Tà Thiếu Dược Vương
Chương 188
- Gia chủ, lục gia đã chờ bên trong. Nhậm Kiệt vừa đến chỗ rừng rậm nguyên thủy của lục thúc, liền thấy Mặc Hồng đang đứng ở đầu đường chờ sẵn, thấy Nhậm Kiệt đến liền vội hành lễ, rõ ràng đã chờ ở đây từ lâu.
- Đã đợi lâu rồi chứ? Điềm lành, dị tượng, Hoàng đế ban thưởng mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn, ước chừng không lâu sau là người thượng tầng toàn Ngọc Kinh Thành đều biết. Tuy rằng lục thúc không đi nhưng khẳng định là biết, đoán được mình đến đây cũng không kỳ quái.
- Cũng không bao lâu, vừa lúc thuộc hạ phải ra ngoài làm việc. Lục gia nói bên phía Ngọc Tuyền Sơn gần đây thần thần bí bí, cộng thêm gần đây Ngọc Kinh Thành quá rối loạn, bảo ta nhìn kỹ tra xét kỹ càng, tiện cho lúc nào gia chủ cần thì có thể trực tiếp nhận được tin tức tình báo. Hiện tại thái độ Mặc Hồng đối đãi Nhậm Kiệt không kém hơn với lục gia Nhậm Thiên Tung.
Đối với vị gia chủ thần kỳ này, không chỉ thấy được Vân Phượng Nhi được cứu, càng bởi vì người bên cạnh Nhậm Kiệt thay đổi đều nằm trong mắt Mặc Hồng, trọng yếu hơn là bản thân hắn gần đây cũng tràn đầy lĩnh hội.
Trước đó gặp mặt, Nhậm Kiệt từng tùy ý nói, nhắc nhở Mặc Hồng mấy câu. Mà sau khi trở về, Mặc Hồng suy tư cẩn thận những lời nhắc nhở của Nhậm Kiệt, mới phát hiện đều là những vấn đề mấu chốt mình gặp phải khi tu luyện, mới phát giác mình tu luyện có mấy chỗ sai lầm. Cũng may còn không quá xa, hơn nữa cũng vì mấy câu đó mà phá vỡ được bình cảnh của mình.
Mặc Hồng nói chuyện này cho lục gia, lục gia liền bảo hắn một chuyện, đi theo gia chủ, có vấn đề gì cứ trực tiếp hỏi gia chủ là được, bằng không ngươi sẽ tụt lại đằng sau. Nhìn xem người bên cạnh gia chủ, ngươi sẽ hiểu.
Mặc Hồng hiểu rõ nhất tình hình của cận vệ đội, lúc trước Đồng Cường xấp xỉ với mình, lần này trở về lại mạnh mẽ đến cỡ đó. Mà trong cận vệ đội lập tức xuất hiện nhiều Thần Thông Cảnh như vậy, lại nhìn cận vệ đội tu luyện, chiến đấu với nhau, hắn cũng cảm thấy chấn động.
Hơn nữa lục gia cũng nói, từ nay về sau tuy rằng hắn vẫn nghe theo lục gia chỉ huy, nhưng gia chủ sẽ có quyền hạn tối cao, cũng giống đại ca năm đó. Chính vì một loạt nguyên nhân này, hôm nay Mặc Hồng mới như thế, Nhậm Kiệt đơn giản hỏi một câu, hắn liền trả lời cặn kẽ.
- Được! Vừa lúc ta phải đi nói chuyện này với lục thúc. Đúng rồi, thuận tiện điều tra tình huống của Nhậm Cường, Nhậm Hạo, bao gồm tình huống bọn họ trở về lần này.
- Rõ, thuộc hạ làm ngay. Mặc Hồng thưa một tiếng, lập tức xoay người chớp động mấy cái đã biến mất trong màn đêm.
Nhìn Mặc Hồng rời đi, Nhậm Kiệt biết lục thúc đang bắt đầu giao những thứ trong tay cho mình. Nhậm Kiệt cũng không cần tiếp quản hoàn toàn, bởi vì có lục thúc ở đây, để thúc ấy tiếp tục phụ trách là được. Nhưng mà có hệ thống tình báo mà lục thúc nắm giữ, mình làm việc cũng quả thật dễ dàng hơn nhiều.
Bây giờ nhìn lại, cũng là lúc từ từ dọn dẹp những kẻ nhảy lên nhảy xuống trong gia tộc. Vừa lúc lần này Hoàng đế đặt cái bẫy, mấy trưởng lão Nhậm Quân Dương vội vàng muốn nhảy vào, mình còn có thể lợi dụng cho tốt.
