Phía dưới đã hỗn loạn, có người trực tiếp bất mãn hô, bởi vì có thể tới nơi này nào có người nào là người bình thường, mặc dù Chân Khí Cảnh đã không tính là quá yếu, nhưng ở trong mắt bọn hắn không coi vào đâu. Mấu chốt là mua bọn họ để dùng làm gì a, dù sao không phải là mình bồi dưỡng, không phải vô nghĩa sao? - Không đúng, không đúng, các ngươi mau nhìn a, kia thật giống như là . . . Không sai, là người của Phương gia. - Đúng,, là người của Phương gia, hơn nữa còn là mấy người mấy ngày hôm trước ở Ngọ Dương Lâu Pháp Trường bị người Nhậm gia giam giữ thiếu chút nữa chém đầu. - Ta kháo, là Nhậm gia bắt được những người đó, người của Phương Nhạc Tùng. - Quá con mẹ nó cố chấp đi, trưởng lão của Phương gia cùng người của Phương gia cũng dám đấu giá, ai dám mua a, mua không phải là tương đương với đắc tội Phương gia sao? Bởi vì khi tiếng nói của Đấu giá sư cao cấp vừa dứt, đã có người dẫn vật phẩm đấu giá là mười tên Chân Khí Cảnh tới, có người sau đó nhận ra được, hiện tại càng náo nhiệt - Nhậm Kiệt, tên ghê tởm khốn kiếp ngươi . . . Lúc này, Phương Kỳ đứng ở cửa sổ thật muốn cắn chết Nhậm Kiệt, hắn thế nhưng thật dám làm. - Này . . . Điều này sao có thể, mới vừa rồi ta hỏi quản sự của phòng đấu giá Ngọc Tinh rất quen thuộc với Phương gia chúng ta, hắn còn nói không có, này . . . Ta lại đi hỏi . . . Nha hoàn mới vừa trở lại hồi báo cũng bị hù dọa, vạn nhất Đại tiểu thư cho là mình làm việc bất lợi thì sẽ gặp họa a. - Đi cái gì mà đi, chút chuyện này cũng nhìn không ra, điều này hiển nhiên là Nhậm Kiệt không biết dùng biện pháp gì trực tiếp đạt thành hiệp nghị cùng phòng đấu giá Ngọc Tinh. Ghê tởm, bản thân ta là muốn xem một chút, xem hắn có thể chơi đùa ra cái gì. Phương Kỳ nói với giọng căm hận. Nha hoàn kia đáp ứng một tiếng, cúi đầu đứng ở một bên không dám lên tiếng. Bao gian của ngũ đại gia tộc ở tầng cao nhất, mỗi một căn phòng riêng đều có một người tiến vào, mỗi cái bao gian có trận pháp cách ly như Linh Thú tọa giá, lúc này ở bên trong bao gian của Cao gia, cũng có hai người đang ngồi ở giường vừa uống rượu vừa nhìn tình hình phía dưới. - Càng ngày càng có ý tứ, xem ra Nhậm Kiệt này là muốn chơi đùa tới cùng a. Cao Bằng cười, vừa nhìn phía dưới vừa nói. - Hừ! Giờ phút này Phương Viêm đã hoàn toàn bị buộc ở chung một chỗ cùng Cao Bằng, nhẹ nhàng uống xong một chén rượu, chậm rãi chuyển động chén rượu trong tay, nói: - Người này chính là người không bình thường, sau này lúc chúng ta muốn đối phó hắn cũng phải chú ý. Bất quá loại đấu giá này, chẳng lẽ hắn muốn chính mình nâng giá cùng Phương Kỳ, với tính cách của Phương Kỳ là không thể nào tiêu tốn một cái giá cao để mua, thậm chí chỉ có mười tên Chân Khí Cảnh, nàng ngay cả ra giá cũng chưa chắc sẽ làm. - Nếu như đây hết thảy cũng là Nhậm Kiệt một mực thao túng, vậy những thứ này hắn cũng đã nghĩ tới, cho dù gần đây phát sinh một loạt chuyện không