của bọn họ tham gia tỷ thí mà thôi. Điểm này, thể diện Ngọc Hoàng Học Viện hoàn toàn mất sạch, mà mọi người cũng biết Thiên Viện Ngọc Tinh Học Viện kinh khủng cỡ nào. Trước đó bọn họ còn tưởng có tên yêu nghiệt Lam Thiên, Ngọc Tinh Học Viện còn lợi hại một chút, nhưng hôm nay mới biết mình lầm to rồi. Ngọc Hoàng Học Viện xong rồi. Sau đó là cấp năm một, năm hai tỷ thí. Qua chuyện lần này, thượng cấp Ngọc Hoàng Học Viện hoàn toàn nổi giận, Lý Quân tức mình tự mình đi giám thị, triệu tập tất cả mọi người tiến hành đặc huấn. Bất kể là kẻ có tiếng tăm, hay người ở nhà tu luyện, ở ngoài cũng vậy, trong vòng nửa tháng đều phải trở về. Bên trên ghi chép rất tỉ mỉ, hiển nhiên sau khi Mặc Hồng biết chuyện này vẫn gom vào cùng với tin tình báo đưa cho mình. Điểm này Nhậm Kiệt rất hài lòng, được lục thúc bồi dưỡng nhiều năm, Mặc Hồng làm việc không tệ. Nghĩ tới tin tình báo, y cho rằng Ngọc Tinh Học Viện này là cố ý, nhưng lại cố tình làm cho người ta phải ngậm bồ hòn, có khổ mà không nói ra được, thể diện mất sạch không còn gì, chỉ có thể cắn răng nuốt cục tức vào bụng. Hơn nữa căn cứ tin tức bên trong, lần này Ngọc Tinh Học Viện còn nói, để tỏ lòng coi trọng sẽ cử một gã học sinh cấp một, một học học sinh cấp năm hai của Thiên Viện đi tham gia tỷ thí. Lời này nghe như nể mặt, nhưng thực ra cuộc tỷ thí này tham gia ít nhất cũng phải mười tới 20 người. So về sức chiến đấu, năng lực tác chiến. Ngọc Tinh Học Viện nói là tôn trọng, nhưng thực tế là miệt thị Ngọc Hoàng Học Viện. Nên biết rằng, mặc dù nói tỷ thí học sinh tinh anh học viện, nhưng trên thực tế còn có cả đệ tử bồi dưỡng của nhân vật Thần Thông Cảnh tầng chín trưởng lão, phó viện trưởng, thái thượng trưởng lão, thậm chí là đệ tử cường giả Âm Dương Cảnh cũng sẽ tham gia. Lần tỷ thí trước, bên học viện mình có một gã Thần Thông Cảnh tầng 8, ba gã tầng 6 tham gia, nhưng mà kết quả ngay cả tư cách khiến cho đối phương xuất học sinh Thiên Viện tham gia cũng không có. Đã thế lại còn vẫn bị thất bại. Cho nên đối phương nói tôn trọng phái một gã học sinh Thiên Viện tới tham gia chẳng khác nào châm chọc. Mà nói là học sinh chính thức cũng chỉ là cấp thấp nhất. Bọn họ dùng cách thức này là muốn nói cho chênh lệch lực lượng và địa vị hai bên không thể so sánh. Hiện tại không ít người điên cuồng nghĩ đủ mọi biện pháp cho con mình tiến vào Ngọc Tinh Học Viện. Dù sao với một số người, để trở thành cường giả là rất quan trọng. Uu thế lớn nhất của Ngọc Hoàng Học Viện là mạng lưới quan hệ, mà Ngọc Tinh Học Viện là lực lượng cường đại đủ nghiền ép tất cả, vững vàng chiếm cứ thượng phong. Ngọc Hoàng Học Viện bị sỉ nhục, bị áp lực không thể thở nổi, nếu tiếp tục như vậy, sau này đệ tử tinh anh, đệ tử các thượng tầng bồi dưỡng ra cũng không sánh bằng kẻ tạp vụ người hầu của Ngọc Tinh Học Viện. Đừng nói Ngọc Hoàng Học Viện không thở nổi, mà ngay cả 5 đại gia tộc cũng nuốt không trôi. Mặc Hồng còn ghi chú, Hoàng đế vì chuyện này mà phẫn nộ, cố ý triệu kiến viện trưởng học viện. Ngọc Hoàng Học Viện là học viện hoàng gia, do 5 đại gia tộc cùng khai sáng, là thể diện của bọn họ. Vậy mà bây giờ đã không còn chút gì, nếu truyền ra, ngay cả 5 đại gia tộc cũng bị mất mặt. - Bảo người thông báo cho Mặc Hồng, chuyện trong gia tộc tùy thời phải báo cáo cho ta, bảo Thú bá kêu mập mà chúng ta cùng đi Ngọc Hoàng Học Viện. Lúc đầu Nhậm Kiệt cũng không để ý, nhưng càng nghĩ càng không thích hợp. Ngọc Tinh Học Viện này cũng quá cổ quái, kẻ đứng sau thật âm độc, âm mưu kia cũng không phải đơn giản như vậy. Ít nhất người nhìn xa trông rộng có thể nghĩ tới rất nhiều hệ lụy sâu xa. Trong số liệu dự thi, Nhậm Kiệt thấy có hai gã con cháu Nhậm gia, còn có một lão sư đều bị đánh cho tàn phế. Trên thực tế gần như toàn bộ 20 người này đều bị đánh cho thành phế nhân. Mặc dù không có người chết nhưng đều bị phế. Trong 20 người này có một số là tinh anh của 5 đại gia tộc. Nhưng đối phương lại làm đúng quy củ, hơn nữa bọn họ còn chúng minh mình không tranh đoạt yêu thú với bên học viện mình. Phế bỏ, lại dám phế bỏ con cháu Nhậm gia mình. - Bùng! Nhậm Kiệt nói xong, siết chặt tay, một ngọn lửa bùng lên thiêu rụi trang giấy, hắn tiến ra ngoài phẫn nộ quát lên: - Bảo Mặc Hồng sau này nhớ kỹ cho ta, sau này con cháu Nhậm gia ta ra ngoài xảy ra chuyện chính là chuyện lớn tày trời. Không có một là chuyện nhỏ, tuyệt đối không phải là mấy dòng và con số. Còn nữa, nếu hắn đang tu luyện, vậy chờ sau khi hắn xuất quan nói cho hắn, lập tức tới gặp ta. Hiện tại lên đường tới Ngọc Hoàng Học Viện, mẹ nó, bổn gia chủ thật muốn xem học viên Thiên Viện chó má kia là cái thứ gì. Làm bộ còn muốn cưỡi đầu bổn gia chủ, dù sao bổn gia chủ cũng là học viên của Ngọc Hoàng Học Viện à.