Dù sao hiện tại đến cục diện này, nếu không bắt đầu nắm giữ, sẽ bất lợi cho đối phó những vấn đề tiếp theo. Hoàng đế đã ra tay, Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ, Phương gia, Cao gia, còn có những lộn xộn khác, còn có yêu nghiệt Lam Thiên kia...
- Nghĩ gì thế, nhập thần luôn rồi. Trên bầu trời treo trăng tròn, trong đêm dù không có đèn cũng sáng rõ, dòng suối nhỏ chảy ngang, bên cạnh có những tảng đá tạo thành bàn ghế, lục gia Nhâm Thiên Tung đang ngồi đó, trên bàn còn đặt bầu rượu ngon.
- Nghĩ tới có thể cùng lục thúc ngắm trăng uống rượu, thật là chuyện may mắn trong đời. Lục thúc, lục thẩm sao rồi? Nhậm Kiệt tỉnh lại từ trầm tư, mới phát hiện đã đi vào. Khi nhìn tình huống của lục thúc, bố cục chỉnh thể nơi này rõ ràng đã có thay đổi, tràn đầy sức sống.
- Lục thẩm ngươi thích hoàn cảnh này, trước kia ta chỉ là nhìn mèo vẽ hổ, kết quả ý cảnh hoàn toàn không đúng. Lục thẩm ngươi tỉnh lại thấy thế này cũng cười nhiều lần, liền tự mình ra tay sửa đổi lại, nhưng mà quả thật thoải mái hơn nhiều. Lúc này tâm tình lục gia Nhâm Thiên Tung rất tốt, khí sắc cũng khá, cười nói nhìn Nhậm Kiệt đã ngồi xuống đối diện, không khách khí nâng ly uống rượu: - Còn nữa, tiểu tử ngươi đừng chuyển đề tài, nghĩ gì thế?
- Lục thúc ngươi biết rõ còn hỏi, mau nói đi, nếu không bây giờ ta liền gọi lục thẩm, nói ngươi ăn hiếp ta. Nhậm Kiệt cười lại nâng ly, nhẹ nhàng chạm với ly của lục thúc.
- Ha ha... Lục gia Nhâm Thiên Tung cười nâng ly uống một hớp, nói: - Lục thẩm ngươi đang tu luyện, xung quanh có trận pháp, ngươi có hét vỡ cổ họng nàng cũng không nghe được.
- À, vậy sao? Nhậm Kiệt cũng uống một hớp, sau đó cầm bầu rượu lên rót đầy cho mình và lục thúc, đồng thời nói: - Lục thúc, chúng ta đánh cược chứ, nếu ta có thể làm lục thẩm nghe được...
- Ngừng! Lục gia Nhâm Thiên Tung vừa nghe vội giơ tay ra dấu ngừng lại: - Đừng lấy bộ dạng đối phó người khác ra lừa bịp lục thúc, tiểu tử ngươi quá tà môn. Người khác không tin, lục thúc ta tin. Lục thẩm ngươi đang đột phá, đến cảnh giới như nàng muốn đột phá thì không tầm thường, không thể bị quấy rầy.
- Nhìn ngài bị dọa kia, ta còn làm bậy được sao. Thấy bộ dạng nghiêm túc của lục thúc, rất sợ mình hô lên ảnh hưởng tới lục thẩm, Nhậm Kiệt cũng không khỏi cười ra.
Lục gia Nhâm Thiên Tung chỉ vào Nhậm Kiệt nói: - Còn không phải vì tiểu tử ngươi quá tà môn, nếu không ngươi cho rằng lục thúc phải tới mức đó.
- Lục thúc, ngươi đang khen ta đó sao? Nhậm Kiệt cười nói, sau đó lại uống một ngụm, ăn hai miếng, nói: - Dù sao ta coi ngài đang khen, đúng rồi, lục thúc, mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn rốt cuộc là có chuyện gì?
Hai người tùy ý nói đùa mấy câu, Nhậm Kiệt cũng chuyển lại chính đề.
Nghe Nhậm Kiệt nói đến chính đề, Nhậm Thiên Tung cũng không khỏi cau mày, nói: - Nói tới mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn thì vô cùng phức tạp, có lẽ ngươi cũng biết, trên thế giới này có một số thế lực mạnh mẽ, bọn họ không phải quốc gia, nhưng truyền thừa có thể còn xưa hơn một đế quốc, là những tông môn tu luyện chân chính. Rất nhiều những tông môn này đều áp đảo quốc gia, thậm chí bản thân còn nắm giữ một ít quốc gia, có không ít quốc gia mà đằng sau là thế lực tông môn này. Chỉ là bình thường bọn họ sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục quốc gia, nhưng sẽ mượn quốc gia này lựa chọn nhân tài, thu được tài nguyên duy trì.