phải là Nhậm Kiệt làm, sau lưng hắn có đại thủ đang thao túng, người sau lưng kia cũng đã nghĩ tới, bây giờ vấn đề là bọn họ rốt cuộc chuẩn bị làm như thế nào, ta luôn có một loại cảm giác xấu, chuyện sợ rằng không có đơn giản như vậy. Chân mày Cao Bằng nhíu chặc, trầm giọng nói. - Thể diện cũng đã mất, cái vấn đề này bệ hạ ở trên cũng không nhúng tay vào nữa, Phương gia bị bắt chặt bím tóc đánh chặn đường trước đây, Nhậm Kiệt cho dù dù thế nào như thế nào thì Phương Kỳ cùng Phương Thiên Ân chỉ cần có thể nhịn được, vậy hắn không thể làm gì, giết, hiện tại giết không được, thả hắn lại càng không thích hợp, thật ra thì ồn ào một lần nữa cũng không có ý nghĩa . . . Lúc Phương Viêm nói còn chưa dứt lời, vô số người phía dưới đều đang đoán, khi chắc chắn sức nóng vô cùng thỏa đáng Đấu giá sư cao cấp rốt cục lên tiếng lần nữa. - Giá bắt đầu đấu giá của mười người này là dựa theo quy định cao cấp nhất, chỉ tiếp thu linh ngọc, tăng giá . . . Năm ngàn . . . Linh ngọc trung phẩm. Đấu giá sư cao cấp giơ ngón tay lên, dùng nụ cười đối mặt với mọi người, hắn biết trừ đông đảo người ở đại sảnh, trong phòng bên trên từng tầng một có vô số đại nhân vật, tất cả cũng đang nhìn hắn. - Cái gì . . . Cái gì, điên rồi sao? - Năm ngàn linh ngọc trung phẩm, đây chính là năm trăm vạn tiền ngọc a. - Mẹ nó, hắn có bị bệnh không, một thượng phẩm linh khí giá bắt đầu cũng chỉ là 1500. - Phòng đấu giá Ngọc Tinh đang làm cái gì, cho rằng bọn họ đang đấu giá cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh sao, hay là đại yêu hóa hình. Lời nói này của Đấu giá sư cao cấp lại càng khiến cho phản ứng kịch liệt, Nhậm Kiệt ở bên trong phòng thì không ngừng gật đầu, hắn con bà nó, Đấu giá sư cao cấp nắm tiết tấu cùng thời khắc quan trọng trong tay quả nhiên không giống bình thường, trước tiên khơi dậy dục vọng, lửa giận, tò mò, làm cho lòng người động dung, sau đó từng bước vạch trần. Có khả năng chịu được, không nóng nảy thoáng cái nói ra, mới có thể đem tới hiệu quả cùng phản ứng, mong đợi đẩy tới cao nhất. Phía dưới chất vấn, kinh ngạc, thậm chí có tiếng la ồn ào, bên trong bao gian mắng cũng có, nhưng người ta thoáng cái cũng ngây ngẩn cả người, bao gồm Phương Kỳ, Cao Bằng, Phương Viêm còn có người bên trong một vài bao gian khác, mơ hồ cảm giác được một tia không đúng. - Mọi người không nên kích động, trước hết nghe ta nói hết lời, đấu giá mười người này đồng thời chúng ta cũng kèm theo một vật, vật này là một đoạn công pháp. Là ngọc giản bị tổn hại Nhậm gia chủ phát hiện trên người Phương Nhạc Tùng khi bị chặn giết, trong lúc vô tình điều tra ra, đây là một đoạn công pháp ghi chép lại văn tự thời đại thượng cổ. Công pháp này trải qua giám định của phòng đấu giá Ngọc Tinh chúng ta, có tác dụng trợ giúp khổng lồ đối với Thần Thông Cảnh đột phá Âm Dương Cảnh ngưng tụ âm hồn, có thể trợ giúp người ta không bị âm sát, tâm ma ảnh hưởng, đồng thời hạ thấp nguy hiểm, cho dù đối với cường giả Âm Dương Cảnh đã ngưng tụ âm hồn cũng có trợ giúp. Tóm lại, chính là một đoạn công pháp thượng cổ thanh tâm ngưng hồn, vô cùng hiếm thấy. Đấu giá sư thốt ra lời này xong, cả phòng đấu giá cũng đã hoàn toàn sôi trào, hiệu quả mới vừa chế tạo giờ phút này được đẩy lên cao nhất. - Công pháp thượng cổ có tác dụng thanh tâm, ngưng hồn, trời ạ, Nhậm Kiệt này điên rồi sao, loại vật này cũng lấy ra, lại là kèm theo. - Vận khí này cũng quá tốt a, Phương Nhạc Tùng kia có bị bệnh không, mang theo loại vật này để bị bắt được. - Không trách được, có vật này, ai còn quan tâm Phương gia nghĩ gì. "Bùng!" Phương Viêm trực tiếp bóp nát chén rượu trong tay, Cao Bằng thì khá hơn một chút, nhưng là ngẩn người, sau đó hai người bốn mắt nhìn nhau, đều có thể nhìn ra rung động trong mắt đối phương, Nhậm Kiệt này hiện tại chơi cũng quá . . . lớn a. Đồ vật phòng đấu giá Ngọc Tinh đã giám định qua chắc chắn sẽ không có vấn đề, vậy đã nói rõ vật này là thật, phải biết rằng cho dù ngũ đại gia tộc cũng không có phương pháp cố định trợ giúp người thanh tâm, ngưng hồn, nghe nói chỉ có trong tông phái mới có loại vật này. Người của ngũ đại gia tộc cho dù có đột phá, cũng là dựa vào thiên phú, kỳ ngộ của người ta, mà không có cố định đường đi cùng phương pháp, loại vật này chỉ cần có thể gia tăng một chút tỷ lệ, giá trị đối với một gia tộc mà nói cũng đã khó có thể lường được. Trong mắt Phương Viêm lóe lên hưng phấn cùng kích động, quay đầu nhìn về phía Cao Bằng. Cao Bằng tự nhiên hiểu được hắn có ý gì, khẽ gật đầu. - Trên người của ta mang theo đủ tiền, cho dù không đủ bằng vào thân phận của ta có thể để phòng đấu giá Ngọc Tinh lấy tiền sau. Đoạt được, nhất định phải đoạt được vật này, bởi vì bọn họ sau này đều sẽ gặp phải cái cửa ải khó khăn này, đây không phải là vấn đề bao nhiêu tiền có thể giải quyết. - Này . . . Điều này sao có thể, lập tức báo cho gia tộc, lập tức . . . Phương Kỳ kích động nhìn phía dưới, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng. Không chỉ là nàng bên này, giờ phút này người làm ra loại phản ứng này còn có rất nhiều, cũng rối rít truyền ra tin tức. - Hiện tại chư vị hiểu được ta vì cái gì nói mọi người vô cùng may mắn a, mọi người thử nghĩ xem, vật này nếu là gia tộc chiếm được, có thể giúp không biết bao nhiêu đời sau của gia tộc, cho dù cách mỗi một trăm năm xuất hiện một gã cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh, bao nhiêu tiền xài cũng đáng giá. Cho dù đối với một chút Tu Luyện Giả không có gia tộc mà nói, càng trọng yếu hơn, phải biết rằng, bỏ mình đạo tiêu, người đã chết sẽ không còn có cái gì nữa, mà đột phá thì đứng ở vị trí cùng độ cao mới, cái gì cũng sẽ có, cho nên cái giá này lớn hơn nữa, mọi người hiện tại biết năm ngàn linh ngọc trung phẩm không mắc a, hiện tại, đấu giá bắt đầu, mỗi lần tăng giá ít nhất