Nhậm Kiệt khẽ gật đầu, hắn cũng biết một chút về mặt này, nhưng không tỉ mỉ. Lúc đó Nhậm Kiệt còn không nghĩ rõ ràng, bởi vì nguyên nhân thực lực và tình huống bản thân, hắn cũng không tìm hiểu sâu, lúc này nghe lục thúc nói tới, hắn liền lẳng lặng nghe.
- Nhưng mà cũng có chút ngoài lệ, ban đầu khi thành lập Minh Ngọc Hoàng Triều, 5 đại gia tộc liên hợp lại xảy ra va chạm với một tông môn. Cuối cùng dựa vào 5 đại gia tộc lúc đó cùng nhau liên thủ, làm những tông môn xung quanh thừa nhận Minh Ngọc Hoàng Triều có thể độc lập. 5 đại gia tộc liên hợp có đủ thực lực chống lại, cho nên hiện tại sau lưng Minh Ngọc Hoàng Triều không có thế lực tông môn khống chế. Dĩ nhiên, đó cũng là bởi Minh Ngọc Hoàng Triều không ngăn cản chuyện của tông môn, cho nên mọi người coi như bình yên vô sự.
- Trên thực tế, đây cũng là nguyên nhân đặc thù mà 5 đại gia tộc tồn tại dựa vào nhau, mà không phải một nhà hoàng tộc độc quyền như những quốc gia khác, mà hoàng gia thậm chí cả quốc gia thật ra đều bị tông môn nào đó nắm giữ ở đằng sau. Còn ở dưới tông môn, cũng sẽ có một loại thế lực đặc thù, giống như Minh Ngọc sơn trang, Thiên Long kiếm trang. Loại thế lực này không thể đứng trên cao như tông môn, nhưng cũng không kém một nước nhỏ là bao. Hoặc có thể nói, nếu so sánh 5 đại gia tộc Minh Ngọc Hoàng Triều thành thế lực tông môn mạnh mẽ, như vậy Minh Ngọc sơn trang, Thiên Long kiếm trang chính là thế lực nhỏ phụ thuộc.
- Trước kia có không ít thế lực như thế, nhưng hiện tại đã không còn nhiều ở lại Minh Ngọc Hoàng Triều, bởi vì những thế lực không nghe theo mệnh lệnh triều đình năm đó bị phụ thân ngươi tiêu diệt gần hết. Trên thực tế hôm nay Hoàng đế từ từ có ý thu quyền, cũng là bởi vì phụ thân ngươi.
- Không thể nào? Nhậm Kiệt vừa nghe cũng rất bất ngờ, đây là một câu trả lời quá mâu thuẫn.
Lần này làm Nhậm Thiên Tung nhớ lại những năm tháng trước kia, xúc động nói: - Khi đó ngươi còn chưa ra đời, năm đó Minh Ngọc Hoàng Triều cũng không ổn định như bây giờ. Lúc đó còn có mấy chục thế lực như Minh Ngọc sơn trang, Thiên Long kiếm trang, bởi vì hình thức đặc biệt của Minh Ngọc Hoàng Triều, rất nhiều thế lực đều muốn lấy chỗ này làm căn cơ. Bên trong có nhiều thế lực như thế, xung quanh là đông đảo các nước nhỏ, hoàn toàn coi Minh Ngọc Hoàng Triều là miếng thịt béo, mỗi người đều muốn cắn một miếng, trên thực tế khi đó Minh Ngọc Hoàng Triều quả thật rất nguy hiểm.
- Bởi vì trải qua ngàn năm, bên ngoài đồn trong 5 đại gia tộc Minh Ngọc Hoàng Triều đã không còn tồn tại Thái Cực Cảnh trấn giữ, phải biết sở dĩ 5 đại gia tộc liên hợp lại có thể chống đỡ tông môn, là bởi vì lúc đó có tồn tại Thái Cực Cảnh trấn thủ. Nếu như không còn Thái Cực Cảnh trấn thủ, dù cho mạnh mẽ như Minh Ngọc sơn trang, Thiên Long kiếm trang, cũng không dám tự xưng tông môn. Lúc này các đại đế quốc xung quanh, còn có một số tông môn, thậm chí một số hoàng tử cùng đại gia tộc vì tranh giành lợi ích cũng nâng đỡ những thế lực nhỏ ngo ngoe nổi dậy, cảm giác như muốn đào rỗng Minh Ngọc Hoàng Triều.