là 100 linh ngọc trung phẩm. Theo tên Đấu giá sư cao cấp này đập búa xuống, đấu giá trận đầu đã bắt đầu, Đấu giá sư cao cấp này cũng chưa nói cái gì, tiết tấu . . ., khống chế cơ hồ hoàn mỹ, mà ở loại không khí này, giá tiền cũng là không ngừng xuất hiện. - Năm ngàn năm . . . - Sáu ngàn . . . - Bảy ngàn . . . Vừa mới bắt đầu giá tiền liền nhanh chóng tăng lên, tốc độ cực nhanh làm người ta khiếp sợ, phải biết rằng giá này cũng không phải là vàng, tiền ngọc, mà là linh ngọc, còn là linh ngọc trung phẩm. Mỗi lần gia tăng 100 linh ngọc trung phẩm thì tương đương với tăng thêm 10 vạn tiền ngọc, về sau mỗi lần giá tiền cũng là lấy 500, thậm chí 1000 để gia tăng. Mua còn chưa mua được? Giờ phút này, hai mắt Phương Kỳ đỏ như máu, nhìn con số phía dưới lòng của nàng kịch liệt nhảy lên, nếu muốn tranh đoạt nhất định phải vận dụng đại lượng sản nghiệp của gia tộc mới được, nhìn như vậy chỉ sợ sẽ không kém hơn so với tranh đoạt một thượng phẩm linh khí là bao nhiêu. Nhưng nếu như không tranh đoạt, bị gia tộc khác lấy được, đó mới là hậu hoạn vô cùng. Không nói những thứ khác, nếu Nhậm Kiệt kia nhận được, Nhậm gia nhất định là đã có trước. Nghĩ đến đây, Phương Kỳ răng cũng muốn cắn nát, Phương Nhạc Tùng tại sao có thể có loại vật này mà không nộp lên gia tộc, lại mang ở trên người, quả thực chết không có gì đáng tiếc. Hơn nữa Phương Kỳ cũng nghĩ đến một cái vấn đề, tại sao lần này chỉ có mười tên Chân Khí Cảnh đấu giá cùng một lúc, vậy còn dư lại đâu? Nhậm Kiệt này rốt cuộc giở trò quỷ gì, còn dư lại chẳng lẽ . . . Đây chỉ là một buổi đấu giá thông thường ở phòng khách chính, lúc trước tất cả mọi người không có chuẩn bị, hơn nữa xuất hiện loại chuyện này tất cả mọi người đang nghĩ biện pháp liên lạc với gia tộc, trước khi nhanh chóng tăng lên 15000, đợi đạt tới 15000 linh ngọc trung phẩm tốc độ từ từ chậm lại. 15000 linh ngọc trung phẩm chỉ là 15 triệu tiền ngọc a, đối với bất kỳ gia tộc nào mà nói cũng là một khoản khổng lồ, nhất là khi chưa chuẩn bị xong. Quá mức đột ngột, đây cũng chính là tin tức kia quá mức dao động lòng người, cộng thêm Đấu giá sư tạo thế không tồi, cho nên giai đoạn trước tăng giá mới nhanh như vậy, dù sao lấy vật phẩm đấu giá chuẩn bị trước vượt qua ngàn vạn phải chuẩn bị rất nhiều, bình thường sẽ không như thế. Đến cuối cùng, chỉ còn lại có hai phe thế lực, chỉ bất quá trong phòng đấu giá trừ đại sảnh có thể thấy, người ra giá của bao gian khác căn bản không biết, sau khi giá tiền qua 2 vạn còn đang chậm rãi tăng lên. - 2 vạn sáu ngàn linh ngọc trung phẩm, có còn cao hơn hay không, có còn hay không . . . Thành giao, ba! Cuối cùng sau khi liên tục hỏi, giá tiền dừng lại ở 2 vạn sáu ngàn linh ngọc trung phẩm. - Hô . . . Hô . . . Bên trong bao gian của Nhậm gia, mập mạp hai tay để ở trước ngực, từng ngốn từng ngốn thở từng ngụm từng ngụm, nàng mới vừa rồi không khẩn trương cũng không được.