- Hơn 1000 năm, cũng là bình thường. Nhậm Kiệt có thể tưởng tượng được tình cảnh khi đó.
- Cũng là lúc đó phụ thân ngươi lên làm gia chủ Nhậm gia, năm đó chúng ta còn không cảm thấy gì, chẳng qua là những nước nhỏ, thế lực nhỏ kia quá lớn lối. Khi đó Chiến Thiên Long, cùng ta đi theo phụ thân ngươi xảy ra xung đột với bọn họ, trong quá trình đó xảy ra rất nhiều chuyện, chờ sau này có thời gian từ từ nói cho ngươi. Tóm lại sau đó phụ thân ngươi nhìn trúng đương kim hoàng thượng khi đó rất tài ba, khi đó hắn phối hợp với phụ thân ngươi làm một chuyện to gan, đó là đối phó Ngọc Tuyền đạo nhân thế lực mạnh nhất khi đó. Không biết Ngọc Tuyền đạo nhân này dùng cách gì, phát hiện ra một cái mạch khoáng linh ngọc ở gần Ngọc Kinh Thành.
- Khi đó mạch khoáng linh ngọc mới phát hiện vô cùng to lớn, không tới 20 năm khiến cho thế lực Ngọc Tuyền đạo nhân bành trướng đến mức nhất định, hoàn toàn không để ý tới 5 đại gia tộc. Hơn nữa khi đó còn truyền ra Ngọc Tuyền đạo nhân sắp đột phá, một khi đột phá đến Thái Cực Cảnh sẽ sáng lập Ngọc Tuyền Tông. Khi đó mọi người cảm thấy Minh Ngọc Hoàng Triều sắp sụp đổ, lại biến thành nơi đông đảo quốc gia nhỏ cùng những thế lực nhỏ do cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh thành lập khống chế. Nhưng mà bọn họ tính sai, đại ca lãnh đạo chúng ta tiêu diệt Ngọc Tuyền đạo nhân, nắm giữ mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn.
- Mấy năm sau đó đại ca tiêu diệt tất cả thế lực có vấn đề, cũng tiêu diệt mấy chục quốc gia nhỏ còn có mấy quốc gia lớn hơn. Thậm chí vì thế còn xảy ra xung đột với những tông môn, nhưng thời đại đó có đại ca lãnh đạo, dù là những tông môn cũng phải tránh né ba phần. Dù sao chiến đấu thế tục thất bại, bọn họ cũng không thể nhúng tay can thiệp quá mức. Hơn nữa ở trong khu vực Minh Ngọc Hoàng Triều thu phục khống chế, bọn họ có được mọi quyền lực, chỉ là không thể vung tay vung chân. Hơn nữa đó không phải chỗ ích lợi chủ yếu của bọn họ, thế mới thành cách cục Minh Ngọc Hoàng Triều hôm nay, uy thế mạnh mẽ càng vượt xa lúc khai quốc.
Nghe lục thúc nói thế, Nhậm Kiệt liền hiểu ý mà lục thúc nói khi nãy, năm đó Hoàng đế đi qua cục diện gần như sụp đổ, bởi vì phụ thân tiêu diệt số lượng lớn thế lực nhỏ, quốc gia nhỏ không phục quản lý mới có tình hình hôm nay. Vậy sau khi hắn ngồi lên vị trí Hoàng đế, khẳng định càng muốn nắm giữ mọi thứ trong tay.
Cho nên đã nhiều năm qua, bên trong Minh Ngọc Hoàng Triều chỉ còn lại Minh Ngọc sơn trang và Thiên Long kiếm trang, còn có những thế lực rất nhỏ khác. Hưởng được vị ngọt, nước nhỏ vòng ngoài đã tiêu diệt, thế lực nhỏ bên trong đã biến mất, vậy hắn muốn tụ tập quyền lực nữa thì phải đưa tay vào bốn nhà khác trong 5 đại gia tộc.
- Minh Ngọc sơn trang quan hệ không bình thường với Minh Ngọc Hoàng Triều, hơn nữa hẳn là có tác dụng chống đỡ yêu thú trong Yêu Thú Thâm Uyên, vậy sao Thiên Long kiếm trang còn lưu lại?
- Ngươi không cảm thấy cái tên này rất quen thuộc sao? Lục gia Nhâm Thiên Tung đột nhiên mỉm cười nhìn Nhậm Kiệt.
Truyện khác cùng thể loại
199 chương
88 chương
100 chương
236 chương
296 chương
1422 chương